Hoắc Vũ Hạo đứng ngơ ngác một lúc, cuối cùng lắc đầu cười, quên đi, dù sao cũng không phải là chuyện xấu. Ít nhất mình đã có Hồn Kỹ thứ tư, cũng có thể tiếp tục tu luyện.
Lúc này hắn gần như đã khôi phục đến trạng thái sung sức, Tinh Thần Hải thứ hai đã tràn đầy Tinh Thần Lực, điều này có nghĩa là hắn lại có thể sử dụng Vận Mệnh – Linh Hồn Ngưng Thị.
Không biết Quất Tử và Kha Kha sao rồi? Tốt nhất là phải nhanh chóng tụ lại với các nàng.
Nghĩ xong, Hoắc Vũ Hạo ngẩng đầu nhìn thoáng qua sắc trời, liền hướng về phía bên ngoài đi. Hắn có thể thấy rõ, lúc này chỗ hắn đứng không phải cùng một dãy chủ mạch với lúc bọn hắn tiến vào, mà là một nhánh liền kề.
Đột nhiên, một tiếng nổ vang kịch liệt vang lên, làm cho Hoắc Vũ Hạo đang định phóng đi liền dừng lại.
Hắn nhìn về hướng phát ra âm thanh với vẻ nghi hoặc, hình như đúng là chủ mạch a! Tiếng gầm rú kịch liệt hẳn là âm thanh phát ra khi hồn kỹ được sử dụng. Loại nổ mạnh mang hơi hướm kim loại này hẳn là đặc trưng của Hôn Đạo Sư!
Chẳng lẽ là các cô ấy…
Hoắc Vũ Hạo không suy nghĩ nhiều nữa mà lập tức thay đổi phương hướng của mình, hắn cũng không dùng đến Hồn Đạo Khí Phi Hành mà dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới hướng phát ra âm thanh. Cùng lúc vọt đi, hắn búng tay một cái, một thân ảnh màu vàng đã chạy tới bên cạnh hắn. Hoắc Vũ Hạo lấy tay vỗ vào đầu Vong Linh Kim Lang một cái, Linh Hồn Chi Hỏa được thiêu đốt bởi Vong Linh Ma Pháp trong nháy mắt liền tắt, nó trở lại thành cỗ thi thể và bị Hoắc Vũ Hạo túm lấy ném vào Hồn Đạo Khí Trữ Vật.
Lúc này Quất Tử và Kha Kha có chút xấu hổ. Từ lúc thất lạc với Hoắc Vũ Hạo vào khuya ngày hôm trước xong, tình huống của hai người cũng không được tốt.
Ngay lúc Hoắc Vũ Hạo di chuyển chân của Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí, Quất Tử liền biết mình đã không có lựa chọn nào khác, Hoắc Vũ Hạo nhất định sẽ đẩy kiện Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí lăn xuống núi. Cho nên, khi đó cô chỉ biết dùng tất cả khả năng khống chế cái này Hồn Đạo Khí này, bảo đảm an toàn cho mình và Kha Kha.
Sự thật đã chứng minh, tốc độ của Kim Lang dù thế nào thì cũng không thể so với một quả cầu kim loạn lớn lăn từ trên núi xuống. Cho đến lúc các cô ngừng lại sau một lúc lăn lộn thì cũng không có con Kim Lang nào đuổi theo.
Việc đầu tiên Quất Tử và Kha Kha làm là chạy ra khỏi Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí, sau đó ói một trận gần chết. Từ đỉnh núi cao hơn ngàn thước lăn xuống, dưới sự chênh lệch áp suất, thế mà các cô chỉ mất không đến năm phút đồng hồ, loại cảm giác này dễ chịu sao nổi?
Sau khi nôn mửa, hai cô thậm chí không còn sức mà bò vào Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí nữa, lăn quay ra bất tỉnh.
Số các cô vẫn còn may, trước khi tỉnh lại không có anh Hồn Thú đẹp trai nào đến làm quen. Sáng sớm hôm sau, đến khi ánh nắng chiếu vào mặt thì các cô mới dần dần tỉnh lại. Hai cô sửa soạn tàm tạm xong liền quyết định quay lại tìm tung tích Hoắc Vũ Hạo.
Tâm trạng các cô tuy hỗn loạn nhưng lại không hề trao đổi với nhau, cả hai đều trầm mặc. Nhất là Quất Tử, biến hóa trên mặt nàng đúng là chỉ biết dùng từ ngoạn mục để hình dung. Bàng hoàng, lo lắng, kế đó thành bi thương, rồi lại sang nóng nảy. Kha Kha lần đầu tiên nhìn thấy cô bạn mình biểu lộ nhiều cảm xúc như thế.
Tương đối mà nói, cảm giác của Kha Kha trực tiếp hơn một chút. Trong tâm trí nàng hiện lên hình ảnh Hoắc Vũ Hạo nói một cách tràn ngập tin tưởng ấy.
