[JUSTIFY]
Nửa ngày sau!
Triệu Phong vác ba túi lớn, không kịp thở trở về thành Vũ Dương.
Trong thành có một cửa hàng da thú.
- Bộ phận trên người Hắc Ban Dã Trư, răng nanh, bàn chân…giá trị 395 lượng bạc.
- Kim Văn Xà, giá trị 420 lượng bạc.
- Ngũ Độc Ngô Công, giá trị 210 lượng bạc.
Chưởng quầy và tiểu nhị bình thản, giúp Triệu Phong thống kê số lượng.
- Thiết Trác Ưng…Ồ!
Đọc đến đây, tiểu nhị và chưởng quầy có chút kích động.
Thiết Trác Ưng là loài chim sắp đạt đến cấp bậc hung thú, tốc độ phòng ngự kinh người, độ bắt giết rất khó. Cho dù là Võ giả Võ Đạo tầng bốn cũng chưa chắc có thể bắt giết thành công.
Bởi vậy, giá trị của Thiết Trác Ưng vượt xa dã thú cùng thực lực khác.
- Thiết Trác Ưng, những bộ phận quan trọng trên người…tổng cộng ba con, mỗi con giá trị 1100 lượng bạc.
Chưởng quầy trầm ngâm một chút rồi đưa ra giá cả.
Một ngàn một trăm lượng bạc?
Triệu Phong có chút giật mình. Thiết Trác Ưng so với trong suy nghĩ của hắn còn đáng giá hơn. Giết một con, giá trị của nó lại cao hơn mấy con dã thú cùng cấp khác.
Chưa được bao lâu, tất cả bộ phận dã thú trừ Thanh Đầu Hổ Vương trong tay Triệu Phong đã được thống kê toàn bộ.
- Tất cả thêm….tổng cộng là 5800 lượng bạc.
Chưởng quầy báo giá.
5800!
Tim Triệu Phong lập tức đập nhanh hơn.
Một tháng tiền thu nhập của hắn cũng chỉ có hai mươi lượng bạc. Trước giờ trên người hắn chưa từng vượt quá một trăm.
Hơn nữa, bộ phận có giá trị cao nhất của Thanh Đầu Hổ Vương Triệu Phong còn chưa lấy ra.
- Chi bằng tổng cộng đưa cho ngươi 5900 lượng.
Vẻ mặt chưởng quần khôn khéo.
- Được.
Triệu Phong chẳng muốn so đo.
Hiệu suất làm việc của chưởng quầy rất cao. Chỉ trong chốc lát, Triệu Phong đã cầm trong tay năm ngàn chín trăm lượng bạc. Trong đó có một phần là ngân phiếu.
- Đúng rồi, chỗ này của các ngươi có thu mua bộ phận của hung thú?
Sau khi giao dịch xong, Triệu Phong cũng không vội rời đi.
- Chẳng lẽ ngươi có?
Ánh mắt chưởng quầy tinh quang chợt lóe, rồi trượt xuống cái túi còn sót lại của Triệu Phong.
- Không sai!
Triệu Phong cũng chẳng chần chừ, từ từ mở cái túi ra, lộ ra bộ phận hung thú.
Lập tức, một cổ sát khí như có như không từ trong túi truyền ra.
- Thanh Đầu Hổ Vương.
Chưởng quầy rùng mình, khó có thể tin nhìn Triệu Phong.
Tiểu nhị đang làm việc lặt vặt bên cạnh cũng rúng động.
Bọn họ không thể tin được, một Võ Đồ cảnh giới Võ Đạo tầng hai lại có khả năng gì mà giết chết được hung thú?
Phải biết rõ, một hung thú bình thường có thể địch lại một Võ giả chính thức.
Ở đại lục này, không thiếu lời đồn hung thú mạnh mẽ bị tiêu diệt.
- Tổng cộng chúng ta có sáu bảy người. Tử thương một người. Thật vất vả mới giết được nó.
Lời nói kế tiếp của Triệu Phong khiến mọi người bớt căng thẳng.
Đối mặt với những bộ phận hung thú, chưởng quầy trầm ngâm, ánh mắt nhìn lướt qua quần áo Triệu tộc trên người Triệu Phong, rốt cuộc báo giá.
- Một vạn sáu ngàn lượng.
Sau khi báo giá xong, tiểu nhị bên cạnh cũng hít một hơi lãnh khí. Y vừa tới cửa hàng này làm việc chưa lâu, đây là lần thứ nhất nghe thấy một báo giá cao như vậy.
