Dị Huyết Hung Thần
Tác Giả : Vẫn Lạc
Nguồn : 4vn.eu
Chương 4 : Truy sát
Trong suốt buổi trưa , Hoa Khiếu Thiên đã học được rất nhiều từ Liệt Bá , nào là kinh nghiệm đi săn , lạc đường ,.... Hoa Khiếu Thiên rất hứng thú khi mỗi lần Liệt Bá nói ra một câu chuyện mới , Hoa Khiếu Thiên nói chuyện Liệt Bá đến nỗi không biết trời đang từ từ ảm đạm , mặt trời chuẩn bị lặng xuống .
Hoa Khiếu Thiên bất ngờ đứng dậy , nhìn về phía mặt trời đang chuẩn bị khuất dáng thì âm thầm lắc đầu , hắn vỗ đầu và tự trách móc mình vì ham vui mà đã quên đi công việc chính của mình .
-Đừng lẩm bẩm một mình nữa , không có việc gì xấu đâu . Chỉ ở lại một đêm thôi mà . Không chậm trễ công việc của ngươi đâu mà lo .
-Nhưng mà ....
-Ngươi chui vào trong xe ngựa chợp mắt nghỉ ngơi đi , ta ở bên ngoài . Có việc gì cứ kêu ta .
Hoa Khiếu Thiên hiểu rõ tình hình lúc này , thế là hắn chui vào trong xe ngựa rồi nằm phịch xuống dưới mặt gỗ , tay gác lên trán . Hắn chỉ xa nhà chưa được một ngày thế mà cứ tưởng đã trải qua mấy năm rồi , thật là nhớ làng , nhớ ông và ... nhớ Dạ Lai quá đi !
Hoa Khiếu Thiên không buồn ngủ , hắn cứ nhìn qua cửa sổ , nhìn lên bầu trời đêm , ngắm nhìn vầng trăng khuyết sáng rực rỡ làm lòng hắn bực bội khó tả .
-" Xoẹt xoẹt ".
Những âm thanh kì lạ vang lên làm Hoa Khiếu Thiên giật mình tỉnh dậy sau sự say mê ngắm nhìn vầng trăng . Hoa Khiếu Thiên vội vàng đứng dậy mở phang cái màn che . Trước mắt Hoa Khiếu Thiên chính là những bóng đen tay cầm đao sáng loáng rất chói mắt , tất cả đều che mặt nhưng ánh mắt đỏ lừ hung tợn lại rất nổi bật trong màn đêm đầy u ám này .
-Các ngươi là ai ?
Liệt Bá đột nhiên xuất hiện đứng trước mặt Hoa Khiếu Thiên , Liệt Bá nhìn chằm chằm những người áo đen trước mặt , ánh mắt sắc bén lé lên từng đạo hàn quang . Một kẻ trong đám người áo đen bước ra phía trước , hắn chỉ vào mặt Liệt Bá rồi nói :
-Ngươi có phải là Liệt Thương - Liệt Bá ?
-Chính ta , các ngươi tìm ta có chuyện gì sao ?
-Không có gì lớn lao cả , chỉ là đem đầu ngươi về thôi . À ... còn con chuột bé nhỏ đang đứng sau lưng ngươi nữa chứ .
-Các ngươi do ai phái đến .
-Nói nhảm , chết đi cho đỡ phiền phức . Mọi người ... lên .
Những tên áo đen còn lại nghe xong hiệu lệnh liền lập tức giương đao , từng đạo ánh sáng quấn quanh thân đao làm cho chúng càng thêm nổi bật . Hoa Khiếu Thiên ồ lên một tiếng , hắn đã nghe Liệt Bá nói về việc này , khi đánh thức được sức mạnh tiềm ẩn , thì sẽ xuất hiện một luồng khí đặc biệt trong cơ thể , người ta gọi đó là " Khí " . Chỉ cần người đó tu luyện hấp thu sức mạnh bên ngoài để làm cho khí càng ngày càng lớn mạnh thì nó sẽ " phá thể " mà xuất hiện bên ngoài , thứ " khí " này có uy lực rất mạnh , Liệt Bá còn nói sau này khi tu luyện đến cảnh giới cao thì " khí " sẽ chuyển sang một loại khác nữa . Hoa Khiếu Thiên rất tò mò không biết sau này nó sẽ có những loại biến hóa mới như thế nào ?
-Chết đi .
