Y Sơn Cận đứng ở cửa động ngẩn ngơ người y có nằm mơ cũng không tưởng mình lại phát hiện ra một địa phương cảnh sắc đẹp đến như vậy
Trong đại điện từ sàn nhà vách động đều được khảm ngọc phát ra quang mang nhàn nhạt.Đặc biệt ở bốn góc đại điện là bốn viên dạ minh châu phát sáng rực rỡ,trải rộng cả động đều một màu sáng rực chói mắt y như chốn tiên cảnh.
Đứng giữa đại điện là một đôi tuyệt sắc mỹ nữ quần áo phất phơ theo gió giống hệt thần tiên.Thêm vào y phục các nàng trắng toát thân hình cao ráo thành thục dung mạo xinh xắn đến cực điểm cả ngừoi tràn đầy mị lực băng thanh ngọc khiết chỉ sợ rằng Quan Âm hiển thế cũng khó cùng các nàng so sánh.
Y Sơn Cận từ trước đên nay chưa gặp qua nữ tử nào mỹ lệ như vậy nhất thời mê say thoáng như nằm mơ chìm đắm rong mộng đẹp.Hăn tinh tế phát hiện đôi nữ tử nọ đứng trong điên ngưng mắt nhìn một loạt dòng chữ khắc trên vách động cả người đợt nhiên run rảy thì hết sức lo lắng cho các nàng (haha ta kháo bị cưỡng gian đến nơi còn không biêt ).
Đôi mặt với hai dung nhan tuyệt mỹ đến như vậy cho dù hắn chỉ mới là một đứa trẻ ngây thơ cũng không khói xúc động ánh mắt dán chặt lên hai nàng khó lòng rời đi.Y cứ thế đứng tại cửa động hơi thở ngày càng nặng nệ đến nỗi gây sự chú ý của cả hai nàng.Trong lúc hắn đắm chìm trong mộng đẹp thì hai nàng đã động chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt hắn ,đến lúc y bừng tỉnh thì cổ tay đã bị các nàng siết chặt tự lúc nào.Bàn tay ngọc thon nhỏ trắng như tuyết đầy cảm xúc thêm vào đó là nàn u hương thoang thoảng phát ra từ người các nàng làm hắn như mất đi ý thức một lần nữa tiến chìm vào mộng cảnh. Đợi đến y tỉnh táo lại đã bị các nàng kéo đên trung tâm đại điện .Đại điện mặt đất được khảm toàn ngọc thạch bóng loãng không tỳ vết chỉ sợ ràng mỗi một viên đầu có giá trị liên thành làm y sợ đến kinh ngạc nhảy dựng lên.
Ngọc Tuyết Dung đến giờ đã không thể tự kìm chế được nữa mặt đỏ ửng thét thât lớn đảy Y Sơn Cận xuống sàn điện rùi thuận thế nằm đè lên y ;cùng lúc ngọc thủ của nàng cũng mò dần xuống hạ thân của hắn.
Ngọc Tuyết Dung cho dù chưa tới mười bẩy mười tám nhưng lại là người tu luyện pháp quyết tu tiên từ bé cũng làm thân thể phát triển nhanh hơn thanh lệ mỹ mạo eo nhỏ thon dài cộng thêm mới vừa bị dục hỏa công tâm thân thể như hỏa nên càng động nhân.
Y Sơn Cận dù gì cũng chỉ là một nam hài làm sao ngăn cản được nàng mặc dù có gắng giữ chặt khố tử nhưng vẫn bị nàng manh mẽ kéo xuống làm lộ ra cả tiểu gia hỏa
Đôi tiên tử mỹ lệ đều trừng to mắt gắt gao theo dõi tiểu gia hỏa giữa hai chân y phẳng phất như thấy tiên đan linh dược kinh hỉ không thể tự kiềm chế .Theo lẽ thường các nàng cũng là người có kiến thức rộng rãi có gì mà chưa chứng kiến qua nhưng cái tiểu gia hỏa này quả thật cả hai nàng đếu chưa từng thấy qua,cả hai trừng lớn con mắt ngóng nhìn nó tâm linh bắt đầu lay động.
