Đau, đau đến thấu xương, phảng phất toàn bộ thân thể như bị hàng vạn con dã thú cắn xé, đau đến tê tâm liệt phế.
“A! Như thế nào vẫn còn suy nghĩ? Lẽ nào ta không bị hôi phi yên diệt?” Khổng Hạo Thiện chịu đựng thống khổ toàn thân, cố gắng mở mắt.
“Đây là nơi nào? Cũng không phải là địa phủ a!” Khổng Hạo Thiên nhìn thấy cảnh tượng trước mắt giống như ảo giác lúc còn trẻ mấy nghìn năm trước, bởi vì hắn bây giờ đang ở trong một tòa phủ đệ cổ đại!
Lúc Khổng Hạo Thiên đang điều chỉnh suy nghĩ, đột nhiên truyền đến thanh âm của nữ tử!
“Tiểu tặc từ đâu tới, dám xông vào nhà của ta?” Xem hỏa cầu thuật của ta đây!”
Chỉ thấy nữ tử miệng hạnh khẽ động, chẳng biết là niệm chú gì, ngay sau đó là một đoàn hỏa cầu đột nhiên xuất hiện giữa không trung, trực tiếp nhắm vào Khổng Hạo Thiên đang trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê!
Thương cảm cho Khổng Hạo Thiên của chúng ta, chỉ cảm thấy trước ngực nóng rực, rất nhanh liền bất tỉnh nhân sự!
“Ách, đầu đau quá a! Đây là nơi nào? Ta dường như bị một nữ nhân đánh lén thì phải?” Khổng Hạo Thiên có chút mê mang, căn bản không biết sau khi hôn mê xảy ra chuyện gì.
Cảnh ngộ của Khổng Hạo Thiên hôm nay không mấy lạc quan, y phục trên người rách nát tả tơi, sau khi trải qua thiên kiếp vẫn bảo trì trạng thái tự nhiên nhất, ngoài da thịt lõa lồ mảng xanh mảng tím, hơn nữa còn truyền đến từng trận đau đớn, nhìn quanh bốn phía, hắn phát hiện bản thân đang ở trong một căn phòng cũ nát giống như phòng chứa củi, hai tay hai chân đều bị trói chặt!
Khổng Hạo Thiên muốn điều động chân nguyên lực trong cơ thể để chữa trị vết thương, nhưng hắn bi thảm phát hiện rằng trên người ngay cả một tia chân nguyên lực cũng không có!
“Chi!” Tiếng mở cửa ra, có người bước vào!
Khổng Hạo Thiên ngẩng đầu nhìn, tiến vào là một nữ tử, xem ra hình như chính là nữ nhân này đã đánh hắn hôn mê!
Nữ tử tóc dài màu vàng, cũng không mang theo bất cứ đồ trang sức nào, mũi cao, da trắng nõn, vóc người tuyệt vời, khuôn mặt như phù dung, bất luận là tướng mạo cũng không kém hơn nữ minh tinh tiền thế Khổng Hạo Thiên từng nhìn thấy. Nữ tử trên ngươi mặc một bộ trang phục huyền ảo chỉ có ở tây phương giống như ma pháp sư mà Khổng Hạo Thiên đã từng thấy, trong tay cầm một cái ma pháp trượng, vẻ mặt cực kỳ bất thiện!
“Ngươi là tên vô lại, dám trong quý phủ của bổn tiểu thư dương oai, hừm, hôm nay để ngươi kiến thức sự lợi hại của ta!” Nữ tử hung hăng liếc mắt nhìn Khổng Hạo Thiên một cái, cầm pháp trượng trong tay bắt đầu niệm khởi chú ngữ.
“Hỏa nguyên tố phiêu đãng trong thiên địa a, hãy nghe triệu hoán của ta, hỏa cầu thuật!”
Sau khi chú ngữ của nữ tử niệm xong, một hình ảnh quen thuộc lần thứ hai xuất hiện, ba đoàn hỏa cầu lớn bằng nắm tay dưới sự khống chế của nữ tử nhằm về phía Khổng Hạo Thiên tội nghiệp lao tới!
