Bạch Hà Tích ngừng một chút, sau đó nói tiếp:
- Cao thủ võ lâm như Mã Lão Hắc. nội công đã có ba mươi năm hỏa hậu. có thể xuất ra đao mang, phóng xuất chân khí, Nếu so ra tương dương với cảnh giới Thai Tức sơ cấp của Luyện Khí kỳ. đặc biệt là có thể phóng xuất chân khí hình thành vòng bảo vệ bằng kiếm khí đao mang.
- Dùng võ nhập đạo như Ma Thiên Lang, tóc bạc hóa đen. ngự không lăng độ. chính là tiến vào cảnh giới Tiên Thiên cao cấp. tiêu chí của nó là có thể lăng không mà đứng. Nhưng ở Tu Tiên Giới, như vậy chỉ là mới bắt đầu. cân phái đạt tới cảnh giới Tiên Thiên đỉnh phong, sau đó Trúc Cơ thành công, luyện thể một lần nữa. từ già hóa trẻ. đó mới là chính thức tiến vào Tu Tiên Giới, được Tu Tiên Giới thừa nhận mới là đệ tử chính thức của tông môn các phái.
- Chỉ cần đi vào Tu Tiên Giới, tu luyện không còn là chân khí, mà là chân nguyên pháp lực. Đến lúc đó học tập tiên thuật pháp quyết. hoặc là có được pháp khí linh khí. Cho dù là người tu tiên Cảnh giới Dẫn Khí yếu kém nhất, nếu như có được tiên thuật và pháp khí hùng mạnh, cũng có thể đánh chết được cường giả võ lâm Cảnh giới Tiên Thiên.
Dứt lời. tay Bạch Hà Tích thoáng động, lập tức xuất hiện một hỏa cầu lớn chừng đầu người, lơ lửng trên tay y. toát ra nhiệt lượng rất mạnh.
Tay Bạch Hà Tích lại thoáng động, hòa cầu biến mất. sau đó nói tiếp:
- Ma Thiên Lang đã đạt tới Cảnh giới Tiên Thiên cao cấp. ta mới chỉ là cảnh giới Tiên Thiên sơ cấp. y cao hơn ta chừng hai tầng Cảnh giới. Nhưng ỵ bị Nhu Nhuyễn Đạo Pháp và Hỏa Cầu thuật của ta oanh kích, cuối cùng bị ta đánh tan lồng chân khí, tiêu hao sạch sẽ chân khí, chết ngay tại chỗ.
- ích lợi lớn nhất của tu tiên là có thể kéo dài thọ mệnh, ở Luyện Khí kỳ. người tu tiên tiến vào cảnh giới Thai Tức, vậy có thể sống tới bảy mươi tuổi. Nếu tiến vào cảnh giới Tiên Thiên, sống tới một trăm năm mươi tuổi là không thành vấn đề. lại thêm Thân thể cường tráng, bách bệnh bất xâm.
- Nếu có thể Trúc Cơ thành công, tiến vào Trúc Cơ kỳ. luyện hóa thân thể. thọ mệnh tối thiêu cũng tăng lên hai giáp, có thể sống tới ba trăm tuổi. Tiến vào mỗi cảnh giới Dung Hợp. Linh Tịch sẽ tăng thêm một giáp thọ mệnh, sống lâu bốn trảm tuổi.
- Nếu như có thể tiến vào Kim Đan kỳ. vậy thọ mệnh gia tàng gấp đôỊ có thể sống tới
tám trăm tuổi, còn có thể bỏ thân đoạt xặ, chuyển thế trùng sinh. Nếu có thể tiến vào đến Nguyên Anh kỳ, có thể nói trường sinh bất tử. tối thiêu cũng sống được vài ngàn năm. cho đến khi thiên kiếp giáng xuống mới gặp nguy hiểm.
Dư Tắc Thành lẳng lặng nghe, ghi nhớ tất cả trong đầu. sau đó mới nói:
- Vậy còn từ Đại Thừa Hoàn Hư kỳ trở về sau thì sao?
Bạch Hà Tích như đang nhở lại:
- Chính là vũ hóa phi thăng, thành Thiên Nhân hoặc Tu La. tiến vào Tiên Giới, đó chính là cảnh giới cao nhất của người tu tiên. Bất quá cảnh giới Độ Kiếp nguy hiểm vô cùng, từ xưa có câu: “Nguyên anh dễ kết. Độ Kiếp khó qua.”
