Công Tôn cười cười, nhìn hoàng đế, nói: “ Ngươi cũng không tệ, ngươi là người đầu tiên ta phát hiện ma vũ song tu, nếu ta không nhìn lầm, ít nhất ngươi cũng có thực lực ma đạo sư cùng thánh kỵ sĩ.” Lời của hắn vừa nói ra, hai thánh kỵ sĩ sau lưng hoàng đế càng hoảng sợ, bọn họ chỉ biết là hoàng đế bệ hạ tuyệt không đơn giản, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới hắn lại có thành tựu cao như vậy, ma kỵ sĩ vốn rất hiếm hoi trên đại lục, không nghĩ tới hoàng đế của bọn họ lại là một trong số đó.
Hoàng đế cười nói: “ Ngươi là người đầu tiên nhìn ra thực lực của ta, xem ra ngươi so với ta cao hơn rất nhiều, rốt cục ngươi là ai, ngươi đã đạt tới cấp bậc gì?”
Công Tôn nghĩ nghĩ, nói: “ Điều này thực khó mà nói, ta đương nhiên chính là ta, rốt cục ta là ai, điều này không thể nói cho ngươi, còn ta ở cấp bậc nào, ta nghĩ đại khái nên là thần cấp!”
Lời vừa ra, ba người đồng thời kinh hãi: “ Thần cấp!”
Phải biết rằng, từ pháp sư đến ma đạo sư là một bậc thang, từ ma đạo sư đến pháp thần là một bậc khác, một lần so với một lần càng khó khăn, vũ kỹ cũng như thế, mượn kỵ sĩ mà nói, từ kỵ sĩ đến thánh kỵ sĩ là một bậc, rất ít có người biết trên thánh kỵ sĩ còn một bậc, đó là thần thánh kỵ sĩ, pháp thần cùng thần thánh kỵ sĩ đều xưng thần cấp, kỳ thật thần cấp còn chia làm hai bậc, pháp thần cùng đại pháp thần, hạ vị thần thánh kỵ sĩ cùng thượng vị thần thánh kỵ sĩ, pháp thần cùng hạ vị thần thánh kỵ sĩ đều không có lĩnh vực, đến đại pháp thần cùng thượng vị thần thánh kỵ sĩ, còn có được lĩnh vực chính mình, sau khi có được lĩnh vực của mình, mới cách thần linh không xa.
Công Tôn không thể nói hắn đã sớm siêu việt cấp bậc của loài người, thời điểm hắn đến đây hắn là tiên, hiện tại đã sớm thành thần, nếu đem điều này nói ra, chỉ sợ ba vị trong phòng đều phát điên! Nhưng chỉ nói như vậy cũng làm ba vị kia thụ đả kích, cùng là người, chênh lệch lại lớn như thế!
Qua chừng năm phút, Đa Ni hoàng đế đột nhiên bước lên nắm tay Công Tôn, nói: “ Lão đại, ta nhận ngươi làm lão đại, ngươi mau dạy ta làm sao mới đạt tới thần cấp đi, ta từ sau mười tám tuổi, dù cố gắng thế nào cũng không tiến thêm, ta nghĩ ngươi nhất định có cách, mau dạy ta đi!”
Lúc này hai mắt hoàng đế nháy lia lịa, phong tình vạn chủng, vẻ mặt mị thái, nhìn Công Tôn giống như đang nhìn tiểu tình nhân, dọa đến Công Tôn bật ngửa, ngã dưới đất, một cước đem hoàng đế đá văng, mắng: “ Kháo, ta không phải thứ đó, đừng giở trò, ghê tởm chết người, thật là buồn nôn!”
Hoàng đế chợt tỉnh ngộ mình vừa rồi làm quá mức, bèn cười hai tiếng, xoa xoa tay nói: “ Sai lầm, sai lầm! Ta là quá kích động!”
Hai thánh kỵ sĩ cúi thấp đầu, vì vị hoàng đế như vậy mà bi ai, trong lòng nói cả đời ta xem như xong rồi, không thể tưởng được hoàng đế lại thích nam nhân a, ta nói sao nhiều mỹ nữ như vậy mà hắn không có hứng thú, nhìn thoáng qua nhau, trong lòng nói không phải hắn cũng có ý tứ với chúng ta đó chứ, nếu không vì sao lại thích hai chúng ta đến như thế, tưởng tượng đến đó, hai người miệng phát đắng, trong lòng phát ngất, ánh mắt phát nổ.
Công Tôn đứng lên, nói: “ Kỳ thật nói lên cũng không có gì, rất đơn giản, từ thánh cấp đến thần cấp, nếu nhờ vào lực lượng mà tiến cũng vô dụng!” Gặp ba người đều nhìn hắn, Công Tôn nói: “ Nếu muốn từ thánh cấp đến thần cấp, nặng nhất chính là tu tâm!”