“Không nên a, cô nương, ngươi hãy nghe ta giải thích, ta không phải là tiểu thâu a! Ta là bị thiên kiếp đánh tới đây, ta quả thực không phải là tiểu thâu a!” Bất luận Khổng Hạo Thiên cầu xin như thế nào, nữ tử cũng không chút thương hại, toàn bộ hỏa cầu một cái cũng không hụt thiêu đốt trên người Khổng Hạo Thiên!
“A, sẽ chết người đó, mau dập lửa a!” Khổng Hạo Thiên mất đi công lực đối mặt với hỏa cầu thông thường cũng thúc thủ vô sách, chỉ có thể mong chờ nữ tử nổi lòng từ bi, thu hồi công kích.
Nhưng nữ tử căn bản không nghe Khổng Hạo Thiên liên tục giải thích, không chút ý tứ dừng tay, sau thời gian một chén trà, lại hơn mười đoàn hỏa cầu nện lên người Khổng Hạo Thiên!
“A! A! A! Ngươi là một nữ nhân ác độc, đừng để rơi vào tay lão tử! Nếu như để lão tử bắt được ngươi, nhất định sẽ đem ngươi bán cho Di Hồng viện!” Khổng Hạo Thiên ác độc nguyền rủa.
Nữ tử không biết Di Hồng viện là nơi nào, nhưng minh bạch rằng đó tuyệt đối không phải là địa phương tốt đẹp gì.
“Hừm, ngươi cứ mắng chửi đi, sau này ta mỗi ngày đều tới giày vò ngươi, cho đến khi ngươi quỳ xuống cầu xin ta mới thôi!” Nữ tử hầm hừ nói.
“Phi, muốn nam nhân đường đường bảy thước như ta, thiên cổ đệ nhất lão sư quỳ gối cầu xin ngươi, ngươi nằm mơ đi!” Khổng Hạo Thiên oán hận mắng.
“Tốt lắm a, ta xem ngươi chịu được tới khi nào!”
“Cạch!” Nữ tử ngược đãi Khổng Hạo Thiên xong tới khóa cửa lại, rời khỏi gian phòng chứa củi.
Nữ tử vừa rời đi Khổng Hạo Thiên lập tức ủ dột, hắn hôm nay bị một người bình thường hành hạ nhiều như vậy, bây giờ trên người toàn là vết thương đau ê ẩm.
“Ai, tưởng Khổng Hạo Thiên ta anh minh một đời, thế mà lại thua bởi tay một tiểu nha đầu! Các đồ đệ của ta a, các ngươi mau tới cứu vi sư đi!” Khổng Hạo Thiên tội nghiệp đến giờ vẫn không biết đã xuyên việt, ở đây không phải là địa cầu, mà là một thế giới chưa được biết đến!
“Trước tiên phải khôi phục lại thực lực đã.” Khổng Hạo Thiên cố nén đau đớn trên người bắt đầu tu luyện.
“A, linh khí ở đây sao lại nồng đậm như vậy, so với động tiên của ta còn muốn nồng đậm hơn gấp trăm lần!” Khổng Hạo Thiên nghi hoặc nói: “Ha ha, mặc kệ, đây đúng là trời giúp ta! Chiếu theo hoàn cảnh tu luyện như vậy, không chừng mười năm là ta có thể độ kiếp lần nữa!”
Khổng Hạo Thiên dường như đã quyên mất tình cảnh ngày hôm nay, bị người khác ức hiếp mà hắn vẫn còn muốn độ kiếp!
Tu luyện một đêm khiến Khổng Hạo Thiên tinh thần thoải mái, nội thương cơ bản khỏi hắn, chỉ có điều từ bên ngoài nhìn vào vẫn một bộ dáng trọng thương như cũ.
Nữ tử đúng thời hạn lần thứ hai lại tới, lúc này đây nàng hành hạ Khổng Hạo Thiên so với ngày hôm qua nhẹ hơn một chút, xem ra nàng cũng không phải muốn thực sự giết chết Khổng Hạo Thiên, nếu không thì sao lại hạ thủ lưu tình được.
“Đúng là hổ lạc đồng bằng bị chó khinh, ta đường đường là một cao thủ độ kiếp kỳ lại bị một nữ nhân vừa mới bước vào cánh cửa tu chân hành hạ thành bộ dạng như vậy, nói ra còn không phải là khiến cho người khác người đến rụng răng sao!”
