Núi Ta Li A , trung tâm của trời đất , nơi không có đêm đen bao phủ , nơi ánh lửa ngập tràn , nơi chỉ có thần Ô Khôn cùng chư hầu dưới trướng độc tôn sinh sống .
Xung quanh Ta Li A , nước một màu vàng óng , cây một màu vàng mật , thế giới tưởng như chỉ có ánh hoàng kim bao phủ . Chỉ là nơi này tuyệt nhiên không thấy bóng dáng loài chim nào .
Đây đó vài Tinh Linh bay lượn trên không trung và các nhành cây , những tinh linh này rất nhỏ , tựa như là mấy con chuồn chuồn quá cỡ . Có điều quanh người họ ánh sáng đủ màu sắc bao phủ , nom thật lấp lánh như những giọt sương đêm ...
Cốt Đa ngự thiền trượng đến chân Ta Li A . Những Tinh Linh nhỏ bé đưa ngón tay bé như đầu tăm chỉ trỏ , bàn tán , lời nói cũng như con người vậy ! Rất nhỏ , rất nhu hòa !
-Này , xem gã pháp sư kia có kỳ lạ không ?
-Có gì kỳ lạ đây ?
-Trời , các ngươi không thấy hắn đang làm gì à ?
-Ồ ! Hắn đang ... bay !
-Đúng rồi , con người sống không lâu bằng chúng ta , cũng không thể bay được , nhưng tên này bay rất nhanh . Lẽ nào hắn không phải là người ?
-Hây , dù hắn có không phải là người nhưng đã đến đây thì khó tránh cái chết ! Trăm năm nay , kể cả Tứ đại chư thần cũng không dám lai vãng đến , nay hắn mặc nhiên mà mò đến thì coi như chết là cái chắc !
Cốt Đa hình như không nghe thấy những lời này , hắn đáp xuống đất . Cây thiền trượng xanh biếc trong tay khởi phát quang mang , sắc xanh dìu dịu xâm lấn không gian , tạo thành hình một khối cầu lô nhô gai góc , xoay chuyển liên hồi .
Một thiên thần tay cầm cái búa đen khổng lồ , râu quai nón rậm như cỏ hoang sau cơn mưa , trên lưng mọc một cái cánh chim ưng vỹ đại bay đến !
-Phàm nhân kia ! Tại sao dám đến đây phá rối ?
Cốt Đa ngẩng đầu chậm rãi đáp :
-Ta cần gặp thần Ô Khôn !
Bọn tinh linh trong các tán cây gần đấy đưa mắt nhìn lên đỉnh Ta Li A cao vút tận mây , lắc đầu than thở :
-Ôi ! Tên này quả nhiên chán sống mà !
Thiên Thần vẫn lơ lửng trên không nhưng sắc mặt trở nên tai tái quát :
-Ngươi có hiểu mình đang nói gì không ?
Cốt Đa chống mạnh thiền trượng xuống đất , mặt đất nơi chân hắn nứt ra thành những khe rãnh đen hun hút . Đôi mắt bắn ra những tia sáng lạnh lùng đầy cương nghị !
-Ta không bị điên , cho nên tất nhiên phải rõ những gì mình nói !
Thiên Thần mặt như đổ chàm . Hai mắt mở to , dường như cả đời cũng chưa từng gặp qua một pháp sư nào có sức mạnh ghê gớm đến vậy ! Thiên Thần quay mình bay thẳng lên Ta Li A , ánh dương quang lấp loáng , chút sau đã mất mất dạng .
Cốt Đa thở dài một tiếng , thần thái dường như cũng có vài phần u ám , chỉ là đôi mắt lấp lánh thần quang thật khiến người ta khó bề đoán được tâm sự .
Đột nhiên , sắc hoàng kim trên Ta Li A đậm đặc hơn rất nhiều ! Tiếp đấy , từng mảng không gian như mang đầy dư lực , một sức ép khủng bố !