Chưởng quầy cũng không dám lừa gạt Triệu Phong. Nhìn cách ăn mặc của Triệu Phong thì biết hắn xuất thân từ Triệu tộc.
Tại thành Vũ Dương, Triệu gia, Tân gia và Thu gia cùng tồn tại. Thế lực thẩm thấu trong vòng ngàn dặm. Bất kỳ một sản nghiệp nào cũng đều khó mà lách qua Tam đại gia tộc.
- Thống nhất!
Triệu Phong mỉm cười, sắc mặt vẫn giữ sự bình tĩnh nhưng trong nội tâm thì cuồng hỉ.
Lần này xuất hành quả nhiên là thắng lớn.
Chỉ trong chốc lát, Triệu Phong mang theo hơn hai vạn lượng bạc rời khỏi cửa hàng nguyên liệu.
- Có nhiều bạc như vậy thì có thể mua sắm dược liệu quý giá, đột phá Võ Đạo tầng ba.
Tim Triệu Phong đập nhanh.
Phải tiêu phí đám ngân lượng này như thế nào?
Triệu Phong thẳng đến cửa hàng vũ khí mấy ngày trước đây.
- Tiểu tử, ngươi lại tới nữa?
Chưởng quầy cửa hàng vũ khí cười híp mắt hỏi.
Mấy ngày trước, Triệu Phong không có tiền nên gần như là nửa mượn nửa thiếu nợ mua được một cây Trọng Thiết Cung ở nơi này.
Triệu Phong thò tay vỗ lên bàn, cười nói:
- Ở đây có một trăm lượng bạc. Cảm ơn chưởng quầy hôm đó đã giúp đỡ.
Một trăm lượng bạc?
Chưởng quầy có chút giật mình, không nghĩ tới Triệu Phong lại biết giữ lời hứa như vậy. Lúc trước rời đi còn nói, thiếu tiền nhất định sẽ trả gấp đôi.
Còn bây giờ, không những là trả gấp đôi mà còn gấp hơn cả chục lần.
- Thủ tín như thế, lão phu bội phục.
Chưởng quầy mỉm cười nhận lấy một trăm lượng bạc.
Mặc dù ông ta là chưởng quầy nhưng không phải ông chủ. Một trăm lượng bạc này đủ nửa năm thu nhập của ông.
Trả tiền xong, Triệu Phong cũng không rời khỏi, ánh mắt lại đảo qua cửa hàng.
- Trọng Thiết Cung của ta có uy lực không đủ.
Triệu Phong quyết định mua một cây cung lợi hại hơn.
Hắn âm thầm sử dụng mắt trái, quan sát đám vũ khí treo trên tường.
Rất nhanh, ánh mắt Triệu Phong dừng lại ở một trường cung màu bạc.
Trường cung màu bạc này, toàn thân di chuyển một tia sáng bóng lạnh như băng, một loại khí tức trầm ổn.
- Cây cung này bán như thế nào?
Triệu Phong hỏi.
- Ánh mắt thật là tốt. Cây cung này tên là Ngân Huyền Cung, là một trong những vũ khí có uy lực lớn nhất của cửa tiệm. Chỉ có võ giả tinh thông tiễn thuật thì mới có thể phát huy hoàn toàn uy lực của nó. Giá của nó là 1800 lượng bạc.
Chưởng quầy nở nụ cười chân thành.
Ông ta cũng không cho rằng Triệu Phong có thể mua được cây cung này, nhưng vẫn rất khách khí như trước.
- 1800 lượng bạc? Cũng không đắt lắm. Mua.
Triệu Phong quyết đoán nói.
Chất liệu, chế tác Ngân Huyền Cung tuyệt đối cao hơn Trọng Thiết Cung mấy lần. Hơn nữa cần có võ giả Võ Đạo tầng bốn trở lên mới có thể phát huy tiềm năng và uy lực.
- Khách quan muốn mua? Không nợ?
Chưởng quầy nao nao.
Bịch!
Triệu Phong đem một đống ngân lượng đẩy về phía quầy hàng:
- Hãy mau bán đi. Ta đang gấp.
Sao?
Chưởng quầy chấn động, không nghĩ tới Triệu Phong lại trở nên giàu có như vậy. Khó có thể tin. Đối phương mấy ngày trước còn thiếu nợ ông một ít ngân lượng.
- Vâng, vâng!
Chưởng quầy liên tục gật đầu, tự mình lấy Ngân Huyền Cung cho Triệu Phong, đặt vào trong một cái hộp gỗ rất đẹp.
