Tu Chân Thế Giới – Tác giả: Phương Tưởng
Tiết 9: Luyện Khí
Dịch: keny
Đi ra khỏi rừng cây, men theo sơn cốc, đi về tiểu viện của mình.
Bỗng nhiên, hắn loáng thoáng nghe được tiếng khóc của nữ nhân.
Nữ nhân?
Hắn cũng không dừng lại, nhưng càng đi về phía trước, tiếng khóc càng rõ nét.
Nữ đệ tử của bản môn đại đa số đều ở trong nuôi dưỡng thất, phụ trách nuôi dưỡng linh thú. Tả Mạc cùng các nàng trước nay không hề quen biết, hắn cũng không muốn vướng lấy phiền hà, đang chuẩn bị vòng sang đường khác.
Hứa Dật sư huynh đã nói rất tỉ mỉ, Chấn Linh cuốc cũng là loại pháp bảo vô cùng đơn giản, gọi nó là pháp bảo thực ra là đã đánh giá nó khá cao rồi, ngay cả nhất phẩm cấp thấp nó cũng không vào được. Nhưng đối với kẻ trước nay chưa từng có kinh nghiệm luyện khí như Tả Mạc, đây là một vấn đề khá đau đầu.
Tỷ như thanh đồng xanh, phải đem nó khắc thành hình lưỡi cuốc, cái này đã thách thức tới năng lực củaTả Mạc. Cũng may đồng xanh cũng mềm nên hắn thành thành thật thật ngồi khắc hai canh giờ cuối cùng mới miễn cưỡng nhìn ra được hình lưỡi cuốc.
Tiếp đó phải ghi lại trận pháp trên lưỡi cuốc này. Trận pháp trên Chấn Linh cuốc rất đơn giản, là trận [Chấn] trong tám loại trận pháp cơ sở, là thứ không hề xa lạ đối với bất kỳ vị tu giả nào. Trận pháp không xa lạ, nhưng khắc nó như thế nào lại là chuyện khác.
Tả Mạc tay phải cầm một thanh tiểu đao, cẩn thận khắc [chấn]. Hắn trước kia chưa từng khắc qua bất cứ thứ gì, thành ra rất dễ sai sót. Một khi sai sót, đành phải vứt đi, khắc lại từ đầu.
Hỳ hục khắc mất bảy tám lần, Tả Mạc mới gian nan khắc xong trận pháp.
Nhìn vào cấu vân của trận pháp khắc đầy lên bề mặt thanh đồng cuốc, trong lòng Tả Mạc tràn đầy cảm khái. Hắn hiện nay tu vi quá thấp, chỉ có thể sử dụng biện pháp đơn giản nhất là dùng tiểu đao để khắc trận pháp. Nếu là tu vi cao, lấy tâm hoả luyện khí, có thể tùy tâm sở dục nặn hình. Cũng bởi vì tu vi quá thấp, khơi khơi một cái trận pháp đơn giản đã chồng đầy lên thân cuốc, nếu tu vi cao, tại một điểm nhỏ trên phi kiếm, bố trí xuống vài trăm tầng cấm chế, hủy thiên diệt địa, vô sở bất năng (không gì là không làm được)!
Nhưng đối với Tả Mạc, hiện tại đã là cực hạn của hắn rồi.
Hắn tiếc rẻ lấy ra một viên nhị phẩm tinh thạch, khảm vào trung tâm trận pháp.
Thanh đồng cuốc đột nhiên sáng ngời, một tầng quang mang trong trẻo như nước phiến qua thân cuốc, quang mang này đi đến đâu những cho lồi lõm do chạm khắc lúc nãy biến mất đến đó, thanh cuốc bóng loáng như sơ, đến lúc này Tả Mạc mới thở ra một hơi nhẹ nhõm, xem ra thanh Chấn Linh cuốc này đã hoàn thành hơn phân nửa. Đến trước mắt xem như một thành công tương đối.
Thanh đồng cuốc quá mềm yếu, rất dễ bj biến dạng do đó phá hoại kết cấu của trận pháp, cho nên tiếp theo phải khẩn cấp đem viêm thiết quáng tới cố hình, tăng thêm độ cứng. Viêm thiết quáng màu xích hồng nằm tại trên tay lúc này khiến hắn có thể cảm nhận rõ rệt từng tia nóng ấm đang phát tán ra.
Đặt viêm thiết quáng bên trên thanh đồng cuốc, Tả Mạc nhớ lại pháp quyết luyện khí mà Hứa Dật sư huynh từng giảng qua. Bước then chốt trong giai đoạn này là đem nước thép bên trong viêm thiết quáng tan vào trong thanh đồng cuốc. Nếu như có tâm hoả, hoàn thành bước này có thể nói là việc nhấc tay nhấc chân mà thôi. Nhưng đối với Tả Mạc, hắn không thể không mượn một ít pháp quyết đặc thù.
