Triệu Hải chậm rãi mở mắt, bây giờ hắn đã biết chuyện gì xảy ra rồi, trí nhớ của Adam cùng với trí nhớ của hắn đã hoàn toàn kết hợp với nhau, cũng làm cho Triệu Hải chân chính rõ ràng mọi chuyện, bản thân mình đã thật sự xuyên việt, và cũng là kiểu xuyên việt phổ biến nhất hồn phách xuyên việt, đoạt xá.
Là một kẻ nghiện Internet nếu như không biết xuyên việt là gì thì hắn cũng chẳng phải là một kẻ nghiện Internet nữa rồi, chỉ bất quá Triệu Hải không ngờ chính mình xuyên việt, nhưng lại xuyên việt tới trên người một kẻ xui xẻo như vậy.
Từ trong ký ức của Adam, Triệu Hải đã biết chuyện gì xảy ra rồi, bất quá khi Adam còn đang hôn mê, hắn còn chưa rời khỏi đế đô, bây giờ đang ở nơi nào Triệu Hải cũng không biết, chỉ là hắn biết chính mình đã không còn ở nhà tại đế quốc Akesu rồi, bởi vì khi tỉnh lại, quan sát hoàn cảnh xung quanh, hắn biết nơi này không phải ngôi nhà quen thuộc của Adam.
Khi Triệu Hải mở mắt, đã thấy bên cạnh mình có người, hắn quay đầu nhìn lại thì phát hiện lão nhân hắn nhìn thấy lần đầu khi tỉnh giấc đang đứng ở bên cạnh, mặc dù vẻ mặt lão nhân rất nghiêm túc, nhưng trong ánh mắt lại tràn đầy vẻ quan tâm.
Không giống như lần đầu tỉnh dậy, lúc này đây Triệu Hải đã nhận ra người này, hắn chính là lão quản gia của nhà Buda, Green Buda, vốn họ của Green không phải là Buda, nhưng từ sau khi ông cố nội của Adam ban thưởng họ, vẫn trung thành và tận tâm đi theo nhà Buda, vốn là người được tín nhiệm nhất trong nhà Buda.
Bất quá, trước kia mối quan hệ giữa Adam cùng Green không tốt lắm, trước kia Adam vốn là một kẻ ăn chơi trác táng, mà Green vốn là một người rất nghiêm túc, luôn luôn nhắc nhở trông nom hắn, bảo hắn cái này đúng, cái này sai v.v bởi vậy Adam vô cùng chán ghét Green, nhưng bởi vì uy tín của Green rất cao, đừng nói là hắn, cho dù là phụ thân của hắn cũng không dám vô lễ với Green, cho nên hắn chỉ có thể chịu đựng.
Triệu Hải sau khi trọng sinh đương nhiên sẽ không não tàn giống tên Adam, xem qua vô số tiểu thuyết xuyên việt, có tư tưởng của người trưởng thành, cuộc sống lúc trước cũng khá bấp bênh, Triệu Hải đương nhiên hiểu chuyện hơn nhiều so với tên Adam được nuông chiều từ bé, hắn biết rất rõ tầm quan trọng của Green đối với bản thân, có một vị quản gia như vậy, hắn hoàn toàn có thể yên tâm giao hết thảy mọi chuyện cho Green.
Hơn nữa, trong ký ức của Adam hắn biết được lão quản gia này có thực lực còn mạnh mẽ hơn so với phụ thân hắn, mà trên thế giới này, thực lực đồng nghĩa với hi vọng tiếp tục tồn tại.