Ngoài ra, hắn còn mua một bộ mũi tên. Mỗi mũi tên trị giá ba lượng. Hắn mua một hơi một trăm mũi.
Rời khỏi tiệm vũ khí, Triệu Phong bước nhanh về phía cửa hàng bán thuốc lớn nhất trong thành.
- Dược Hiên Các. Đây là tiệm bán thuốc quý hiếm lớn nhất trong thành. Ông chủ sau lưng cực kỳ thần bí. Dược Hiên Các mở tại mười ba nước, ngay cả Tam đại gia tộc thành Vũ Dương cũng không dám trêu chọc.
Khi tới tiệm thuốc, bên tai liền truyền đến thanh âm nam tử trong trẻo nhưng lạnh lùng, có phần quen thuộc.
Ồ!
Triệu Phong liền phát hiện một nam một nữ đứng cách đó không xa.
Người nói chuyện là một thiếu niên áo tím, mày kiếm, thân hình thẳng tắp, trên người phát ra một cổ chi khí lăng lệ.
Bên cạnh y là một thiếu nữ mặc tuyết bào, bộ dạng thập phần thuận theo.
Lại là bọn họ.
Triệu Phong thở dài.
Một nam một nữ, chính là Triệu Nhất Kiếm, Triệu Tuyết.
- Phong ca!
Ánh mắt Triệu Tuyết sáng lên, khi nhìn thấy Triệu Phong lộ ra một tia kinh ngạc.
Triệu Phong chẳng qua chỉ gật đầu đáp lại, rồi bước vào Dược Hiên Các.
- Haha, là hắn à? Hắn mà cũng có tư cách bước vào Dược Hiên Các? Dược liệu quý giá trong Dược Hiên Các bằng mấy năm tiền thu nhập của hắn.
Triệu Nhất Kiếm lạnh lùng cười, nét mặt khinh thường.
Triệu Tuyết cũng không lên tiếng. Nàng tất nhiên biết rõ gia cảnh của Triệu Phong, rất khó mà bỏ ra được mấy trăm lượng bạc.
So sánh, phụ thân và gia gia của Triệu Nhất Kiếm đều là Võ Đạo tầng bốn, cấp bậc trên Võ giả, là gia tộc cao tầng giàu có.
Triệu Phong cũng không để ý đến hai người. Khi bước vào Dược Hiên Các thì bắt đầu tìm kiếm dược liệu trân quý thích hợp cho Võ Đồ sử dụng.
- Võ Đạo tầng ba, chú trọng rèn luyện thân thể, cường hóa khí huyết. Ở phương diện này, Huyết Nhân Sâm có tác dụng rất lớn, có thể củng cố, tăng cường sức mạnh khí huyết. Thậm chí trợ giúp tu luyện Võ Đạo nội kình....
Triệu Phong suy nghĩ một lát rồi xác định mục tiêu.
Bên trong phần đông linh tài, Huyết Nhân Sâm có tác dụng lớn nhất cho Võ Đồ.
Huyết Nhân Sâm chia làm rất nhiều năm. Năm càng cao thì giá trị biên độ tăng trưởng càng lớn.
- Huyết Nhân Sâm một trăm năm, 500 lượng bạc. Hai trăm năm là 1200 lượng bạc. Ba trăm năm là 3000 lượng. Năm trăm năm là 10000 lượng bạc.
Ánh mắt Triệu Phong đảo qua giá cả Huyết Nhân Sâm.
Năm càng cao, dược tính của Huyết Nhân Sâm càng tốt.
Đương nhiên, Võ Đồ có thể chịu được cực hạn là Huyết Nhân Sâm năm trăm năm, mà đó phải là là Võ Đạo tầng ba đỉnh phong.
- Kiếm ca, nếu có được một Huyết Nhân Sâm hai trăm năm, trong vòng nửa năm muội có thể tu luyện đến Võ Đạo tầng hai đỉnh phong.
Bên tai vang lên thanh âm hờn dỗi của Triệu Tuyết.
- Cái này không được. Tối đa chỉ có thể mua cho muội một trăm năm thôi. Bởi vì gần đây huynh đang thử tu luyện Võ Đạo Nội Kình, nên rất cần dược liệu trân quý phụ trợ.
Triệu Nhất Kiếm lạnh nhạt nói.
Mặc dù gia đình của y giàu có, nhưng không thể không hạn chế chi tiêu.
- Một trăm năm cũng được.
Triệu Tuyết mỉm cười.