Khổng Hạo Thiên kiên trì trong trạng thái bất đắc dĩ này tròn bảy ngày, đến ngày thứ tám mới nhìn thấy ánh sáng hy vọng.
“Thật không ngờ ngươi bộ dáng lôi thôi nhếch nhác như vậy vẫn còn là một nam nhân!” Nữ tử khinh thường nói.
Khổng Hạo Hiện lập tức ưỡn ngực nói: “Tất nhiên, Khổng Hạo Thiên ta nói thế nào cũng là tấm gương sáng một đời, tự nhiên là nam tử hán đường đường chính chính!”
“Còn một đời làm gương tốt, ngươi như vậy cũng có thể làm lão sư sao? Không nên vũ nhục chức chiệp lão sư của chúng ta thì tốt hơn?”
“Ngươi cũng là lão sư?” Khổng Hạo Thiên kinh ngạc hỏi.
“Đúng a, ta chính là sơ cấp ma pháp đạo sư của ma vũ học viện!” Nữ tử cao ngạo nói, bộ dáng giống như sơ cấp ma pháp đạo sư rất ghê gớm vậy.
“Ma pháp đạo sư?” Khổng Hạo Thiên nhíu mày, nhìn một chút khuôn mặt người tây phương này, lại có khẩu âm của nữ tử phương đông nói: “Lẽ nào ta xuyên việt? Chẳng lẽ ta đi tới một thế giới ma pháp?”
Nữ tử không biết Khổng Hạo Thiên đang nói gì, hỏi: “Uy, ngươi đang lảm nhảm gì vậy? Có phải là nói xấu bổn tiểu thư hay không?”
“Không phải, không phải, ta nào dám nói xấu ngươi! Cô nương ngươi quả thực là lợi hại, tuổi còn trẻ như vậy đã là sơ cấp ma pháp đạo sư rồi!” Khổng Hạo Thiên tuy rằng biết rõ những gì nữ tử nói, nhưng khen người khác cũng không mất cái gì, lấy bộ dạng của Khổng Hạo Thiên lúc này nếu như ở trước mặt một lão tiền bối sống mấy nghìn năm tự cao phỏng chừng cũng lộ rõ nguyên hình! Hắn vô cùng tin tưởng nữ tử trước mặt cũng sẽ như vậy!
Nữ tử nghe thấy Khổng Hạo Thiên nói quả nhiên trúng chiêu, đắc ý nói: “Bổn tiểu thư đương nhiên lợi hại rồi! Ta còn là ma pháp đạo sư trẻ tuổi nhất học viện nữa!”
“Vậy sao? Như vậy cô nương quả thực là một thiên tài, tiền đồ sau này quả thật không thể hạn lượng, nhất định là tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả! Trở thành thần thoại mới trên thế giới này!” Khổng Hạo Thiên câu này dường như có chút quá tay.
“Uhm, ta cũng nghĩ như vậy! Ta nhất định sẽ trở thành nữ pháp thần đầu tiên trong lịch sử!”
“Nữ nhân này thật đúng là dễ lừa gạt!” Khổng Hạo Thiên trong lòng khinh bỉ, nhưng ngoài miệng vẫn tiếp tục nịnh hót: “Đúng, đúng, cô nương nhất định sẽ trở thành nữ pháp thần đầu tiên! Nữ pháp thần các hạ, địa vị của ngươi cao thượng như vậy, hẳn sẽ không cùng một tiểu nhân vật như ta tính toán chi li phải không?”
“Uhm, hình như là vậy, ta tính toán với ngươi như vậy quả thực là quá mất thân phận! Được rồi, sau này ta sẽ không tiếp tục trừng phạt ngươi nữa!”
“Ha ha, đa tạ nữ pháp thần các hạ!” Những câu nịnh hót của Khổng Hạo Thiên cuối cùng cũng không phải là vô ích.