Ân băng Thanh luôn cao cao tại thượng,đã có mấy trăm năm nay chưa có hạ gối quỳ trước một ai rùi nhưng hôm nay nàng cam tâm tình nguyện loại bỏ tôn quý mà quỳ rạp xuống khấu tử của Y Sơn Cận,NGọc Tuyết Dung đôi mắt mê ly cũng gấp gáp cùng sư phụ đồng thời vươn ngọc thủ run rẩy mà đùa nghịch tiểu gia hỏa( ta buồn cười đến chết mất).Khi ngọc thủ hai nàng vừa chạm vào nó cả ba đều đồng thời rung động kịch liệt,Nọc Tuyết Dung dù sao cũng tương đối còn tre tu vi tâm cảnh còn kém cỏi lại bị dục hỏa công kích từ nãy đến giờ vô phương khắc chế vừa nhìn thấy liền đem tên tiểu gia hỏa kia siết sao nắm chặt có chết cũng không buông .
Y Sơn Cận thét lớn một tiếng ngửa mặt lên trời kêu gào thảm thiết,tiểu gia hỏa của hắn cơ hồ bị ngọc thủ của nàng chấn gẫy đau đến chết đi sống lại.Hắn hai mắt bắt đầu ươn ướt liều mạng dẫy dụa né tránh nhưng Ngọc Tuyết Dung thân thể đỏ bừng từ từ tiến đến không chut khách khí mang quần áo trên thân hắn chấn nát không còn một miếng vải vụn .
"Không nên ! Tha ta đi ..Ta còn là hài tử các ngươi không thể.."Y Sơn Cận kinh hoàng mà hết lớn tiếng cứu mạng nhưng đây là vùng đồi núi âm u quanh năm it ngừoi qua lại ai àm lại có thể nghe thấy để mà cứu y đây ? Ngọc Tuyết dung mặc kệ hắn khản cổ gào thét một tay đè hắn xuống một tay nhanh chóng nột bỏ y phục của bản thân...
Rất nhanh Y Sơn Cận ngừng kêu gào mà chăm chú nhìn chằm chằm vào ngọc thể của nàng trong đầu nổi nên từng đợt sóng lớn.
Ngọc thể tuyết bạch hiện ra trước mắt , chỉ thấy nàng da thịt trắng hồng, mịn màng , bộ ngực tròn trịa cao vút, quanh hai tiểu đậu nhấp nhô lên xuống cảnh tượng tuyệt mỹ làm y không sao thở nổi.
chiếc eo mảnh dẻ, nhỏ nhắn, đôi chân ngọc thon dài đầy đặn khép chặt, chính giữa xuân quang vô hạn, bàn chân nhỏ xinh xắn, ngón chân hoa mỹ như ngọc, phát ra mị lực mãnh liệt.Tuyệt phẩm mỹ nữ nội tâm như có hàng nghìn hàng vạn con kiến cắn xé cư thế thở hổn hển cứ thế bò lên trên thân thể Y Sơn Cận rùi bất chợt nhanh chóng tách đùi ngọc ra cưỡi trên người đưa hắn vững vàng đặt phía dưới.Cảm giác da thịt tiếp xuc làm hắn trong lòng không thể kìm chế nổi ,dục hỏa ngày càng dâng cao nhưng tiểu gia hỏa của y sau mà siết chặt lúc đầu có lẽ vẫn còn sợ hãi không cách nào ngẩng đầu lên được.
Bất quả phàm nhân cùng tiên nhân đối kháng đúng là phần thắng luôn thuộc về thần tiên.
Y Sơn Cận cả người khiếp sợ chỉ có thể trừng lờn mắt kinh hoảng nhìn NGọc Tuyết Dung yểu điệu di động thở gấp đặt trên người đem ngọc thố xinh đẹp kẹp chặt tại trung giang bộ vị tiểu gia hỏa mà từ từ dấn đến.
