Đầu cơ kiếm lợi! Sarin không nghĩ tới một người Caucasus từ rừng hoang núi thẳm đi ra nháy mắt liền biến thành chạm vào bỏng tay.
- Khế ước, thù lao, ngươi nói trước một chút.
Sarin bưng chén uống nước, dứt khoát không ngẩng đầu nhìn mặt cười chán ghét của John Cera nữa.
- 500 kim tệ, nhiệm vụ đạt được cho ngươi 10%. Khế ước thuê chính thức, ta giao 2000 kim tệ thế chấp, đảm bảo ở chức nghiệp giả công hội.
John Cera một hơi nói ra điều kiện.
- Ăn cơm trước đi.
Sarin đối với điều kiện rất không vừa lòng, không lập tức đáp ứng John Cera. Kỳ thật Lính đánh thuê cấp một một năm cũng không kiếm được mấy chục kim tệ, đây còn là tình huống làm ăn khấm khá. Tuy nhiên Sarin là Ma pháp sư, lại biết chế Ma pháp dược phẩm, nhiệm vụ 500 kim tệ đối với hắn mà nói không tính là nhiều.
Chân cừu tươi mới được đặt vào một cái chậu lớn bưng lên bàn, không đợi người khác động thủ Tieta đã rút đoản kiếm từ thắt lưng ra, một chân đạp trên ghế, một kiếm chặt xuống cắt lấy nửa cái chân cừu.
Nàng như chỗ không người cầm chân cừu lên gặm, cặp mắt mọi người đều thẳng đờ. Người Caucasus thô lỗ bọn họ biết, nhưng cô gái nhìn như một đóa hoa này, khi ăn uống không có gì khác với những người dà man toàn thân lông lá.
Ngoàm... ngoàm...
Tieta cảm giác hơi nhạt, hét lớn:
- Ông chủ, không cho muối à?
- Ông chủ!
John Cera quát lớn một tiếng, Tieta giật nảy mình, trợn tròn mắt nhìn John Cera. John Cera cố nén xung động trong lòng, nghiến răng nghiến lợi hô:
- Đưa ít muối lên.
Sarin càng ngày càng hoài nghi John Cera này. Đoàn lính đánh thuê cấp bốn có được huy chương màu bạc, có cần thiết kết giao với hai lính đánh thuê vừa mới đăng ký xong không? Hắn thò tay nắm lấy nửa kia cái chân cừu, cầm lên gặm giống như Tieta.
Đám người John Cera nhìn cái chậu trống trơn, trong lòng rối rắm. Hai người kia thật sự là ngốc hay là căn bản không coi nhiệm vụ này vào mắt? Tiền thuê 500 kim tệ, còn có chia phần, Đoàn lính đánh thuê cấp một có làm hai năm cũng không kiếm được con số này.
Lúc đĩa thịt trâu rừng thứ hai đưa lên, Tieta đã ăn xong nửa cái chân cừu, trực tiếp kéo đĩa thịt đến trước mặt, tiếp tục ăn như không có ai.
John Cera nhìn vào trong mắt, trong lòng xác định Ma pháp sư này đích thật là không cần thù lao 500 kim tệ. Rốt cục như thế nào mới có thể nói động được hắn đây? Nếu nâng cao giá, trong lòng John Cera không cam. Ma pháp bào trên người Sarin nói rõ hắn chi là Ma pháp sư cấp một, giá này đã rất hợp lý. Nếu thêm ít nữa, hoàn toàn có thể thuê Ma pháp sư cấp ba.
Nhưng Ma pháp sư cấp ba cũng không dễ khống chế. Nếu hắn trở mặt sau khi nhiệm vụ hoàn thành, toàn bộ đội ngũ đều sẽ gặp nguy hiểm.
- Vậy ngươi ra giá đi, chỉ cần hợp lý ta đều sẽ đáp ứng.
John Cera nói với Sarin còn đang gặm chân cừu.
- Hừmm...