Tên thủ lĩnh của nhóm người áo đen này xông lên phía trước , luồng khí màu đỏ bao bọc toàn thân cây đao làm nó ánh lên sắc đỏ rất mĩ lệ , đường đao di chuyển thành những đường cong rất quỷ dị , uốn lượn lại có chút quỷ dị như rắn độc nữa . Cây đao đỏ này tiếp tục chuyển hướng , giờ đây nó đang chuẩn bị chém vào cổ của Liệt Bá .
Liệt Bá bình tĩnh , không hoảng loạn , hắn siết chặt hai nấm đấm lại , một dòng khí màu xanh nhạt xuất hiện trên hai nấm đấm của hắn , hắn tung một trảo bắt lấy thân đao . Phút chốc một tiếng xì rất lớn vang lên , Liệt Bá đột nhiên dùng trảo còn lại đánh tới trước mặt tên thủ lĩnh áo đen . Tên thủ lĩnh áo đen nhìn thấy trảo pháp đầy cương mãnh nên liền thoái lui , không dây dưa với Liệt Bá nữa . Khi tên thủ lĩnh lùi về xong thì những kẻ còn lại cũng đồng loạt chém tới Liệt Bá , những dòng khí đủ loại màu sắc bám vào thân đao đang đồng loạt phóng tới Liệt Bá .
Giờ đây ánh mắt Liệt Bá xuất hiện một chút ngưng trọng , hắn lui lại thủ thỉ với Hoa Khiếu Thiên :
-Ngươi chạy vào trong rừng đi . Nếu xong chuyện thì ta sẽ chạy tới .
-Đừng bỏ ta , Liệt thúc .
Hốc mắt Hoa Khiếu Thiên đỏ hoe , sự việc này thật giống với lúc trước , phụ thân hắn cũng bị một đám áo đen đuổi theo , phụ thân cũng nói với mình là nên chạy trước , cũng nói với mình là xong việc sẽ tới ,.... thế mà phụ thân của hắn lại ra đi trước mặt hắn . Hoa Khiếu Thiên rất sợ cái cảm giác này , hắn không muốn bị Liệt thúc bỏ rơi giống như trước đó nữa .
-Ngươi đừng có làm thế , nếu mà không đi thì ta và ngươi cũng sẽ không sống nổi được đâu . Ta hứa với ngươi khi giải quyết phiền phức xong sẽ đền bù cho ngươi , hình như ngươi rất tò mò về " khí " đúng không ? Đợi lát nữa ta kể cho .
-Liệt thúc hứa thì phải giữ lời đó .
-Ừm .
Hoa Khiếu Thiên không nếu kéo Liệt Bá nữa , hắn chạy sâu vào trong rừng .
-Ngươi đừng nghĩ thằng nhóc đó chạy thoát . Hai người các ngươi đuổi theo thằng nhóc đó đi .
-Vâng .
Tên thủ lĩnh chỉ vào hai người , hai tên áo đen này nghe lệnh xông về phía Hoa Khiếu Thiên bỏ chạy .
-Đừng hòng .
Liệt Bá rút Liệt Thương của mình ra , hắn thở phào một cái nhìn đám người áo đen với ánh mắt hung dữ :
-Các ngươi chết hết đi !!!!
Âm thanh đầy oán hận của Hoa Khiếu Thiên vang lên khắp bầu trời .
*********
Khuôn mặt Hoa Khiếu Thiên rất sợ hãi , hắn nắm chặt tay , hắn muốn có sức mạnh , sức mạnh để bảo vệ những người mà mình yêu thương , giờ khắc này niềm khao khát sức mạnh của Hoa Khiếu Thiên được bộc lộ một cách mãnh liệt , hắn muốn có sức mạnh , để bảo vệ những giọng nói , những vòng tay ấm áp của những người thân của mình .
Hoa Khiếu Thiên không biết mình đã chạy hướng nào , hắn như một con thú mới bị sổ lồng , rốt cục Hoa Khiếu Thiên ngã xuống :
-Tại sao ? Sao mình lại vô dụng như thế này chứ ? Huhuhu .
Từng giọt nước mắt rơi lã chã xuống dưới mặt đất . Đôi mắt mơ màng của hắn trong chốc mở to ra , hắn nhìn thấy phụ thân của hắn , phụ thân vẫy vẫy tay trước mặt hắn , tiếng khóc bỗng dưng ngưng lại , hắn trừng mắt nhìn thân ảnh trước mặt , thân hình cường tráng , khuôn mặt như khúc gỗ , chốc lát phụ thân của Hoa Khiếu Thiên quay mặt lại đằng sau rồi cất bước bỏ đi .