Linh lực trong thể nội Tả Mạc vận chuyển, động tác hai tay như hoa rơi nước chảy, linh lực tùy theo biến hóa của quỹ tích ngón tay mà thay đổi dần, hai tay được bao phủ bởi một tầng hồng quang.
"Đi!"
Hai tay bắt quyết, hồng quang rời tay mà đi, đánh vào thanh đồng cuốc cùng viêm thiết quáng.
Viêm thiết quáng biến thành đỏ bừng, nước thép đỏ sậm chảy xuôi đến thanh đồng cuốc. Thanh đồng cuốc lúc này giống như bọt biển, nước thép chỉ cần hơi dính đến thanh cuốc, liền bị hấp thu, một giọt cũng không thừa. Nhan sắc thanh đồng cuốc từ từ phát sinh biến hóa, phút chốc đã mang theo mấy phần đỏ sậm.
Cầm lấy thân cuốc, lúc này nó so với trước càng trầm nặng, duỗi nhẹ ngón tay gõ vài cái, thanh âm thanh thúy, có thể cảm thấy độ cứng của nó đã tăng liền mấy bậc, cứng rắn dị thường.
Cọc gỗ tùng sớm đã chuẩn bị sẵn liền cắm vào thân cuốc, thanh Chấn Linh Cuốc đã đại công cáo thành.
Tả Mạc đầy hưng phấn lập tức xông tới linh điền trong tiểu viện, bắt đầu thử nghiệm hiệu quả của thanh Chấn Linh cuốc.
Một cuốc bổ xuống, từ cán cuốc truyền đến từng đợt chấn động cường liệt. Tả Mạc cúi người kiểm tra linh điền, trên mặt không khỏi lộ ra hỉ sắc.
Chấn Linh cuốc quả nhiên không hổ là pháp bảo không thể thiếu trong trồng trọt!
Phân bố linh khí quanh vị trí vừa mới bổ xuống một cuốc cùng xung quanh lúc này rõ ràng có sự phân biệt. Linh khí xung quanh linh điền phân bố không đều đặn, hoặc thành đoàn hoặc thành khối. Mà khối đất mới vừa rồi hắn cuốc, linh khí tất cả đều bị chấn tan, không còn một mảnh. Phảng phất như số linh khí này đã bị linh cốc hấp thu!
Đồ tốt!
Tả Mạc tức thì càng thêm hưng phấn, vung cuốc như bay, một hơi đem năm mẫu linh điền trong tiểu viện từ trên xuống dưới cuốc qua một lượt!
Hắn chống Chấn Linh cuốc, thở dốc ra như trâu, sắc mặt đã hơi trăng trắng. Mới vừa rồi hưng phấn thái quá thành ra hắn hồn nhiên quên mất trọng lượng thanh Chấn Linh cuốc cũng không phải nhẹ, lấy thân thể như cái que của hắn mà cuốc là một chuyện phi thường phí sức.
Song cho dù mệt đến gần chết, hắn vẫn khó che được hưng phấn trong lòng. Lần đầu tiên thành công luyện chế một kiện pháp bảo, loại khoái cảm thế này thực khó nói nên lời.
Năm mẫu linh điền, dùng [Canh Kim quyết] tuyệt diệt trùng hại, dùng tầng thứ tư [Tiểu Vân Vũ quyết] tưới tiêu, dùng Chấn Linh cuốc xới đất qua. Đưa mắt cả thảy môn phái tìm mỏi mắt cũng không đào đâu ra người thứ hai trồng linh cốc tinh tế cẩn thận như hắn . Hắn hiện tại rất hiếu kỳ, sản lượng năm mẫu linh điền này năm nay sẽ tăng thêm bao nhiêu đây.
Tu vi Luyện Khí kỳ tám tầng nên tại phương diện linh lực hắn có phần dư dả. Nếu sản lượng năm mẫu linh điền tăng thêm không ít, hắn hoàn toàn có thể dùng loại phương thức trồng trọt tinh tế này để chăm sóc năm mươi mẫu linh điền hắn thuê từ môn phái. Được như vậy thì chẳng mấy chốc mà hắn sẽ trở thành đệ nhất tài chủ trong đám ngoại môn đệ tử!
Điều này càng làm cho hắn càng hưng phấn không thôi. Không có cái gì tốt hơn có thể so sánh cùng linh cốc và tinh thạch!
