Bảo Tiêu Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc
Nữ Tổng Tài Đích Thần Cấp Bảo Tiêu
Truyện Đô Thị
Chương 3: Thân phận chân thật?
oo0oo
Tác giả: Mai Can Thái Thiêu Bính
Dịch giả: Linh Đế
Biên tập: Linh Đế
Nguồn: 4vn.eu
Linh Đế
Đây là bộ truyện thứ hai mà ta dịch mọi người ủng hộ cái coi nào
Chương 3: Thân phận chân thật
Người phụ nữ này có một mái tóc đen dài, thế nhưng hiện tại nó đang rối tung cả lên, cả tay và chân của cô ta đều bị trói chặt, ngay cả miệng cũng bị dán kín bằng băng dán.
Lúc này, cô ta dường như đã chìm sâu vào hôn mê, khi Lâm Phi đem trói buộc trên người của cô cởi bỏ sau đó đặt nằm thẳng trên mặt đất, cô cũng không có một chút phản ứng nào.
Không thể không nói, nếu chỉ dựa vào dáng người mà phán đoán thì có thể khẳng định cô ta nhất định là một mỹ nhân thượng hạng.
Một thân là đồng phục cao cấp màu đen đầy quyến rũ được bó sát vào người, cái này càng tôn ra dáng người lồi lõm trước vểnh sau cong dập dềnh mênh mông như sóng cả kia! Thoạt nhìn rất khó để người ta liên tưởng đến đó là một người phụ nữ Phương Đông.
Thân người cô ta cao ít nhất chừng 1m7, kết hợp cùng số đo 3 vòng có vẻ hơi phô trương kia.. nhìn như thế nào cũng giống như những người đẹp và nổi tiếng với dáng người ma quỷ của các nước Âu Mĩ.
Da thịt của cô phấn nộn và trắng nõn như da em bé nhưng có lẽ do thiếu dưỡng khí trong thời gian dài, cùng với ảnh hưởng của chất cồn nên lộ ra hơi có chút ửng đỏ.
Lâm Phi rất chờ mong, một người phụ nữ hội tụ nhiều ưu điểm như vậy thì khuôn mặt của cô ta sẽ còn xinh đẹp tới mức nào!
Hắn vội vàng đem băng dán trên miệng cô gỡ xuống, theo đó là đưa tay gạt đi mái tóc dính bệt lại vì mồ hôi trên má của cô ra, làm hé lộ ra dung nhan đang ửng hồng như phù dung kia!
Trong tích tắc, khi đã thấy rõ khuôn mặt của người phụ nữ, Lâm Phi cũng phải kinh ngạc thốt lên.. thậm chí thần trí cũng có chút hoảng hốt…
Bàn tay đầy nam tính có chút run rẩy, ngay cả yết hầu cũng có chút khô khốc.
Cảm giác giống như tại sâu trong trí nhớ có cái gì đó đang dục động, từng mảng ký ức vốn đã bị phủ đầy bởi bụi phong trần, tựa như rượu đắng được ủ bởi năm tháng dằng dặt, khiến hắn không thể tự kiềm chế mà bất giác hãm sâu vào trong đó..lòng như say…
(D/G: đoạn này khó dịch vá.. ta hiểu sao thì đành dịch như vậy
Nguyên văn Hán Việt: Phảng phật tại ký ức thâm xử, nhất mạc mạc nguyên bản bị mân côi hoa biện sở trần phong đích họa diện, uyển như tuế nguyệt nhưỡng chế đích khổ tửu, nhượng tha thâm hãm kỳ trung, mi túy địa nan dĩ tự bạt. )
Vô số hình ảnh cùng chuyện cũ chậm rãi dâng lên trong tâm trí…
Ước chừng mười mấy giây đồng hồ trôi qua, Lâm Phi mới mạnh mẽ hồi phục lại tinh thần, đưa tay vỗ vỗ vào mặt người phụ nữ trước mắt.
“Tiểu thư! Tiểu thư!”
Lâm Phi cứ thế vừa vỗ vừa hô vài lần nhưng người phụ nữ này vẫn hôn mê bất tỉnh như cũ làm cho mày hắn có chút cau lại. Suy ngẫm trong chốc lát, hắn bỗng đưa tay vạch mí mắt của cô ta ra xem trong chốc lát, tiếp đó lại duỗi tay cảm nhận động mạch dưới cổ của cô.
“Đồng tử hai bên điều có chút phóng đại, mạch đập chập chờn, hơi thở mỏng manh, xem ra là thiếu dưỡng khí trong thời gian dài dẫn đến ngạt thở mà hôn mê sâu, cái này không ổn rồi…”
Mặc dù đoán được trong bao tải có chứa người. Thế nhưng Lâm Phi lại không nghĩ đến đó lại là một người phụ nữ. Không, phải gọi là con gái thì đúng hơn, bởi vì cô ta trông còn khá trẻ. Với lại cô ta còn bị bịt kín miệng sau khi uống rượu.
