Tiên Giới Tu Tiên - Tác giả: Mạc Mặc - Quyển 4 Chương 41
Tiên Giới Tu Tiên Tác giả: Mạc Mặc
Nhóm dịch: Phong Nguyệt
Nguồn: ******
Lá»i giá»›i thiệu:
Tiểu thuyết xếp trong top 50 của Bạch Mã ThÆ° Viện, kể vá» lịch sá» phấn đấu của má»™t “tân thủ†tại Tiên giá»›i - Má»™t gã phà m nhân tay ôm chặt lấy cặp đùi trắng muốt của tiên nữ, cùng nhau phi thăng lên Tiên giá»›i. Tại Tiên giá»›i hắn không ngừng gặp những biến cố kỳ lạ, phát triển lá»±c lượng của bản thân khiến cho các thế lá»±c lá»›n của Tiên giá»›i phải lác mắt ngÆ°á»›c nhìn, sợ hãi bất an. Hắn có má»™t sủng váºt là má»™t tiên thú cÆ°á»ng đại, trÆ¡ trẽn vô song (cÅ©ng nhÆ° con ngÆ°á»i của hắn). Má»™t phà m nhân chân Æ°á»›t chân ráo tiến và o má»™t thế giá»›i má»›i vá»›i đủ má»i âm mÆ°u quá»· kế. Nếu có khó khăn, hắn chỉ là m má»™t việc duy nhất để đối phó: Äại cÆ°á»›c giÆ¡ lên đá bay tất cả!
Nhóm Phong Nguyệt xin mạn phép giá»›i thiệu vá»›i các Ä‘á»™c giả bá»™ truyện nà y, rất mong các bạn Ä‘á»c ủng há»™.
Quyển 1: Lão tá» tuy là ma má»›i nhÆ°ng là ngÆ°á»i tiêu sái nhất.
Chương 1: Tiên Giới
Äau! Toà n thân Ä‘á»u Ä‘au Ä‘á»›n. Thân thể phảng phất nhÆ° bị mấy trăm ngÆ°á»i hung ác xúm và o ngắt nhéo. Äặc biệt là khuôn mặt, giá» phút nà y đã có thể so sánh khuôn mặt của hắn vá»›i má»™t cái đầu heo đã được nấu chÃn - trÆ°Æ¡ng phình lên - nom tháºt khủng khiếp. Lý Thà nh Trụ từ trong cÆ¡n hôn mê tỉnh lại, không nhịn được lẩm bẩm:
- Tại sao lại nhÆ° váºy? Khó khăn lắm má»›i có má»™t chuyến du lịch, không ngá» lại bị sét đánh trúng. Lão tá» có mắc nợ hay trêu chá»c ai bao giỠđâu? –Trong lòng hắn thá»±c sá»± vẫn cảm thấy bất mãn vì má»i chuyện xảy ra.
Tuy nhiên hắn vẫn nhá»› trong lúc mÆ¡ hồ dÆ°á»ng nhÆ° còn có nữ nhân, hÆ¡n nữa bản thân hắn còn ôm lấy nà ng cùng bay lên thiên Ä‘Ã ng.
- Thôi rồi, lão tỠbị sét đánh là m cho choáng váng hết đầu óc! – Lý Thà nh Trụ buồn bã suy nghĩ. Nếu không thì sao hắn lại có thể có loại ảo giác chân thực đến thế?
Hắn cháºm rãi mở mắt. Hiện ra trÆ°á»›c mắt hắn là má»™t khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn. Khuôn mặt nà y cúi sát mặt hắn, khoảng cách gần đến ná»—i Lý Thà nh Trụ có thể ngá»i được mùi hôi phát ra từ miệng đối phÆ°Æ¡ng.
Chủ nhân của khuôn mặt già nua nhìn thấy hắn mở mắt, tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói:
- Công tá», ngÆ°Æ¡i đã tỉnh rồi sao?