Sarin buông chân cừu, hắn chờ những lời này thật lâu, lúc này mới nói:
- Nếu ta nhận nhiệm vụ, tiền thù lao tính theo ngày, trả tiền trước một tuần một lần. Một ngày 30 kim tệ, ta 20 Tieta 10. Đi công hội ký khế ước, ngươi phải giao 5000 kim tệ tiền thế chấp. Nhiệm vụ đạt được ta muốn 30%. Nếu được, ngươi nói nội dung nhiệm vụ, nếu không được chúng ta ăn xong rồi đi.
- Ngươi cho ngươi là Đại ma pháp sư sao?
Kiếm sĩ tráng kiện trên mặt có vết sẹo nổi giận. Hắn cũng đói bụng, liên tiếp đưa lên hai món đều bị Sarin cùng Tieta bao trọn, trong lòng đang buồn bực. Nghe Sarin đưa ra yêu cầu cao như vậy, hắn không thể kìm chế bộc phát ra, vỗ bàn đứng dậy.
- Nếu ta là Đại ma pháp sư, sẽ muốn 70%. Bảng giá của công hội ta đã xem qua, yêu cầu quả ta thực quá phận sao?
John Cera gần như muốn hộc máu. Đại ma pháp sư quả thật có thể lấy đến 70% thu nhập nhiệm vụ, nhưng Ma pháp sư nho nhỏ nhà ngươi, 10% đều không đáng giá. Đưa ra giá cả như vậy coi như đã cao, yêu cầu của Sarin không khỏi thái quá.
- Được, ta đáp ứng ngươi.
John Cera cắn răng đáp ứng. Nếu không phải chuyện này muốn làm sau lưng người trong đoàn, làm sao hắn đáp ứng giá cả thái quá như vậy. Năm ngàn kim tệ tiền thế chấp vét sạch tích lũy của hắn, tiểu đội hắn góp năm năm mới ra số đó.
- Vậy ngươi nói xem, vì sao nhất định muốn thuê Tieta?
Sarin đã ăn no, sờ bung nhìn John Cera.
Khuôn mặt đẹp yêu dị của John Cera nổi lên một vệt đỏ ửng, thấp giọng nói:
- Nếu hiện tại ngươi muốn nghe, sẽ không thể đổi ý. Cho dù nơi này là thành Deane...
Sarin nhìn lướt qua bốn người, mỗi người đều khẩn trương nhìn hắn. Ma pháp sư cấp một cũng là nhân vật khủng bố. Trong giọng nói John Cera mang theo uy hiếp, ai biết tên trẻ người non dạ này có thể nào tức giận hay không?
Sarin tự nhiên sẽ không tức aiận. Hắn cũng là người Scotzia, từ trong xương cốt chính là tính toán của thương nhân. Yêu cầu của đối phương rất hợp lý, hắn cũng không cảm thấy tôn nghiêm bị xúc phạm.
- Được rồi, ngươi cứ nói đi. Nếu ta đã nguyện ý để ngươi thuê, ngươi còn gì để lo lắng?
Sarin có chút mất kiên nhẫn, làm lính đánh thuê thật là phiền toái, nào có thoải mái như chế tạo ma pháp dược phẩm. Tuy nhiên nếu chế tạo dược phẩm, một năm cũng chi kiếm được một ngàn kim tệ, mà còn dưới tình huống toàn bộ thành Ceylon chỉ có một học đồ. Nhiệm vụ này mỗi ngày đều có 30 kim tệ, có thể được chia 20, không cần hai tháng có thể có được tiền trước kia kiếm một năm.
Pino cùng Cooke không chờ John Cera ra hiệu đã rời khỏi chỗ ngồi đi ra cửa gác.
John Cera hít sâu một hơi, thấp giọng nói:
- Là nhiệm vụ di tích, không phải công hội tuyên bố.
- Ta sớm biết mà, nếu không ngươi căn bản không cần thuê người ngoài.
Sarin vui vẻ nở nụ cười. Hắn là một lính đánh thuê gà mờ nhưng có được di
truyền của thương nhân ưu tú, cho nên hắn nhạy cảm nhận ra bí mật của John Cera. Nhiệm vụ này quả nhiên rất béo bờ, không ăn thì phí.
