Trương Hồ Bạn nhè nhàng niệm khẩu quyết, sau đó ngón tay chỉ ra , miệng hô to một tiếng
“ Khai”
Mây mù phút chốc tản đi hết, tình cảnh dưới chân núi nhất thời hiện ra rõ ràng. Một đám du khách khí thế bừng bừng đứng trên “Sơ Trang Thai” ngắm cảnh núi Võ Đang.
” Đây là nhân gian rồi”
Nói xong Trong Hồ Bạn quay đầu nhìn đám yêu thú một cái thật sâu. Cuối cùng phất tay một cái, trong nháy mắt đám yêu thú liền biến mất. Sơn cốc lập tức khôi phục lại hình dạng ban đầu, chỉ có điều đã thiếu đi một vị đạo sĩ.
Từ đâu đột nhiên xuất hiện một vị đạo sĩ trên đường đi tới Ngộ Chân cung. Vị đạo sĩ này chính là nhân vật của chúng ta- Trương Hồ Bạn.
Ngẩng đầu nhìn Ngộ Chân cung ngụ trên đỉnh núi xa xa, lại nhìn sang dòng người nườm nượp đi lên, Trương Hồ Ban thầm nghĩ
“ Nơi này đại khái là nơi đầu tiên sư tôn ta tu luyện! Nghe sư tôn nói tổng đàn của Võ Đang sơn ở trên Ngộ Chân cung, hơn nữa ở đó còn có di tượng của sư tôn, phải đi cùng đám du khách này lên xem một phen thôi! Thuận tiện cũng xem Võ Đang hôm nay phát triển như thế nào”
Trương Hồ Bạn liền nhập vào đòan du khách lữ hành có tên là “ Thanh Sơn” lặng lặng đi theo đằng sau.
Khi cảm nhận được nặng lượng của sanh mệnh đám người kia, Trương Hồ Bạn không nhịn được âm thàm lắc đầu nghĩ :
“ Nguyên lai sanh mệnh nguyên lực của con người quá yêu, trách không được sư tôn nói con người bình thường không sống quá được 100 tuổi”
Vì là mùa hè, thời tiết vô cùng nóng nực, cho nên đám lữ hành đi tới giữa sườn núi, thì cả đám người đều bất động, ai nấy đều hữ khí vô lực, đành tìm khối đá hay bóng mát ngồi xuống.
Sau đó vội vàng lấy bình nước ra liều mạng dốc hết vào trong miệng! Thấy bọn người kia dừng lại, Hồ Bạn cũng theo quán tính đi tìm khối đá trong bóng râm ngồi xuống, mặc dù đối với hắn ánh mặt trời nóng đến mấy cũng chẳng ý nghĩa gì.
Trong lúc này hắn tiện thể nghe đám du khách nói chuyện với nhau, đối với Trưong Hồ Bạn mà nói, mỗi điều các du khách nói ra hết thảy đều mới mẻ vô cùng,thậm chí ngay cả quần áo của bọn họ cũng làm hắn ngạc nhiên không ít.
Vì vậy Trương Hồ Bạn ngồi trong bóng râm lẳng lặng nghe bọn họ nói chuỵen phiếm,đồng thời quan sát các sinh hoạt quen thuộc của loài người.
Đột nhiên Trương Hồ Bạn cảm giác trước mắt sáng ngời.
Hắn phát hiện ra bên phải hắn hắn trên một gốc cây đại thụ, có hai cô gái đang đứng, cả hai người đều mặc áo T-shirt, bên dưới mặc một cái váy siêu ngắn, hai cặp đùi nõn nà thon dài như ẩn như hiện làm cho người nào cũng phải tưởng tượng lung tng.
Mặc dù Trương Hồ Bạn đã trên trăm tuổi, nhưng từ bé sống ở thâm sơn cùng cốc, cho nên đến giờ hắn chưa nhìn thấy hình ảnh diễm lệ thế bao giờ. Đạo tâm luyện cả trăm năm cũng không kìm được
“ Trời ơi, đây là đàn bà, đôi chân dài của các nàng quả thật phi thường xinh đẹp, trên bờ ngực lại có hai trái nhục cầu nữa, vì sao lại kì quái vậy, thế nhưng làm cho tim ta đập mạnh mấy hồi! Trách không được sư tôn muốn ta xuống núi tu luyện, trong thế gian này chỉ riêng đàn bà đã có điểm làm đạo tâm ta thất thủ rồi, xem ra quả thật phải tăng cường luyện tâm hơn nữa”
Trương Hồ Bạn trong lòng hơi suy nghĩ, thỉnh thoảng lại tự đánh giá hai cô gái trước mặt.