“Chỉ có điều!” Nữ tử suy nghĩ một chút tiếp tục nói: “Cũng không thể cứ như vậy mà bỏ qua cho ngươi, ngươi đã từng muốn gây bất lợi cho nhà của chúng ta, ta phải phạt ngươi làm người hầu cho nhà ta, hơn nữa còn là người hầu miễn phí!”
“Người hầu?!” Khổng Hạo Thiên biến sắc, hắn cả đời làm lão sư tiền bối của tu chân giả như thế nào có thể làm người hầu! Nhưng lập tức thả lỏng lại nói: “Được rồi, người hầu thì người hầu, thật không ngờ ta lại rơi vào tình cảnh này.”
“Tốt, sau này ngươi là người hầu của nhà chúng ta, ngươi tên là gì?”
“Tại hạ Khổng Hạo Thiên.”
“Khổng Hạo Thiên? Tên thật kỳ quái, xem ra ngươi không phải là người của đế quốc chúng ta. Ta là Bố Lai Nhã Đức Khắc Tư, sau này ngươi gọi nhị tiểu thư là được rồi!” Nữ tử tự giới thiệu.
“Bố Lai Nhã? Kiến trúc của đông phương, nhân loại của tây phương, xem ra ta quả thực là đã đi tới dị giới trong truyền thuyết rồi!” Khổng Hạo Thiên lẩm bẩm nói.
Từ nay về sau, đồng chí Khổng Hạo Thiên bắt đầu cuộc sống của một người hầu. Ai, bất đắc dĩ, Khổng Hạo Thiên thở dài trong lòng, chỉ có thể từ từ đợi khôi phục thực lực, chờ lúc có năng lực, lập tức rời khỏi đây!
Khổng Hạo Thiên dưới sự ép buộc của Bố Lai Nhã mặc vào một bộ trang phục người hầu màu tro, cũng may đây là dị giới, nếu như ở địa cầu, lão Khổng có khi đã tự sát rồi!
“Ai, rồng vào nước cạn bị tôm đùa, hổ lạc đồng bằng bị chó khinh a!” Khổng Hạo Thiên chỉnh sửa lại một chút vết nhăn trên y phục, bắt đầu cuộc sống của một người hầu.
Ngày đầu tiên làm việc của Khổng Hạo Thiên cũng tương đối nhàn hạ, dường như Bố Lai Nhã tiểu thư đối với tên người hầu mới thu này đã quên mất, căn bản không cấp cho hắn bất cứ công việc gì. Khổng Hạo Thiên nhàn rỗi cả người cảm thấy không tự nhiên mà bắt đầu tham quan nhà của Bố Lai Nhã.
Không thể không nói Khổng Hạo Thiên rơi vào một nhà như vậy thật đúng là khí phái. Theo cánh cửa của môn đệ vàng son lộng lẫy, vĩ đại vô cùng! Cấu trúc bên trong lại càng khiến Khổng Hạo Thiên nhớ tới những miêu tả trong cung A Phòng: năm bước một lâu, mười bước một các, hành lang uốn lượn, được chạm khắc rất đẹp, xây dựng theo địa thế. Như vậy xem ra, gia tộc Đức Khắc Tư này nhất định là một đại gia tộc rất mạnh, với kiến thức của Khổng Hạo Thiên mà đánh giá, nhà nàng đủ để so với quy chế phủ vương gia thời cổ đại!
“Chậc chậc, thật không ngờ, lão Khổng ta đến một nơi phú quý như vậy, xem ra hành trình đến dị giới lần này tiền đồ cũng sáng sủa a!” Khổng Hạo Thiên hình như đã quên cuộc sống mấy ngày hôm trước như thế nào, mà bây giờ lại bắt đầu mơ ước về tương lai tốt đẹp rồi.
“Uy, tiểu tử kia, đừng nhìn vớ vẫn nữa, đang nói ngươi đấy, ngươi mau đi hậu hoa viên đem mấy đóa hoa Kì Mễ Đề hái xuống chín đóa cho đại tiểu thư!” Một nam tử đồng dạng cũng mặc trên người trang phục người hầu nói với Khổng Hạo Thiên.
Khổng Hạo Thiên có chút tức giận, đường đường là vạn thánh sư vậy mà lại bị người khác sai bảo, liền nói: “Uy cái gì mà uy, hai chúng ta đều là người hầu, ngươi dựa vào cái gì mà sai bảo ta!”