Mùi hôi mãnh liệt phun ra, Lý Thà nh Trụ bất chấp cÆ¡n Ä‘au trên thân thể, vá»™i và ng đứng dáºy lùi ra sau và i bÆ°á»›c, thầm nghÄ©:
- Quả nhiên không sai, ngÆ°á»i nà y miệng quá hôi, giống nhÆ° nhà xà mấy trăm năm không được cá» rá»a. – Hắn cố nén ác tâm trong lòng nói:
- Äứng xa ta ra má»™t chút. Äã bao lâu rồi lão không đánh răng?
- Äánh răng? – Lão nhân trÆ°á»›c mặt hắn nghi hoặc há»i:
- Ồ, phải chăng công tỠmuốn nói đến việc là m đẹp miệng?
Lý Thà nh Trụ khoát tay:
- CÅ©ng gần nhÆ° váºy.
Lão nhân nghiêm mặt, giơ bà n tay lên đếm các đầu ngón tay:
- CÅ©ng đã lâu lắm rồi, không thể nhá»› là bao lâu nữa, để ta tÃnh lại xem nhé…
Lý Thà nh Trụ tròn mắt ngạc nhiên, hắn chÆ°a từng thấy ai trÆ¡ tráo nhÆ° váºy. Không lẽ lão nhân nà y nghèo đến ná»—i ngay cả kem đánh răng cÅ©ng không mua nổi? Äến khi nhìn kỹ lão già quái dị nà y, Lý Thà nh Trụ má»›i cảm thấy kinh hãi.
Dáng vẻ của lão hoà n toà n giống cổ nhân ngà y xÆ°a. Thân mặc trÆ°á»ng bà o bằng vải gai, đầu Ä‘á»™i khăn xếp buá»™c dây thao xanh, chân mang già y cá», râu mép dà i ná»a thÆ°á»›c nhÆ° sÆ¡n dÆ°Æ¡ng. Nếu cầm trong tay thêm má»™t cái quốc, tất lão sẽ hoà n toà n giống má»™t lão nông ở vùng Thiểm Bắc thá»i cổ đại.
Lý Thà nh Trụ bất giác đổ mồ hôi lạnh, thầm nghĩ:
- Không lẽ ta bị sét đánh, trở vá» thá»i cổ đại?
Nhìn thấy lão nhân vẫn bặm môi trợn mắt bấm tay tÃnh toán, Lý Thà nh Trụ run run há»i:
- Xin há»i, đây Ä‘ang là triá»u đại nà o?
- Triá»u đại? – Lão nhân nghi hoặc nói tiếp:
- Muốn nói vá» triá»u đại Æ°? Nếu ta nhá»› không lầm thì bây giá» là triá»u đại Thiên Hợp, năm thứ 4795.
- Thiên Hợp? – Lý Thà nh Trụ khổ tÆ° suy nghÄ©, lục lá»i trong trà nhá»› của mình. Tuy nhiên hắn chÆ°a từng nghe triá»u đại nà o trong lịch sá» có niên hiệu là Thiên Hợp! HÆ¡n nữa trong lịch sá» cÅ©ng không có triá»u đại nà o có thể thống trị thiên hạ đến hÆ¡n 4000 năm. Không lẽ đây là thế giá»›i khác?
NgÆ°á»›c mặt quan sát, hắn thấy cách đó không xa là má»™t vùng rừng ráºm rạp, cây cối to lá»›n cao vút chá»c trá»i. Má»™t số loại chim chóc không biết tên lấp ló Ä‘áºu trên cà nh cây, thỉnh thoảng tại bìa rừng lại xuất hiện má»™t và i loại thú rừng quái lạ. Bầu trá»i nÆ¡i nà y không há» có má»™t đám mây, không có mặt trá»i, chỉ có ánh sáng trắng lóa má»™t mảnh…Không lẽ đây chÃnh là dị giá»›i trong truyá»n thuyết?
- Ông trá»i Æ¡i! Ông giết ta luôn cho rồi. – Lý Thà nh Trụ rên rỉ không ngừng, hắn tưởng mình trở lại thế giá»›i cổ đại, nhÆ°ng không ngá» lại đến má»™t thế giá»›i khác.