Có cuộc sống trường kỳ nghiện internet, thường xuyên ảo tưởng, lại thêm ký ức của Adam nên Triệu Hải cũng không bài xích với chuyện xuyên việt, đồng dạng, hắn cũng chẳng có nhiều chờ mong, bất quá chỉ là thay đổi hoàn cảnh sống mà thôi, tuy nhiên có hai chuyện làm hắn vô cùng khó chịu, thứ nhất, nơi này không có computer rồi, hắn không thể online, là một kẻ nghiện internet mà không thể lên mạng, điều này so với giết hắn càng thêm khó chịu hơn, thứ hai, hắn đã uống vào Hư Vô Chi Thủy, từ nay về sau không thể học ma pháp cùng đấu khí, điều này làm cho giấc mộng tung hoành thiên hạ của Triệu Hải hoàn toàn bị phá hủy.
Triệu Hải không phát hiện ra, kỳ thực hắn đã bị ký ức của Adam đồng hóa, sở dĩ hắn không hoảng hốt cũng bởi vì hắn đối với hoàn cảnh trên Đại Lục Phương Chu hết sức quen thuộc, từ hai điểm làm hắn khó chịu có thể thấy được, điểm thứ nhất vốn thuộc về Triệu Hải đến từ Địa Cầu, điểm thứ hai quan hệ đến hoàn cảnh sống ở Đại Lục Phương Chu này.
Bất quá Triệu Hải đã xác định rõ ràng, khó chịu thì khó chịu, dù sao mình đã đến đây rồi, đến thì cứ ở thôi, sau này mình chính là Adam Buda.
Nghĩ đến đây, Triệu Hải không khỏi thở dài một hơi, tâm lý cũng bình tĩnh trở lại, cũng khó trách vì sao hắn tiếp nhận thân phận Adam Buda dễ dàng như vậy, bởi vì khi hắn còn sống trên Địa Cầu trong nhà cũng không còn thân nhân, suốt ngày hắn cu rú trong nhà nên cũng chẳng có bạn bè, có thể nói ở Địa Cầu hắn không còn bất kỳ vướng bận gì, bây giờ đến đây cũng chỉ là thay đổi hoàn cảnh sống mà thôi, không có gì khác biệt, hơn nữa còn có thêm mấy người rất quan tâm đến mình, như vậy không có gì không tốt.
Lúc này, Green cũng đã chú ý tới Triệu Hải vừa tỉnh dậy, vội vàng đi tới bên giường, nhìn Triệu Hải hỏi:
- Thiếu gia, người cảm thấy thế nào rồi? Có nơi nào cảm thấy không thoải mái không? Đầu có còn đau không?
Những lời hỏi thăm đầy quan tâm này đã lâu Triệu Hải chưa được nghe qua, bây giờ nghe đến, trong tâm lý của hắn vô cùng ấm áp, hắn cảm giác như thân thể của mình không có gì đáng ngại, vội vàng ngồi dậy, lắc đầu nói với Green:
- Ta không sao, Green gia gia, chúng ta đang ở chỗ nào vậy?
Green hơi sửng sốt một chút, trước kia Adam đâu có bao giờ lễ phép như vậy, bây giờ đột nhiên nói như vậy làm cho hắn không quen, bất quá hắn lập tức trả lời:
- Thiếu gia, chúng ta đã tới vùng đất phong rồi.
Triệu Hải sửng sốt một chút, lập tức đã rõ ràng, gật đầu hỏi:
- Là vùng Hoang Nguyên Đất Đen à?
Green hơi bất ngờ trước sự tỉnh táo của Triệu Hải, bất quá hắn gật đầu nói:
- Đúng vậy, nơi này chính là Hoang Nguyên Đất Đen.
Triệu Hải gật đầu, hỏi:
- Tình huống hiện tại của chúng ta ra sao? Tình huống nơi này như thế nào? Tổng cộng có bao nhiêu người? Nhiều hay ít?
Trong ký ức của Adam, ký ức của hắn đối với Hoang Nguyên Đất Đen chỉ có vài chi tiết trong truyền thuyết, nơi này có Đầm Lầy Hủ Thi, đất nơi này không thể trồng trọt được, v.v, nhưng thứ khác hắn đều không biết tí gì, cho nên Triệu Hải mới hỏi hắn như vậy, nói gì thì nói, bây giờ hắn vốn là Adam rồi, sau này chính là sinh hoạt tại Hoang Nguyên Đất Đen, cũng phải biết rõ tình huống nơi này mới được.
