"Đầu tiên cảm tạ Hàn lão bản đã khích lệ, thật ra thì ngươi và ta, có rất nhiều điểm chung, tất cả đều nhận ra thị trường rộng lớn của sản phẩm "áo ngực" này, có thể kiếm được rất nhiều tiền... Nhưng trước mắt ta gặp phải một vấn đề, vô cùng nhức đầu, ta muốn tăng tiến tốc độ phát triển, mau chóng chiếm lĩnh thị trường các địa phương khác, bất quá vấn đề ở đây là không đủ tư kim."
"Tư kim là một đại vấn đề." Gia Cát Long Phi thấy thời cơ đã đến, mở miệng nói thẳng .
"Tư kim? Ý của ngươi là..." Hàn Vân Liễu nhãn châu xoay động, suy tư một hồi, thật giống như đã hiểu điều gì.
"Ý của ta là hy vọng có thể cùng tiểu thư hợp tác, ngươi cung cấp tư kim, ta chịu trách nhiệm quản lý, tiến hành hữu hiệu phối hợp lẫn nhau, đạt tới tài nguyên hợp lý hoá, đến lúc đó chúng ta mỗi người cầm giữ một nửa cổ phần, tốt hơn cho sự phát triển sự nghiệp "áo ngực", có thể làm cho sản phẩm này thông dụng trên cả Thanh Sắc đại lục..."
"Đúng rồi, cổ phần, tài nguyên ưu hoá Hàn lão bản biết không? Danh từ này mặc dù dùng trong hiện đại, bất quá trước kia ta cũng hẳn đã giải thích qua, nếu quên, ta có thể giải thích lần nữa, trên căn bản hình thức giống như các ngươi trà hành cùng Triệu phủ liên minh hợp tác, lợi dụng ưu thế riêng của mình, cùng nhau sáng tạo tài phú." Gia Cát Long Phi khẩn cấp nói, hắn biết cơ hội đang ở trước mắt, nếu để cho nó vuột mất, mơ ước sẽ dừng lại tại đây.
"Ngươi muốn ta cung cấp tư kim? Để phát triển sự nghiệp "áo ngực" của ngươi, đúng không?" Hàn Vân Liễu nửa cười nửa không mở miệng nói, năm ngón tay mảnh khảnh giống như tinh linh khiêu động, không ngừng vũ động qua lại ở trên bàn, giống như đang khắc khổ tự hỏi cái gì, sắc mặt của nàng cũng không có quá biến hóa lớn, bất quá hai mắt lại cực kỳ sắc bén nhìn Gia Cát Long Phi.
"Chính xác, bất quá lợi nhuận thư được chúng ta chia đều, chúng ta mỗi người có một nửa cổ phần." Gia Cát Long Phi gật đầu, mà chia phần 5:5 coi như là đã nghĩ đến đường lui cho đối phương, dù sao lần đầu tiên cùng nhau hợp tác, quý ở sự chân thành, và điều trọng yếu hơn nữa là, để có thể đánh động được nhân tâm thương nhân cũng như gian thương đó chính là lợi ích.
Gia Cát Long Phi cũng biết Hàn Vân Liễu tuổi trẻ xinh đẹp tài cao, phú giáp một phương, cũng không cần bỏ sức quá lớn đi tính chuyện không nắm chắc, bất quá trên bản chất mà nói, nàng là một thương nhân tinh minh, mặc dù làm việc cẩn thận, nhưng vẫn có một chút dã tâm, chỉ cần có thể có lợi, không gặp phải chuyện nguy hiểm quá lớn, bọn họ sẽ có hứng thú, ít nhất điều này cũng giúp cho chuyện thương lượng giữa hai người sẽ có hiệu quả nhất định, đây cũng là điều mà Gia Cát Long Phi có thể nắm chặc, điều hấp dẫn duy nhất hắn có thể đưa ra lời mời hợp tác đó là sản sinh ra lợi ích, cũng chính là kim tiền, khiến cho Hàn Vân Liễu cảm thấy động tâm, hài lòng, cũng chỉ có như vậy, nàng mới có thể "sẽ" xem xét đến kế hoạch đầu tư của hắn, vì sự nghiệp "áo ngực" của Gia Cát Long Phi mà cung cấp đầy đủ tư kim, cấp vốn, làm nó phát triển mạnh mẽ.
