Gã thiếu niên cao lớn này vừa nói xong, không chỉ riêng Yêu Dạ cảm thấy kinh ngạc, mà đến cả đồng bạn của thiếu niên đó cũng phải trợn tròn mắt nhìn hắn, bởi trong ấn tượng của họ, gã này chưa bao giờ chủ động hay tỏ ra khách khí như vậy khi nói chuyện với bất kỳ người nào.
“Lạc Khắc, ngươi…”
Một gã thiếu niên cường tráng như gấu đứng bên cạnh Lạc Khắc kinh dị thốt lên.
“Cách La Phu, đừng nhiều lời, ngoan ngoãn đứng đó đi!”
Còn Yêu Dạ thì lại tủm tỉm cười, nhìn gã thiếu niên đang toát ra khí thế bá đạo này.
“Bằng hữu, chẳng qua là chúng ta nghe thấy động tĩnh quá lớn nên mới bị hấp dẫn đến đây, hoàn toàn không có ác ý gì cả đâu.”
Lạc Khắc bình thản nói. Tuy nhiên Yêu Dạ có thể cảm nhận sau vẻ bình thản đó ẩn chứa sự hưng phấn mãnh liệt, đó chính là sự hưng phấn khi gặp được người cùng cấp độ.
“Nếu đã như vậy thì ta đi trước nhé!”
Yêu Dạ nhẹ phất tay áo nói. Từ sau khi đột phá Nhân Cảnh cửu trọng thiên, tất cả lực lượng tổn thất đã khôi phục đầy đủ, hắn hoàn toàn có thể đối mặt với những người ở trước mắt.
Chẳng qua, khi hắn chuẩn bị rời đi thì vị thiếu nữ xinh đẹp như tinh linh bất chợt chỉ vào con nhện hung ác nói:
“Hắc Dạ Thú Sát Giả là do ngươi giết sao?”
“Hóa ra nó tên là Hắc Dạ Thú Sát Giả. Đúng là ta giết đó.”
Tuy lời nói của Yêu Dạ có vẻ hời hợt nhưng cũng quá đủ để thiếu nữ nhìn Yêu Dạ kinh hãi, tựa như nhìn thấy mặt trời mọc đằng Tây vậy.
“Chẳng phải đây là ma thú Tướng Giai cấp hai sao? Đến như thủ tọa lớp hai ở Hoàng Triều học viện của chúng ta cũng không thể giết được, vậy mà ngươi lại có thể…”
Cách La Phu nhìn Yêu Dạ như nhìn thấy yêu quái.
Yêu Dạ cười nhạt, ma thú Tướng Giai cấp hai đã tính là gì, hắn đã từng giết chết ma thú Tướng Giai cấp năm Ám Kim Tích Bối Địa Long rồi. Tuy rằng là đánh lén, hơn nữa lúc đó Ám Kim Tích Bối Địa Long đã bị thương nặng nhưng giết là giết, đây là sự thực không thể phủ nhận.
“Tại sao ngươi lại giết nó?”
Đôi mắt màu bạc của Lạc Khắc nhìn Yêu Dạ đầy thâm ý.
“Có gì đâu, chỉ là ma luyện chính mình mà thôi! Chỉ có sinh tử ma luyện mới có thể giúp ta vươn lên và đột phá”
Yêu Dạ nhẹ nhàng lý giải nghi vấn của Lạc Khắc.
“Đúng là kẻ điên rồi! Hoàn toàn là kẻ điên coi thường mạng sống của mình!”
Nghe lời giải thích của Yêu Dạ, đám học sinh Hoàng Triều học viện đều lâm vào kinh hãi. Riêng Lạc Khắc lại khác, hắn nhìn về phía Yêu Dạ, trong đôi mắt toát ra những tia sáng kỳ dị.
“Sai, hoàn toàn sai ! Ta hoàn toàn không coi thường mạng sống bản thân, chính vì để có thể sống thoải mái trên thế giới này mà ta mới làm thế. Mạnh được yếu thua chính là chân lý của cuộc sống, thay vì hèn mọn sống chui rúc cả đời, sao không làm hết sức mình, phấn đấu vì tương lai của bản thân!”
Trong giọng nói của Yêu Dạ tràn ngập sự ngạo nghễ.
“Tốt, rất tốt, không hổ là đối thủ ta đã chọn! Ta là Lạc Khắc, thuộc Thiên Không Chi Sư gia tộc, tại đây chính thức khiêu chiến ngươi!” Lạc Khắc nhìn Yêu Dạ tràn đầy cuồng nhiệt.
Trước tình cảnh đó, Yêu Dạ không khỏi lộ ra thần sắc cổ quái.
