26-01-2013, 04:05 PM
|
|
Việt tác gia
|
|
Tham gia: Nov 2012
Đến từ: Cầu Giấy-Hà Nội
Bài gởi: 1,186
Thời gian online: 5672450
Thanks: 38
Thanked 6,156 Times in 1,119 Posts
|
|
Chương 192: Mặc gia
Tiêu Kiếm khoanh tay theo sau hắn là năm người Tiêu Đình, Tiêu Lệ, Tiêu Ma, Tiêu Chân, Tiêu Hỏa. Tiêu Kiếm khá thích thú vì lúc này hắn cảm giác được huynh đệ đồng sinh cộng tử. Đáng tiếc là Tử Hỏa mới lên yêu thi sơ kỳ chắc là cần thời gian học tập tiếng nói đại lục. Trí tuệ linh hồn lực nó còn yếu Tiêu Kiếm không muốn nó học bằng cách học cưỡng bức dùng tinh thần lực. Có lẽ nếu có trận đánh thì Tiêu Hỏa có lẽ là một sự rèn luyện tốt.
Tiêu Đỉnh và Tiêu Lệ lúc này cũng khá nghi hoặc về thiếu niên mười ba mười bốn tuổi trước mặt này hỏi hắn cái gì cũng không trả lời bất quá người tứ đệ đem đến sao người có thể là tầm thường được nên họ cũng không nói gì.
Ở thành thị, những đạo ánh mắt chăm chú nhìn vào họ đặc biệt là các thiếu nữ đang chăm chú nhìn vao hai huynh đệ Tiêu Ma,Tiêu Kiểm cùng đám người xuyên qua mấy cái ngã tư đường, hơn mười phút sau, Tổng bộ được phòng ngự sâm nghiêm của Sa Chi dong binh đoàn xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Sa Chi dong binh đoàn lúc này canh gác khá nghiêm ngặt như có chuyện gì rất quan trọng cho nên ở cổng đại môn có rất nhiều người cầm vũ khí tuần tra, vẻ mặt ngưng trọng, mà khi bọn hắn phát hiện người của Mặc thiết dong binh đoàn xuất hiện, khuôn mặt mọi người nhất thời bối rối, vài tên lính đánh thuê chạy vào cổng đại môn, đi báo cáo.
…
Sa Chi dong binh đoàn tổng bộ.
Ở vị trí chủ vị trong đại sảnh, bày ra một sắc mắt có chút tái nhợt, trên tay bưng chén trà, nhưng run rẩy, hắn ngẩng đầu nhìn ra đải sảnh, sau đó chuyển qua mấy người cách đó không xa, mấy người này mặc phục sức của Sa chi dong binh đoàn, ở vị trí trước ngực là huy chương chỉ huy.
“Mấy vị, Ta đã sớm nói qua, Mạc thiết dong binh đoàn Tiêu Đỉnh cùng Tiêu lệ có hai đệ đệ thực lực khủng bố lại có cường giả đấu hoàng tọa trấn, ta còn nghe đồn tứ đệ của hắn là đấu vương cao thủ, các ngươi vẫn cố chấp muốn tiêu diệt bọn họ, Hiện tại, tên kia đã trở lại, chúng ta làm thế nào giờ ?” Thanh âm bày ra có chút phẫn nộ và bén nhọn.
“La bố đội trưởng, Không cần quá mức lo lắng, theo như tin ta nhận được thì đấu hoàng cường giả của họ đã cùng với mấy tên khác rời đi hơn nữa tên tứ đệ này của bọn hắn dù có luyện võ từ trong bụng mẹ mới tuổi mười tám thực lực cũng chỉ có đại đấu sư là cùng, so với đại trưởng lão chúng ta là một đấu linh cao thủ ngươi lo cái gì. Chúng ta lại sợ một mao đầu tiểu tử sao. Còn về đấu hoàng cường giả chúng ta chỉ cần dùng chiêu gắp lửa bỏ tay người, ve sầu thoát xác ngươi lo gì hắn sẽ tìm được chứng cớ liên quan chúng ta làm đây” Một gã tráng niên nam tử cười nói.
La Bố khuôn mặt lúc này âm trầm quả thực hắn rất thèm khát việc thống nhất dong binh đoàn tại Mạc thành này. Bất quá đối đầu với đấu hoàng hắn cũng là không có tự tin: “Ý của các vị là… nhưng ta sợ là đấu hoàng lúc đó sẽ nổi giận mà giận các chém thớt”
Nam tử cười nói: “Lúc đấy ngươi yên tâm đi. Mặc gia ta sẽ nhờ quan hệ với Vân Lam tông mà nhờ họ ra mặt. Chắc chắn là vị đấu hoàng kia sẽ nể mặt thôi!”
