Tu Chân Thế Giới – Tác giả: Phương Tưởng
Tiết 49: Đơn đặt hàng
Dịch: keny
Nguồn: 4vn.eu
Đột nhiên nhớ tới một chuyện, Lý Anh Phượng nói: "Đại Lực hoàn lần trước sư đệ còn có không?"
Đại Lực hoàn. . .
Nếu không phải Lý Anh Phượng nhắc đến nó, chắc Tả Mạc không nhớ nổi tới viên linh đan kia.
"Lần trước được một vị tu giả mua, hai ngày trước hắn lại tới hỏi xem còn bán nữa không? Hắn muốn mua thêm mười viên, mỗi viên hai mươi viên nhị phẩm tinh thạch." Lý Anh Phượng nói.
Mười điểm cống hiến tiêu sạch mà một pháp quyết cũng không tới tay, thật đúng là không cái dại nào bằng dại nào.
Tả Mạc mang một bụng đầy uất khí ngẩng đầu nhìn lại tiểu viện cắt cổ kia một lần nữa, rồi lẳng lặng rời đi không hề quay đầu lại. Hừ, đợi đến khi ta có đủ điểm cống hiến một hồi nằm lầu một, một hồi lại nằm ở lầu hai, ngày ngày đều đến đây ngủ một giấc! Trong lòng Tả Mạc tuy tức anh ách nhưng không làm được gì chỉ đành thóa mạ suông. song rất nhanh vấn đề làm thế nào kiếm điểm cống hiến lôi hắn tỉnh táo lại.
Điểm cống hiến của nội môn đệ tử không dễ kiếm. Nghĩ lại trước kia, khi còn là ngoại môn đệ tử, hắn chưa từng vì điểm cống hiến mà phát sầu. Chẳng qua cái gì cũng có giá của nó, giá trị điểm cống hiến của nội môn đệ tử so với điểm cống hiến của ngoại môn đệ tử thực tiễn hơn nhiều. Nếu là trước kia, mỗi một ngọc giản trên lầu hai đối với Tả Mạc đều như kho báu, chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, nơi nào lại nằm la liệt như vậy?
Phương pháp kiếm điểm cống hiến có không ít, vô luận tự bán linh dược linh thảo Tả Mạc trồng ra được hay nhờ môn phái bán giùm, đều có thể kiếm được điểm cống hiến. Chỉ là án theo thứ quy củ giết người không thấy máu của Điển Tịch thất, Tả Mạc dự tính, chỉ sợ chỗ cần dùng điểm cống hiến rất nhiều. Vấn đề này rất quan trọng, nhất định phải hỏi cho rõ ràng.
Hắn chạy đến Văn Đạo đường, tìm Hứa Dật sư huynh.
Hứa Dật sư huynh nghe xong băn khoăn của Tả Mạc bèn giải thích: "Sư đệ nói không sai, trong môn phái điểm cống hiến còn thực dụng hơn cả tinh thạch. Trừ 《 Vô Không kiếm quyết 》, những loại pháp quyết khác trong bản môn, kể cả 《 Băng Ly kiếm quyết 》của sư phó, cùng với mấy loại tứ phẩm kiếm quyết đều có thể dùng điểm cống hiến để đổi. Đương nhiên, số lượng điểm cống hiến cần là một con số khó tưởng tượng. Trừ pháp quyết ra, một ít vật phẩm cao cấp tỷ như phi kiếm, pháp bảo vân vân… đều có thể dùng điểm cống hiến đổi. Thậm chí ngươi có thể dùng điểm cống hiến nhờ sư phụ ta chỉ điểm tu kiếm hoặc luyện khí, ta cũng có thể dùng điểm cống hiến nhờ Thi sư cô chỉ điểm luyện đan. Về cơ bản, trong môn phái điểm cống hiến là thứ không thể thiếu được."
"Vậy sư huynh làm sao kiếm điểm cống hiến?" Tả Mạc hỏi lại.
"A a, bình thường ta giúp môn phái luyện chế một ít pháp bảo rồi nhờ Diêm sư thúc bán giùm. Hoặc luyện chế pháp bảo cho mấy vị sư đệ đổi một ít điểm cống hiến, ngày sau nếu sư đệ cần pháp bảo cứ tới tìm ta, giá của ta so với giá môn phái rẻ hơn nhiều." Hứa Dật chớp thời cơ chào hàng luôn, huyên thuyên rất hăng say: "Tỷ như sư đệ, nếu ngày sau luyện đan đại thành vậy tốc độ kiếm điểm cống hiến chắc chắn rất nhanh. Về phần những người khác, La Ly sư đệ tuy chỉ Trúc Cơ kỳ nhưng lại luyện thành 《 Không kiếm 》, cơ hồ chiến lực có thể sánh ngang với tu giả Ngưng Mạch sơ kỳ. Phần lớn thời gian hắn dành để quản lý tu nô ở quáng mạch. Dưới lòng đất tối tăm ẩm thấp cực kỳ khó chịu, trừ La Ly sư đệ thì không ai chịu nguyện ý làm việc này nên điểm cống hiến môn phái dành cho hắn rất cao."