Lão nhân lấy là m lạ lắm, bèn há»i:
- Công tá» sao váºy? Chẳng phải phà m nhân các ngÆ°Æ¡i thÆ°á»ng hay mÆ¡ Æ°á»›c đến được đây lắm Æ°? Vì sao còn rên rỉ khóc lóc nhÆ° váºy?
- Chao ôi…buổi tối hôm qua ta và bạn gái vui vẻ vá»›i nhau. NhÆ°ng chỉ má»›i nói chuyện vá»›i nhau, chÆ°a kịp là m gì hết, ta vẫn còn là xá» nam! Ta Ä‘i rồi, dám chắc ả sẽ cắm sừng ta. – Lý Thà nh Trụ đấm ngá»±c giáºm chân, kêu khóc ầm Ä©.
Lão nhân vuốt chòm râu dê của mình, trầm mặc nhìn hắn không nói gì.
Äợi cho Lý Thà nh Trụ phát tiết tâm tình xong, lão má»›i há»i:
- Công tá» tháºt sá»± muốn vá» lại chốn cÅ©?
- Nói nhảm! Lão tá» thứ nhất không có dị năng, thứ hai không có phép thuáºt, lÆ°u lại cái thế giá»›i man hoang nà y chá» chết sao? – Nói đến đây, Lý Thà nh Trụ cà ng cảm thấy bất mãn. Trong tiểu thuyết thÆ°á»ng viết khi nhân váºt chuyển đến má»™t thế giá»›i khác thì Ä‘á»u trở nên rất lợi hại, có thể khống chế lôi Ä‘iện, hét ra lá»a… lợi hại vô cùng. Ai mà ngá» bản thân lại lâm và o tình trạng nà y nhÆ°ng không há» có má»™t khả năng đặc biệt nà o.
- Man hoang? – Lão nhân nghi hoặc, sau đó mỉm cÆ°á»i nói:
- Tháºt ra cÅ©ng không phải không có cách!
Vừa nghe đến có cách trở lại địa cầu, không cần phải khám phá thế giá»›i đầy ma thú ghê tởm nà y, Lý Thà nh Trụ hÆ°ng phấn đến ná»—i tê cả đầu ngón tay, bất chấp lão nhân hôi miệng, vá»™i vá»t đến trÆ°á»›c mặt lão há»i:
- Cách gì?
Lão nhân giÆ°Æ¡ng mắt nhìn từ đầu đến chân Lý Thà nh Trụ, cẩn tháºn ngắm nhìn má»™t lúc, Ä‘oạn cÆ°á»i phá lên:
- Tu thà nh Äại La Kim Tiên, dùng phép thần thông của mình mở ra thông đạo trở vá»!
- Ta… - Lý Thà nh Trụ há hốc mồm, tá»±a hồ nhÆ° Ä‘ang ngáºm má»™t trái chuối vô hình váºy.
Äại La Kim Tiên, tu tiên, Tiên giá»›i….những khái niệm nà y chỉ có trong tiểu thuyết huyá»…n hoặc mà thôi. Lý Thà nh Trụ là má»™t ký giả, cÅ©ng đã từng nghe nói qua, vốn tưởng những Ä‘iá»u đó chỉ là hÆ° ảo không có thá»±c. Bây giá» lại nghe lão nhân nà y nhắc đến. Không lẽ nÆ¡i nà y là …
- Váºy nÆ¡i nà y là chá»— nà o? – Lý Thà nh Trụ thốt ra má»™t câu, tâm trạng tá»±a nhÆ° má»™t nữ nhân bị ngÆ°á»i ta lá»™t hết quần áo váºy, vừa căng thẳng vừa bất đắc dÄ©.
Lão nhân lại cÆ°á»i phá lên:
- NÆ¡i nà y chÃnh là Tiên giá»›i.
Quả nhiên là nhÆ° váºy!
- Ông là tiên nhân? – Không ngá» còn có thể thấy được Tiên nhân trong truyá»n thuyết. Theo thói quen nghá» nghiệp, hắn định lấy máy ảnh ra chụp và i tấm hình Tiên nhân. Tuy nhiên thân thể vẫn Ä‘au Ä‘á»›n vô cùng, ngay cả ngón tay cÅ©ng trở nên cứng nhắc, là m sao lấy được máy ảnh?