Nam tử kia nghe xong vỗ vai Khổng Hạo Thiên nói: “Tiểu tử, ngươi mới tới phải không? Thấy cái này không?” Nam Tử chỉ chỉ một đóa hoa nhỏ trên y phục của mình nói.
“Ngươi xem đóa hoa này của ta là người hầu cấp một, ngươi không có hoa như vậy ngươi là một người hầu thực tập! Ta so với ngươi cao hơn một cấp ngươi có hiểu không? Cho nên ta có thể chỉ huy ngươi!” Nam tử đắc ý nói.
“Đây là cái xã hội gì vậy, ngay cả người hầu cũng phân chia nhiều đẳng cấp như vậy!” Khổng Hạo Thiên phẫn nộ rời khỏi nơi đó, tự an ủi mình: đi dạo quanh hậu hoa viên có lẽ cũng không tệ.
Nhưng vấn đề là hoa viên ở chỗ nào chứ? Đồng chí Khổng Hạo Thiên là một lão sư ưu tú mấy nghìn năm cũng không phải là một người hay đãng trí, nhưng mới vào dị giới khó tránh khỏi có chút mơ hồ, mới vừa rồi lại quên hỏi!
“Ai, có lẽ tìm một người hỏi một chút.” Khổng Hạo Thiên đi dạo xung quanh một vòng, quả thật gặp được người khác.
“Vị cô nương này, xin hỏi hậu hoa viên ở chỗ nào?” Người mà Khổng Hạo Thiên hỏi chính là một vị tiểu cô nương khoảng chừng mười lăm mười sáu tuổi, xem ra là thị nữ của nhà này.
Nữ hài cũng không tệ, tuy rằng không đẹp như Bố Lai Nhã, nhưng đôi mắt to tròn linh động cũng rất đẹp. Nữ hài quan sát Khổng Hạo Thiên một phen, hiếu kỳ hỏi: “Ngươi là người hầu mới tới sao?”
Tại sao mỗi người đều biết ta là người mới tới nhỉ? Ai, cái này cũng khó trách, lão Khổng ta vốn không thích hợp với loại công việc này, thiên đường của ta chính là trường học a!
“Cô nương quả là tinh minh, ta quả thật là vừa mới tới!” Khổng Hạo Thiên thật thà nói.
“Uhm, đi qua cánh cửa này, sau đó hướng phía đông, qua hành lang lại vào cửa, đi về phía tây bảy tám trượng rồi vào cửa là tới!” Tiểu cô nương dường như đối với chuyện này vô cùng quen thuộc, đường phức tạp như vậy ngay cả nghĩ cũng không muốn nghĩ lại có thể đơn giản nói ra.
“Vào cửa, đi phía đông, lại vào cửa, đi phía tây. Uhm, nhớ rồi, đa tạ cô nương!” Kiếp trước Khổng Hạo Thiên là cao thủ số một số hai tu chân giới, đầu óc của người tu chân so với máy tính thế kỷ hai mươi mốt còn tốt hơn, trò trẻ con này căn bản không phải là vấn đề gì to tát.
Khổng Hạo Thiên dựa theo chỉ dẫn của tiểu cô nương, rất nhanh tìm được hậu hoa viên. Vừa mới tiến vào, Khổng Hạo Thiên tức thì có một loại ảo giác: “Lẽ nào ta tới ngự hoa viên của lão hoàng đế sao? Ở đây cũng không tệ!”
Trong vườn đất trải thành đồi núi, có đường mòn ngoằng ngoèo. Bên cạnh là hàng rào, ở ngoài hàng rào là sườn đồi, các loài hoa đủ bảy màu sắc rực rỡ bao phủ, dưới chân núi có một con đường nhỏ cong cong, bao quanh một cái hồ nhỏ xanh biếc nhân tạo, có dòng suối từ trên núi đổ xuống, bọt nước rơi vào trên mặt nước, phát ra âm thanh róc rách. Trung ương của tiểu hồ là một bức tường cây xanh trải dài, bên cạnh hồ là những khóm hoa được bố trí ngay ngắn rực rỡ, thiên hình vạn trạng, khoe đủ màu sắc, cảnh sắc vô cùng sặc sỡ.