-Khônggggggg . Đừng bỏ con !
Hoa Khiếu Thiên cố hết sức rống lên , nước mắt mới bị kiềm chế giờ lại tiếp tục tuôn ra , hắn lết thân hình của mình đuổi theo phụ thân . Hoa Khiếu Thiên thở mệt nhọc , hình ảnh phụ thân vẫn ở phía trước , hắn cứ lê thân hình đuổi theo phụ thân của mình , hắn vươn tay tới chạm lấy phụ thân , phụ thân của hắn quay mặt lại nhìn hắn rồi nhếch lên một nụ cười , nụ cười thật thà chất phác đó làm cho con tim Hoa Khiếu Thiên run rẩy liên tục :
-Đừng từ bỏ , không được khóc .
-Ta tin con sẽ mạnh mẽ , ta không thể nào chỉ cho con một con đường đúng đắn , nhưng ta biết con có thể tự bước đi . Hãy dùng chính đôi chân của mình mà tìm ra sự thật của chính mình . Cố lên .
-Nhưng con muốn có cha ở bên cạnh .
-Hì hì . Chẳng phải là ngươi muốn ta nấu cho ngươi ăn sao ?
-Hức hức .
-Hài nhi yêu quý của ta . Nếu ngươi muốn thì vẫn còn một cách đấy .
-Cách gì vậy phụ thân .
-Đó chính là đạt đến một cảnh giới có thể nắm giữ sinh tử . Lúc đó con có thể khống chế luân hồi , rồi giúp ta đầu thai , thế là xong .
-Con sẽ cố gắng .
-Ừm .
-Vậy cho con hỏi ?
-Chuyện về thân thế của ngươi chứ gì ?
-Con không biết cha mẹ mình là ai . Phụ thân có thể nói cho con biết chứ .
-Ta nghĩ rằng mình không còn đủ thời gian để nói chuyện với con nữa .Ta nói cho con biết , đây chỉ là một linh hồn ấn kí của ta kí thác trên người con mà thôi , chốc lát nữa ta sẽ tan biến .
-Vậy sao trước đây phụ thân không xuất hiện .
-Thôi . Tạm biệt con , hài nhi yêu quý của ta .
-" Phụt ".
Hình ảnh phụ thân của Hoa Khiếu Thiên biến mất , hắn chưa kịp hỏi hết thì phụ thân của hắn đã tan biến trước mặt hắn rồi . Cũng ngay lúc này , hắn đột nhiên tỉnh dậy , nhìn khung cảnh xung quanh một màu đen rồi xoa xoa cái trán của mình :
-Không biết mình đã chạy được bao lâu rồi ?
- " Gào " .
Một tiếng rống vang lên khắp khu rừng , Hoa Khiếu Thiên cảm thấy có một chút bất an , hắn quay mặt lại . Một con gấu sở hữu bộ lông trắng bạch như xương người xuất hiện , trên đỉnh đầu của con gấu có một cái sừng rất ngắn , không biết dùng để làm gì , hai bàn tay năm ngón của nó kèm với bộ vuốt sắc bén nhìn thấy rợn người kết hợp lại làm cho con gấu càng trở nên hung dữ , đôi mắt thèm khát của nó nhìn tới Hoa Khiếu Thiên , Hoa Khiếu Thiên liền hoảng hốt , không ngờ mình lại gặp một con thú ở đây .
Từ xa xưa , con người đã sống hòa đồng với thú , họ đã trở thành những người bạn rất gắn bó với nhau , nhưng sau này cả hai bên xảy ra một sự xung đột rất lớn , thế là loài thú đã bị loài người đánh đuổi đi nơi khác và nơi ở hiện giờ của loài thú chính là Thú Giới , có một số loài do lạc đàn hay một số nguyên nhân khác nên phải ở lại làm nguyên liệu cho con người . Trong người mỗi loài thú đều có thú hạch , nó là thứ chứa đựng tất cả tinh hoa của loài thú đó , con người rất thích thú hạch nên luôn tìm mọi cách để có được nó nên đó cũng chính là một trong những nguyên nhân gây ra sự xung đột của cả hai giống loài .