Nếu hắn nhớ không lầm, Thiên Không Chi Sư gia tộc chính là một trong năm gia tộc cường đại nhất Ô Tư Đình đế quốc. Phượng Hoàng gia tộc mà so với bọn họ thì không khác gì con kiến so với người khổng lồ.
Hơn nữa, Thiên Không Chi Sư gia tộc cũng là một gia tộc sở hữu huyết mạch truyền thừa, huyết mạch mà bọn họ truyền thừa chính là bá chủ của bầu trời, thánh thú vĩnh hằng Thiên Không Chi Sư. Dù vậy, xét riêng về huyết mạch, họ vẫn không thể nào so sánh được với huyết mạch của Phượng Hoàng gia tộc.
Nhưng bọn họ lại có thể kích thích lực lượng huyết mạch Thiên Không Chi Sư, để trở thành một trong năm gia tộc mạnh nhất Ô Tư Đình đế quốc, trong khi Phượng Hoàng gia tộc sở hữu huyết mạch cường đại hơn lại dần dần suy sụp vì không thể kích thích được huyết mạch Phượng Hoàng của bản thân.
“Mặc dù hiện tại ngươi cũng rất mạnh nhưng vẫn chưa phải là đối thủ của ta!”
Thân thể Yêu Dạ vừa động, cả người liền tựa như làn khói, thoáng cái đã biến mất, đến lúc xuất hiện đã ở sau lưng Lạc Khắc. Tất cả mọi người, kể cả người mạnh nhất là Lạc Khắc cũng không thể hiểu tại sao Yêu Dạ có thể làm được điều đó.
Lòng Lạc Khắc căng thẳng nhưng sắc mặt cũng không biến hóa nhiều, dù hắn không thể thấy được bóng dáng của Yêu Dạ nhưng hắn lại vô cùng hưng phấn. Chỉ có gặp đối thủ cường đại mới có thể thỏa mãn được hắn. Ở Hoàng Triều học viện mặc dù không thiếu cường giả nhưng trong đám bạn cùng lứa, Lạc Khắc hầu như không có đối thủ xứng tầm.
“Không thử làm sao biết được!”
Lạc Khắc vừa nói xong, ngay lập tức bộc phát ra lực lượng của bản thân.
“Rống…!”
Tiếng rống như thú vương báo hiệu sự bộc phát như nước lũ của Lạc Khắc, khiến tất cả đều cảm thấy một loại cảm giác đầy uy mãnh.
Từng hoa văn thần bí màu bạc trắng lần lượt hiện ra trên mặt Lạc Khắc, sau đó mái tóc đen của hắn cũng từ từ chuyển thành màu bạc trắng. Từ trên người Lạc Khắc, một tầng khí thế uy nghiêm sùng kính lan tỏa ra.
“Kỹ năng truyền thừa Thiên Không Chi Sư huyết mạch - Vô Cực Đoạn Không Trảm!”
Đôi mắt Lạc Khắc cũng trở nên lấp lánh sắc bén, một thanh chiến đao lập tức xuất hiện trong tay hắn. Chuôi của thanh đao có hình một đầu sư tử đang há miệng ngậm lấy thân đao, làm cả cây đao toát lên khí thế bá đạo vô song.
Khí thế của thanh chiến đao phối hợp với kỹ năng truyền thừa huyết mạch Thiên Không Chi Sư lại càng làm Lạc Khắc lộ ra vẻ đáng sợ. Chiến đao mang theo uy thế rạch ngang trời đất chém về phía Yêu Dạ.
“Tốt lắm!”
Ánh mắt Yêu Dạ dần ngưng trọng lại. Quả nhiên không hổ là một trong năm đại gia tộc của Ô Tư Đình đế quốc, chỉ có điều mặc dù Lạc Khắc có kỹ thuật đáng sợ, nhưng với thực lực của hắn bây giờ không thể nào phát ra uy lực chân chính của chiêu này.
“Đỡ lấy Hỏa Diễm Thiên Đao của ta, Hỏa Diễm Đao Lãng Tịch Quyển Cửu Trọng Thiên!”
Con ngươi Yêu Dạ đỏ ngầu, tựa như liệt hỏa cuồng dã hừng hực thiêu đốt, ngọn đao màu đỏ rực như một đầu Nghiệt Long hung hăng cắn xé đao khí của Vô Cực Đoạn Không Trảm.
“Ầm…”
Âm thanh to lớn, oanh động cả thiên địa vang lên khiến những người chứng kiến trận đấu này cũng triệt để khiếp sợ. Sau khi năng lượng của vụ nổ tản đi, mọi người chỉ thấy thanh Hỏa Diễm Đao của Yêu Dạ đang gác trên cổ Lạc Khắc, nhiệt độ bức người tỏa ra thậm chí đủ để làm Lạc Khắc xoăn cả tóc. J
“Chuyện gì vừa xảy ra vậy? Lạc Khắc thua sao?”
