Mặt Nạ
Chương 3 - Phần 1 TG: Teak Lee
It is silliness to live when to live is torment, and then have we a prescription to die when death is our physician.”
"Thật là một sự ngu ngốc khi phải sống mà cuộc sống chỉ toàn đau khổ dằn vặt, và rồi nhận được đơn thuốc là cái chết khi cái chết lại chính là vị cứu tinh của ta." - Trích Othello - William Shakespeare
Trời vừa tối, những giọt mưa lỡ thì thi nhau giũ xuống một tháng 11 êm đềm.
"Những người lớn - họ không có đủ thời gian để nhìn ngắm thế giới. Họ tất bật chạy theo những điều phù phiếm để rồi quay cuồng với chính những thứ này..." - Ray nhấp một ngụm cafe, cậu ngồi đó cả buổi chiều.
Quán Windy - nơi có những tán cây ủ rủ lặng thầm, một cái thác nước luôn cau có và ồn ào quyện với những nốt nhạc thăng trầm vốn là nơi mà cậu luôn thích đến. Tìm một góc tối và gọi 1 tách cafe nóng không đường. Ray lắng nghe tiếng nhạc và thì thầm những triết lý của riêng mình.
Trên những chiếc loa được giấu kín trong vòm lá hay những cách hoa lan treo trong chiếc giỏ đan bằng mây. Gun & Rose chơi những giai điệu cuồng si - những giai điệu luôn cuốn hút và chỉ được bật vào đúng giờ này mỗi ngày.
"When I look into your eyes
I can see a love restrained
But darlin' when I hold you
Don't you know I feel the same
'Cause nothin' lasts forever
And we both know hearts can change
And it's hard to hold a candle
In the cold November rain
We've been through this
Such a long long time
Just tryin' to kill the pain...."
("Khi nhìn vào đôi mắt em
Anh có thể thấy một tình yêu kìm nén
Nhưng người dấu yêu, khi ôm em trong vòng tay
Em có cảm thấy như anh chăng?
Vì không có gì trường tồn vĩnh cửu
Và cả hai ta đều biết trái tim sẽ đổi thay
Khó làm sao giữ cho nến chẳng tàn
Trong cơn mưa lạnh hững hờ tháng Mười Một
Chúng ta đã từng trải qua
Lâu thật lâu
Cố gắng giết chết mọi khổ đau")
"Có lẽ lão chủ quán cũng là một tay mê rock, và hắn cũng yêu mưa như mình..." - Ray bật cười.
"Điều gì khiến một người yêu mưa thích ngồi một mình nhấm nháp cafe và tự nói chuyện với mình" - một giọng nữ vang lên thật gần.
Ray giương đôi kính trắng, một gương mặt xinh xắn hiện ra yêu kiều, quyến rũ với đôi môi mộng đỏ và đôi mắt thanh tân. Nước da trắng và suối tóc huyền được cột lệch qua một bên. Gương mặt hơi xương với gò má cao gầy, nhất là đôi bàn tay, đôi bàn tay như một tác phẩm nghệ thuật tinh xảo và trơn nhẵn. Ray cảm thấy mình dường như hít thở khó khăn hơn, cậu cố gắng nuốt một ngụm nước bọt, gian nan hít một hơi để bình tâm lại. Khi một mùi hương nhẹ nhàng xộc vào mũi trong đầu cậu vang lên:
"Là coco chanel no5"
"Oh shit! mình đang nghĩ cái gì thế"
Cô gái phì cười:
"Anh chàng cô đơn, tôi nhìn thấy sự bối rối trong mắt anh"
Nói rồi nàng kéo ghế ngồi xuống đối diện Ray, hai chân chéo vào nhau và rút từ trong túi xách ra 1 điếu thuốc lá. Nàng nhìn Ray rồi hỏi:
"Có thể giúp tôi châm thuốc chứ?"
Ray lắc đầu: "Cô biết đấy tôi không hút thuốc"
Cô gái nhướng mày rồi nói "Ồ! xin lỗi, anh biết đó tìm một người đàn ông không hút thuốc thật khó khăn".
Nói rồi nàng định vứt điếu thuốc đi, nhưng Ray ngăn lại:
"Không hề gì. Cô cứ tự nhiên..." Nói rồi anh chàng quay sang bàn bên cạnh lấy một que diêm...
***
Trời dần khuya, ánh sáng sao trời cuối cùng cũng chào thua ánh đèn đường, chẳng còn chớp sáng thêm chút nào nữa. Teak đang nằm ngửa trên lan can, đưa đôi mắt kiếm tìm gì đó trên bầu trời.
"Sau khi mưa qua đi, bầu trời luôn trong trẻo lạ. Nhưng mình ghét thế vì chẳng thể nào tìm thấy những ánh sao".
Chàng thì thầm, rồi im lặng nhìn những ánh đèn đường phản chiếu những giọt mưa bụi lất phất đang bay vụt qua khung cửa. Xa xa, tiếng còi tàu rú lên văng vẳng, những tiếng rít ken két của bánh xích lên đường ray tựa như một bản giao hưởng kỳ diệu của đêm buồn.
Ray loạng choạng vào nhà, cậu có chút say, bước chân liêu xiêu cậu vừa thay đồ vừa lẩm nhẩm một bài hát không tên.
"Cậu uống nhiều thế?" - Teak quay vào.
"Chúa ơi! cậu sẽ không biết hôm nay mình đã vui thế nào?" Ray háo hức cặp cổ cậu bạn mình.