La Bố lúc này vẫn còn nghi kỵ: “Thực sự đấu hoàng cường giả sẽ để ý mặt mũi của Vân Lam tông mà bỏ qua sao”
Nghe thấy thế nam tử tráng niên cười lớn: “Giờ La Bố đội trưởng không biết rồi Vân Sơn lão tổ đã đột phá đấu hoàng lên đấu tông hơn nữa Vân Vận tông chủ tiến vào đấu hoảng đỉnh phong còn tùy thời đột phá đấu tông, một vài vị trưởng lão tăng mạnh thực lực tùy thời từ đấu vương đốt phá lên đấu hoàng”
La Bố lúc này run rẩy: “Thực sự là như vậy?”
“Ân” Nam tử gật đầu: “bất quá đây là tin tuyệt mật của Mặc gia ta mong La Bố đội trưởng giữ kín tin tức này! ”
…
“Nơi này là địa bàn của Sa chi dong binh đoàn, Các vị tới đây không biết là có chuyện gì ?” Một lính đánh thuê sắc mặt xanh mét tiến đến cung kính.
“Nói với La bố mau lăn ra đây cho lão tử.” Tiêu Kiếm khoanh tay đưa ngón tay giữa lên.
Tên lính lúc này có chút run run. Nghe nói đoàn trưởng đã cảnh bào nếu có bất kỳ ai động đến Mạc Thiết dong binh đoàn trong thời gian này thì sẽ bị giết không cần hỏi tội nhưng bây giờ người ta tìm đến tận cửa phải làm sao đây. Hắn run rẩy bước lên một chút cung kính nói: “Chuyện này, chuyện này…”
“Thưa các vị đoàn trưởng chúng ta cho mời các vị” Một tên lính đánh thuê ra cúi đầu trước đám người Tiêu Kiếm cung kính nói.
Tiêu Kiếm mỉm cười: “Được lắm ngươi dẫn đường đi ta muốn gặp đoàn trưởng của các ngươi!”
Hắn muốn dảo bước theo sau tên linh đánh thuê bước vào đại điện thì Tiêu Đỉnh lúc này dùng một tay kéo hắn lại. Tiêu Kiếm nheo mày: “Đại ca chuyện gì vậy”
“Tứ đệ cẩn thận có thể là một cái bẫy” Tiêu Đỉnh nhắc nhở.
“Ân” Tiêu Lệ gật đầu đồng ý: “Đại ca ngươi nói đúng chúng ta vẫn cẩn thận là hơn”
Tiêu Kiếm lắc lắc dầu: “Chúng ta đến đây rồi chẳng lẽ cứ thế lại không vào”
Tiêu Đỉnh Tiêu Lê quay sang nhìn nhau: “Hài, chốc nữa chúng ta vào trong thì cẩn thận là được”
Đám người Tiêu Kiếm tiến vào bên trong. Bên trong là một đại điện khá sa hoa thiết kế theo kiểu trung cổ. Ở chính giữa là đài cao có các bậc thang tiến lên. Trên đó có một chiếc ngai một trung niên hán tử đang ngồi. Theo như Tiêu Kiếm đoán có lẽ tên này là La Bố đoàn trưởng Sa Chi dong binh đoàn. Còn một bên là một số người ngồi bên cạnh có phù hiệu của Sa Chi dong binh đoàn.
Lúc này thấy đám người Tiêu Kiếm tiến đến. Trung niên tiến đến nở nụ cười mỉm cười: “Không ngờ hai vị đoạn trưởng Mạc Thiết dong binh đoàn lại đến thăm Sa Chi dong binh đoàn này thật là hạnh ngộ hạnh ngộ…”
Tiêu Đỉnh hai tay đáp lại rồi: “La Bố đoàn trưởng quá lời rồi!”
“Không có quá lời đâu, mời các vị ngồi” Theo tay La Bố chỉ đám người Tiêu Kiếm ngồi vào một bên ghế còn lại. Lã Bố lúc này quát lớn: “người đâu dâng trà”
“La Bố chúng ta không nhiều lời chúng ta đến đây là có việc” Tiêu Kiếm nhàn nhạt khoang tay ngồi vắt chân lên ghế.
La Bố thấy thế thì nhíu nhíu mày: “không biết vị huynh đệ đây là…”
“Hắn là Tiêu Kiếm tứ đệ của ta” Tiêu Đỉnh lên tiếng với giọng cao ngạo tự hào.
“Thì ra Tiêu Kiếm huynh đệ nghe danh như sấm bên tai” La Bố cúi đầu gật gật làm lễ.
“La Bố ngươi không cần nhiều lời ta đến đây là muốn hỏi người một câu ngươi có biết chuyện về Thanh Lân” Tiêu Kiếm lạnh nhạt hỏi.
“A, chuyện này…” La Bố đang ngấp ngững thì một hoàng y trung niên hán tử đập bàn quát lớn: “Tiểu tử thật lớn lối ngươi nghĩ ngươi đang ở đâu?”
“Chủ nhân đang nói chuyện mà một con chó như ngươi cũng dám cắt ngang sao” Lời nói này làm La Bố toát hết mồ hôi.
“Ngươi…” Hoàng y nam tử muồn tiến đến thì một cánh tay ngăn cản hắn, một tráng niên có khuôn mặt không tệ bước ra: “Tiêu Kiếm huynh đệ ta là Mặc Kiếm đại tổng quản của Mặc gia”
|