Hứa Dật sư huynh nói đến La Ly khiến Tả Mạc nhớ tới một chuyện: "Trên lầu hai trong Điển Tịch thất ta không nhìn thấy 《 Không kiếm quyết 》 cùng 《 Vô Hình kiếm quyết 》 a."
"A a, sư đệ cũng quá nóng lòng rồi. Hai bộ kiếm quyết này tuy chỉ còn tam phẩm, nhưng trong đám tam phẩm tuyệt đối là tinh phẩm, hơn nữa từ nó có thể truy tìm được bóng hình của 《 Vô Không kiếm quyết 》, tất nhiên bản môn phải cực kỳ thận trọng. Đợi sư đệ ở trong sơn môn lâu hơn chút nữa chắc có thể đổi lấy."
Tả Mạc lúc này mới hoảng nhiên.
Từ chỗ Hứa Dật sư huynh quay về, suy nghĩ của Tả Mạc đại khái đã rõ ràng. Điểm cống hiến môn phái đích xác không dễ giành được, xem ra hiện tại biện pháp thực tế duy nhất mà hắn có vẫn là linh thực thôi.
Đi tới cốc khẩu, hắn nhìn thấy Lý Anh Phượng sư tỷ đang chờ, vội vàng chiêu hô: "Sư tỷ sao không đi vào?"
"Sơn cốc sư đệ cấm chế trùng trùng, sư tỷ không dám mạo muội quá mức a." Lý Anh Phượng cười cười nói.
Tả Mạc trong lòng hơi chột dạ, bởi vì trong thạch thất có linh mạch tồn tại nên hắn vô cùng cẩn thận, tại cốc khẩu thiết trí tầng tầng cấm chế. Bây giờ xem ra, ích lợi chưa thấy đâu ngược lại còn mua lấy phong hiểm, chọc cho người ta chú ý.
Hắn cố gắng trấn định, miễn cưỡng cười cười nói: "Trong cốc nhiều linh thảo, chỉ sợ mấy con thỏ chồn cáo linh tinh xông bừa vào làm hỏng linh thảo, khi đó tiểu đệ muốn khóc cũng không kịp."
"Đúng vậy." Lý Anh Phượng gật đầu: "Nếu linh thảo bị mấy con tiểu yêu này phá hoại thì thật không đáng. Trong tay ta có một ngọc giản liên quan đến cấm chế, lần sau ta đưa cho sư đệ, dù sao đệ đang lúc có việc cần dùng."
Tả Mạc đại hỉ, thâm hành một lễ: "Đa tạ sư tỷ!"
"Sư đệ khách khí." Nàng cười nói: "Ngươi và ta cùng từng là ngoại môn đệ tử, đáng lý phải giúp đỡ lẫn nhau mới đúng."
"Chính là." Tả Mạc đồng ý nói. Hai người đều là người thông minh, nói chuyện có mấy câu đã nhanh chóng xác định quan hệ đồng minh của song phương.
Đừng thấy ai ai đối với hắn cũng thập phần hòa khí mà tưởng bở, ngoại môn đệ tử trở thành nội môn đệ tử thường thường sẽ bị những nội môn đệ tử khác bài xích. Không riêng Vô Không kiếm môn mà cơ hồ bất kỳ môn phái nào đều như vậy cả. Đệ tử đời thứ hai Vô Không kiếm môn tuyệt không nhiều, đa phần lại ở bên ngoài, trừ La Ly cùng Hách Mẫn thì đại sư huynh Tần Thành, đại sư tỷ Công Tôn Tinh, tam sư tỷ Tu Y Hạ đều không ở trong môn phái.
Vi Thắng cùng Tần Thành tranh giành chức đại sư huynh không nghi ngờ gì là chuyện bàn tán xôn xao trong đám đệ tử.
Nếu như không xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn thì Vi Thắng thay thế Tần Thành trở thành đại sư huynh đã thành định cục. Cho dù Tần Thành cũng là đệ tử chưởng môn, còn làm đại sư huynh nhiều năm như vậy, được các đệ tử đời thứ hai vô cùng yêu quý.
