Lâm Thiên hiển nhiên không chỉ hài lòng với tu vi ma pháp cao thâm, với hắn mà nói, Độc dược, luyện kim, ma pháp khí giới…đều phải nắm vững, toàn tài mới đáng kiêu ngạo chứ.
Nên bước đầu tiên Lâm Thiên làm là đọc sách.
Sách hắn mua quả thật rất nhiều, cơ hồ bê cả hiệu sách về nhà. Tất nhiên Lâm Thiên cũng không đọc loạn, đầu tiên hắn lựa chọn sách giáo khoa trong nguyên tác, dù sao đó đều là sách căn bản, học xong cũng hiểu được nguyên tắc chung của thế giới phù thủy.
Lâm Thiên mất một năm mới học hết sách giáo khoa trong nguyên tác, vừa có năng lực đọc qua không quên, vừa chăm chỉ cần mẫn nên hắn mới tốn ít thời gian thế. Nếu không phải võ công Lâm Thiên đã thành giúp hắn có đủ tinh lực, một năm muốn học xong lí luận tri thức bảy năm cũng cực kì khó khăn.
Lâm Thiên gần như quên ăn quên ngủ, chủ yếu đọc sách vào ban đêm với sự trợ giúp của Bàn tay của Vinh quang, thời điểm đó cũng không ai quấy nhiễu hay hoài nghi hắn làm gì.
Tổng cộng một năm, Lâm Thiên đã học xong cơ hồ toàn bộ tri thức chủ yếu của thế giới phù thủy, nhưng không có chút kinh nghiệm thực tế nào, thuần túy là lí luận.
Vài năm tiếp theo là việc đưa lí luận vào học tập thực tiễn. Lâm Thiên quyết định xử lí từng môn từng môn một, như vậy có thể hệ thống tri thức tốt hơn.
Môn đầu tiên Lâm Thiên chọn là Độc dược, thủ trạc hắn có rất nhiều dược tài dược liệu, vấn đề là cần tìm nơi thí nghiệm an toàn. Hắn chọn một khu đất hoang trong cô nhi viện tiến hành thực nghiệm, cố gắng tránh sự chú ý của mọi người.
Tiếc là tiến hành mới được ba ngày Lâm Thiên đã phải bỏ cuộc, việc bảo mật quá khó. Dù sao ở cô nhi viện này rất dễ bị người trông thấy, vỏn vẹn hai ngày hắn đã hai ba lần suýt bị phát hiện, Lâm Thiên đành lắc đầu thay đổi kế hoạch.
Hắn đổi sang tu luyện Bùa chú, môn này cơ bản chỉ sử dụng đũa phép, không có yêu cầu gì khác.
Lâm Thiên không mua đũa phép, nhưng hắn cướp được đũa của Borgin, dù không bằng được đũa phép chế tạo riêng cho từng người nhưng cũng miễn cưỡng đủ sử dụng.
Bùa chú đầu tiên hắn luyện là Bùa bay lên. Lâm Thiên vẩy đũa phép, miệng niệm: “Wingardium Leviosa”, lời vừa dứt, chiếc lông chim đã theo đó bay lên, hoàn toàn thành công.
“Dễ quá nhỉ!”, Lâm Thiên cảm thán nghĩ: “xem ra thiên tài quả nhiên là thiên tài”.
Kì thực hắn không biết, phù thủy từ đầu đều không có biện pháp khống chế ma lực bản thân, mà khống chế ma lực lại là yếu tố căn bản nắm vững pháp thuật, khi khống chế chuẩn xác, tu vi pháp thuật sẽ tăng trưởng theo rất nhanh. Để làm được điều này, phù thủy vị thành niên đều cần giáo sư hướng dẫn cùng luyện tập chăm chỉ, khi hoàn toàn khống chế được lực lượng bản thân thì đã trở thành phù thủy pháp lực cao cường. Nói cách khác, nhiều pháp thuật khó luyện bởi chúng yêu cầu khả năng khống chế cực cao, phù thủy rất khó làm được mà thôi.
Nhưng Lâm Thiên thì khác, hắn sở hữu năng lực thế giới phù thủy không có, khả năng nội thị và nội công. Hắn có thể nhìn thấy từng tia ma lực, đồng thời dùng nội lực thúc đẩy tăng trưởng ma lực, khống chế lực cũng có thể dùng cách thức đồng dạng nhanh chóng nâng cao. Ưu thế này bản thân Lâm Thiên cũng chưa ý thức hết.
Đã mất công học Bùa chú, Lâm Thiên tiện thể học luôn Biến hình thuật và Nghệ thuật phòng chống hắc ám. Cách làm này nhanh chóng tỏ ra hiệu quả, đa số phép thuật khác nhau đều có độ khó tương đồng, khi hắn luyện tập bùa chú có độ khó khác nhau, khống chế lực càng được rèn luyện hiệu quả, căn cơ càng thêm ổn định.
Năm năm thời gian! Lâm Thiên không ngừng tiến hành rèn dũa tri thức. Luyện tập bùa chú hết hơn một năm, môn Độc dược tiếp đó lại chỉ hao phí của Lâm Thiên nửa năm, dù sao tri thức chủ yếu của môn này là nhận thức và điều chế dược liệu, mà Lâm Thiên có năng lực xem qua không quên, khống chế lực cực cao, học tập đơn giản vô cùng, nhanh chóng thành thạo môn học này. Tất nhiên Lâm Thiên cũng gặp chút trở ngại, không ít dược liệu, vật dụng bị hỏng, bị vỡ trong quá trình thí nghiệm, cũng nhiều lần bị người phát hiện, nhưng Bùa di vong của Lâm Thiên đã có chút thành tựu, mấy người đó đều bị hắn xóa đi kí ức.
