Bộ Dị Giới Thánh Kị Sĩ là bộ tân thư tiếp nối truyền kì về kị sĩ. Chúng Kị sĩ cùng tới ủng hộ a!
********
Các trò chơi (game) trí tuệ giả tưởng được nghiên cứu ra. Trong hệ thống quản lí game, các tình huống, nhiệm vụ, trang bị cùng kĩ năng sẽ phát triển dần dần. So với hiện thực, hệ thống nhân vật có đày đủ trí năng, tính cách giống đến chín mươi phần trăm, mà nói đạt được một trăm phần trăm cũng không ngoa.
Game Đế Thần sau ba ngày công trắc, nửa giờ sau, loạt trò chơi đầu tiên cũng bắt đầu bán ra.
“Mong đợi a!” – Lâm Phong từ công ty đi ra, lên chiếc Lôi phong đời mới nhất hướng về điểm đặt mua gần nhất của Đế Thần phóng tới.
Lâm Phong cũng xem như là một viên chức có chút thành công trong sự nghiệp. Giống như bao người khác, hắn học cao trung, đại học, tìm công tác, công tác, kiếm tiền, sinh hoạt. Kinh nghiệm cuộc sống của hắn phần lớn rất bình thường. Nhưng Lâm Phong khá may mắn. Hắn công tác 3 năm, tại cái trung đẳng thành thị này, lương một năm mười lăm vạn, còn không tính bổng lộc cuối năm, trong đám bạn cùng lứa cũng là kẻ có tiền đồ cùng vận may. Hắn có thể thoát cảnh “Phòng nô” áp lực đè nén, có thể chi tiền mua nhà.
May mắn còn kèm theo năng lực, trí tuệ cùng cố gắng. Thành thực, nhiệt tình, phong độ và luôn mỉm cười làm cho Lâm Phong công tác rất thành công, có không ít bằng hữu cùng hộ khách. Theo Lâm Phong gặp gỡ lão tổng cùng kinh lí đều vỗ vỗ vai hắn mỉm cười: “Tiểu hỏa tử, làm không sai.”
“Lâm Phong, đến công ty ta đi! Thế nào?” – Tô đổng hôm qua mới vỗ bả vai hắn đề nghị: "Tiểu tử, công ty ta không thiếu nhân tài, nhưng là khuyết thiểu những người như ngươi. Đến đây đi, thù lao ngươi nói."
"Tô đổng." Lâm phong cười cười: "Hôm qua vừa mới cùng công ty chúng ta sâm ước, hôm nay lại đào chân tường, cẩn thận bị hủy ước đó."
"Ha ha ha."
Lâm phong trả lời làm cho Tô đổng cười to: "Lâm phong, hoan nghênh ngươi tùy thời đến chúng ta công ty, ta phải cần ngươi người mới như vậy."
Lời mời như vậy, tháng này Lâm Phong đã nghe hai lần rồi.
“Xem như ta bảo thủ đi.” Nhìn đám người rộn rạo tới lui, bày ra vô số điều kiện hấp dẫn, Lâm Phong vẫn không hề có ý tứ dời đi. Tín nhiệm! Trần tổng đối với hắn tín nhiệm cùng quan tâm như vậy, Lâm Phong tới bây giờ cũng không có ý nghĩ chuyển đi. “Ít nhất cũng phải làm cho công ty hiện tại được liệt vào hàng ngũ bách cường rồi tái rời đi cũng chưa muộn.”
“Két.” Chiếc lôi phong dừng lại trước cửa điểm đặt mua.
Điên rồi. Nhìn gần vạn người xếp hàng dài trước cửa điểm đặt mua, Lâm Phong không dám tin vào mắt mình. Lượn vài vòng trên đường, hơn năm mươi điểm đặt mua trong thành thị đồng dạng như vậy. Ngẫm lại cả nước, Lâm Phong không khỏi than thở: “Trò chơi hảo đình đám a.”
“Không sai, không uổng ta một phen khổ tâm. May mà ta có khả năng dự đoán thuê trước tiểu Vương từ tối qua thay ta xếp hàng.”