Lần đầu tiên luyện khí thành công, cấp cho Tả Mạc khích lệ rất lớn. Vận xui đoạn thời gian trước tựa hồ cũng biến đi đâu mất, việc học tập ba loại pháp quyết còn lại dần dần nhập môn, đặc biệt là [Thảo Mộc quyết]. Tác dụng của ba loại pháp quyết này đều không tương đồng. [Xích Viêm quyết] dùng để kích hoạt hạt giống, có thể thúc chồi mầm sinh trưởng, ngoài ra nó còn tụ tập tinh hoa thái dương, rất thích hợp sử dụng cho linh gốc thuộc tính dương. [Địa Khí quyết] thì có thể tụ tập địa khí, lại thích hợp cho sinh trưởng của linh gốc thuộc tính âm.
Mà [Thảo Mộc quyết] cùng [Tiểu Vân Vũ quyết] hơi hơi tương tự, không phân âm dương. Nhưng độ bá đạo của nó vượt xa so với [Tiểu Vân Vũ quyết], rút lấy tinh hoa cỏ cây tinh hoa đem tư bổ linh cốc sinh trưởng. Bản chất [Thảo Mộc quyết] là cướp đoạt, đoạt lấy tinh hoa cỏ cây khác nhằm tư dưỡng chính mình.
Sử dụng nó cần phải thập phần cẩn thận. Tuy Vô Không sơn cây cối um tùm, nhưng chỉ cần hơi không cẩn thận, rất dễ dàng khiến cây cối chết héo.
Mỗi một lần sử dụng [Thảo Mộc quyết], Tả Mạc đều cẩn thận dực dực, chỉ sợ hủy cổ thụ trong núi. Cổ thụ còn sống sinh trưởng đều không dễ, không có cái nào không kinh lịch hơn trăm ngàn năm mới có thể thành hình. Tuy trong môn phái không quy định cụ thể, nhưng nếu đem một số lớn cổ thụ chết héo thì điều chờ đợi hắn ở phía trước tuyệt đối không phải là chuyện tốt.
Dương quang thấu qua khe hở giữa các cây cổ thụ rơi vào trong rừng, hình thành từng đợt quang ảnh loang lổ. Khí hậu Vô Không sơn khá tốt, rất khô mát, gió mát trong rừng cây càng mát lạnh trong lành, không có chút cảm giác ẩm ướt nào. Bốn phía đều lặng lẽ, nơi này khá hẻo lánh, trừ Tả Mạc ra trước nay đều không nhìn thấy dáng người.
Tâm trạng Tả Mạc dần dần tĩnh lặng như nước, bắt đầu vận chuyển linh lực, động tác trên tay biến ảo thập phần mau lẹ, chính là đang thi triển [Thảo Mộc quyết] .
Quyết pháp càng thi triển càng quen tay, thủ pháp của hắn dần dần lưu sướng, ngón tay giống như hoa bay nước chảy, mỗi lần vạch động từng vòng linh lực nhàn nhạt trong không khí tán phát đi ra.
Tùy theo ba động của linh lực, từng tia quang mang thanh thúy từ trong cây cối bay ra, tụ tập vào giữa tay của Tả Mạc.
Chỉ trong khoảnh khắc, quang mang thanh thúy càng lúc càng thịnh, Tả Mạc ngừng lại pháp quyết, một viên châu nhỏ bé xinh xắn màu xanh rơi vào trong bàn tay hắn. Đây là hạt châu mang theo tinh hoa cỏ cây, đem hạt châu bỏ vào trong lòng, hắn kiểm tra cổ thụ xung quanh một chút, màu xanh của lá cây đã ảm đạm rất nhiều, một số phiến lá thậm chí còn lộ ra sắc khô vàng.
Tả Mạc từ trong lòng lấy ra một ngọc giản, trong ngọc giản ghi chép cụ thể địa hình địa vật của Vô Không sơn, hắn phải tiêu phí không ít thời gian mới chế thành.
Tại ngọc giản tìm ra vị trí hiện tại ở trong Vô Không sơn, làm một cái tiêu ký lần sau phải đổi nơi khác, nơi này cần mất một đoạn thời gian mới khôi phục được.
Chứng kiến sự bá đạo của [Thảo Mộc quyết], ngay cả chủ mưu là Tả Mạc cũng lấy làm sợ hãi, đây mới là tầng thứ nhất đã có thể dễ dàng đoạt lấy sinh cơ của cây cối, nếu như đạt tới tầng cao hơn sẽ thành quang cảnh gì đây?
Cẩn thận đem thảo mộc tinh châu thả vào trong lòng, hắn chuẩn bị trở về.
Viên thảo mộc tinh châu này nội trong ba canh giờ phải thi triển thủ pháp đặc biệt trong [Thảo Mộc quyết] mới có thể đem tinh hoa thảo mộc trong hạt châu tán nhập vào bên trong linh gốc, nếu không như vậy nó sẽ từ từ tan ra rồi biến mất.
Đi ra khỏi rừng cây, men theo sơn cốc, đi về tiểu viện của mình.
Bỗng nhiên, hắn loáng thoáng nghe được tiếng khóc của nữ nhân.