Chỗ này bất luận chủng loại lớn nhỏ đều rực rỡ không kém hơn những lâm viên mà Khổng Hạo Thiên đã từng gặp!
“Tuy rằng so ra còn kém động tiên do thiên nhiên tạo thành, nhưng ở tục giới có thể làm được đến trình độ này cũng khá lắm rồi!” Khổng Hạo Thiên tán thưởng nói.
Đi vòng quanh hoa viên làm lão Khổng tâm tình thoải mái không gì sánh được, thậm chí còn có một loại rung động muốn trêu hoa ghẹo nguyệt! Bất quá rất nhanh hắn liền thoát ra khỏi mỹ cảnh, nhớ tới thân phận của mình, người hầu! Người hầu không có tư cách hưởng thụ gì cả!
“Chế độ đẳng cấp độc ác!” Khổng Hạo Thiên hung hăng mắng một câu.
“Hoa Kì Mễ Đề, chỗ nào mới là hoa Kì Mễ Đề?” Khổng Hạo Thiên bản thân là tấm gương tốt ngàn đời đối với bất cứ phương diện học vấn nào đều nắm chắc, thực vật học tự nhiên cũng đã đọc lướt qua, nhưng ở đây là dị giới, hai chữ tri thức trước mắt Khổng Hạo Thiên lúc này tạm thời không có đất dụng võ!
“Ai, Đúng là phải học tập a! Không có tri thức thật đáng sợ!” Khổng Hạo Thiên ở trong hoa viên bắt đầu tìm kiếm, để xem có thể hay không tìm được một gã làm vườn cần cù vất vả.
“Đây không phải là nha đầu Bố Lai Nhã kia sao!” Khổng Hạo Thiên đang tìm kiếm, đột nhiên thấy tên đầu sỏ khiến mình trở thành bộ dạng như bây giờ.
Bố Lai Nhã đang đứng cùng một lão nhân, lão nhân trên người mặc một bộ áo dài màu tro, chí ít Khổng Hạo Thiên cũng không nhìn có gì khác so với bản thân mình. Bố Lai Nhã dường như đang nổi giận, mày đẹp khẽ cau lại, hình như đối với công việc của lão giả không hài lòng, lên tiếng giáo huấn. Đối thoại của hai người không duy trì bao lâu, đại khái qua mười phút Bố Lai Nhã tức giận thở phì phì rời khỏi hoa viên.
Khổng Hạo Thiên đứng ở một bên không có bị phát hiện, nhìn thấy Bố Lai Nhã rời đi. Khổng Hạo Thiên đi tới bên cạnh lão giả, vỗ vai lão một cái thoải mái nói: “Lão nhân gia, xem ra chúng ta quả thực là đồng bệnh tương liên a! Nhị tiểu thư này của chúng ta tính tình thật đúng là tồi tệ, hơn nữa lại không biết tôn trọng người già, nhìn ngươi lớn tuổi như vậy, hắn lại còn giáo huấn ngươi! Ai, bất quá ngươi cũng không cần tức giận, chờ sau này ta rời đi nhất định sẽ báo thù cho ngươi một chút!”
Lão nhân nghe Khổng Hạo Thiên nói xong ha hả cười nói: “Tiểu tử, ngươi xảy ra chuyện gì vậy? Còn muốn bỏ trốn, lẽ nào ngươi bị bắt tới hay sao?”
“Tiểu tử? Ta không biết so với ngươi lớn hơn bao nhiêu tuổi nữa!” Khổng Hạo Thiên trong lòng thầm nói, bất quá, hắn bây giờ trong bộ dạng này bất cứ người nào nhìn thấy cũng kêu là tiểu tử mà thôi, sau khi trà trộn vào thế tục giới hắn cũng đã dần quen với điều này. Vì vậy liền đem tạo ngộ những ngày qua của bản thân nói cho lão nhân.
“A a, tiểu cô nương này tính tình hơi nóng nảy một chút, ngươi cũng không cần để bụng!”