Đúng lúc này, một giọng nói lạnh nhạt vang lên:
- Chưởng quầy, cho ta hai Huyết Nhân Sâm một trăm năm, một Huyết Nhân Sâm ba trăm năm.
Âm thanh đó khiến cho rất nhiều người quay ra nhìn.
Là hắn.
Triệu Tuyết nhìn thấy Triệu Phong đứng cách đó không xa, tâm hồn thiếu nữ nhảy dựng lên.
- Huyết Nhân Sâm ba trăm năm? Khoác lác?
Triệu Nhất Kiếm cười lạnh khinh thường.
Y không tin, một đệ tử gia tộc bình thường lại có thể mua được Huyết Nhân Sâm ba trăm năm.
- Hai Huyết Nhân Sâm hai trăm năm. Một Huyết Nhân Sâm ba trăm năm. Tổng cộng 5400 lượng.
Chưởng quầy báo giá.
Sau đó, dưới cái nhìn chăm chú của hai người kia, Triệu Phong lấy ngân phiếu ra, mua ba Huyết Nhâm Sâm.
Cảnh tượng này khiến cho nụ cười Triệu Nhất Kiếm đông cứng lại.
- Cái này....sao có thể?
Triệu Tuyết cau mày, khó có thể tin, ánh mắt ngây lại.
- Chưởng quầy, cho ta ba bình đan dược chữa thương thượng đẳng, ba bình bổ huyết đan...
Triệu Phong lại mua một ít đan dược, không có cái nào mà không phải là hàng thượng đẳng, bỏ ra thêm một ngàn lượng bạc.
Giao dịch xong, Triệu Phong cũng chỉ chào hỏi Triệu Tuyết, rồi rời khỏi Dược Hiên Các.
Đáp lại, Triệu Tuyết cười vô cùng miễn cưỡng, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt Triệu Phong.
Rời khỏi Dược Hiên Các, Triệu Phong cũng không trở về Triệu tộc mà đến một khách sạn.
Đầu tiên hắn đếm lại ngân lượng. Còn thừa hơn một vạn hai ngàn lượng bạc.
- Số ngân lượng này, trước tiên tạm gác cho hôm sau.
Triệu Phong hiểu, đạo tu hành của Võ giả, nhu cầu cần tài nguyên quý giá với một số lượng rất lớn.
Đêm hôm đó, hắn bế con mắt ngồi xếp bằng. Đầu tiên là vận hành "Thôi Khí Quyết", phát hiện trải qua mấy ngày thực chiến ma luyện, khí huyết của hắn căng tràn, tu vi hình như có tăng tiến.
Trong không gian mắt trái, quầng sáng hình xoắn ốc màu xanh nhạt, mấy ngày trước dài hai thước tám, hôm nay dài đến hai thước chín lăm.
Triệu Phong xác định, bản thân hắn hoàn toàn đạt tới tầng hai đỉnh phong. Còn nửa bước nửa thôi là có thể bước vào Võ Đạo tầng ba.
- Xem ra, hiệu quả thực chiến không tệ. Không biết dược hiệu của Huyết Nhân Sâm như thế nào?
Vẻ mặt Triệu Phong lộ ra vẻ chờ mong, lập tức ăn vào hai Huyết Nhân Sâm hai trăm năm.
Sau một lát, Triệu Phong cảm giác một cổ nhiệt lực phát sinh trong bụng, mạnh mẽ tản ra khiến cho hắn đổ mồ hôi lạnh.
- Dược lực thật mạnh.
Triệu Phong không dám xem thường, dốc toàn lực thúc đẩy "Thôi Khí Quyết", hấp thu dược lực Huyết Nhân Sâm, để cho làn sức mạnh kia dung nhập khí huyết, dẫn dắt nó chạy trong kinh mạch của cơ thể.
Có lẽ trước kia chưa từng sử dụng dược liệu quý như vậy, nên Triệu Phong cảm thấy dược lực Huyết Nhân Sâm mạnh tới mức đáng sợ.
Sáng sớm hôm sau.
- Điều này chẳng lẽ....
Triệu Phong cảm thấy khí huyết toàn thân đột phá gông cùm xiềng xích. Cơ bắp, xương cốt bắn ra sức mạnh kinh người.
Phanh!
Hắn vung tay lên, quyền kéo theo luồng gió rít, phát ra sức mạnh hơn bảy trăm cân.
Đột phá Võ Đạo tầng ba, toàn bộ quá trình còn muốn nhẹ nhõm hơn Triệu Phong tưởng tượng.
[/JUSTIFY]