"Tránh xa ta ra, ta không gay" - Teak xô cậu bạn sang bên
"Hahaha. Biết không? hôm nay tớ đã gặp một cô gái tuyệt vời" - Ray say sưa kể rồi cậu chìa cái ngực áo sơ mi trắng dính đầy những vết son.
"Hehehe mẹ của ta ơi! ta đã có cô gái của riêng mình"
Teak nhíu nhíu mày
"Đừng nó với tớ cậu đã...nếm trái cấm?"
Ray giơ hai tay sang ngang, xoay tròn 1 vòng:
"Chúa nói! thật tội lỗi thay cho những con người ngu muội cứ loay hoay với những dục vọng bản năng. Ồ! chúa nếu ngài nếm qua trái cấm ngài chắc sẽ chẳng đày Adam và Eva khỏi địa đàng"
Teak lắc đầu, vừa buồn cười vừa bực mình bảo
"Anh bạn, là cô nàng xấu số nào thế?"
Ray dày vò mái tóc mình, trán nhăn lại rồi hét lên trong kình hoàng:
"Ông trời của ta! ta thậm chí chưa biết cả tên nàng"
Lần này đến lượt Teak hét lên:
"OMG cậu ngủ với một cô gái mà cậu chẳng biết tên? cậu đã chi trả bao nhiêu?"
Ray nghiêm giọng:
"Tớ cấm cậu nói những lời đó, nàng là một thiên thần..."
Teak nhún vai:
"Một thiên thần sẵn sàng trao thân cho một gã mới quen và thậm chí gã đó còn chưa kịp hỏi tên nàng?"
Ray ấn cậu bạn vào tường, phả từng hơi thở đầy mùi men vào mặt Teak:
"Nghe này, mặc xác cô ấy là gì nhưng cấm cậu không có ý nghĩ đó. Chúng tớ rung động, uống say và trao vội những yêu thương. Nhưng..."
Nói đến đó thì Ray lăn ra ngủ, Teak cười khổ, lôi anh bạn thân lên giường. Cậu lắc đầu để cố thôi nghĩ đến anh bạn mình vừa bị một vố lừa của một ả giang hồ nào đó. Bước ra phía lan can, nhìn vào xa xăm rồi châm một điếu thuốc, rít đầy buồng phổi thứ khói trắng chết người đó rồi thở ra từng vòng, từng vòng khói vào thinh không....
Ray tỉnh dậy khi những tia nắng đầu tiên của ngày rọi vào khuôn mặt đang còn mơ ngủ. Cậu uể oải lê thân thể nặng trịch ra khỏi giường, căn phòng trống không, liếc nhìn đồng hồ đã 9gsáng."Giờ này chắc Teak đã đến lớp" - Cậu nhủ thầm.Nốc một cốc nước lớn, cảm giác mát lạnh trôi tuột qua cổ họng làm dịu đi cơn khát đang làm cậu cảm thấy cơ thể mình khô héoVục đầu vào bồn nước, đến khi cảm thấy ngạt thở. Cậu lò dò đi vào phòng, trên bàn một mảnh giấy ghi lại lời nhắn của Teak"Cẩn thận và đừng đi ra ngoài... Tớ sẽ tìm hiểu chuyện gì đang diễn ra, nhưng tốt hơn hết là đợi tớ về... - Teak"Ray làu bàu:"Chuyện quái gì diễn ra thế nhỉ?"Thay một bộ đồ mới, cậu vừa huýt sáo vừa ngắm mình trước gương"Mẹ ơi! Con trai mẹ cũng đã có cô gái của riêng mình"Nói rồi cậu nhớ đến tối hôm qua, tối hôm qua thật điên rồ, cậu và nàng quấn lấy nhau, những nụ hôn nồng thắm và ướt át. Khi cậu khẽ hôn vào bầu ngực non mềm, nàng đã lao vào cậu như một con thú hoang."Thật rồ dại.... nhưng..."Ray phì cười"...Ta thích"Chợt Ray lẩm bầm"Làm thế nào ta có thể về đến nhà được nhỉ?"Lắc lắc đầu cố gắng nhớ về khoảng thời gian từ nhà cô ấy về phòng, Ray chợt hoảng hốt phát hiện bản thân cậu không thể nhớ ra bất cứ thứ gì cả, cậu chỉ nhớ được nội dung cuộc nói chuyện của mình và Teak."Làm thế quái nào mình lại không thể nhớ ra bất cứ thứ gì?".Rồi chợt có tiếng chuông điện thoại. Một dãy sốlạ hoắc hiện ra, Ray nhanh chóng bắt máy:"Alo?"Đáp lại bên kia chỉ là một khoảng im lặng."Chết tiệt lại mất sóng rồi".Ray mở cửa và bước ra lan can, khi cậu chuẩn bịgọi lại thì nhận được một tin nhắn"Giết ta, trước khi quá muộn. Cô bạn của mi thật ngon mềm...""Cái quái gì thế?" Ray làu bàu." khặc khặc... khặc...".Từ phía sau cậu, một giọng cười quái dị vang lên. Ray quay phắt lại, phía sau cậu một đốm lửa màu xanh lam đang từ từ tan biến. Ray tung cửa chạy vụt ra ngoài.Trog phòng, tiếng cười quái dị vẫn tiếp tục vanglên"Chạy đi, và nhanh lên con chuột nhỏ...ha...ha..ha"
Góp ý giúp bộ truyện hoàn thiện hơn ở đây
http://4vn.eu/forum/showthread.php?8...-gop-bo-Mat-Na
Last edited by teaklee; 09-11-2013 at 03:41 PM.
Lý do: cập nhật phần 2 chương 3
|