NỘI DUNG TRUYỆN:
Được đồn đãi "Hắn" một ma đầu khét tiếng trong gia hồ, Hắc - Bạch đồng đạo đều là những vong hồn dưới kiếm của hắn, nhưng bây giờ hắn muốn quy ẩn vì mục đích và lý do của hắn còn tồn tại mọi thứ đều đã được giải quyết dưới kiếm của hắn. Nhưng thân tại giang hồ - thân bất do kỷ, hắn muốn kết thúc tất cả mọi chuyện kể cả sinh mạng của hắn nhưng hắn nào biết sự kết thúc lại là một sự khởi đầu khác.
Phân cấp và nghề
+Nghề : Pháp sư,Mục Sư,Kiếm sĩ,Đạo tặc
+Phân cấp : Tầng xxx ( Sơ-Trung-Hậu-Hậu đỉnh phong) MAX :tầng 9
Lời tác giả :
Đây là tác phẩm đầu của mình sau mấy năm đọc truyện trên mạng, vì hiện tại có thể nói rất ít truyện hợp sở thích của mình nên mình tự viết cho chính mình và các người yêu truyện, truyện mình viết sẽ cố tránh các hiện tượng yy, sa vào tu cuồng và hậu cung đông đãi...Văn phong mình hơi kém nên => MONG CÁC BẠN ỦNG HỘ VÀ GÓP Ý KIẾN.
Tớ hơi ích kỷ một chút là vì tớ sẽ lấy gần như tính cách của tớ đưa vào thành tính cách của nhân vật nên sẽ không có kiểu main là trung tâm hay là suy nghĩ cho nhân loại ..v..v....Ngoài ra, tớ thích Loli...chẹp chẹp
Nếu có trùng tên hoặc địa phương thì đó chỉ là trùng hợp
Nghiệt
Chương1: Hồi Ức
Tác Giả:
Shadowcat
Nguồn: 4vn.eu
Đêm tối lạnh lẽo và tĩnh mịch,ánh trăng bị che khuất sau những đám mây dày đặc, những tia sáng yếu ớt chiếu xuống dưới những tán cây đang bị che khuất trong khu rừng U LÂM. Mọi thứ đang chìm dần trong sự tịch mịch và chỉ còn lại những tiếng côn trùng vang vãng trong bóng tối. Trong sâu khu rừng, một ngôi nhà được dựng một cách thô sơ, bên trong là một ngọn nến với những tia sáng yếu ớt, le lói qua những lỗ thủng đi xuyên vào màng đêm rồi từ từ biến mất. Hắn đang ngồi trên một cái ghế trúc bên cạnh đó là ngọn nến với tia sáng yếu ớt như đang chóng cự lại bóng tối sâu thẳm và có thể bị dập tắt bất cứ lúc nào. Ánh sáng lẻ loi chiếu lên khuôn mặt kiên nghị và đôi mắt gần như vô thần của hắn,Hắn nhìn vào ngọn nến và biết số phận của mình cũng sẽ như một ngọn nến, le lói rồi vụt tắt.
Cuộc đời của hắn không như những đứa trẻ khác hoặc cũng là đã từng....Khi hắn lên 5 thì cái gọi là cuộc sống không lo không nghĩ của một đứa trẻ đã biến mất, hắn không có tư cách để được điều đó vì hắn chứng kiến từng người thân trong gia đình bị giết, những kẻ mà hắn coi là bạn bè,sư huynh,sư tỷ, kể cả người mà hắn tôn kính nhất là sư thúc của hắn nhưng hắn bị chính người đó chỉa kiếm vào và phải giết cho bằng được hắn, hắn chạy mà nước mắt hắn cứ rơi và lăn dài xuống khuôn mặt non nớt của một đứa bé và cuộc sống trốn trong sợ hãi lúc nào cũng sợ sẽ có kẻ kề kiếm vào cổ mình, rồi hình ảnh của người thân cư từ từ ngả xuống cứ hiện lên trong lúc mệt lã và ngủ gật trong một xó xỉnh nào đó.
Cuộc sống của hắn cứ như vậy cho đến khi 8 tuổi thì con đường của hắn bị thay đổi khi hắn được một lão giả nhận nuôi,qua sau một thời gian thì hắn biết lão nhân này được trên giang hồ gọi là "Huyết Lãnh Nhân" nhưng đối với hắn vị lão nhân một mực đối với hắn luôn hiền từ,nhưng chỉ trừ là lúc lão cũng bắt hắn luyện võ thì tính cách của lão đúng với danh xưng giang hồ gọi lão, Huyết trong máu huyết , lãnh trong lãnh khốc,nhưng hắn không hận lão và luôn gọi là "Lãnh gia gia" vì lão không có tên và luôn không hiểu tại sao gia gia luôn bắt hắn học võ. Lúc hắn được 13 tuổi thì cũng là lúc gia gia hắn mất,trước lúc gia gia hắn mất thì đối với hắn không nói gì ngoài một lời "Xin lỗi" và một tờ giấy đã được viết không biết từ lúc nào. Hắn lúc đó không hiểu lời nói ấy biểu đạt cái gì nhưng hắn biết gia gia lại sắp bỏ rơi hắn không như những lúc hắn tập võ một mình trong rừng sâu, một cái động không tồn tại cái gọi là ánh sáng,hoặc lúc hắn phải đối mặt với những con sói hung ác hay là những lúc đói đến mức xỉu trong một khu rừng lạ lẫm nhưng lúc mở mắt đều thấy gia gia của hắn sẵn ở đó và trên bàn luôn có thức ăn chờ sẵn hắn,những ý nghĩ đó cứ hiện mãi trong đầu làm hắn khóc, khóc rất nhiều,âm thanh tuyệt vọng non nớt của một thiếu niên cứ thế mà vang lên trong đất trời. Một thiếu niên 13 tuổi, quá khứ là một bi kịch và hiện tại hắn lại đối mặt với một bi kịch khác, thế là hắn không có bất cứ thứ gì ngoài võ công mà gia gia hắn dạy cho và một lời"xin lỗi",hắn hận,hận tất cả, mọi thứ trên đời quá bất công với hắn và những kẻ đã lấy đi mọi thứ của hắn và hắn bắt những kẻ đó sẽ phải trả lại những gì thuộc về hắn và cứ thế một thiếu niên 13 tuổi bước vào con đường trả thù máu tanh nhưng cũng đầy nước mắt.
Thoát ra khỏi ký ức, hắn lại nhìn vào ngọn nến đang chiếu ra những anh sáng yếu ớt,hắn thở ra một hơi và đè nén tâm trạng của mình,chôn dòng ký ức đó vào nơi sâu nhất.
Hắn thầm nghĩ:
-Chắc có lẻ hôm nay nên kết thúc mọi chuyện
Khi nghĩ đến mọi chuyện kết thúc thì hắn cảm thấy trong đầu hắn là một sự giải thoát và nhẹ nhõm
Sau khi tỉnh táo lại thì hắn nghe được rất nhiều tiếng bước chân đang hướng đến chỗ hắn. Hắn nhắm mắt lại và không hề tỏ ra bất ngờ nào vì hắn biết rõ những người đang hướng đến chỗ hắn là những ai
-Kết thúc thôi !-Hắn nói nhỏ với chính mình
Link góp ý:
http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=89127
Đọc truyện thì phải có nhạc trợ hứng:
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Futari-No.../ZWZDZ0U7.html
Enjoy !!!