Cô gái bên phải hơi chút thành thục , đôi lông mày dài, mũi thẳng, đôi môi anh đào, đại khái là khoảng 24-25 tuổi. Kì thật không chỉ có Trương Hồ bạn đánh giá hai cô gái kia, còn có rất nhiều nam nhân đang nhìn trộm hai nàng. Đặc biệt là vị đoàn trưởng trẻ tuổi mặc áo màu trắng, đôi mắt bóng loáng thỉnh thoảng lại liếc qua đôi chân siêu dài của hai nàng, sau đó ánh mắt nhìn thật sâu vào đó, miệng thì nuốt nước bọt .
Mặc dù Lâm Linh và Triệu Lệ Nhã biết trong đoàn du khách có rất nhiều ngườid dang rình trộm hai nàng đặc biệt là vị đoàn trưởng tuấn tú đẹp trai kia càng như con tiểu trùng muốn bám lấy hai nàng trông dáng vẻ lộ liễu vô cùng, thế nhưng không nghĩ đến đạo sĩ trẻ tuổi kia còn lộ liễu hơn cả hắn, không chỉ nhìn vào chân mà mục tiêu đầu tiên của hắn là nhìn thẳng vào ngực , ánh mắt hau háu như muốn ăn tươi nuốt sống.
Nếu không vì trưởng bối đã dặn dò kĩ càng ở Võ Đang này long xà lẫn lộn cao nhân đầy rẫy với cả Lâm Linh đã thầm ngăn lại thì Triệu Lệ Nhã đã tiến đến cho tên đạo sĩ khốn khiếp kia một bài học rồi.
Đáng thương cho Trương Hồ Bạn không biết bị hại mỹ nữ trước mắt kia khinh bỉ vô cùng, chẳng qua cũng chỉ do hắn dùng ánh mắt tò mò quá đáng nhìn vào cái gọi là đàn bà trong truyền thuyết.
Trong lòng hắn đang thầm đánh giá cái bộ vị bất đồng trên thân thể đàn và nam nhân nhân . Theo hắn thấy đàn bà thân thể nhỏ yếu hơn nam nhân rất nhiều nhưng cơ ngực chắc chắn hùng vĩ hơn so với nam nhân
“ Không biết hạ thân của các nàng có giống với nam nhân không nhỉ?”
Trong đầu Trương Hồ Bạn đột nhiên có ý nghĩ kì quái, con mắt nhất thời không khống chế được chuyển hướng sang bộ vị vô cùng đặc biệt trên cơ thể của đàn bà.
Triệu Lệ Nhã rốt cuộc không thể khống chế được tâm tình nữa lập tức đứng lên. Lâm Linh đối với đạo sĩ trẻ tuổi trước mặt cũng có điểm căm tức không thèm ngan cản Triệu Lễ Nhã. Đáng thương cho Trương Hồ Bạn lúc này vẫn chưa hiểu chuyển gì trong tâm tưởng đang xảy ra một phen đấu tranh khốc liệt không biết nên hay không sử dụng thông thiên nhãn để tìm tòi đến tật cùng.
Đột nhiên hắn cũng cảm thấy một cỗ sát khí xuất hiện, mặc dù cao thủ Nguyên Anh kì như hắn đây không đáng gọi là sát khí , nhưng Trương Hồ Bạn trong lòng cũng lấy làm khó hiểu phi thường , không hiểu tại sao hai mỹ nữ xinh đẹp này lại phát ra cỗ sát khí như vậy. Mắt nhìn thấy Triệu Lệ Nhã đi đến gần trong lòng hắn phát hoảng gương mặt trắng nõn lập tức đỏ bừng lên.
Còn Triệu Lệ Nhã nhìn thấy Trương Hồ bạn có điểm kinh hoảng thì nghĩ hắn đang chuẩn bị chạy trốn, bất giác cước bộ nhanh hơn vọt tới trước mặt Trương Hồ Bạn , thân thủ hướng tới Trương Hồ Bạn mà đánh.
Mặc dù Trương Hồ Bạn lúc này thân thể bất an nhưng người khác đánh hắn hắn vẫn nhìn thấy rõ ràng, chỉ thấy thân thể hắn giống như dải lụa mềm mại vô cùng nương theo chưởng phong nhẹ nhàng né sang một bên thoát khỏi công kích của Triệu Lệ Nhã.
Động tác của hắn giống như chớp giật , ngoại nhân thoạt nhìn tưởng như Triệu Lệ Nhã vô cớ chạy đến trước mặt Trương Hồ Bạn sau đó hung hăng nện một quyền về phía chỗ bả vai hắn vừa chuyển động đi.