Hàn Vân Liễu là người thông minh, trước sự giải thích của Gia Cát Long Phi, nàng đã hiểu cái gì là đầu tư "tài chính", cái gì là cổ phần chia đều. Mà điều Gia Cát Long Phi trăm triệu lần không nghĩ tới cũng là, thời đại này cơ cấu pháp chế cũng chưa hề hoàn thiện như trong suy nghĩ của hắn. Đầu tiên ở đây không có ngân hàng, cũng không có bất kỳ tổ chức tài chính nào quản lý đầu tư tiền tài, còn nữa quan phủ cũng không thể nào bảo đảm đến quá trình phân phối lợi ích sau này của hai bên, và cũng không có bất kỳ điều luật nào ủng hộ cho điều đó, có thể thấy pháp chế thời đại này còn "rất rất" lạc hậu về sau.
"Ngươi nói khiến ta vô cùng động tâm, bất quá điều đó không thực tế? Nếu như ngươi cần tiền bạc, lấy lấy tư cách bằng hữu ta có thể cho ngươi mượn một chút chu chuyển..."
"Nếu như ngươi cần một lượng tư kim khổng lồ, ta cũng bất lực không giúp được gì, chuyện này khả năng không lớn." Hàn Vân Liễu bất đắc dĩ lắc đầu, tạm ngưng một chút, thậm chí đã coi lời của Gia Cát Long Phi biến thành một truyện cười.
"Cám ơn, làm bằng hữu, ta rất cảm kích tiểu thư, tiểu thư khiến ta cảm thấy ấm áp. Bất quá cho ta mượn một chút tiền thì không giải quyết được vấn đề... Thật ra thì chúng ta có thể đưa mắt nhìn ra xa một chút, ngươi cũng đã nhận định sản phẩm"áo ngực" này có thể sinh ra giá trị rất lớn, chỉ cần thay đổi quan niệm mọi người, sự nghiệp "áo ngực" tuyệt đối sẽ thành công, đến lúc đó chúng ta có thể mượn "gió đông", tiếp tục đẩy mạnh sản xuất, cải tiến tạo ra sản phẩm mới, mà theo xác minh hiện tại ở Hàn thành đã hình thành một trào lưu mặc "áo ngực" nho nhỏ, đây cũng là một chuyện tình đáng mừng a." Gia Cát Long Phi thở dài, lòng tin giảm xuống, bất quá hắn cũng không phải là một người sớm bỏ cuộc, hắn tin tưởng, hắn có thể đả động Hàn Vân Liễu.
"Ngươi nói rất có lý, ta cũng rất đồng ý, bất quá rất xin lỗi, chuyện này ta tạm thời không muốn suy nghĩ đến, hi vọng ngươi có thể kiến lượng(thứ lỗi)..."
"Đúng rồi, ta cho ngươi một đề nghị, ngươi có thể thử nghiệm đi đến thuyết phục Triệu đại tiểu thư các ngươi, có thể thấy nàng cũng là một người biết nhìn xa trông rộng, ta nghĩ nàng cũng có thể hiểu rõ năng lực của ngươi, mà ngươi cũng chính là trợ thủ cực kỳ trung thành trong Triệu phủ, nàng hẳn sẽ ủng hộ ngươi... Mà tài lực Triệu phủ cũng nhất định có thể làm được."
"Tốt lắm, bây giờ chúng ta hãy nói tới chuyện hợp tác giữa trà hành cùng Triệu phủ một chút nhé ... ." Hàn Vân Liễu tâm tĩnh khí hòa nói, bất quá ánh mắt có chút quái dị, điều này làm cho Gia Cát Long Phi phi thường nghi hoặc.
