Mười sáu năm trước Liệt Thần Các vô cùng hùng mạnh, lại liên minh cùng gia tộc Mã Luân và Ba Bàng nên đã tạo thành một thế cân bằng với Thần Điện. Trên cơ bản không mèo nào cắn được miểu nào.
Thế nhưng sự cân bằng này bỗng nhiên tan vỡ đúng vào một đêm của mười sáu năm về trước.
Suốt đêm đó, Thần Điện đột ngột mang theo rất nhiều cao thủ của gia tộc Sa Mạc Cửu Đầu Điểu Cát Tư và gia tộc Chim Bụi Gai Cáp Lý Tư Bảo, bất ngờ công kích Liệt Thần Các.
Kỳ thật những trận tập kích như vậy đối với hai thế lực này trong thời kỳ đó mà nói thì chẳng có gì là mới mẻ. Cơ hồ năm nào cũng phải phát sinh vài lần khiến song phương đánh mãi thành quen, hơn nữa đều có chuẩn bị chứ chưa từng để xuất hiện tình huống trở tay không kịp.
Thế nhưng cái đêm đen tối của mười sáu năm trước ấy, trận tập kích đó lại vô cùng khác lạ. Bởi vì Các chủ Liệt Thần Các cùng thập đại cao thủ chủ chốt trong Các, đột nhiên biến mất một cách kì quái ngay hôm đó.
Vì thế, đã khiến lực lượng của Liệt Thần các bị tổn thất lớn. Hơn nữa cuộc tập kích của Thần Điện lần này cũng không hề giống với những lần trước, cơ hồ đã phái ra toàn bộ cao thủ, thậm chí cả Giáo Hoàng đương nhiệm và Gia chủ của hai gia tộc Cáp Lý Tư Bảo cùng với Cát Tư đều xuất hiện.
Nhưng nếu đơn giản như thế thì chẳng có gì để nói, bởi vì thời đại này đã không còn thần linh chân chính. Cao thủ đứng đầu đại lục chỉ là những Đấu Thần Phong Hào. Mà so số lượng Đấu Thần thì Liệt Thần Các và gia tộc Mã Luân cũng không đến nỗi quá thất thế. Tuy mất đi vài cao thủ mạnh mẽ nhưng cũng chỉ thiệt thòi chút đỉnh mà thôi.
Điều tồi tệ nhất chính là minh hữu của Liệt Thần Các, gia tộc Sói U Linh Ba Bàng, không ngờ ngay hôm đó đã gọi tất cả cao thủ của mình trở về. Làm cho lực lượng của liên minh này chỉ còn hai thế lực là Liệt Thần Các và gia tộc Mã Luân!
Cao thủ của gia tộc Ba Bàng không còn, khiến thực lực hai bên nháy mắt xuất hiện chênh lệch cực lớn. Cao thủ chủ chốt của Liệt Thần các lại biến mất toàn bộ. Hậu quả như thế nào đã có thể tưởng tượng được.
Chỉ sau một trận chiến, Liệt Thần Các và Mã Luân gia tộc với lực lượng suy yếu thảm hại, cơ hồ chẳng mấy chốc toàn quân đã bị tiêu diệt!
Lan Địch và Lâm đại thúc cũng ở trong Liệt Thần Các lúc đó nhưng lại không tham gia trận thảm chiến này.
Bởi khi biết được gia tộc Ba Bàng và các cao thủ chủ chốt của Liệt Thần Các đều không còn, ai nấy đều hiểu, trận chiến này trên cơ bản Liệt Thần các đã thua toàn diện, không thể cứu vãn được nữa. Dưới tình huống đó, cho dù Mã Luân gia tộc liên tục triệu hoán Bất Tử Điểu chống đỡ thì cũng không kịp nữa rồi. Điều duy nhất có thể làm bây giờ là cố gắng giữ lại chút huyết mạch của gia tộc.
Nhưng lúc ấy, những thanh niên trai tráng trưởng thành mang trong mình dòng máu bất khuất của Bất Tử Điểu cũng nhất quyết tử chiến vì vinh dự và niềm kiêu hãnh, thà chết chứ không chịu trốn chui lủi. Cùng đường Gia chủ tộc Mã Luân mãnh liệt yêu cầu lão quản gia, một trong những Thủ hộ Dấu thần của họ mang đại tiểu thư Y Tát Bối Nhĩ vừa ra đời không lâu bỏ trốn.
Gia tộc Mã Luân còn đỡ, dù sao cũng là một tộc, chỉ cần an toàn mang đi được người có dòng máu chính thống là đã đảm bảo không đến nỗi bị thất truyền. Nhưng Liệt Thần Các lại khác hoàn toàn.
Liệt Thần Các không phải là một gia tộc, bọn họ giống như Thần Điện, đều là do những cao thủ đứng đầu đại lục vì một mục tiêu mà tề tựu lại. Lúc này, Các chủ Liệt thần Các thì không có mặt và bản thân Các chủ lại không có con cái!
Như thế, Liệt Thần Các không hề có khả năng truyền lại huyết mạch, nếu toàn bộ đều chết trận ở đây thì Liệt Thần Các sẽ hoàn toàn biến mất. Đó là điều mà ai nấy trong Các cũng đều không muốn chứng kiến.