- Địa điểm nhiệm vụ ở trong Hỗn Loạn Chiểu Trạch, ta cần một người Caucasus thanh lý thông đạo dài bốn trăm thước, trong đó đều là khủng yêu. Chúng cấp bậc rất thấp nhưng số lượng thật lớn, chỉ có chiến sĩ Caucasus ý chí kiên định mới không bị ảnh hưởng. Đương nhiên, ma pháp cấp bảy Tinh Thần Chấn Nhiếp cũng có hiệu quả, nhưng ta thuê không nổi.
- Khủng yêu? Hiếm thấy a!
Sarin lẩm bẩm, vừa khéo có thể để John Cera nghe rõ.
John Cera cảnh giác nói:
- Đều là quái vật cấp một, ta không thể tăng thêm tiền nữa.
- Hiểu, hiểu.
Sarin tính toán, cấp bậc của Tieta ít nhất là Cao cấp Kiếm Sĩ, thậm chí có khả năng là Kiếm Sư. Đối phó với quái vật cấp một, cho dù mấy trăm con cũng không thành vấn đề. Lúc mỗi một chiến sĩ Caucasus sinh ra đều được Chiến đấu tế ti chúc phúc, miễn dịch đối với tinh thần công kích của khủng yêu. về phần vật lý công kích của khủng yêu, ba năm mươi con cũng có thể dựa vào ma pháp cố định trên ma pháp bào ngãn cản được.
Đây là một nhiệm vụ thoải mái, lần này kiếm lớn.
- Vậy còn chờ cái gì? Chúng ta đi công hội thôi.
Tieta lau miệng, buông chén đĩa sạch trơn.
- Nhưng... Chúng ta còn chưa ăn mà!
- Vì sao các ngươi không ăn?
Tieta lộ ra vẻ kỳ quái, sắc mặt của mấy người Đoàn lính đánh thuê Falcon đen giống như đáy nồi, thầm nghĩ ngươi đều ăn sạch, chẳng lẽ chúng ta uống si ó Tây Bắc?
Sau khi Tieta ăn no, người của Đoàn lính đánh thuê Falcon vội vàng ãn xong bừa cơm này, dẫn theo Sarin đi công hội làm thủ tục thuê mướn. Một Đoàn lính đánh thuê lớn nhiều người đến đâu cũng có lúc nhân thủ không đủ, thuê Đoàn lính đánh thuê cấp thấp là chuyện thường thấy. Ký kết khế ước xong, nộp 5000 kim tệ tiền thế chấp, cho dù nhiệm vụ lần này đám người John Cera chết sạch, Sarin cũng có thể nhận được bồi thường từ công hội.
Vì đề cao tốc độ đi tới, John Cera còn bất đắc dĩ mua ngựa cho Sarin cùng Tieta. Sarin cùng Tieta cũng không biết cười ngựa, tuy nhiên Sarin tinh thần lực cường đại, hơn nữa phóng ra một chút nguyên tố lực rất dễ dàng khiến cho tọa kỵ trở nên ngoan ngoan. Mà Tieta trời sinh còn có năng lực trấn an động vật, đoàn bảy người rất nhanh ra khỏi cửa thành phi về hướng Đông bắc.
Mục đích của Đoàn lính đánh thuê Falcon chính là Didie Poos. nơi này gần Hỗn Loạn Chiểu Trạch nhất, hết thảy tiếp tế tiếp viện đều có. Didie Poos cũng ở dưới sự khống chế của “Rồng và Tường vi”, từ nơi này tiến vào Hỗn Loạn Chiểu Trạch tương đối an toàn.
Bảy người mất ba ngày chạy tới Didie Poos. Sarin đã kiếm được 60 kim tệ, đương nhiên 30 kim tệ của Tieta cũng thuộc về hắn. Tiền giáp da của Tieta còn chưa trả.