Lão nhân nghe hắn há»i, sắc mặt nhất thá»i trầm xuống, ngượng ngùng cÆ°á»i nói:
- E hèm! Mặc dù ta không phải là Tiên nhân, song cÅ©ng không kém Tiên nhân nhiá»u lắm.
- Không phải Tiên nhân, lại có thể tồn tại ở Tiên giá»›i Æ°? – Lý Thà nh Trụ ngạc nhiên há»i.
Lão nhân bĩu môi:
- Không lẽ phà m nhân giá»›i chỉ có ngÆ°á»i má»›i tồn tại được thôi Æ°? Chuyện nà y có gì lạ đâu!
Lý Thà nh Trụ gãi gãi đầu:
- Cũng đúng.
Mặc dù biết lão nhân nà y không phải Tiên nhân nhÆ°ng hắn vẫn lắp bắp há»i má»™t câu:
- Ông có thể đưa ta trở vỠphà m nhân giới không?
Lão nhân trừng mắt nhìn hắn:
- NgÆ°Æ¡i tưởng có thể dá»… dà ng váºy sao? Cứ thá» tiến và o nghịch chuyển thông đạo mà xem. Chỉ sợ khi đó hồn phách cÅ©ng không còn, lại oán trách ta không chịu nhắc nhở. Nghịch phản thông đạo vốn có khả năng phá vỡ linh hồn.
Một chiếc lá không biết từ đâu, nhẹ nhà ng lướt ngang qua khuôn mặt hắn, từ từ rơi xuống đất.
Lại thêm một chiếc nữa lướt qua…
Một chiếc, rồi lại một chiếc nữa bay qua…
Lão nhân tức giáºn nói:
- Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i tưởng ta lừa ngÆ°Æ¡i hay sao mà câm lặng nhÆ° váºy?
Lý Thà nh Trụ lúc nà y má»›i yếu á»›t há»i:
- Tại sao ta lại đến đây? NÆ¡i nà y là Tiên giá»›i, nhÆ°ng ta chỉ là con ngÆ°á»i thôi mà !
Lão nhân vuốt vuốt chòm râu sơn dương, nói:
- Tình huống cụ thể thì ta không biết, nhưng ngươi và Cổ tiên tỠđúng là đã ôm nhau, từ Dựng Tiên hồ cùng nhau phi thăng lên tiên giới.
Lý Thà nh Trụ ngạc nhiên:
- Cổ tiên t� Hồ Dựng Tiên?
Lão nhân chỉ tay ra phÃa sau lÆ°ng hắn, giải thÃch:
- Dá»±ng Tiên hồ chÃnh là chà bảo của Tiên giá»›i, cÅ©ng chÃnh là cái hồ nÆ°á»›c sau lÆ°ng ngÆ°Æ¡i
Lý Thà nh Trụ quay đầu lại nhìn, chỉ thấy sau lưng là một hồ nước rất lớn. Nước trong hồ trong vắt đến nỗi có thể nhìn thấy đáy. Giữa hồ nước là một xoáy nước rất lớn đang xoay tròn. Mặc dù đứng ở khoảng cách khá xa, nhưng vẫn có thể cảm giác được xoáy nước đó mang theo lực lượng có thể xé rách không gian.
- Xoáy nÆ°á»›c kia chÃnh là nghịch phản thông đạo. – Lão nhân chỉ tay và o xoáy nÆ°á»›c tiếp tục nói:
- NgÆ°á»i hạ giá»›i tu tiên, nếu đạt đến yêu cầu nhất định thì sẽ được Tiếp Dẫn Tiên Quang Ä‘Æ°a đến nghịch phản thông đạo phi thăng lên Tiên giá»›i. Ngược lại nếu ngÆ°á»i Tiên giá»›i muốn hạ phà m thì phải có năng lá»±c chịu Ä‘á»±ng được năng lượng nghịch phản thông đạo. Tá»· nhÆ° Äại La Kim Tiên váºy.
Nhìn xoáy nÆ°á»›c trÆ°á»›c mặt, trong lòng Lý Thà nh Trụ cảm thấy lạnh lẽo. Hắn tháºt sá»± không nghÄ© ra mình có thể xuyên qua nghịch phản thông đạo nà y mà vẫn còn nguyên vẹn, đứng ở đây.