Y Sơn Cận bàn tay mặc dù không hề có khí lực, thế nhưng vẫn cố kháng cự, như là không có nguyện ý, liều chết bảo vệ phòng tuyến cuối cùng của mình. Y Sơn Cận phản kháng, khiến Ngọc Tuyết Dung không cách nào thuận lợi hành động.
Ngọc Tuyết Dung cũng không dễ chịu thua, hừ, nàng lập tức nắm lấy thân thể Y Sơn Cận, muốn đem cả cơ thể hắn dấn xuống.
“A….a a…a a a!”
KHi hai bộ phận yếu địa tiếp xúc Y Sơn Cận và tiểu gia hỏa run rẩy dữ dội,cánh hoa của nàng như có sinh mệnh kẹp chặt lây tiểu gia hỏa của y; NGọc Tuyết Dung toàn thân đổ phục trên ngừoi Y Sơn Cận trên má nàng bắt đầu xuất hiện từng giọt nước mắt.
Nàng vốn là đệ tử xuất sắc nhất Băng Thiềm Cung trong suốt hàng trăm năm qua,được sư phụ sủng ái tu vi tiến xa các đồng môn sư huynh sư tỷ luôn luôn thủ thân nư ngọc coi nam nhân như không có trên đời chưa bao giờ làm sai tổ huấn của sư tổ khai phái.
Vậy mà hôm nay sau khi luyện công pháp đầy tà dị của Tạ Hi Yên nàng không sao kìm chế được dục hỏa của bản thân cứ như vậy mạnh mẽ bức gian một nam hài,trong thâm tâm nàng xấu hổ tuyệt vọng không gì có thể tả đươc.( Yên tâm sư phụ nàng cũng sắp thế thui )
Dục hỏa rừn rực thiêu đốt đã xóa sạch chút lý trí cuối cùng của nàng.Cánh hoa của nàng trở nên nóng bỏng một đạo thuần khiết nhiệt lực tử từ tuôn ra hóa thành cường đại hấp lực manh mẽ đem cỗ khí cương dương của Y Sơn Cận xâm nhập vào trong cơ thể.
Y Sơn Cận cảm thấy tiểu gia hỏa của mình dần dần biến đổi trở nên thẳng tắp hơn nữa tại cánh hoa của nàng nahnh chóng lớn và cứng dần thì thâm tâm vô cùng sợ hãi hét lên:: "Ngươi, ngươi đây là cái yêu pháp gì?"
Hắn hoảng hốt nhớ tới có lần đã đọc thấy có một cuốn sách nói qua có cái loại này hồ ly tinh thích mê hoặc nam nhân, hút hết dương tinh của nam nhân lấy dương bổ âm,dần dần sau này nam nhân sẽ bị cạn kiệt dương khí mà mất mạng mà hồ ly tinh lại tăng trưởng đạo hạnh cuối cùng phi thăng thành tiên.
Ngọc Tuyết Dung đôi mắt đẹp rưng rưng, cắn chặt môi anh đào, run giọng nói:
"Yêu pháp? Ta Băng Thiềm cung đường đường danh môn chính phái, như thế nào lại thi triển cái gì yêu pháp?"
Lời vừa ra khỏi miệng, nàng lại đột nhiên nghĩ đến, chính mình tại đây tu luyện mới bị ra thế này chả lẽ công pháp kia của Tạ Hi Yên xác thực là yêu pháp ?không khỏi trong lòng chua xót xen lẫn xấu hổ không dám ngẩng mặt lên.
Nhưng dục tình lại vọt tới nàng cũng không khắc chế được ngọc thể lại tiếp tục cùng Y Sơn Cận có sự va chạm càng ngày càng mạnh làm cho tiểu gia hỏa của y ngày càng trở nên lớn hơn hùng dũng cắm sâu vào nộn huyệt bên trong.
Y Sơn Cận càng ngày càng kinh ngạc,y tự nghĩ tiểu gia hỏa của mình chưa từng có lớn như vậy mà cảm giác cũng thật khác lạ vừa đau vừa sảng khoái,loại khoái cảm này, trừ khi là đích thân trải qua, bằng không tuyệt đối không cách nào tưởng tượng.