“ Tu tâm? Tâm còn có thể tu sao?” Đa Ni hoàng đế vẻ mặt thật hiếu kỳ, Công Tôn thở dài, nói: “ Ngươi đúng là “ hai trăm năm”!”
Đa Ni mặt phát lục, nói: “ Nói ta là “ hai trăm năm” ta liền trở mặt!”
Công Tôn khinh thường nhìn hắn, bĩu môi, vẻ mặt phong cách, hoàng đế biến đổi sắc mặt, siểm mị nói: “ Công Tôn lão đại, ta sai lầm rồi, ngài cứ nói tiếp, hắc hắc hắc hắc…”
Nghiêm mặt nói: “ Các ngươi không rõ cái gì là tu tâm sao? Tu tâm, đó là nói mình phải đề cao tâm cảnh, chính là nếu muốn có đột phá, đừng nói người có lớn mật bao nhiêu, có bao nhiêu vốn liếng, chỉ cần tâm cảnh tiến triển, tự nhiên sẽ mại nhập thần cấp.”
Hai thánh kỵ sĩ nghe đến một đầu mờ mịt, mắt to trừng đôi mắt nhỏ, ai cũng không rõ, Đa Ni hình như bắt lấy điều gì, đứng ngây ra, hai mắt tỏa ánh sáng, khí thế trên người không tự chủ được bộc phát ra, áp lực cường đại hướng bốn phía đánh tới, hai thánh kỵ sĩ vội vàng vận khởi đấu khí chống cự, mọi thứ trong phòng đều bị dập nát bạo liệt, liền nhìn thấy Đa Ni nhắm mắt lại, đứng yên bất động, khí thế trên người càng ngày càng cường, hai thánh kỵ sĩ liền cảm giác áp lực càng ngày càng nặng, còn muốn đi ra ngoài thì đã muộn, hoàn toàn không thể động đậy.
Thời điểm mấu chốt, liền cảm giác có một đạo lực lượng rót vào cơ thể, áp lực trên người đột nhiên biến mất vô hình, ngẩng đầu vừa thấy, liền thấy Công Tôn vẻ mặt mỉm cười nhìn bọn họ ngoắc tay, hai người cảm kích nhìn Công Tôn gật đầu, theo Công Tôn đi ra ngoài, lúc này bọn họ mới hiểu được chênh lệch giữa mình và thiếu niên kia cũng không chỉ là một chút, đó là như trời với đất, trong lòng bội phục Công Tôn đến sát đất.
Ra khỏi phòng, Công Tôn nói: “ Hai người thủ ở đây, trước khi Đa Ni đi ra, dù kẻ nào cũng không cho đi vào, nếu có người mạnh mẽ đòi vào thì giết không tha!”
Công Tôn nói xong trầm mặc xuống, tuy không phóng ra khí thế, nhưng chỉ động tác như vậy, hai người không khỏi dừng chân đứng thẳng, cung kính cấp cho Công Tôn một lễ kỵ sĩ trang nghiêm, cấp xong hai người cũng thoáng sửng sốt, không rõ vì sao vừa rồi mình lại sinh ra ý niệm phục tùng thiếu niên này trong đầu.
Bỏ lại hai người họ, Công Tôn chạy loạn trong đại điện, thỉnh thoảng lại hôn gió các thị nữ đi ngang, nháy mắt, biểu tình khốc khốc khiến cho trái tim các thị nữ không ngừng nhảy mạnh, gương mặt đỏ bừng, đi đường không nổi, Công Tôn tặc cười chạy ra đại điện, tìm Hạ Lạc bọn họ đang du đãng trong hoàng cung, mang theo bọn họ đi ra ngoài, Mạch Cao Địch nói: “ Đội trưởng đầu nhi, chúng ta muốn đi đâu, còn chưa xem xong đó?”
Công Tôn nói: “ Ngươi ngu ngốc hả, trời sắp tối rồi, chúng ta không phải đến ngắm cảnh, là tới tham gia đại hội, đương nhiên phải đi báo danh trước, sau đó nhìn xem nên tiếp tục làm gì!”
Nói đến mức làm Mạch Cao Địch ngượng ngùng cười hắc hắc, muốn đi ra ngoài đâu có dễ dàng, vì thế Công Tôn cho Khắc Cách Bột đi tìm hai thánh kỵ sĩ đòi một thủ lệnh, lúc này môn vệ mới thả cho họ đi ra, sau khi đi ra đường thì nghe ngóng chung quanh, hội trường của đại lục liên hội cách nơi này không xa, nằm phía bên kia của Hải thần điện.