Công Tôn Tinh đại sư tỷ nghe nói cùng một tên đệ tử khác trong đại môn phái nào đó có hôn ước, thời gian còn ở trong môn phái chắc không lâu nhưng lực ảnh hưởng của nàng khiến tất cả đệ tử đời thứ hai rất quan tâm. Nàng thậm chí có thể ảnh hưởng đến chưởng môn, điều này chắc ít nhiều còn dựa vào vị hôn phu bí ẩn kia.
Tam sư tỷ Tu Y Hạ rất được các vị sư thúc sủng ái, Diêm Nhạc sư thúc vốn muốn nàng tiếp nhận sinh ý trên tay hắn, nhưng tính tình nàng vốn hoạt bát thích bay nhảy, đối với thương nhân không có bao nhiêu hứng thú.
Tả Mạc trong lòng cảm khái, cho dù ở bất kỳ chỗ nào đều không tránh được phân tranh. Có rất nhiều lúc, vấn đề không phải ngươi tranh hay không tranh. Hắn cùng Lý Anh Phượng đối với sự tình này tuyệt không xa lạ, trong ngoại môn đệ tử tranh đấu càng thêm lợi hại, kết bè kết phái hai người không xa lạ gì. Lúc đầu Tả Mạc chịu hết khi phụ, về sau người người bợ đỡ nên con mắt lạnh nhìn người nhìn đời tự nhiên cực thâm. Về phần Lý Anh Phượng, có thể trở thành đại tỷ của Đông phong nữ đệ, lợi hại bao nhiêu có thể nghĩ.
Tả Mạc quan sát rất thông suốt, đừng thấy Vi Thắng sư huynh là thủ lĩnh của ba người, ở loại sự tình này sư huynh tuyệt đối sẽ không để tâm. Trừ kiếm ra, đối với ngoại sự sư huynh quá nửa là không quan tâm. Tả Mạc dám khẳng định, sư huynh không hề muốn làm đại sư huynh, có như vậy hắn mới có thể tiềm tâm tu luyện.
Sư huynh có thể không suy xét ba chuyện vụn vặt này nhưng hắn lại không thể không suy xét. Thực lực cùng thiên phú sư huynh như thế nào...? Cho dù là Tần Thành, đối với sư huynh cũng chỉ xa xa ngưỡng vọng mà thôi. Song tình cảnh bản thân hắn cùng Lý Anh Phượng phức tạp hơn, chỉ cần đi sai một bước sẽ ân hận nghìn thu .
Lý Anh Phượng đối với thỏa thuận giữa hai người thập phần mãn ý, trong lòng thầm khen, Tả Mạc sư đệ tuy nhìn hơi chút dọa người nhưng trong lòng thông minh lại nhanh nhạy. Dù sao có đồng bạn tinh minh so với đồng bạn ngu xuẩn thì tốt hơn rất nhiều.
Có chuyện khi mới điểm đến rồi dừng là được, nàng bèn chuyển chủ đề: "Lần này tới là đem tinh thạch cho sư đệ."
Điều này không nghi ngờ gì là thanh âm trong trẻo mà Tả Mạc ưa thích nhất, tinh thần khẽ rung: "Nga, không biết là bao nhiêu?"
"Đây là bảy mươi sáu viên nhị phẩm tinh thạch, là dư khoản khi khấu trừ dự chi lúc trước." Lý Anh Phượng đưa cho Tả Mạc một ngọc giản: "Trong này là danh sách tỉ mỉ, sư đệ có thể mang về xem."
Tả Mạc tiếp lấy ngọc giản, trong lòng hớn hở, lợi ích lần này vượt xa dự liệu của hắn.
Đột nhiên nhớ tới một chuyện, Lý Anh Phượng nói: "Đại Lực hoàn lần trước sư đệ còn có không?"
Đại Lực hoàn. . .
Nếu không phải Lý Anh Phượng nhắc đến nó, chắc Tả Mạc không nhớ nổi tới viên linh đan kia.
"Lần trước được một vị tu giả mua, hai ngày trước hắn lại tới hỏi xem còn bán nữa không? Hắn muốn mua thêm mười viên, mỗi viên hai mươi viên nhị phẩm tinh thạch." Lý Anh Phượng nói.
Mười viên! Mỗi viên hai mươi viên nhị phẩm tinh thạch, tổng cộng hai trăm viên nhị phẩm tinh thạch, chính là hai viên tam phẩm tinh thạch a!