Lão nhân tá»±a hồ nhìn thấu được suy nghÄ© của hắn, mỉm cÆ°á»i nói:
- Má»™t ngÆ°á»i khi tu tiên thà nh công, phi thăng lên Tiên giá»›i Ä‘á»u được Dá»±ng Tiên hồ bảo vệ. Tiếp Dẫn Tiên Quang chÃnh là thứ có tác dụng nà y. Chỉ cần có Tiếp Dẫn Tiên Quang bảo vệ, sẽ không bị lá»±c lượng của nghịch phản thông đạo thôn phệ. Bởi váºy ngÆ°Æ¡i má»›i có thể còn đứng đây được.
- NhÆ°ng ta đã tu tiên bao giỠđâu! – Lý Thà nh Trụ bán tÃn bán nghi há»i.
Lão nhân cúi đầu trầm tư một lúc lâu, đoạn nói:
- Tiểu tá» ngÆ°Æ¡i đã nghe qua câu nói “má»™t ngÆ°á»i đắc đạo, gà chó thăng thiên†(1) chÆ°a? TrÆ°á»ng hợp của ngÆ°Æ¡i có lẽ tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° váºy
Lý Thà nh Trụ vội kêu lên:
- NhÆ° váºy là sao?
Lão nhân phá»ng Ä‘oán:
- Cổ tiên tá» Ä‘ang trong quá trình phi thăng thì bị ngÆ°Æ¡i xông và o. Mặc dù vẫn phi thăng thà nh công, nhÆ°ng Tiếp Dẫn Tiên Quang cÅ©ng nhân thế thuáºn tiện tiếp dẫn ngÆ°Æ¡i đến Tiên giá»›i. – Mặc dù lão phá»ng Ä‘oán không quá giống nhÆ° sá»± tháºt, tuy nhiên vá» bản chất thì cÅ©ng giống nhÆ° váºy. Thá»±c ra đạo lôi Ä‘iện đánh trúng Lý Thà nh Trụ chÃnh là do Cổ tiên tá» trong lúc phi thăng đã sá» dụng pháp bảo chống đỡ, phản xạ ra ngoà i. CÅ©ng may đó chỉ là đạo thiên lôi cuối cùng. Sau đó ánh sáng tiếp dẫn đã bao phủ lên ngÆ°á»i Lý Thà nh Trụ. Bị thiên lôi đánh trúng, nếu không nhá» có Tiếp Dẫn Tiên Quang bảo vệ, cải tạo cÆ¡ thể, Lý Thà nh Trụ giỠđây đã không còn mạng mà đứng đây.
“Thuáºn tiện? – Lý Thà nh Trụ trợn mắt nói:
- Chuyện nà y cÅ©ng có thể thuáºn tiện được sao?
Lão nhân lắc đầu, buồn bã lẩm bẩm:
- Theo lý thuyết thì tuyệt không có khả năng xảy ra. Mặc dù phi thăng không nguy hiểm nhÆ° Ä‘á»™ kiếp, nhÆ°ng lôi Ä‘iện cÅ©ng rất nguy hiểm. HÆ¡n nữa hai ngÆ°á»i phi thăng cùng má»™t lúc, so vá»›i Ä‘á»™ kiếp còn nguy hiểm hÆ¡n má»™t chút. Không lẽ Lôi Công tối qua lại say rượu?
Lão nhân Ä‘á»™t nhiên mỉm cÆ°á»i:
- Bất kể thế nà o thì ngươi cũng đã đến Tiên giới. Chúc mừng, chúc mừng!
Vô duyên vô cớ bị sét đánh trúng, còn bị đưa đến một nơi lạ hoắc. Có gì đáng để chúc mừng ?
Lý Thà nh Trụ ngán ngẩm há»i:
- Vị Cổ tiên tỠkia đâu?