Kha Kha hoàn toàn hiểu rõ, trong lúc cô và Quất Tử đang lăn điên cuồng từ trên núi xuống, trên đỉnh núi liền vang lên một tiếng nổ lớn. Không nghi ngờ gì, chính là Hoắc Vũ Hạo tạo ra âm thanh để thu hút bầy Kim Lang! Ngay khoảnh khắc ấy, cô đã biết rằng trong lòng mình sẽ mãi khắc ghi người thiếu niên nhỏ hơn mình năm tuổi này. Nói là bằng hữu cũng được, là thứ tình cảm gì khác cũng được, ít nhất Hoắc Vũ Hạo đã khắc sâu trong lòng cô.
Dưới tình huống như thế, mặc dù các cô không trao đổi gì nhiều, nhưng đều có ý định đi cứu Hoắc Vũ Hạo.
Bởi vậy, các cô chỉnh đốn sơ sơ, chờ thân thể khôi phục một ít liền lên Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí, mặc dù bây giờ nó có chút rách nát, thậm chí cũng đã biến dạng không tròn lắm nữa nhưng vẫn sử dụng được, lại xâm nhập vào sơn mạch Cảnh Dương, tìm kiếm tung tích của Hoắc Vũ Hạo. Lần đi tìm này đã là hai ngày.
Hai ngày qua, các cô gặp không ít Hồn Thú. Dựa vào sự bảo hộ của Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí, bản thân các cô lại là Hồn Vương, cuối cùng cũng hóa giải được nguy hiểm.
Chỉ có điều, sau khi gian khổ lên đến đỉnh núi, tuy có rất nhiều dấu vết của trận chiến, thế nhưng lại không hề có nửa điểm tung tích của Hoắc Vũ Hạo.
Tiếp theo các cô liên tục tìm kiếm ở xung quanh, trong lòng các cô cũng không tin rằng Hoắc Vũ hạo đã chết nhưng cũng không có bất kỳ kết quả nào.
Đến khi các cô chuẩn bị rời đi với hi vọng cuối cùng là chờ Hoắc Vũ Hạo ở điểm hẹn lúc trước hắn nói thì lại bị Hồn Thú tập kích.
Không ngờ lại là oan gia ngõ hẹp, Hồn Thú tập kích các cô lại chính là bầy Kim Lang ngày trước bị Hoắc Vũ Hạo bỏ lại.
Sự mất tích Ngân Nguyệt Lang vương là đả kích lớn với ba đầu Kim Lang Vương. Phải biết rằng Ngân Nguyệt Lang Vương rất mẫn cảm với các loại khoáng vật mà Kim Lang cần để tu luyện, có nó, tốc độ tăng thực lực của bọn nó nhanh hơn bình thường hai mươi phần trăm. Đây là một con số lớn kinh người! Nói cách khác, một đầu Kim Lang tu luyện một trăm năm có thể có được tương đương một trăm hai mươi năm tu vi.
Có điều Ngân Nguyệt Lang Vương bị Hoắc Vũ Hạo mang đi, chúng nó vẫn chưa biết Ngân Nguyệt Lang Vương đã chết. Hai ngày qua, ba đầu Kim Lang Vương dẫn theo bầy Kim Lang tìm kiếm tung tích của Hoắc Vũ Hạo và Ngân Nguyệt Lang Vương như điên, thậm chí nếu gặp được các Hồn Thú khác, chúng đều giận dữ giết chết. Tại ngoại vi chủ mạch, còn chưa có Hồn Thú nào có thể so sánh với bầy sói này.
Dưới tình huống như thế, hai bên chạm mặt có thể dùng từ oan gia ngõ hẹp để hình dung. Ba đại Kim Lang Vương đều có trí tuệ nhất định, thấy được quả cầu rách rưới kia liền không chần chờ chỉ huy bầy sói tấn công điên cuồng, Quất Tử và Kha Kha lập tức lâm vào khổ chiến.
Thân là Hôn Đạo Sư cấp năm, Hồn Đạo Khí của các cô có thể chất đầy một kho, trong thời gian ngắn cũng đánh chết không ít Kim Lang cấp thấp.
Thế nhưng dù sao Hồn Lực các cô cũng có hạn, hơn nữa giữa ban ngày ban mặt các cô cũng không dám sử dụng Hồn Đạo Khí Phi Hành để bay lên trời. Các cô không có hồn kỹ mô phỏng che giấu như Hoắc Vũ Hạo, một khi lên trời sẽ bị Hồn Thú Phi Hành tập kích. Ngoài ra, bị nhiều Kim Lang như vậy bao vây, sức bật của Kim Lang Vương thậm chí hơn mười thước, căn bản không có cơ hội cho các cô bay lên.
“Ầm” Hồn Đạo Pháo trong tay Kha Kha đánh thẳng vào một đầu Kim Lang Vương vừa lao vào phụ cận, một lượng lớn tia điện quang lóe ra trên người Kim Lang Vương, đem nó đánh bay ra hơn mười thước, ít nhất trong một thời gian ngắn nó không thể tham gia chiến đấu được.
Đây là Kha Kha am hiểu nhất Phong Lôi Pháo: nhanh như gió, bạo như lôi. Uy lực cường hãn vô cùng, thiết kế lại ưu tiên khắc chế Hồn Thú thuộc tính kim chúc.