Bên trong bao tải vốn là không khí không thông, thêm vào đó là đã bị làm bất tỉnh từ trước, thân thể lại còn bị trói chặc làm cho khí huyết lưu thông không thuận.
Nằm trong cốp sau của xe lại càng là không gian phong bế, đủ loại điều kiện hợp lại thế này cùng với việc xe phải di chuyển với tốc độ cao thì cho dù là trong trạng thái tỉnh táo cô ta cũng bị ngất xỉu thôi.
Trong tính huống như thế, theo kinh nghiệm của bản thân Lâm Phi thì có thể kết luận có thể là do não bộ thiếu dưỡng khí trong thời gian dài, tim không cung cấp đủ lượng máu tuần hoàn mà làm cho não sinh ra di chứng.
Nhìn thấy khuôn mặt tuyệt mỹ mà ngay cả hắn cũng không thể bỏ qua này, Lâm Phi cũng bất chấp những việc khác, đưa tay tháo dỡ mấy cúc áo trước ngực cô ta ra, đem trang phục của cô ta nới rộng.
Hắn không nghĩ tới cô ta vậy mà không mặt áo lót, chỉ có một cái áo ngực Lace mỏng manh quấn quanh song phong xuyên thấu qua một ít khe hở có thể dễ dàng thấy được một mảnh trắng tuyết phong cảnh quả thật rất bắt mắt
Chỉ là lúc này Lâm Phi hoàn toàn không có tâm tư đi để ý mấy cái này. Hắn cần phải làm cho tim cô ta đập mạnh trở lại trong thời gian nhanh nhất, mà để cho hiệu quả đạt được tốt nhất thì trước ngực không thể có bất kỳ trói buộc nào.
Sắc mặt Lâm Phi vô cùng ngưng trọng, trực tiếp đem áo ngực kéo xuống, hai tay chồng lên bộ ngực sung mãn kia, tay chạm phải bộ vị co dãn kia là điều không thể tránh khỏi nhưng hắn cũng bất chấp tất cả rồi.
Lâm Phi một bên làm công tác cứu trợ một bên lớn tiếng hô: “Tiểu thư! Tiểu thư, cô có nghe được lời của tôi không? Cô mau tỉnh lại đi…”
Hắn cố gắng đánh thức ý thức của cô ta, chỉ có như vậy cô ta mới thoát khỏi tình trạng nguy hiểm được.
Dưới cố gắng của Lâm Phi hô hấp của cô ta không những không có khởi sắc mà ngược lại ngày càng yếu hơn, xem ra thời gian bị ngạt thở quá lâu rồi.
“Chết tiệt!”
Trong lòng Lâm Phi có chút sốt ruột, rốt cuộc cũng đành phải thực hiện biện pháp cuối cùng, cũng là biện pháphiệu quả nhất và trực tiếp nhất
Hắn có chút dùng sức nhéo lại cái mũi nhỏ nhắn của cô ta sau đó cúi đầu dùng miệng che ở trên cái miệng cũng nhỏ nhắn nốt đang tỏa ra hơi thở yếu ớt nhưng đầy thơm tho kia, thực hiện hô hấp nhân tạo.
Tay còn lại cũng không có nhàn rỗi vẫn như cũ đặt trên ngực cô ta thực hiện động tác xoa bóp tim ngoài lồng ngực.
Đúng lúc này, một ánh đèn bỗng nhiên từ một nơi gần đó lóe lên, theo đó là một chiếc xe quần chúng có rèm che đang chạy lại hướng này với tốc độ cực nhanh!
Lâm Phi có chút sửng sốt ngẩng đầu, buồn bực muốn hộc máu, sớm không đến muộn không đến mà lại đến vào đúng lúc này!
Nhưng là hắn đang vội vả cứu người cũng không thể đê ý được nhiều như vậy, tiếp tục liều mạng thực hiện công tác cứu hộ.
Chiếc xe đã dừng lại, từ bên trong khoang lái nhảy xuống một người, sau đó hướng phía này chạy nhanh đến!
“Dừng tay! Anh đang làm gì thế?”
Lâm Phi hơi ngẩng đầu lên, lúc này mới phát hiện người chạy đến cũng lại là một cô gái vô cũng xinh đẹp!
Cô gái này thân cao ước chừng 1m78 trở lên, mái tóc đen nhánh xõa đều hai bên vai, khuôn mặt trứng ngỗng tinh sảo, lông mày hơi cong lên, kèm theo đó là một đôi mắt lộ ra chút đạm mạc nhưng đầy sắc bén độc nhất vô nhị.
Thân trên cô ta là một chiếc áo T-shirt, bên dưới là một chiếc quần bò ôm sát người, làm lộ ra những đường cong như là một tác phẩm nghệ thuật được điêu khắc một cách vô cùng tỉ mỹ của cơ thể.