Hoa Khiếu Thiên nuốt nước miếng nhìn chằm chằm vào từng cử động của con Bạch Gấu này . Con Bạch Gấu nhìn hắn một hồi sau đó nhào tới phía hắn , mười móng vuốt của nó cuối cùng cũng được tung ra , móng vuốt của nó như muốn xé tan cả bầu trời này , Hoa Khiếu Thiên hốt hoảng liên tục lùi về phía sau . Thế là một hài kịch diễn ra , một bên dí theo một bên chạy thục mạng .
Hoa Khiếu Thiên bị con Bạch Gấu này đuổi theo nên tâm trạng cũng có chút bực bội , thịt mình có gì béo bở đâu mà sao con Bạch Gấu này lại thèm chảy nước miếng thế nhỉ ? Hoa Khiếu Thiên cũng vứt đi cái tâm trạng đùa giỡn của mình , hắn bán sống bán chết chạy vùn vụt . Con Bạch Gấu cảm thấy Hoa Khiếu Thiên có chút thay đổi về tốc độ nên cuối xuống dùng bốn chân đuổi theo Hoa Khiếu Thiên , Hoa Khiếu Thiên nhìn thấy con Bạch Gấu này bò thì tái mặt lại , lúc này đi hai chân mà hắn còn bị bám chặt giờ thì bốn chân chắc mình theo sau nó hít khói quá .
-Hu hu . Sao đời tôi khổ thế này ?
Hoa Khiếu Thiên khóc không thành tiếng , trước mặt hắn giờ là một bờ vực rất sâu , hắn không nghĩ số mình lại đen đủi như thế ? Tránh vỏ dưa thì gặp vỏ dừa , cứ y như ông trời muốn đùa giỡn với hắn vậy , hắn xám mặt nhìn lại phía sau thấy con Bạch Gấu nhìn mình với ánh mắt chế giễu . Hoa Khiếu Thiên cảm thấy lo sợ , liệu chết thì mình có đau không ? Hoa Khiếu Thiên suy nghĩ với cái chết thảm khốc của mình , nhảy xuống cũng chết , không nhảy cũng chết , đi đâu cũng chết .
Hoa Khiếu Thiên nhìn cái vực sâu thăm thẳm không thấy điểm cuối rồi khóc thầm , ông trời ơi , tôi đâu có gây thù chuốc oán với ông đâu sao ông lại trêu tôi như vậy chứ . Hoa Khiếu Thiên đau khổ nhìn mặt con Bạch Gấu đang muốn ăn tươi nuốt sống hắn , thế là Hoa Khiếu Thiên nghĩ ra một cách . Hắn chạy tới sát mép bờ vực thẳm , cầm một cục đá vừa lượm dưới đất lên ném thẳng vào mặt con Bạch Gấu , con Bạch Gấu tức sôi máu vì vừa mới bị Hoa Khiếu Thiên trêu chọc thế là nó vồ tới phía hắn . Hoa Khiếu Thiên mừng rỡ , hắn yên lặng chờ móng vuốt con Bạch Gấu chuẩn bị đâm vào người mình thì Hoa Khiếu Thiên lách sang một bên , con Bạch Gấu nhìn thấy sự việc xảy ra có một chút đột ngột thì dừng lại , nhưng theo quán tính thì nó vẫn phải lao tới một chút thì mới ngừng được . Thế là Hoa Khiếu Thiên nắm lấy cơ hội , dùng chân đá con Bạch Gấu một cái cho nó té nhào xuống vực , con Bạch Gấu rú lên thảm thiết :
-Ha ha . Anh không ngại tiễn chú xuống dưới đó đâu . Hưởng thụ cho sướng nhé .
Hoa Khiếu Thiên cười ha hả . Thế nhưng hắn cười chưa được bao lâu thì con Bạch Gấu dùng hai chân kẹp lấy cái chân Hoa Khiếu Thiên vừa mới đá nó , thế là Hoa Khiếu Thiên cũng có xu hướng bị kéo xuống .
-Chết tiệt , bỏ tao ra .
Nhưng thôi , con Bạch Gấu cuối cùng đã dùng chiêu cá chết lưới rách của mình , con Bạch Gấu kiên quyết chết cũng phải lôi thêm một cái đệm lưng . Cả hai đều nhào xuống dưới cái vực sâu không thấy đáy này :
-Khônggg !
Last edited by Vẫn Lạc; 29-03-2014 at 09:10 PM.
|