Lũ Tinh Linh thi nhau bay đi , dải ánh sáng lấp lánh vương lại phía sau như sợi vải thủy tinh , nhìn hết sức đẹp mắt , có điều đây không phải lúc để Cốt Đa thưởng thức cái đẹp , và bản chất hắn cũng chẳng phải kẻ thích cái đẹp !
Thần Ô Khôn thân hình to lớn ngự trên một ngọn lửa khổng lồ , đỏ sậm như máu . Ngọn lửa này thực chất mà nói cũng chỉ như loại phương tiện để đi lại . Nghe nói các vị thần này có thể tự bay , nhưng họ lại luôn ngự trên mình một vật gì đấy để thể hiện uy quyền .
Râu tóc bạc trắng , ánh mắt sắc như dao , làn da đỏ tựa máu ! Trông Ô Khôn giống một vị hung thần thèm khát máu tươi !
Quanh người ông ta bay cả thảy năm ngọn lửa lớn , ý chừng là cái vòng Ngũ Hành , nhưng ông ta chưa thể hạ sát được bốn vị thần còn lại cho nên cả năm thứ này đều là ngọn lửa đỏ tỏa đầy nhiệt khí .
-Khốn kiếp ! Các ngươi còn dám đến đây tìm ta sao ?
Song mục sát quang bao trùm , thần tình đã lên đến tột đỉnh tức giận . Cốt Đa cúi đầu :
-Tại sao ta lại không dám ?
Thần Ô Khôn thay vì đáp trả liền xua tay , những khối cầu lửa quanh người cơ hồ chuyển động với tốc độ nhanh và dữ dội hơn rất nhiều . Tiếp đấy , từ cái vòng liệt hỏa đằng đằng bắn xuống hai khối cầu khủng bố !
-Kể cả bọn thần tiên cũng chưa dám ăn nói với ta như thế , ngươi tưởng mình là ai ?
Hai khối cầu bay đến đâu thì đốt cháy không khí đến đấy , toàn bộ khoảng không mấy chục trượng vuông chìm trong màu lửa đỏ .
Cốt Đa chân diện có chút đổi sắc , hắn đưa thiền trượng lên cao lầm rầm đọc chú , từ cây thiền trượng nhìn như đầu chu tước ấy bắn ra những tia sáng xanh lạnh . Những tia sáng này khuếch tán vào không gian với tộc độ vũ bão !
Quanh người hắn , không khí dao động tựa hồ như sóng biển rồi dồn ép thành khối cầu giống hệt nửa cái bong bóng . Bọc kín khoảng không trên đầu hắn !
Hai quầng lửa vỹ đại dội xuống cái khối cầu ấy thì nhất thời khựng lại , vầng sáng tỏa ra từ thiền trượng đầy huyền ảo run bần bật , thân hình Cốt Đa có chút chấn động , nhưng hắn nhanh chóng đưa tay trái lên miệng nhắm mắt niệm chú . lập tức vầng sáng xanh ấy dày đặc thêm lên rất nhiều .
Hai khối cầu khủng bố tuy rằng đầy nhiệt hỏa nhưng vẫn không tài nào thiêu cháy được cái vòm khí khổng lồ ấy , thành ra lơ lửng trên không như bị ai đó dùng sợi dây vô hình mà treo lại !
Thần Ô Khôn khuôn mặt đỏ như máu xuất hiện vài tia bạch sắc . Ông ta cười gằn :
-Ngươi thật sự nên sinh ra ở thế giới thần linh mới đúng !
Ông ta vươn song thủ , hai khối liệt hỏa như được tiếp thêm năng lượng , trở nên to lớn dị thường , màu lửa cũng sậm hơn cả mấy lần .
-Chỉ cần ngươi đỡ được chiêu thức này , lập tức ta sẽ trả lại Hỏa Hệ cho các ngươi , hơn nữa còn bỏ qua luôn cái lệ nộp cống vật mười năm một lần !
Cốt Đa không trả lời , nói cho đúng thì hắn không dám trả lời , vẻ mặt hắn trông trầm tĩnh như không có chuyện gì xảy ra nhưng bản thân đã sử dụng hết những đạo bùa cường đại . Ngũ vị chư thần không phải bỗng dưng mà được tôn xưng !