Đây là một người đẹp với khí chất cổ điển, toàn thân đều toát đầy dấu ấn của Phương Đông, nhưng lại cố tình ăn mặt một thân trang phục hợp mốt, sự kết hợp đối lập nhưng hoàn mỹ này trong nhất thời càng bộc lộ ra vẻ mỹ cảm mãnh liệt, làm cho con người ta khi đã nhìn vào rồi thì rất khó đem ánh mắt chuyển dời đi.
Nhưng cô gái này có đẹp đến mức nào đi chăng nữa thì Lâm Phi cũng chả có thời gian đi thưởng thức
Hắn nhìn cô gái bị mình tháo xuống cả áo ngực, rồi lại nhìn vào vị trí đang đặt tay, biết chắc thế nào cũng bị hiểu lầm rồi nhưng cũng không buồn giải thích, chỉ đơn giản nói: “Tiểu thư, mặt kệ cô tin hay không, tôi chỉ là đang giúp đỡ cô gái này mà thôi!”
“Hừ! vừa rồi chính là anh đã giúp đỡ bọn khốn kia chạy trốn ah? Nói chuyện ma quỷ lừa ai thế? Hơn nữa tôi còn là lần đầu tiên nhìn thấy một người con trai giúp đỡ con gái người ta kiểu này! Còn là vào lúc đêm khuya nữa chứ!”
Rất hiển nhiên cô gái xinh đẹp này không tin lời Lâm Phi nói, có chút nhìn qua hai gã đàn ông đã bất tỉnh kia rồi với vẻ mặt đề phòng hướng hắn nhích tới gần.
Trên thực tế, bất kể là ai, trong tình huống như vậy đều sẽ không bao giờ tin tưởng vào lời nói của Lâm Phi.
Có trách thì trách mỹ mạo và dáng người của cô gái đang hôn mê này hoàn hảo đến mức con gái nhìn thấy cũng có chút không kìm chế được, huống chi là đàn ông bình thường… ai có thể nhịn được chứ?...
Lâm Phi bất đắc dĩ đứng dậy, hắn nhận ra cô gái này muốn động thủ với mình.
Còn tưởng cô nàng này sẽ la to hay kêu cứu đại loại… nên hắn cũng có chút ngoài ý muốn.
Quả nhiên, cô ta cắn chặt răng, đùi đẹp nâng cao, nương theo một đạo quỹ tích xảo quyệt, kèm theo hàn phong sắc bén hướng về phía Lâm Phi đá tới!
Chứng kiến cước pháp của cô gái, vẻ mặt Lâm Phi vẫn đạm nhiên như cũ nhưng không lòng lại thầm nhủ: “kql, kỹ xảo sắc bén như vậy? xem ra lai lịch của cô ta không đơn giản chút nào!”
Cùng lúc đó, tay của hắn có chút khinh khinh nhẹ nhàng đưa ra tiếp được một cước với lực đạo vô cùng mạnh của cô gái.
Hai mắt cô gái trợn trừng kinh ngạc, hiển nhiên là không ngờ rằng người đàn ông này lại có thể tiếp được một cước này của mình.
Một cước này ngay cả bộ đội đặc chủng trong nước cũng không có mấy người tiếp được ah! Hắn ta quả nhiên có chỗ hơn người. Chẳng lẽ là một trong những tội phạm thần bí của Lâm An?
Hôm nay cô ta vốn đến nơi này để điều tra một ít tư liệu cùng manh mối, trong lúc vô tình từ cửa sau của khách sạn phát hiện hai gã đàn ông đang ý đồ bắt cóc một cô gái say rượu nên vội vàng đuổi theo.
Khi thấy hai gã này đã chạy lên xe taxi thì cũng lái xe của mình tiếp tục truy đuổi.
Bởi vậy mới có một màn trước mắt.
“Hừ, rốt cuộc cũng lộ ra thân phận chân thật?” Cô gái cười lạnh nói.
Vẻ mặt Lâm Phi có chút kỳ quái: “Cái gì mà thân phận chân thật…”
“Vẫn còn giả bộ? Không những buôn lậu thuốc phiện, bây giờ còn muốn hại đời con gái nhà lành sao?” Cô ta có chút khinh thường nói.
Buôn lậu thuốc phiện? Cái này là cái quái gì thế?
Nhưng Lâm Phi cũng rất nhanh phản ứng lại, lộ ra vẻ suy tư: “Chẳng lẽ… cô là cảnh sát?”
Vào đây cung cấp tý gạch cho ta xây lầu cái coi nào
Ae cũng có thể ghé qua CHỐN NÀY để ủng hộ truyện ra nhanh hơn!!!
Last edited by Linh Đế; 28-09-2014 at 01:21 PM.
|