Chỉ có Lâm Linh và vị đoàn trưởng quần áo trắng kia là hiểu rõ. Vị đoàn trưởng kia mặc dù tuổi còn trẻ nhưng công phu luyện được cũng không ít cho nên cũng hiểu rất rõ ràng.
Nguyên là Triệu Lệ Nhã vừa rồi một trảo nhẹ nhàng đưa ra nhưng muốn chế phục hắn cũng vô cùng dễ dàng. Chỉ có điều lúc này vị đạo sĩ kia dường như chẳng bị ảnh hưởng chút nào, vẫn đứng im chỗ cũ. Từ đây có thể nói đạo sĩ này chính là một đại cao thủ.
Triệu Lệ Nhã mười phần chắc chín , thế mà xú đạo sĩ trước mặt này lại dễ dàng tránh thoát. Hắn tránh được rồi lại còn mỉn cười với mình, lập tức cổ uất ức bùng phát . Triệu Lệ Nhã lập tức sử dụng tới Triệu Thị Thập Bát Quyền. Triệu Thị Thập Bát Quyền chính là sở học của tổ tiên Tống thái tổ - Triệu Khuông Dẫn sáng tạo ra. Luyện đến cực điểm có thể đánh nát cả đá hoa cương cứng rắn vô cùng.
Mặc dù Triệu Lệ Nhã mới luyện tới tầng thứ năm so với tầng cuối cùng là tầng thứ chín khoảng cách còn rất xa. Nhưng một quyền của nàng đánh ra cũng có thể đập nát một khối đá to bằng đầu người. Trong mắt người bình thường có thể nói là vô cùng lợi hại rồi. Tuy nhiên đáng tiếc cho nàng hôm nay gặp phải cái loại trong truyền thuyết gọi là tiên nhân ,là kẻ vô cùng lợi hại.
Trong lúc Triệu Lệ Nhã khí phách mười phần , khí thế xuất ra như “ Khí Thôn Sơn Hà” thì nàng cảm thấy một cỗ lực lượng nhu hòa nhẹ nhàng bao lấy nắm tay của mình, làm cho nàng nửa phần sức lực không thể tiến tới được. Khuôn mặt nhỏ nhắn của Triệu Lệ Nhã phút chốc biến thành xanh lè, nắm tay cũng bất động không tiến lên thêm được. Lâm Linh nhìn rõ cảnh vừa nãy, cũng biết mình gặp phải cao thủ chân chánh mất rồi.
Ngay lập tức tiến lên nói :
“ Này , tiểu sư phó, muội muội Triệu Lệ Nhã của ta không biết nặng nhẹ đắc tội với ngài , nay ta xin ngài mong ngài tha thứ cho!”
“Lâm tỷ tỷ, không cần phải xin lỗi tên sắc lang này làm gì! Ngươi chạy nhanh lên núi thỉnh Tống bá bá xuống giáo huấn tên xú đạo sĩ này một phen!”
Triệu Lệ Nhã nước mắt lưng tròng, vừa nói vừa đá ra một cước, quay đầu hung hăng nhìn Trương Hồ Bạn chằm chặp.
“Này vị tiểu thư kia, buông muội muội ngươi ra bất quá lại làm cho nàng công kích ta tiếp ! Sắc lang là ý tứ gì? Lại còn muội muội ngươi gọi ta là xú đạo sĩ, chẳng lẽ ta xấu lắm à?” Trương Hồ Bạn ánh mắt lộ vẻ khó hiểu nhìn Lâm Linh.
Lâm Linh nhìn thấy Trương Hồ Bạn dáng vẻ oan uổng, đặc biệt ánh mắt hắn trong suốt , nàng cũng hiểu hắn tuyệt không cố ý làm như vậy.
Vì vậy Lâm Linh gật gật đầu nói :
“ Hảo, ta cam đoan muội muội ta sẽ không công kích ngươi, cũng không chửi bới ngươi nữa! Nhưng ngươi cũng thể nhìn chúng ta vô lí thế được !”
Trương Hồ Bạn nhất thời ngây người, nguyên lai nhìn chằm chằm nữ tử như thế là không có lễ phép, nhìn như thế là sắc lang!
Nghĩ thông suốt được điểm này Trương Hồ Bạn tâm càng hoảng loạn, hiểu được hành vi vừa rồi là càn rỡ vội vàng triệt thoái trói buộc Triệu Lễ Nhã, không dám dùng đến thuật phi hành sợ làm người ta kin hãi , đành giữ vẻ mặt nghiêm nghị đỏ bừng chạy vội vàng lên trên núi.