Tự do ... buồn
Tôi là một con nhỏ ồn ào, chuyện gì không vừa ý là nói liền, không thể nào nhịn được. Còn anh, nói chuyện rất có duyên, dễ làm người khác bị lôi cuốn. Anh thường hay bảo tôi : phải như thế này, thế này ... Tôi cố gắng ép mình theo ý thích của anh. Gặp chuyện gì không vừa ý, anh im lìm, chẳng hề nói với tôi nửa lời, mặc cho tôi tức giận. Ngày qua ngày, tôi hết chịu nỗi cách giận của anh, cũng chẳng thèm nói chuyện lại với anh. Để rồi lúc ngồi một mình, buồn, nhưng mà tôi thèm là tôi như trước đây, không để bụng, giận là nói ra, được làm những gì mình thích. Có lẽ đây là dịp để tôi trở lại là chính mình. Buồn, nhưng cũng hy vọng ngày mai trời lại sáng.
Last edited by thanhvanvt; 18-04-2011 at 03:53 PM.
|