- Không thể trách được ảo giác của ta lại chân thá»±c nhÆ° váºy, thì ra Ä‘á»u là chuyện có tháºt. - Nhá»› lại trong giấc mÆ¡ của hắn, hai tay hắn đã nắm lấy má»™t váºt hết sức má»m mại, Lý Thà nh Trụ không khá»i cÆ°á»i rá»™ lên.
Lão nhân chỉ nói ngắn ngủi một chữ:
- Äi.
Lý Thà nh Trụ tức giáºn há»i:
- Äi? Äi đâu? – Nếu má»i chuyện đã không phải ảo giác mà là sá»± thẠthì khuôn mặt tuấn tú của hắn bị tiểu cÆ°á»›c đá cho sÆ°ng phù lên cÅ©ng là sá»± tháºt? Không trách được lúc hắn tỉnh dáºy thì khuôn mặt đã sÆ°ng vá»u lên, bây giá» cÅ©ng chÆ°a xẹp xuống.
Lão nhân nói như đinh đóng cột:
- Äi đến thiên đình bẩm báo. Nếu đã đến Tiên giá»›i, tất phải do Tiên giá»›i quản lý.
Lý Thà nh Trụ nghe váºy, chỉ còn biết chá»i thầm má»™t câu:
- Mẹ kiếp, rắc rối tháºt.
- E hèm… - Äá»™t nhiên lão nhân lấm lét bÆ°á»›c đến gần Lý Thà nh Trụ há»i nhá»:
- Công tá», ngÆ°Æ¡i vá»›i nà ng ta có cừu oán hay sao?
- Không có!
- Hay là ngươi đã đoạt lấy pháp bảo của nà ng?
- Không hỠcó!
- Chẳng lẽ….ngươi đã phi lễ với nà ng? – Vẻ mặt lão nhân cà ng ngà y cà ng ngạc nhiên.
- á»i trá»i Æ¡i…cuối cùng lão muốn nói cái gì váºy? – Lý Thà nh Trụ không còn kiên nhẫn nữa, báºt há»i.
Lão nhân vân vê chòm râu của mình, nói:
- Kỳ tháºt Cổ tiên tá» tuy xinh đẹp nhÆ°ng cÅ©ng tháºt hung dữ… - Chợt lão dừng lại, tá»±a nhÆ° nhá»› đến chuyện gì kinh hãi lắm, rùng mình má»™t cái, lầm bầm:
- Nà ng ta hung dữ nhÆ° váºy cÅ©ng khó trách được. Cho dù là ngÆ°á»i khác bị ngÆ°á»i ta vô cá»› hưởng thụ mất má»™t ná»a Tiếp Dẫn Tiên Quang, cÅ©ng sẽ tức Ä‘iên lên. Tiên nhân cÅ©ng không ngoại lệ. Vì tức giáºn công tá» nên nà ng ta đã đá ngÆ°Æ¡i mấy trăm cÆ°á»›c, tát ngÆ°Æ¡i và i trăm cái. Do đó ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không nên giáºn nà ng là m gì. Chao ôi, không biết ta có nên nói cho công tá» biết hay không đây? Tiếp Dẫn Tiên Quang vốn có tác dụng giúp cho Tiên nhân phi thăng tạo được kim thân!
Lý Thà nh Trụ cảm thấy ná»™ há»a bùng phát trong lòng, thì ra thân thể hắn bị Ä‘au Ä‘á»›n nhÆ° váºy là do bị ả Ä‘Ã n bà kia đá và i trăm cÆ°á»›c, tát và i trăm tát.
- Ồ, được rồi. – Lão nhân lại mở miệng nói tiếp:
- Cổ tiên tỠđã đến thiên đình trình diện, trước lúc đi đã dặn ta phải chiếu cố đến ngươi cho tốt.
Lý Thà nh Trụ ngạc nhiên, há»i:
- Lương tâm của ả vẫn chưa bị chó gặm mất sao?
- Nà ng ta nói nà ng còn Ä‘ang báºn, chá» khi quay trở lại sẽ thu tháºp ngÆ°Æ¡i sau.
Chú thÃch:
(1): má»™t ngÆ°á»i thà nh đạo, gà chó cÅ©ng lên trá»i; Má»™t ngÆ°á»i là m quan cả hỠđược nhá».
|