"Tại sao? Rốt cuộc khiếm khuyết ở đâu? Tại sao nàng ta không có hứng thú? Trông nàng bây giờ cùng với biểu hiện kinh ngạc ban đầu có điểm không giống ?" Gia Cát Long Phi cúi đầu, suy nghĩ khúc mắc. Hắn còn chưa ý thức được mấu chốt chính của vấn đề.
"Đợi một chút, để ta nói hai câu nữa, được chứ?. Thật ra thì, ta biết Hương Hiên trà hành các ngươi là trà nghiệp lớn nhất Ung Chính quốc, mà Hàn tiểu thư từ nhỏ đã tiếp xúc với nghiệp này, kinh nghiệm buôn bán là trà vô cùng phong phú, bất quá ta biết tiểu thư khẳng định cũng có một mộng tưởng(mơ ước), đó là cố gắng phát triển sinh ý, không, hẳn là kiêu ngạo với sự nghiệp của mình ."
"Đương nhiên, có rất nhiều phương diện phát triển, không thể giới hạn trong nghề trà, bởi vì một ngành sẽ có hạn tính rất lớn... Tiểu thư phải biết phát triển là đa nguyên hóa đồ(đa dạng hóa sản phẩm), chúng ta phải hiểu rõ khuynh hướng của thị thường, mới có thể kiếm ra tiền, sẽ không bị đào thải, huống chi đại lục này thị trường rộng lớn vô cùng, giống với một cái bánh ngọt cực lớn, chúng ta đương nhiên không thể nào ăn toàn bộ nó, nhưng khi chúng ta có năng lực, sẽ nắm được sự chủ động, có thể hết sức... ."
"Xã hội phát triển, sẽ xuất hiện những điều hoàn mỹ hơn, theo sự tiến bộ của nó, cạnh tranh cũng sẽ càng ngày càng lớn mạnh, bởi vì đạo lý "tiên hạ thủ vi cường" chính là như vậy... Thông tục mà nói, tất cả mọi người sẽ đều suy nghĩ làm sao kiếm được món hời này, bất quá cuối cùng người nào có thể thuận lợi kiếm được, mới thuộc về người đó..."
"Đúng rồi, công ty cùng tập đoàn khác nhau. Ngươi biết không? Nga, cái này ta chỉ nói cùng Tiên nhi, hiện tại nhân tiện giải thích cho ngươi nghe một chút..." Gia Cát Long Phi thao thao bất tuyệt giải thích, hắn nói mặc dù có chỗ thâm ảo, bất quá cũng hết sức giải thích cho gần sát nhất, giúp cho Hàn Vân Liễu hiểu rõ nhất. Hắn nói đến khi miệng đắng lưỡi khô, mới ngừng lại .
Hàn Vân Liễu cũng không có lên tiếng cắt ngang Gia Cát Long Phi, cũng không lộ ra vẻ nóng vội, mà nàng kinh ngạc sửng sốt đến nỗi trừng mắt há miệng, trong ánh mắt ẩn hiện thất thải quang mang, hiển nhiên trong lời thuyết giải của Gia Cát Long Phi có rất nhiều chỗ giá trị, đây cũng là một loại tài phú, sự trải đời cùng kinh nghiệm của thương nhân.
"Ngươi đúng là... Đúng là một nhân tài hiếm có."
"Nói thật, ta rất thưởng thức ngươi, từ mấy lần tiếp xúc trước đó, bao gồm cả sản phẩm "áo ngực" ngươi tạo ra, thì ngươi đúng là một nhân tài hiếm có."
"Còn nữa, lần trước ngươi nhắc tới, lá trà có thể đổi dùng túi chứa(bao trang) bán ra, đó đúng là một chủ ý cực tốt, ta đã thử làm theo lời ngươi, thử nghiệm trong khoảng một tháng thời gian, kết quả lượng bán tăng lên, còn được khen ngợi..."
"Hiện tại một số trà hành khác cũng đã mô phỏng theo cách làm của chúng ta, bắt đầu..." Hàn Vân Liễu kìm nén khuôn mặt kinh ngạc, hưng phấn nói.