Green nhìn chằm chằm Adam, nếu không phải Adam vẫn đứng trước mặt hắn mà nói, hắn nhất định tưởng rằng Adam đã bị người khác đánh tráo rồi, ở trước mặt nhất định không phải là Adam hắn biết.
“Chẳng lẽ khó khăn thật sự có thể làm người ta trưởng thành?”
Mặc dù Green cảm thấy khó hiểu, nhưng hắn không nghi ngờ thân phận Adam, chỉ có thể khẳng định những biểu hiện lúc này của Adam chứng tỏ rằng hắn đã trưởng thành.
Biểu hiện của Triệu Hải làm Green cảm thấy hết sức cao hứng, vội vàng nói:
- Thiếu gia, chúng ta đang ở phủ thành chủ trong vùng đất phong, phủ thành chủ được xây trên một tòa thiết sơn trong Hoang Nguyên Đất Đen, tòa thiết sơn này vốn là do người lùn vứt bỏ, phía trên có một ít đất đai có thể trồng trọt, xin thiếu gia trách phạt, lão nô đã tự tiện làm chủ, đem tất cả những gì trong nhà có thể bán được đều bán cả rồi, sau đó mua một lượng lớn vật tư cùng 100 nô lệ, bây giờ tiền mặt chúng ta nắm trong tay cũng chỉ có hơn 100 kim tệ mà thôi, cùng thiếu gia đến đây có lão nô, vợ của lão nô, cháu gái lão nô, cùng với Thạch Đầu – Mộc Đầu, còn lại cũng chỉ có 100 nô lệ kia thôi, những người khác đều đã rời đi cả rồi.
Triệu Hải gật đầu, trong não phân tích một chút tình huống trước mắt, bây giờ bọn họ đã đến một vùng tử địa rồi, nhưng nơi này còn có một tòa Phủ thành chủ còn có thể ở lại, còn một ngọn núi có thể làm ra chút sản phẩm, còn có năm người hoàn toàn có thể tin tưởng, cũng là những người thân cận nhất.
Triệu Hải gật đầu nói:
- Green gia gia làm rất đúng, tại địa phương này, kim tệ vốn là thứ vô dụng, chỉ có vật tư mới có thể nuôi sống chúng ta một đoạn thời gian, tốt lắm, giờ ta đã ổn rồi, Green gia gia nên xem xét lại một chút, xem trên tòa thiết sơn này có bao nhiêu đất đai có thể trồng trọt, chúng ta nên chọn loại thực vật gì cho phù hợp, dù sao chúng ta cũng cần phải ăn cơm.
Green gật đầu nói:
- Vâng, xin mời thiếu gia hãy nghỉ ngơi, chốc nữa ta sẽ bảo Merg đến hầu hạ người.
Khi Green nhắc đến Merg, trong đầu Triệu Hải lập tức xuất hiện một cái hình dáng nhu nhược, một đầu tóc xanh, một cô bé dáng người nhỏ nhắn, xinh xắn, cô bé chính là cháu gái của Green.
Bất quá, sau đó Triệu Hải đành cười khổ, bởi vì trước kia, Triệu Hải đã từng muốn phi lễ với Merg, nhưng Merg lại là một ma pháp sư cấp 6, hơn nữa trái ngược với vẻ ngoài nhu nhược là một nội tâm kiên cường, mặc dù không phản kháng lại hắn, nhưng chỉ cần Adam chạm đến nàng, nàng sẽ tự sát, thật sự khiến cho Adam không biết phải đối với nàng thế nào.