- Nói xa ra một chút, hiện tại sáu vực của chúng ta là Thiên Nam, Mạc Bắc, cổ Tần, Sở Tây, Miêu Tương, Tuy Viễn, ba mươi bảy đại lục. chỉ cần đạt tới Kim Đan kỳ là có thể khai môn lập phái, thao túng quốc gia. phân chia thiên hạ. Tiên nhân như Nguyên Anh kỳ trong ba mươi sáu giáo phái, bảy mươi hai tông môn, tổng cộng một trăm lẻ tám thượng môn mới có thể có được một, hai người. Đừng nói là tiên nhân Hoàn Hư kỳ. dù là tiên nhân cảnh giới Phân Thần, đã ba, bốn ngàn năm vẫn không thấy hiện thân trong thiên hạ.
Nghe tới Đây, Dư Tắc Thành không nói một lúc lâu. hoàn toàn sợ đến ngây người. Bạch Hà Tích còn nói thêm:
- Tiểu Dư tử. lão đệ thật sự muốn làm trù sư cả đời sao?
Dư Tắc Thành lắc đầu nói:
- Ta làm trù sư chẳng qua vì không còn đường nào khác, ly tưởng của ta là có thể đi du ngoạn khắp nơi trên thiên hạ. Nhưng ta là lão Đại trong nhà. đệ đệ muội muội còn nhỏ. mẫu thân nhiều bệnh...
Bạch Hà Tích bèn nói:
- Ta đã hiểu, chúng ta cũng giống nhau, phụ thân ta chỉ có mình ta có được Linh Căn. hàng ngàn người trong gia tộc đang trông chờ vào ta. Mỗi khi nhớ tới những ánh mắt kỳ vọng, nửa đêm ta không ngủ được, dù biết rằng con đường phía trước gian nan. cũng phái nhẫn nhịn vuốt mông ngựa cho người, làm rùa rút đâu chậm rãi gắng bò về phía trước.
- Hai ta có duyên với nhau, ta không thay đổi được vận mệnh của mình, nhưng ta có thể thay đổi vận mệnh lão đệ. Thang này ta sẽ không học không của lão đệ. ta sẽ nói một tiếng cùng Mã Lão Hắc. tới lúc đó y sẽ chọn một việc tốt trong đường cho lão đệ. tương lai thế nào cũng phái leo tới chức Đà chủ.
Hắc Hổ đường ngoại trà thành Lâm Hải ra. còn thành lập phân đà ở bảy huyện khác. Mỗi một Đà chủ như vậy đều là cao thủ. dưới tay có mấy trăm thủ hạ. trong đường ngoại trừ nghe theo mệnh lệnh của Mã Lão Hắc ra. không còn nghe ai cả. Có thể nói là dưới một người mà trên ngàn người. Hiện tại đánh bại Dã Lang bang, chiếm cứ địa bàn lúc trước của Dã Lang bang, tối thiêu đã tăng thêm năm phân đà.
Thời điểm oai phong nhất của ngoại công Dư Tắc Thành, bất quá chỉ là một Phó Đà chủ mà thôi, cho nên nghe được lời này. Dư Tắc Thành giật mình kinh hãi:
- Vậy có được không, ta ngay cả Mãnh Hổ Khiếu Thiên quyết đơn giản nhất còn chưa tu luyện được tới Cảnh giới đại thành, công phu gì cũng không biết, làm sao phục chúng?
Bạch Hà Tích cười nói:
- Ta nói được là được, cho lão đệ cái này. Thuốc này tên là Hóa Khí đan. lão đệ ăn vào nhất định sẽ tu luyện Mãnh Hổ Khiếu Thiên quyết được tới cảnh giới đại thành. Cho dù đại thành rồi. lão đệ cũng không cần phái tu luyện thêm môn nội công khác, chỉ cần luyện nội công này là đủ.
- Cho lão đệ thêm cái này. gọi là Tố Hỏa phù. Đây là pháp khí phù cấp thấp nhất của Tu Tiên Giới. Lão đệ đã có Linh Căn. Chỉ cần đưa chân khí vào. lá phù này sẽ bắn ra một đạo liệt hỏa đốt cháy kẻ thù. Tầm bắn của nó ước chừng mười trượng, chỉ cần đối phương không phải là cao thủ Hậu Thiên đỉnh phong như Mã Lão Hắc. không thể dùng chân khí phóng xuất hộ thể. ắt sẽ phái chết cháy.
- Nhưng lão đệ phái nhớ kỳ. trong đạo phù này chỉ có chín đạo liệt hỏa mà thôi. Sau khi dùng hết cần phái phơi nắng ba ngày mới có thể bổ sung đầy trở lại. Và lại mỗi lần bổ sung như vậy sẽ tự động giảm đi một đạo liệt hỏa. cho đến cuối cùng tự động vỡ nát. cho nên sử dụng phái thận trọng.