Những quốc gia trên Đông Thắng thần châu đại lục phân biệt ở trên chính lĩnh thổ của mình luôn có quyền lực tuyệt đối, đều là những quốc gia tổ chức không đồng nhất, lẫn nhau vì bảo trì sự câu thông, mỗi cách năm sáu năm, sẽ tề tựu tại Lan Đế Tư vương quốc là nước trung lập, thảo luận sự phân tranh giữa các quốc gia, địa điểm khai hội nằm trong Hải hoàng thần điện, sau khi hiệp nghị thành lập liền cắt đầu trâu lấy máu, viết xuống điều văn quyết nghị, tăng thêm tính quyền uy thần thánh không thể xâm phạm của quyết nghị. Sau đó mỗi quốc gia cũng sao lại một phần, mang về nước dâng cho quân vương.
Bọn họ là người đến đăng ký cuối cùng, ngày mai phải khai hội, hôm nay mới đến, đến trước thần điện, báo danh, xuất ra quan phương ấn tín, tự nhiên có người thỉnh bọn họ đi vào, đi đến chỗ báo danh của đại hội, ký lại tên tuổi của mười người đến từ Ngạo Lai quốc, đương nhiên tên của Khắc Cách Bột không lưu lại, hắn dọc theo đường đi tuy dùng tiền của công, nhưng thân phận của hắn là người hầu của Công Tôn, coi như dùng tiền công khoản đi du lịch, muốn quái chỉ có thể quái Công Tôn lấy quyền mưu tư, không có quan hệ gì tới hắn.
Hết thảy làm xong, có người mang họ đến dịch quán nghỉ ngơi, trong lúc tham gia đại hội, bọn họ sẽ ở đây, những phí tổn đều do đại hội phụ trách, nhưng phí tổn sẽ dựa theo đầu người phân bố, Công Tôn bọn họ đi vào bên trong, vừa nhìn thì thấy nhóm mình đến muộn nhất, những quốc gia khác đã sớm đến đông đủ.
Cũng phải, bọn họ ngồi thuyền tới, người ta lại ngồi truyền tống trận tới, tự nhiên không thể so sánh, chỉ việc này đám người Hạ Lạc đối với Công Tôn thật không hài lòng, bởi vì đến muộn nhất, nên địa phương phân cho bọn họ là kém cỏi nhất, những nơi tốt đều bị người ta chiếm hết, Công Tôn đối với chuyện này không thèm để ý, nói: “ Dọc theo đường đi ăn gió uống sương, có chỗ nằm là được, đừng cho là ta không biết các ngươi muốn làm gì, các ngươi là muốn ta nói với Đa Ni, đi vào hoàng cung để ở chứ gì.”
Lại Tư Đặc cười nói: “ Đội trưởng đầu nhi, điều gì cũng không gạt được ngươi, nếu không ngươi đi nói xem?”
Công Tôn nói: “ Thiết, ta không đi, hiện tại gia hỏa kia đang bế quan, đi cũng như không, qua vài ngày nói sau.”
Thấy Công Tôn đã đáp ứng, mọi người cũng không nói thêm, bèn về phòng nghỉ ngơi.
Đã về mà miệng của Mạch Cao Địch còn chưa dừng, nói: “ Hay thật, chỗ rách nát nào đây, ai yêu, ngươi xem xem, ngươi xem xem, nhìn cái bàn là muốn nôn, nhìn cửa sổ đi, không có ánh sáng, còn có cửa, gió thổi ù ù, nơi này làm sao sánh với hoàng cung!”
Lại Tư Đặc nói: “ Đầu nhi! Có kém như ngươi nói sao, ta nhìn thấy cũng được!”
Công Tôn mắng: “ Kháo, thằng nhãi này đang nhắc nhở ta đừng quên nói với Đa Ni đây, Mạch Cao Địch, ngươi còn lằng nhằng ngày mai ta cho ngươi một bài tập huấn, thẳng đến khi đại hội chấm dứt!”
Mạch Cao Địch vừa nghe hai chân mềm nhũn, lập tức bỏ chạy, người trong phòng đều ha ha cười to.
Màn đêm buông xuống không nói chuyện, sáng hừng đông hôm sau, mọi người thức dậy, rửa mặt xong, tất cả thu thập, xăn tay áo, chuẩn bị đại hiển thân thủ, Công Tôn đi ra vừa thấy, mắng: “ Các ngươi ngu ngốc sao, hôm nay khai hội, đều là dùng võ miệng, cần phải làm thế này sao!” Hạ Lạc bật cười, các kỵ sĩ đỏ mặt bỏ chạy ra ngoài.