Lâm Phong đi xuống chiếc hắc lôi phong, hạ kính mát màu đen của xe xuống, bộ dáng tiêu sái làm cho những người xếp hàng một trận nhìn ngó, lại thấy chiếc xe hơi đời mới của hắn càng hâm mộ: “Đó là lôi phong loại mới nhất a! Hình như đến ba mươi ba vạn nhân dân tệ.”
“Ách..” – Lâm Phong thật có điểm ủy khuất: Đây thực là chiếc xe mới của Trần tổng, ta chẳng qua là đi trộm thôi. Đáng thương, ta đang chuẩn bị bỏ tiền mua nhà, ba năm tiền lương tiết kiệm lần này coi như tiêu hết, mua xe còn phải đợi thêm hai năm. Bất quá, cái xe yêu thích Trần tổng vẫn đang dùng, mua chiếc lôi phong kiểu nam đời mới này, rõ ràng là để cho chính mình dùng.
Ba mươi ba vạn, Trần tổng ra tay một cái là ba mươi ba vạn chứ không phải ba, năm vạn tiểu xa bình thường, trên danh nghĩa còn là xe buýt. Không cần Lâm Phong chính mình móc túi bảo dưỡng xe. Trần đại mỹ nhân đãi ngộ đối với Lâm Phong đích xác thật tốt lắm.
Bạn gái, trò chơi, cái nào quan trọng hơn?
Bạn gái đương nhiên là càng thêm trọng yếu, đáng tiếc hắn bây giờ không có bạn gái, chỉ có thể lựa chọn trò chơi mà thôi. Đã trải qua thời đại học, hầu hết đều trở thành những kẻ mê trò chơi. Lâm Phong cũng không ngoại lệ, ưa thích chơi game. Nghe được game Đế Thần công trắc cùng một số tình tiết tiểu thuyết, hệ thống trí năng khống chế, giả thuyết hiện thực, hệ thống nhân vật có trí năng, hoàn toàn công bình, không có lỗi kĩ thuật… Lâm Phong đương nhiên không thể bỏ qua.
Không có bạn gái, đêm dài đằng đẵng không cách nào ngủ, chỉ có thể dựa vào game thôi. “Ài…” Lâm Phong trong lòng thê thê: Thật đáng thương!
Không có bạn gái? Trong lòng đau nhói, Lâm Phong có chút khổ sở. Ba năm rồi, vẫn còn không cách nào quên, Lâm Phong không thèm nghĩ nữa: tình yêu chó má.
Tình yêu?
Ngọt ngào gì đó?
Khổ sáp gì đó?
Chó má gì đó?
Lâm phong thật không muốn biết, hắn tạm thời không muốn tìm kiếm bạn gái.
“Tiểu Vương ở nơi nào đây chứ?” Lâm Phong nhìn quanh, trong cái đám vạn người này hắn thật không cách nào tìm ra, chuẩn bị rút điện thoại gọi tìm kiếm tiểu Vương hôm trước hắn thuê.
“Cửa mở rồi! Khôi giáp sắp được tiêu thụ.” Phía trước một trận ho to, đại môn điểm đặt mua từ từ mở ra. Đám người xếp hàng kích động mãnh liệt, chen chúc hướng đại môn đi tới, mà chen ngang qua một thiếu phụ cùng một tiểu cô nương.
“Bóng bay.”
Tiểu cô nương đáng yêu chừng 3 tuổi bị chèn chật chội, tuột tay làm mất khí bóng màu đỏ, bối rối giãy dụa thoát tay thiếu phụ hướng khí bóng chộp tới. Khí bóng bị thổi về phía đường sá, tiểu cô nương cũng chạy theo.
“Hô” – một chiếc xe tải trung bình lao tới.
“Cẩn thận.”
Vừa mới xuống xe, Lâm Phong còn đang tìm kiếm tiểu Vương cũng chẳng kịp nghĩ nhiều, nhảy vào xuống lòng đường, dựa vào thân thể được rèn luyện mạnh mẽ ôm tiểu cô nương băng sang bên kia. Nhưng thân thể hắn đọt nhiên tê rần, Lâm phong chỉ kịp đẩy cô bé theo quán tính còn chính mình bất động, không cách nào chạy trốn, chỉ có thể nhìn chiếc xe tải va vào.
“Phanh.”