“Lão nhân gia ngươi tính tình thật tốt, bị nàng khi dễ như vậy vẫn còn nói giúp thay nàng! A, ngươi lớn tuổi như vậy như thế nào vẫn còn làm người hầu, nhưng lại là người hầu thực tập đẳng cấp thấp nhất?” Khổng Hạo Thiên kỳ quái hỏi.
“Cái này.....” Lão nhân gia nhất thời bị Khổng Hạo Thiên làm á khẩu.
“A, xem lão nhân gia là có ẩn tình khó nói đây, ai, chế độ dưỡng lão ở đây thực là khiến người khác lo lắng a!” Khổng Hạo Thiên cảm thán nói.
Lão nhân lắc đầu cười nói: “Tiểu tử, ngươi tới hoa viên để làm gì? Có phải là muốn tới hái hoa hay không?”
Khổng Hạo Thiên vỗ ót nói: “Xém chút nữa quên mất, mãi nói chuyện phiếm với ngươi! Được rồi, lão nhân gia, cái loại hoa gọi là Kì Mễ Đề ở đâu vậy?”
Lão nhân mỉm cười dẫn Khổng Hạo Thiên tới trước một vườn hoa, giới thiệu: “Đây là hoa Kì Mễ Đề.”
“Đây là Kì Mễ Đề?” Khổng Hạo Thiên nhìn bông hoa màu hồng cười nói: “Đây không phải là mân côi (hoa hồng) sao, còn có cái tên như vậy mà không biết.”
“Hoa hồng? Uhm, cái tên này dường như cũng không sai.”
“Được rồi, lão nhân gia, ta phải đi đây, sau này sẽ tiếp tục trò chuyện!” Khổng Hạo Thiên hái chính đóa hoa Kì Mễ Đề hỏi nơi ở của đại tiểu thư xong, liền cáo biệt lão nhân.
“Quả thực là một thanh niên thú vị!” Lão nhân nhìn bóng dáng Khổng Hạo Thiên đã đi xa cười nói.
Đối với cái danh người hầu cấp thấp nhất này Khổng Hạo Thiên đã chịu rất nhiều đau khổ, cả ngày phải chạy đi chạy lại, tùy tiện gặp người nào cấp bậc cũng đều cao hơn hắn, đều có thể thoải mái sai bảo hắn.
Khổng Hạo Thiên rất nhanh đi tới cửa gian phòng của đại tiểu thư.
“Bình bình bình!” Khổng Hạo Thiên gõ cửa ba cái.
“Mời vào!” Bên trong truyền đến thanh âm trong trẻo như tiếng chuông bạc.
“Nhà này vận khí thật tốt, hai nữ nhi đều đẹp như vậy!” Khổng Hạo Thiên thầm nghĩ!
“Tiểu thư, đây là hoa ngươi muốn!” Khổng Hạo Thiên đem hoa đưa tới nói.
Vị này hẳn là tỷ tỷ của Bố Lai Nhã. Đại tiểu thư khoảng hai mươi mốt hai mươi hai tuổi, so với Bố Lai Nhã cũng không khác biết lắm, bất quá thoạt nhìn có chút vị đạo thành thục hơn Bố Lai Nhã một chút, Bố Lai Nhã vẫn còn non nớt nên không có loại cảm giác này......
“Để ở đây là được rồi.” Đại tiểu thư mỉm cười chỉ chỉ một cái bình hoa bên cạnh nói.
Khổng Hạo Thiên đem chín đóa hoa hồng Kì Mễ Đề bỏ vào trong bình hoa, lại nói: “Không biết đại tiểu thư còn chỉ thị gì?” Khổng Hạo Thiên ở tiền thế gặp qua rất nhiều người hầu, bây giờ tự nhiên cũng bắt chước theo, tuy có chút gượng ép, nhưng đại trượng phu co được thì duỗi được, nhẫn nại cũng được.
Đại tiểu thư khẽ cười nói: “Không cần, khổ cực ngươi rồi, đa tạ! Ngươi có thể đi được rồi.”
“A, tạm biệt đại tiểu thư!” Khổng Hạo Thiên nhẹ nhàng mở cửa, than thở: “Đều là hai tỷ muội sống cùng nhau nhưng tại sao đối nhân xử thế lại khác nhau lớn như vậy nhỉ?”