Tả Mạc tựa hồ nhìn thấy vô số tinh thạch ùn ùn đổ vào tay, đây là đơn đặt hàng lớn nhất hắn từng nhận cho đến tận hôm nay. Hai viên tam phẩm tinh thạch! Nguyên liệu Đại Lực hoàn chẳng qua chỉ mất ba viên nhị phẩm tinh, cái giá hai mươi viên nhị phẩm tinh tức là lợi nhuận một viên đạt tới mười bảy viên nhị phẩm tinh, khó trách hắn phanh nhiên tâm động như thế.
Hiện tại vấn đề duy nhất hắn bận lòng chính là xác suất thành công, bản thân chỉ may mắn trong lúc vô ý luyện chế ra Đại Lực hoàn, hắn vốn không chắc chắn mình còn có thể luyện chế thành công hay không nữa.
"Để ta tạm thử xem sao." Hắn cẩn thận nói.
"Ân, tốt, nếu sư đệ có kết quả thì nói ngay cho ta biết." Lý Anh Phượng nói xong bèn rời đi.
Đưa mắt nhìn sư tỷ ly khai, Tả Mạc lập tức xông thẳng vào trong cốc, chồm lên lưng Hỏa Uế nhạn hướng về Hành Phương viện. Một viên là hai mươi viên nhị phẩm tinh thạch a! Đây chính là ngang ngửa với thu nhập nửa năm chứ có đùa đâu.
Vừa vào Hành Phương viện, hắn liền mua một đống tài liệu Tích Cốc hoàn từ Hứa Tinh sư muội rồi nhanh chóng đi vào đan phòng.
Đối với hắn, không có thứ gì làm động lực tốt hơn tinh thạch.
Hắn không lập tức bắt tay vào luyện chế mà trước hết ngồi xuống, hảo hảo nhớ lại lần vô tình luyện chế trước kia. Đợi đến khi tâm tình dần dần bình tĩnh trở lại hắn mới khoanh chân nhập định, vận chuyển 《 Thai Tức Luyện Thần 》.
Hai canh giờ sau, hắn từ trong nhập định tỉnh lại. Trên khuôn mặt cứng nhắc như chết, con ngươi trong vắt an tĩnh.
Đã hoàn toàn không còn vẻ cuồng hỉ lúc trước, tâm thái Tả Mạc bình hòa, thần thức, linh lực đều ở trong trạng thái dồi dào. Đem tài liệu Tích Cốc hoàn bỏ vào lò luyện đan, hai tay Tả Mạc dán vào Bát Quái bàn, thần thức yên ắng tản ra.
Đưa linh lực vào, Ly Hỏa phù trận trên mặt đan lò đột nhiên vận chuyển, linh khí trong lò ào ào vận chuyển.
Đến giữa chừng, cánh tay Tả Mạc vừa động, phút chốc đã thi triển ra《 Xích Viêm quyết 》.
Một đạo kim tuyến từ thiên không rủ xuống nhập vào trong tay hắn, theo cánh tay chìm vào lò luyện đan.
Đến trước mắt là dừng, hết thảy đều cùng lần trước không có sai lệch gì cả, tâm đầu Tả Mạc hơi hoang mang. Vừa rồi hắn tuy đã cẩn thận nhớ lại từng chi tiết song lần trước trong vô thức mới luyện ra viên linh đan kỳ quái kia. Lúc đó rất nhiều chỗ chính hắn cũng mơ hồ, không cách nào nhớ rõ lại được.
Bỗng nhiên trong lòng hắn hơi động, không nhịn được thầm hô hỏng bét, mới vừa rồi linh khí trong lò đột nhiên xuất hiện ba động không bình thường.
Quả nhiên, một mùi vị khét lẹt chợt lan truyền khắp đan phòng.
Tả Mạc đã chuẩn bị sẵn tư tưởng, cơ duyên xảo hợp có thể luyện chế ra một loại tân linh đan cũng không phải quá khó, thứ cần nhất chính là vận khí. Song nếu muốn chân chính hiểu rõ pháp môn luyện chế cụ thể, đó đã là học vấn rồi. Phàm là học vấn, luôn phải từ thực hành mà ra, cầu may vĩnh viễn không được.
Biết đại khái lí thuyết, biết đại khái bước đi, biết nguyên liệu lại có đầy đủ lợi nhuận, có cái gì thích hợp cho loại thái điểu (gà mờ) như Tả Mạc hơn thứ này đây?
Về phần khốn khó trong đó, Tả Mạc không chút để tâm.
Trên đời này, làm gì có chuyện tốt kiếm tinh thạch nào mà không có khó khăn?
Last edited by Lang Thang; 09-11-2010 at 03:21 PM.
|