Vì thế lúc đó tổng quản tối cao của Liệt Thần Các ra quyết định, dù phải trả giá thế nào bọn họ cũng phải bảo trụ lại huyết mạch. Những người được lựa chọn dĩ nhiên là con cháu của mười đại cao thủ chủ chốt đã biến mất cùng vị Các chủ Liệt Thần Các.
Những cao thủ chủ chốt của Liệt Thần Các cùng với bốn gia tộc lớn kia đều giống nhau. Bọn họ toàn bộ là con cháu của những thần linh chân chính ngàn năm trước. Nói cách khác, bọn họ đều có thể tự xưng là hậu duệ của Thần. Và chỉ có con cháu của bọn họ mới chân chính đại biểu cho huyết mạch của Liệt Thần Các.
Như vậy, tổng quản liền quyết định chọn một số người để hộ tống con cháu của mười cao thủ kia trốn ra ngoài. Lâm đại thúc và Lan Địch chính là một trong những người được chọn lựa bảo vệ cho hậu duệ của Thần. Không sai, chỉ là một trong chứ không phải là duy nhất, bởi vì hậu duệ của Thần không chỉ có một người.
Đáng tiếc là người của Thần Điện có lẽ cũng đã sớm nghĩ đến điểm này, nên công kích càng lúc càng dữ dội. Các điểm trọng yếu trong phạm vi Liệt Thần Các đều bố trí mai phục rất nhiều cao thủ, mục đích chính là để phục kích đàn cá lọt lưới này.
Lâm đại thúc và Lan Địch là nhóm rất may mắn, hơn nữa thực lực của hai người vốn cực mạnh, ở trong Liệt Thần Các cũng được xem là tầng lớp trên. Lại thêm Lan Địch và vợ của Lâm đại thúc liều mạng lưỡng bại câu thương, bọn họ mới có thể phá vây. Lại vô cùng trùng hợp mà gặp lão quản gia của Mã Luân tộc đang mang theo Y Tát Bối Nhĩ đào vong.
Những nhóm khác không có vận khí tốt như vậy. Căn bản là không có đường thoát hoặc chạy ra được thì cũng bị mai phục của Thần Điện bắt làm tù binh. Sở dĩ có thể xác định như vậy, bởi vì những người hộ tống lúc đó đã ước định, sau khi chạy thoát thành công thì sẽ gặp nhau tại một địa điểm hẹn trước.
Thế nhưng ba lão chờ đợi mấy tháng liền cũng không thấy có thấy thêm ai trốn ra từ Liệt Thần Các nữa. Có nghĩa là những người đó đều thất bại cả rồi. Một thời gian nữa, ba người mới biết đại khái tình hình trận ác chiến trong đêm đó. Và họ đều cảm thấy mình vô cùng may mắn, có thể bảo vệ được hai người thoát ra, là quá tốt rồi.
Không bao lâu sau, vợ của Lâm đại thúc vì thương thế trầm trọng không thể cứu chữa đã qua đời. Ba người Lan Địch bèn lựa chọn ẩn cư tại một xóm núi nhỏ bên cạnh trấn Ma Vương.
Chọn lựa ẩn cư bên cạnh trấn Ma Vương, là ba lão cũng đã lo lắng tính toán cẩn thận. Vì quan trọng nhất, ở nơi này tin tức sẽ dễ nắm bắt hơn và khoảng cách đến hẻm núi lớn Tạp Mạt ở đế quốc Thú nhân cũng rất gần.
Ba lão già mang theo ba đứa nhỏ ẩn náu bên trong xóm núi nhỏ này lại phát sinh một chuyện rất bất đắc dĩ.
Tuy bọn họ chính là những người hộ tống Phó Hào, nhưng sự tình lúc đó quá khẩn cấp, hơn nữa con cháu của mười vị cao thủ kia cũng rất đông, nên tổng quản của Liệt Thần Các đã không kịp nói rõ cho bọn họ biết, cha mẹ của những đứa trẻ này là ai. Nên bây giờ Lan Địch và Lâm đại thúc mới không biết lại lịch chân chính của Phó Hào rốt cục là như thế nào!
Ngay cả cái tên Phó Hào này cũng là Lan Địch thuận miệng đặt. Chính là để gọi lên thì nghe cho có không khí vui mừng mà thôi. Mà cố sự ngày đó hai lão vẫn chưa nói cho Phó Hào biết, vì lúc đó hắn còn quá nhỏ tuổi, làm sao chịu được đả kích này! Hai nữa, chính là vì Thiên Vương cốc.
Thiên Vương cốc được xưng là chỗ hung hiểm nhất thiên hạ, thế nhưng, chẳng qua đây là do một vài người không thực sự hiểu rõ được tình hình bên trong Thiên Vương cốc thuận miệng rêu rao mà thôi.
Trên thực tế, cấm chế ở Thiên Vương cốc thực sự không phải tạo ra để bảo vệ nơi chôn cất hài cốt Thần linh, mà là vì một chuyện động trời hơn. Đây chính là nơi để cho các vị Thần mới sinh ra!