Hai khối hỏa cầu bắt đầu xoay chuyển , vòng thanh quang hình vòm bao bọc quanh Cốt Đa bắt đầu bị ép lõm xuống , mồ hôi rịn trên trán . Hắn liên tục niệm bùa chú , mắt không hề mở , thanh quang có phần đậm đặc hơn một chút nhưng rồi lại nhạt đi !
Sức lực có hạn ! Đấy là những gì có thể nhận thấy dễ dàng lúc này !
Thần Ô Khôn nheo mày , thần thái có đôi chút khó hiểu :
-Tại sao ngươi còn trẻ tuổi mà đã nắm trong tay những pháp thuật cường đại như vậy ?
Ông ta hỏi như vậy chứ thực tâm không mong có câu trả lời , bởi vì Cốt Đa nếu như trả lời thì lập tức sẽ phá hủy đi đạo bùa chú của mình . Hắn không phải kẻ tầm thường thì cũng chẳng thể chết một cách ngu ngốc như vậy !
Thời gian một khắc trôi qua , chân diện Cốt Đa tái nhợt , hai khối liệt hỏa đã ép lõm cái vòm thanh quang xuống , chỉ còn cách đỉnh đầu Cốt Đa vài thước , hắn cảm thấy cái nóng ghê hồn đang thiêu đốt mình .
Chẳng lẽ sinh mệnh của một pháp sư vỹ đại kết thúc như vậy sao ? Không , hắn cần phải sống , sống để đem ngọn lửa về cho Đa Mi La bộ tộc , nếu không , Pháp Sư cũng sẽ giống như Tuyết Tinh , tuyệt chủng khỏi thế gian này !
Tâm tư hắn xúc động , môi run run lên từng hồi , hai hàm răng xiết chặt vào nhau , thậm chí nghe được cả tiếng kêu ken két !
Thần Ô Khôn vẩy một đạo bùa xuống hai khối liệt hỏa , chúng run lên một cái rồi rơi ầm ầm xuống , mấy tiếng nổ khô khan vang lên , mái vòm thanh quang quanh người Cốt Đa hoàn toàn sụp đổ , thân hình hắn cùng cây thiền trượng bị bắn đi xa như chiếc lá ...
Triệu Đông đọc đến đây thì đột nhiên thấy quyển sách cổ như nóng lên , nhiệt hỏa bốc ra nghi ngút . Trong phòng ngập tràn thứ ánh sáng huyễn hoặc .
Hắn há mồm , vừa ngạc nhiên , vừa sợ hãi , tim nhất thời đập loạn xạ . Hắn là một thanh niên hai mươi tư tuổi , đối với những việc thế nhân biết không phải ít , những chuyện ma quỷ hắn tuyệt đối cũng ko bao giờ tin .
Nhưng trước mắt mình là cái gì thế này ?...
Những luồng hỏa khí nghi ngút như khói , bay lên từng sợi dài , Triệu Đông hoảng hồn ném vội quyển sách đi , hắn chồm người ra bàn lấy ca nước hắt mạnh vào . Nhưng còn kỳ lạ hơn nữa ! Luồng nước vừa hắt vào thì bị dư chấn đẩy ngược trở lại , dội lên người hắn !
Triệu Đông ngơ ngẩn , chuyện này là thế nào ? Hỏa khí ngày càng mạnh hơn , cuối cùng tạo ra một hấp lực cực đại , hút hết những vật xung quanh vào đấy .
Triệu Đông thất kinh hồn vía , tại sao một cuốn sách nhỏ như vậy mà vật lớn cỡ nào cũng chứa được ? Mồ hôi chảy xuống đầm đìa , hắn còn chưa kịp bỏ chạy thì cũng bị hút luôn vào cái quyển sách dị kỳ ấy !
Căn phòng run lên bần bật , quyển sách lơ lửng lên không , ánh sáng mờ nhạt dần , cuối cùng phiêu phất tan biến !