Mất bốn năm để Lâm Thiên nắm vững tri thức có thể học tập ở Hogwarts, trừ Chiêm tinh học (không có hứng thú), Thảo dược học (không có thảo dược), Bảo hộ sinh vật thần kì (không có ma thú), ba môn này cùng vài môn vớ vẩn khác, như nghiên cứu Muggle, Lâm Thiên trừ phi tự nhận mình thần kinh mới chọn học môn đó.
Đương nhiên, quá trình học tập vừa rồi với Lâm Thiên còn chưa đủ. Theo hắn đánh giá, nhóm Harry Potter sở dĩ có thể đấu với Tử thần thực tử, chủ yếu dựa vào may mắn và sự khinh địch của đối thủ, nếu kẻ địch cẩn thận đối phó, chỉ e thập tử vô sinh, chết sạch lâu rồi.
Cho nên hắn không dễ hài lòng với những gì đã học, hắn cần lực lượng càng mạnh mẽ hơn.
Một năm cuối đó, hắn bắt đầu nghiên cứu những vấn đề thâm ảo phức tạp hơn.
Cả quá trình mất năm năm, sách vở mua về Lâm Thiên đã nghiên cứu hết. Nói thật, số tài liệu đó với Lâm Thiên không phải quá phức tạp, tư liệu chân chính nguy hiểm, chân chính cao thâm ở hiệu sách tất nhiên không có. Cho nên giờ hắn hết sức chờ mong tới ngày nhập học Hogwarts, thoải mái tới thư viện nghiền ngẫm.
Trên phương diện nghiên cứu Độc dược, Lâm Thiên cũng có được chút thành tựu: hắn thành công nghiên cứu ra một loại ma dược, người uống vào trong khoảng thời gian ngắn sẽ bị mất đi ma lực, thành một Muggle bình thường, linh cảm tới từ Thập hương nhuyễn cân tán. Đối với Lâm Thiên mà nói, công năng Độc dược hắn nghĩ ra chủ yếu lấy ý tưởng từ văn hóa Trung Quốc kiếp trước trải qua, tỉ như gần nhất hắn đang nghiên cứu một loại dược vật có khả năng kích thích tiềm lực, uống vào nháy mắt tăng trưởng ma lực gấp đôi gấp ba, linh cảm tất nhiên là từ Thiên ma giải thể trong thế giới vũ công.
Trong môn Biến hình, Lâm Thiên đã có được năng lực biến thân Animagus, biến hình thành một con báo đen dũng mãnh. Đây là thành tực cực cao trong môn Biến hình, bất quá, Lâm Thiên nghĩ đến mấy người Sirius năm thứ 5 đã làm được, mình chỉ đơn giản nhanh hơn 5 năm thì cũng không thấy còn bao nhiêu hưng phấn.
Phía lời nguyền, Lâm Thiên lén lút thử ba lời nguyền không thể tha thứ kia. Sự thật chứng minh, trong hoàn cảnh không dùng người thí nghiệm, ba lời nguyền này Lâm Thiên cũng chỉ hiểu sơ qua. Nhưng hắn phát hiện mình có thể sử dụng nội lực đề kháng lời nguyền Độc đoán, có thể do lời nguyền đó gần với một số nguyên lí võ công tà đạo hắn từng tiếp cận. Tất nhiên, lời nguyền công kích Lâm Thiên cũng học, sống sót mới là quan trọng nhất, từ lâu hắn đã học tập lời nguyền Sectumsempra có sức sát thương cực lớn, thậm chí còn vận dụng hết sức thành thục.
Ngoài ra, bùa chú chống Hắc Ám Lâm Thiên cũng đều hiểu thấu, tuy không có sinh vật ma pháp thử tay nhưng hắn cũng cơ bản nắm được cách vận dụng. Lời chú Thần hộ mệnh hắn tự nhận khá lắm, vấn đề là chưa đụng qua Giám Ngục hoặc Ông kẹ thay thế, hắn cũng không dám hoàn toàn tin tưởng, bất quá, thần hộ mệnh có hình dáng một con rồng Trung Quốc cũng khiến hắn hài lòng.
Không chỉ học phép thuật, Lâm Thiên còn học tập không ít ngôn ngữ, tuy không biết sau này dùng tới hay không nhưng hắn cũng cố học lấy vài loại ngôn ngữ sinh vật, ví dụ như tiếng Nhân ngư.
Trong mấy năm Lâm Thiên học tập đó, cô nhi viện xuất hiện không ít chuyện lạ quái gở. Vài ngày lại có người đột nhiên quên mất hôm đó mình đang làm gì (bùa di vong), cũng có không ít đồ đạc kì quái bị ăn mòn hoặc hỏng mất (điều chế Độc dược), hoặc có người đột nhiên bất tỉnh (luyện Bùa choáng); tệ nhất là còn một lần phát sinh một vụ nổ nhỏ (thí nghiệm Độc dược thất bại). May Lâm Thiên dựa vào bùa quên kí ức cùng tính cảnh giác vốn có nên không bị bắt tại trận lần nào. Mấy cô giáo cô nhi viện cũng chỉ ngầm thăc mắc không hiểu tại sao.