Nữ nhân?
Hắn cũng không dừng lại, nhưng càng đi về phía trước, tiếng khóc càng rõ nét.
Nữ đệ tử của bản môn đại đa số đều ở trong nuôi dưỡng thất, phụ trách nuôi dưỡng linh thú. Tả Mạc cùng các nàng trước nay không hề quen biết, hắn cũng không muốn vướng lấy phiền hà, đang chuẩn bị vòng sang đường khác.
Bỗng, tiếng nức nở của nữ đệ tử kia vang đến tai Tả Mạc, thì thào kêu: "Ô ô, mụ mụ. . ."
Bước chân Tả Mạc thoáng đình trệ, một chỗ nào đó sâu trong cõi lòng hắn như nhói lên.
Mụ mụ. . .
Một cảm giác xa lạ ma lại quen thuộc dâng lên trong tâm hồn hắn.
Đáng chết! Hắn thầm mắng, hắn chán ghét loại cảm giác này, mỗi lần cổ cảm giác xa lạ mà quen thuộc này xuất hiện, khiến tâm trạng hắn nôn nao khó chịu nói không nên lời. Mắng quy mắng, tâm tư trong đầu không khống chế được chợt nảy lên.
Ta là ai? Nhà của ta ở đâu? Mụ mụ của ta là ai. . .
Hắn tâm phiền ý loạn, bước chân không tự chủ bước về phía tiếng khóc.
Đi về phía trước vài bước, mặt sau một khối nham thạch một vị nữ đệ tử đang ngồi bó gối. Trên mặt Tiểu Quả treo đầy lệ ngân, cực kỳ đáng thươn, nàng giống như một chú mèo nhỏ đang cuộn tròn, đầu vai hơi hơi rung lên.
"Khóc cái gì khóc? Phiền chết người ta!" Tả Mạc tâm trạng không tốt tức giận mắng một tiếng, đặt mông ngồi xuống.
Đối phương càng giống con mèo nhỏ bị dọa cho nhảy dựng, người hơi rụt về phía sau, đợi đến khi nhìn rõ trang phục ngoại môn đệ tử trên ngườiTả Mạc, sắc mặt sợ hãi mới dần bình tĩnh lại, khóc âm mang theo chút sờ sợ nói: "Xin lỗi, sư huynh. . ."
Nghe được thanh âm khiếp khiếp nhược nhược của nàng, Tả Mạc càng thêm nhức đầu: "Xin lỗi cái gì, ngươi khóc liên quan gì đến ta, phiền chết mất." Hắn để ý thái độ của mình cũng quá mức ác liệt, mới kiệt lực đè buồn bực trong lòng xuống, hỏi trống không: "Nói đi, việc gì."
"Không có gì. . ." Thanh âm nàng trả lời như muỗi kêu.
Hỏa khí trong lòng Tả Mạc đột khởi, hắn đề cao âm lượng: "Kêu ngươi nói thì ngươi cứ nói!"
Tiểu cô nương hiển nhiên bị hắn dọa cho mồ hôi đầy đầu, sư huynh mặt gỗ này thật đáng sợ! Nàng khóc ý toàn tiêu, nhỏ nhẹ trả lời: "Thanh kiếm xương không đủ cho a Bảo ăn."
"A Bảo là ai?" Tả Mạc liếc nàng một cái, hỏi.
"A Bảo. . . A Bảo chính là a Bảo, nó mỗi ngày đều muốn ăn thanh kiếm xương, ô ô, thanh kiếm xương không đủ. . ." Nói một trận, nàng lại ô ô khóc.
"Ngậm miệng!" Tả Mạc giận điên người quát tuyệt đối không phải chuyện tốt đẹp gì, tiểu cô nương cả kinh, người hơi rụt về phía sau, trên mặt hiện lên thần tình sợ hãi song khóc âm lại ngưng hẳn.
Nhìn vào tiểu cô nương mơ hồ trước mặt, Tả Mạc đau đầu vô cùng. Hắn tuy không có quan hệ cùng nuôi dưỡng thất, nhưng mức quy củ tối thiểu thì hắn còn biết. Số lượng linh thảo cho linh thú ăn bình thường sẽ không xuất hiện thay đổi quá lớn, trong môn phái có linh điền chuyên dùng để trồng trọt linh thảo.
Trồng linh thảo so với linh cốc thì đơn giản hơn nhiều, cho nên đại đa số cho nữ đệ tử trong nuôi dưỡng thất quản lý.
Chẳng lẽ là linh thảo có vấn đề?
"Chuyện gì? Nói tỉ mỉ một chút."
Last edited by Lang Thang; 09-11-2010 at 02:50 PM.
Lý do: Lúc trước post thiếu do vội đi chơi. Mọi người thông cảm.
|