Xem bài viết đơn
  #7  
Old 02-07-2016, 08:08 AM
thaisakura thaisakura is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Jul 2016
Bài gởi: 15
Thời gian online: 2592
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Đây là câu hát mà đứa cháu cậu luôn nghe khi bố cậu ốm nặng, cả nhà mở cho cháu nghe và chơi cùng cậu khi mọi người bận chăm bố cậu. Từng hình ảnh, hình ảnh của ngày đó, thời khắc đó hiện lên trong đầu cậu, thời khắc bàn tay bố cậu ướt đẫm mồ hôi mà người ta bảo là hiện tượng “thoát dương” rồi khi bố cậu yếu dần, yếu dần..và rồi, lịm đi..lịm đi…..

Bố cậu mất,không..không phải, có cái gì đó đang hồi sinh, không phải bố cậu sống lại mà là một thứ khác đang được sinh ra từ đó, Tử có phải là Tử, rồi như thời gian quay nhanh, cậu thấy 1 thứ gì đó được sinh ra, không, hình như trước đó là một cái gì vừa mới mất đi để cái mới này được sinh ra..Sinh có phải là Sinh, cứ như vậy, kế tiếp, kế tiếp, cậu thấy sự sống sinh ra, mất đi…Hòa tan, tụ lại…

Cậu chợp hiểu ra: Bố ơi, bố hãy an tâm ra đi nhé, đừng lo cho con, Duyên bố con mình ở bên nhau đã hết, bố giờ lại bắt đầu với 1 “duyên” mới của tạo hóa, con cũng vậy, con cũng sẽ tiếp tục với “duyên” của con, rồi sau này con cũng sẽ như bố bây giờ, khi “duyên” này hết, sẽ lại một “duyên” khác sinh ra. Rồi sẽ có 1 ngày bố con ta lại có “duyên” nào đó với nhau, bổ nhỉ!!!


Sinh có phải là Sinh, Tử có phải là Tử, trong sinh có phải có tử, trong tử có phải có sinh, Sinh có phải vì duyên, tử có phải cũng vì duyên.

Phần tiếp: Lạc vào thế giới chiều không gian bong bóng ( Thế giới mộng ảo 1 nhãn 18+ )
Tài sản của thaisakura

Trả Lời Với Trích Dẫn