- Còn việc gì khác, lão đệ cứ tìm tới người Thạch gia xin hỗ trợ, ta sẽ nói với bọn họ. Đám đệ tử ngoại hệ của Thạch gia. ta có thể sai khiến được.
Dư Tắc Thành nhận lấy một viên được hoàn cùng một tấm mộc phù phát sáng, trong lòng cảm động vô cùng, không biết nên nói gì cho phái.
Bạch Hà Tích cười ha hả:
- Thang của lão đệ đã khai sáng cho ta. Hành Khí Tán đã có thể làm thang, vì sao đan duợc khác không làm thang được? Có thể ta sẽ nhờ vào nó tiến nhập nội môn, được Trúc Cơ đan. bước vào hàng ngũ tu tiên. Tương lai nếu ta thành công, ắt sẽ trở về độ lão đệ. Hai ta cùng phái cố gắng, hảo nam nhi chúng ta sống trên thế gian này phái làm sao đê khỏi sống uổng một đời.
Dứt lời. Bạch Hà Tích quay đầu đi. nhanh chóng rời khỏi.
Dư Tắc Thành nhìn theo, tuy rằng không nói lời nào, nhưng ánh mắt tỏ ra vô cùng hâm mộ. Hảo nam nhi không thể sống uông một đời. những lời này như lửa nóng bừng bừng, làm đậy lên hùng tâm của hắn.
Bạch Hà Tích đi ra ngoài lập tức dẫn theo các sư đệ rời khỏi. hôm qua Thiết Xích Tiên Sinh cũng đã rời đi. Đám hộ pháp Tông môn đã đi từ sáng, cho tiệc tối không còn ai. món thang cũng không ai ăn. Dư Tắc Thành về nhà sớm. ngồi trong phòng mình, nhớ lại từng lời nói mang vẻ tiêu sái ung dung của Bạch Hà Tích. “Tu tiên, ta cũng muốn tu tiên..Y nghĩ này chẳng khác nào cỏ độc mọc lan tràn khắp trong đầu hắn.
Trước tiên. Dư Tắc Thành quan sát viên dược hoàn kia. nó được bao bên ngoài bằng sáp ong. lớn khoáng quả cầu thủy tinh, toát ra một mùi hương thơm ngát mê người.
Sau đó Dư Tắc Thành lại lấy thứ mà hắn thích nhất là tấm hỏa phù kia ra ngắm nghía. Suốt cả buổi chiều, Dư Tắc Thành rất muốn xuất hỏa phù ra xem thử, nhưng rốt cục hắn cũng khống chế được mình, tuyệt đối không lấy ra nữa. Bởi vì thứ này là pháp bảo tiên gia. có được nó có thể thay đổi cả đời mình, trong trù phòng nhiều người hỗn tạp. không thể đê người khác phát hiện.
Hỏa phù này lớn bằng bàn tay, có hình năm cạnh, không phải kim loại cũng không phải gỗ. Ở giữa có một chữ Hỏa màu đỏ tím, xung quanh chữ Hỏa có khảm chín viên bảo thạch, bao tròn lấy chữ Hỏa này.
Dư Tắc Thành nhìn mãi không rời mắt chừng một khắc. Thật sự là quá đẹp. đây là pháp bảo của mình, đây là bảo bối của mình...
Dư Tắc Thành đưa nội lực vào hỏa phù. chỉ cần một tia nội lực, hỏa phù đã lập tức có phản ứng. Những viên bảo thạch chợt lóe. chữ Hỏa dường như sống lại. Dư Tắc Thành cảm thấy chút chân khí mỏng như tơ của mình theo hỏa phù bắn ra ngoài, hình thành một đường thăm dò. Đường thăm đò này dài chừng mười trượng, vô ảnh vô hình, có thể di chuyên theo ánh mắt của mình. Hắn nhìn tới cái gì. đường thăm đò kia cũng đi theo tới đó.
Đột nhiên Dư Tắc Thành có cảm giác, chỉ cần hắn thoáng động Ý niệm, hỏa phù sẽ lập tức phóng ra lửa. theo đường thăm dò mà bắn trúng mục tiêu do hắn lựa chọn, thứ này so với loại nỏ có cơ quan ngắm bắn còn cao cấp hơn. Dư Tắc Thành cố nén ý niệm thử nghiệm trong đầu. số ngọn lửa của hỏa phù có hạn, không được lãng phí
Dư Tắc Thành đứng bật dậy. hạ quyết tâm đời này ta cũng phái tu tiên, làm một nam nhi đội trời đạp đất như Bạch Hà Tích.