Nhìn thấy tường thành của Didie Poos. John Cera lộ ra nụ cười. Nơi này trở nên có chút lạnh lùng, trừ nguyên nhân thời tiết, công quốc Kya Loulan xuất hiện Lục Long cùng dẫn đại bộ phận mạo hiểm giả hướng về phía Nam. Chọn lựa lúc này tiến vào Hỗn Loạn Chiểu Trạch là cơ hội trời cho. Hắn thà rằng dùng nhiều tiền cùng muốn ký khế ước ở thành Deane chính là không muốn để lại dấu vết ở Didie Poos.
Nơi này đã không có thành viên của Đoàn lính đánh thuê Falcon, John Cera vẫn không đi sâu vào thành, trực tiếp ở nơi gần cửa thành tiếp tế một ít đồ ăn thức uống, mua lều trại cho Sarin cùng Tieta rồi lập tức rời Didie Poos.
Phạm vi của Hỗn Loạn Chiểu Trạch cũng phi thường khổng lồ, vòng ngoài là vùng núi. Nếu muốn đi vào đầm lầy, cần vượt qua đường núi hơn 200 dặm, ngựa kỳ thật không thích hợp dạng thám hiểm như vậy. Sau khi tiến vào vùng núi, mọi người đều lập tức xuống ngựa, đi bộ tiến vào. Đường cũng trở nên gập ghềnh không bằng phẳnạ, đập vào mắt là một vùng hoang vắng.
Đầu mùa đông, gió núi đã rất lạnh, ngẫu nhiên có ma thú ăn cò đi qua, cũng không thèm nhìn đội ngũ thám hiểm này. Chúng nó đối với đội ngũ thám hiểm đã quen như không có gì lạ. Ma thú ở Hỗn Loạn Chiểu Trạch thông thường có độc, ma thú bậc thấp bên ngoài lại không có giá trị, gần như chưa từng có người thám hiểm ra tay với chúng nó.
Sau khi xâm nhập dãy núi, Sarin coi như yên tâm. Rời xa thành thị, không có người theo dõi, xem ra lực chú ý của mọi người đều bị Lục Long hấp dẫn. Nhiệm vụ truy nã kia, sẽ không có người cảm thấy hứng thú chứ hả?
Tieta cùng trở nên quen thuộc với người của Đoàn lính đánh thuê Falcon, Sarin từ đầu đến cuối vẫn thế, chỉ yên lặng quan sát Đoàn lính đánh thuê này. Mặc dù đã ký khế ước ở công hội, Sarin vẫn cẩn thận vạn phần. John Cera này có thể giấu đoàn trưởng đến Hỗn Loạn Chiểu Trạch, vị tất sau khi kết thúc thám hiểm sẽ tiêu diệt hắn cùng Tieta.
Người của Đoàn lính đánh thuê Falcon cùng đang quan sát Sarin. Mấy người bọn họ thật vất vả tìm được cơ hội này, trong lúc vội vàng chỉ có thể lâm thời thue Tieta, thuận tiện thuê đến một Ma pháp sư càng thêm phí tiền.
Bình thường mà nói, Ma pháp sư phi thường được hoan nghênh. Trừ giá cả đắt đỏ, tác dụng của họ ở Đoàn lính đánh thuê hết sức quan trọng. Cho dù là Ma pháp sư cấp một, sức chiến đấu cũng gần bằng Kiếm Sư có kiếm khí. Hơn nữa kiếm khí của sơ cấp Kiếm Sư không thể rời cơ thể, so với Ma pháp sư thì công kích kém đa dạng hơn nhiều.
Trong phần đông hoàn cảnh phức tạp, lực sinh tồn của Ma pháp sư vẫn là mạnh hơn một chút.
Biểu hiện của Sarin khiến mọi người hết sức vừa lòng. Hắn không có ngạo mạn của một Ma pháp sư, trừ ít lời ra thì gần như không mang phiền toái cho mọi người. Trong khi đi ở đường núi gập ghềnh, Ma pháp sư trẻ tuổi này chưa từng kêu khổ. Đó là một Pháp sư chính quý, tố chất thân thể rất tốt, cũng có lẽ là có truyền thừa.
Trong lòng mọi người gán cho Sarin một định nghĩa, cũng dần trở nên yên tâm.