Lâm phong bị đánh bay ra ngoài, trên người đột nhiên bay ra một mảnh hắc hồng sắc quang mang, vây quanh Lâm phong một trận nhộn nhạo, rồi cuốn hắn trống rỗng biến mất.
“Dát”
Tài xế dẫm phanh xe, sắc mặt tái nhợt: Đụng người?
Một ít người xếp hàng bị tiếng xe phanh gấp kinh động quay lại nhìn ngó, thấy một chiếc xe lớn dừng lại giữa đường thì lấy làm kì quái: Làm gì a? phanh xe gấp như vậy cũng không sợ xe đằng sau đụng lên sao?
"Người đâu?" Tài xế hai chân run lên đi xuống.
Trước xe không có bống người, tài xế lại cắn răng căng thẳng nhìn xuống dưới gầm: cũng không có người nào a. Hướng bốn bên nhìn tới, đám người xếp hàng thì đã quay lại với buổi dự thụ, mà bên kia thiếu phụ khẩn trương ôm lấy cô bé đang hoảng sợ khóc, hết thảy đều rất bình thường cùng bình thường.
Không có đụng người? Tài xế lắc đầu: Hoa mắt sao? Rõ ràng chứng kiến đánh bay một người tuổi trẻ?
Tìm không được người tuổi trẻ, tài xế lên xe nhanh chóng rời đi: cái này địa phương thật tà hồ.
Hết thảy bình thường, phảng phất chuyện gì cũng không phát sinh, nhưng Lâm Phong đích xác biến mất.
******************************
Phong chi đại lục
Dưới chân Bắc bộ tuyết sơn, một cái thôn trang an tĩnh hẻo lánh
Trong thôn, lão tế ti tay cầm ti trượng, thân mặc thánh khiết đích ti bào, đái lĩnh thôn dân quỳ lạy tại phong chi nữ thần đích tế đàn cùng thần miếu mặt trước, trong lòng mặc niệm:“Hắc ám đột nhiên giáng lâm, ma vật trải khắp Tạp Phong tiểu cốc dần tỉnh, từng bước tới gần Tạp Phong thôn, cốc khẩu Bạch ngân quái vật bốn tay Băng viên ma thập ngũ cấp không ngừng trưởng thành, tùy thời uy hiếp lên Tạp Phong thôn trang ba mươi sinh mạng.”
Thành kính đích cầu khấn:“Phong chi nữ thần nhân từ, Phong chi chúng thần vĩ đại, thỉnh bảo hộ con dân của ngài, thỉnh bảo hộ chúng ta Tạp Phong thôn trang…”
"Phách ba!"
Trên bầu trời thần miếu, đột nhiên vang lên một tiếng sấm sét.
Lão tế ti cùng thôn dân ngẩng đầu nhìn, không trung đích sấm sét vẽ ra một vòng quyển quang mang, tại không trung biến hóa ra sắc thái hoa lệ, tạo thành một vòng bạch môn xoay tròn.
"Không gian truyền tống môn." lão tế ti kiến thức rộng rãi hô lên.
Một đoàn đen thùi gì đó từ truyền tống môn bay ra, được lôi điện, hỏa diểm, kim quang vân...vân... kỳ đặc quang mang bao vây, phảng phất bay múa như Lưu Tinh, thẳng tắp hướng thần miếu đánh đến.
"Phanh!"
Lưu Tinh hừng hực bay tới, va vào thần miếu cùng tế đàn trước người lão tế ti, tiếng nổ mạnh kéo theo một mảnh quang mang cùng bụi mù.
Quang mang cùng bụi mù từ từ tán đi, Tạp phong thôn có đủ hơn hai ngàn năm lịch sử, mà thần miếu cổ lão nhất bị san làm bình địa, thạch bích tế đàn cứng rắn vô cùng bị va chạm thành hố sâu cự đại, một thôn dân lớn mật đi tới bên cạnh hố sâu:“Lão tế ti, là một nam nhân tuổi trẻ.”
Lão tế ti cùng các thôn dân cũng đi tới bên cạnh hố.
Trong hố sâu là một người thân mặc y phục kỳ quái, là một nam nhân tóc ngắn, hình như đang bị hôn mê, toàn thân có vô số vết thương, chính là đang không ngừng chảy ra máu tươi.
Không phải Lâm Phong là ai?