Có điều Phượng Lôi Pháo tiêu hao khá lớn hồn lực, ngoài ra phòng ngự của Kim Lang quá mạnh mẽ, cho dù là bình thường Kim Lang bị trúng một pháo cũng chỉ bị thương nặng, như Kim Lang Vương thì chỉ bị choáng váng một lúc.
Các đệ tử cấp cao của học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư đều có am hiểu riêng về Hồn Đạo Khí. Như Kha Kha lựa chọn đều là Hồn Đạo Khí loại pháo to. Với Quất Tử thì đều là những Hồn Đạo Khí có hình dạng quất tử, với những tác dụng khác biệt.
Có thể thấy vô số quất tử liên tiếp bay ra từ trong tay cô, đánh về phía bầy sói. Bỗng một vầng sáng rực rỡ lóe lên, phát ra tiếng rít chói tai, rồi dính vào trên người bầy Kim Lang, nổ mạnh.
Trong số các loại Hồn Đạo Khí cấp nă, có nhiều loại uy lực rất lớn, có điều vấn đề lớn nhất của Quất Tử lại ở thân thể của cô. Sức thừa nhận của cô đừng nói là so với, thậm chí còn không bằng cả Kha Kha. Cho nên, cô chọn lấy số lượng bù chất lượng, lấy thịt đè người.
Hai cô phối hợp cùng nhau, một người phòng ngự, một người công kích mới miễn cưỡng trụ được. Thế nhưng trong lòng các cô là một mảnh lạnh lẽo.
Không có Ngân Nguyệt Lang Vương mà bầy sói vẫn mạnh như thế, vậy lúc trước Hoắc Vũ Hạo làm sao có thể ngăn cản được? Hiện các cô làm sao thoát thân nổi đây?
“Kha Kha, không thể tiếp tục như thế được, Hồn Lực của chúng ta không đủ để kiên trì trong thời gian dài.” Quất Tử vừa ngăn cản bầy sói công kích, vừa la lớn, ánh mắt của nàng vẫn bình tĩnh như thế.
“Vậy làm sao bây giờ?” Kha Kha hỏi gấp
Quất Tử tranh thủ nói: “Phá vây, chúng ta quay về trong Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí, mình phụ trách phòng hộ tráo, cậu dùng trọng pháo mở đường, chúng ta chạy ra ngoài.”
Kha Kha chần chừ: “Chúng ta có thể trốn thoát bầy sói sao?”
Quất Tử trầm giọng: “Cậu quên ngày trước chúng ta phá vây như thế nào sao? Chỉ cần tiến về ngọn núi phía trước, chúng ta có thể dùng lại chiêu cũ.”
Hai mắt Kha Kha sáng lên, “Tốt, đi thôi.” Hồn Đạo Khí của hai cô liền bùng nổ, tạm thời bức lui bầy sói đang ở xung quanh. Lúc này sắc mặt của hai cô đã không tốt lắm. Hồn Hoàn thứ năm của Quất Tử sáng lên, bắn ra hai cái quất tử nhỏ màu tím, cô ném cho Kha Kha một cái, cái còn lại thì nhét vào miệng mình. Hai cô nhanh chóng chui vào trong Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí.
Từng mảng lớn quất tử hồn đạo tạc đạn bay ra, lại bức lui bầy sói đang muốn xông lên. Quất Tử dùng tốc độ nhanh nhất khởi động Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí.
Sáu cái chân kim loại chống đỡ kim chúc cầu đã biến dạng đứng lên, nhanh bước về ngọn núi gần các cô nhất.
Trọng pháo của Kha Kha ở phía trước, lúc này cô cũng không tiết kiệm Hồn Lực nữa, tuy vừa rồi cái quả quất tử màu tím có hơi chua, có điều trong thời gian ngắn giúp tốc độ khôi phục Hồn Lực của cô tăng ba mươi phần trăm, đây cũng là năng lực cực mạch của Quất Tử Vũ Hồn hệ Thực Vật.
M2: Những chương này mình dịch và biên hơi gấp nên sẽ khó tránh có nhầm lẫn hoặc sai sót, mọi người thấy lỗi gì, dù là sai dấu câu cũng báo với mình để mình nhanh chóng chỉnh sửa nhé. Cám ơn rất nhiều.
http://4vn.eu/forum/member.php?u=58432
---
Hiện nay mình chuyển sang post truyện ở WordPress (WP) này: http://hinanguyen.wordpress.com/
Mình vẫn tiếp tục post ở 4vn này, nhưng khi có truyện thì mình sẽ post ở WP trước, các bạn có nick sẵn ở đấy thì follow mình, còn không thì lập nick cũng được, nhanh thôi, Follow thì khi nào mình có bài mới sẽ tự động gửi mail báo cho bạn biết, mong các bạn sẽ ủng hộ mình, Like ủng hộ, comment ủng hộ, gạch đá gì mình cũng tiếp nhưng ném nhiều quá thì mình té à.
Luận Đàm
Last edited by Hina; 27-07-2013 at 02:08 PM.
|