"Nếu như ngươi có thể tới Hương Hiên trà hành hiệp trợ sự nghiệp của ta, ta sẽ cấp cho ngươi hết thảy... ." Hàn Vân Liễu cuối cùng bổ sung một câu.
"Ý của ngươi là... ." Gia Cát Long Phi biến sắc, vô cùng kinh ngạc, từ bộ dạng tỉnh táo lúc này của Hàn Vân Liễu, không hề nhìn ra một tia vọng động. Trong đôi mắt lưu động như sóng nước, lộ ra vài tia mong đợi, có thể thấy được lời nàng vừa nói đã trải qua mấy phen suy tư, không giống như đang nói đùa.
Xem ra sau vài lần tiếp xúc giữa hai người, có vài vấn đề, giữa hai người có thể nói là đã có sự hiểu biết nhất định về nhau, mà Hàn Vân Liễu đối với nhân tài như Gia Cát Long Phi lại càng hết sức để ý, vô cùng muốn thu về dưới trướng. Ở thời đại này với hình thức sinh tồn phù hợp, một thương nhân có thể biết dùng người, đã coi là đáng quý, cũng chính là nàng - một cô gái chừng hai mươi tuổi, đã có thể làm cho Hương Hiên trà hành tạo được tiếng vang khắp đại lục, danh tiếng càng ngày càng thêm lớn mạnh, trở thành trà hành(gia tộc buôn bán hành nghề trà) lớn nhất Ung Chính quốc.
"Nếu như ngươi có thể tới Hương Hiên trà hành hiệp trợ sự nghiệp của ta, ta sẽ cấp cho ngươi hết thảy... ." Hàn Vân Liễu ngồi yên, hai mắt nhìn chằm chằm Gia Cát Long Phi, hết sức trầm ổn nói lại một lần. Mà tay phải của nàng đang cầm chén trà tinh oánh thấu triệt, năm ngón tay trái mãnh khảnh vũ động trên mặt bàn, khiêu động rất có quy luật, có thể thấy được tư tưởng của nàng cũng đang biến đổi theo tiết tấu của những ngón tay, dường như đang đợi chờ đang tự hỏi. Có lẽ quyết định trọng đại này của nàng, có thể sẽ thay đổi hết thảy sau này.
"Ta hiểu ý tứ của tiểu thư." Gia Cát Long Phi gật đầu, bừng tỉnh đại ngộ, hắn rốt cuộc biết mình vừa rồi đã phạm sai lầm gì, chính là vấn đề tín nhiệm. Cho dù Hàn Vân Liễu rất coi trọng hắn, thưởng thức hắn, cũng không thể yên tâm đem trọng kim đầu tư cho Gia Cát Long Phi, dù sao nàng cũng phải đánh giá toàn cục, huống chi thời đại này cũng không có pháp chế gì có thể bảo đảm an toàn cho số tiền đầu tư.
Gia Cát Long Phi cũng hiểu, bất kể là con người ở thời đại nào, khi đối mặt với sự hấp dẫn của kim tiền, rất nhiều phụ tử thân nhân đã mất hết tính người, cho dù ở hiện đại, mang theo một khoản tiền lớn rồi lẩn trốn án tử đã sảy ra rất nhiều, huống chi hai người bọn họ chỉ có vài lần duyên phận, tương tích lẫn nhau, càng chưa nói gì đến Gia Cát Long Phi là người Càn Long quốc, mà Hàn Vân Liễu lại là người Ung Chính quốc. Dĩ nhiên, nếu như Gia Cát Long Phi có thể ra sức vì Hương Hiên trà hành, lấy được sự tìn nhiện của trà hành, dựa vào bối cảnh của Hương Hiên trà hành, làm người chịu trách nhiệm sổ sách, Hàn Vân Liễu sẽ phi thường nguyện ý đầu tư vốn cho hắn, đây đối với bất kỳ một nhân vật có dã tâm nào, thương nhân theo đuổi lợi ích đều khẩn cấp phải có.
"Ta biết, ngươi sẽ không đáp ứng, bởi vì trước kia ta đã mời qua ngươi... . Ngươi cũng từng quyết đoán cự tuyệt."