Nghĩ đến đây, Triệu Hải không khỏi chửi thầm, những chuyện trước kia Adam làm, giờ đây mình phải gánh chịu, trong tình huống này, nhìn thấy Merg mình lại càng thêm mất mặt, cho nên hắn lập tức nói: “Không cần đâu, Green gia gia, ta muốn nghỉ ngơi một chút, đừng để ai quấy rầy ta, đến giờ dùng cơm tối thì gọi ta là được.”
Green khom người nói:
- Vâng, lão nô cáo lui.
Nói xong hắn rời khỏi phòng Triệu Hải.
Triệu Hải chầm chậm thở dài, từ trên giường bước xuống, mặc dù hắn nhớ kỹ mình nằm trên giường cũng rất lâu rồi, nhưng không có một chút cảm giác không khỏe nào, ngược lại hắn lại có cảm giác bản thân mình rất thoải mái, hắn duỗi lưng một cách lười biếng, đi đến trước của sổ, nhẹ nhàng đẩy cửa sổ nhìn ra ngoài.
Đập vào mắt hắn là kiến trúc một tòa thành nhỏ, nơi hắn ở vốn là nơi cao nhất, có thể dễ dàng chừng kiến toàn bộ quang cảnh bên ngoài, đây là một tòa thành nhỏ mang phong cách Châu Âu, phía trước là một khoảng sân rộng, bao quanh là tường thành, bên ngoài tòa thành là một vùng đất đen vô tận, vùng đất này giống như bị người ta nhúng dầu hắc, làm cho người khác cảm giác tử khí trầm lặng.
Trên khoảng sân rộng trong tòa thành, có một đống lớn đồ vật gì đó, Triệu Hải nhìn kỹ lại một chút, hình như đó toàn là những vật dụng sinh hoạt hằng ngày, còn có một đám người đang bận rộn.
Những người này có nam có nữ, cùng mặc quần áo bằng vải thô, điểm khác biệt là trên trán của nam có một ấn ký, vì cách quá xa nên Triệu Hải không thấy rõ, bất quá hắn biết, đó nhất định là ấn ký của gia tộc Buda, đại biểu cho những người này là nô lệ của gia tộc Buda.
Nhìn sang hai bên một chút, chỉ thấy một mảnh núi hoang vu, trên núi có mọc vài cây xiêu vẹo, những cây này cũng không khỏe mạnh, từng cây đều trông như bị bệnh nặng, màu sắc nhợt nhạt. Trừ những cây đó ra thì chỉ có cỏ dại, mà cỏ dại cũng không cao, chứng tỏ không có đủ dinh dưỡng trong đất.
Thu hồi ánh mắt, vừa rồi nhìn thoáng quá tòa thành thuộc về hắn cũng không nhỏ, chứa mấy ngàn người cũng không thành vấn đề, chỉ là đã lâu rồi không có ai ở nên tường thành mọc rêu xanh, trong khe đá cũng có cỏ dại, nhìn quang cảnh có vẻ rách nát, mà giấy dán cửa sổ hắn đang nhìn, rõ ràng vừa mới dán lên, cửa sổ những căn phòng khác hoàn toàn không có dán loại giấy này.
Triệu Hải không khỏi cười khổ, trong ký ức Adam nhớ rất rõ ràng, trong phủ của gia tộc Buda ở đế quốc dùng toàn là pha lê, nhưng đến nơi này, lại dùng loại cửa sổ ‘nguyên thủy’ này, thật sự là kém quá xa.
Bất quá Triệu Hải lại sinh ra một cỗ hào khí, mặc kệ như thế nào, hắn đã nhìn thấy vùng đất đai thuộc về hắn rồi, hắn không tin, loại đất đen thoạt nhìn như bị tẩm dầu kia lại không thể trồng được hoa màu, hắn nhất định phải sống cho ra sống, để những người đã đứng hại hắn phải sáng mắt ra, như vậy cũng coi như bồi thường việc chiếm lấy thân thể Adam.
Đúng lúc này, trong đầu hắn đột nhiên vang lên một âm thanh …..