Nhìn thanh Hỏa Diễm Đao hừng hực cháy, tất cả mọi người đều khẽ rùng mình.
“Ngươi thua rồi!”
Yêu Dạ bình thản nhìn Lạc Khắc, tựa như người mình vừa đánh bại không phải là người thừa kế huyết mạch Thiên Không Chi Sư đại danh đỉnh đỉnh vậy.
Yêu Dạ khẽ lật tay, làm cho thanh Hỏa Diễm Thiên Đao đang sắp sửa đốt Lạc Khắc thành than tan biến, hóa thành vô vàn hỏa tinh tản mát vào trong hư không. Đây chỉ là trao đổi nên cả hai người đều không hề sử dụng toàn lực.
“Hỏa Diễm Đao thật nhanh, đao ý thật là điên cuồng, ta thua không oan! Mặc dù ta không sử dụng toàn lực nhưng ta tin ngươi cũng vậy, bằng năng lực chém giết cả Hắc Dạ Thú Sát Giả của ngươi, cho dù ta có dùng hết toàn lực cũng sẽ bị thu thập dễ dàng thôi.”
Lạc Khắc thản nhiên nói.
Yêu Dạ gật đầu! Đối với đối thủ có tiềm lực cỡ này, dĩ nhiên là hắn hết sức tán thưởng. Thắng không kiêu, bại không nản, phong cách quý phái, chỉ có những đối thủ như vậy mới khiến Yêu Dạ có thêm động lực bước tiếp trên con đường tu luyện gian nan không có hồi kết này.
Cường giả chân chính, không chỉ là thực lực của chính mình mạnh mà đối thủ của mình cũng phải mạnh. Giống như xem phẩm tính của một người phải xem bằng hữu xung quanh hắn, muốn xem thực lực của một người, phải xem đối thủ của hắn thế nào vậy!
“Nếu như có cơ hội, ta hi vọng hai người chúng ta có thể thả sức đánh một trận!”
Yêu Dạ cất tiếng nói! Sở dĩ không thể đánh thật tình một trận tại Đại Hoang Sơn Mạch vì nơi đây nguy cơ luôn rình rập. Nếu đánh thật, biết đâu sẽ dẫn tới nhiều chuyện ngoài ý muốn, không bảo toàn thực lực thì không thể lăn lộn tại Đại Hoang Sơn Mạch được.
“Nhất định rồi!”
Lạc Khắc giơ nắm tay của mình lên, còn Yêu Dạ thì khẽ cười, nhẹ chạm nắm tay mình vào nắm tay Lạc Khắc. Sau đó, Yêu Dạ tựa như vô tình nhìn về một góc tối trong rừng cây nhưng không nói thêm gì, chỉ lẳng lặng vận dụng Quỷ Bộ biến mất đi như làn khói nhẹ.
“Thiếu gia, chúng ta bị phát hiện rồi!”
Khi Yêu Dạ rời đi không lâu, có ba người mặc đồ đen từ trong rừng đi ra. Vừa nhìn thấy họ, đám học sinh Hoàng Triều học viện lại không hề có phản ứng gì, tựa như đã biết trước điều đó.
Câu nói vừa rồi là do một lão nhân cao lớn áo đen, tóc bạc thốt lên.
Trong đôi mắt của Lạc Khắc lộ ra vẻ kinh sợ, lẩm bẩm nói:
“Không ngờ đến cả cường giả Nhân Kiệt Cảnh ngũ trọng thiên như lão quản gia cũng bị ngươi phát hiện. Chẳng lẽ chúng ta có chênh lệch lớn như vậy sao?”
Lúc này Yêu Dạ làm sao có thể nghe thấy lời Lạc Khắc nói nữa chứ, mà cho dù có nghe thấy thì hắn cũng không quá để ý. Mặc dù hắn phát hiện mấy người âm thầm ẩn núp, bảo vệ đoàn người Lạc Khắc nhưng hắn cũng không nói thêm gì mà lại tiếp tục hành trình tu luyện của mình.
******
Trong khoảng thời gian Yêu Dạ một lần nữa tiến sâu vào trong Đại Hoang Sơn Mạch, tiếp tục con đường tăng cường thực lực của mình. Do đuổi giết ma thú Tướng Giai cấp một Hỏa Diễm Tê Ngưu mà hắn vô tình đi tới trước một cái khe sâu nóng rực. Mãi đến khi tiến vào, hắn mới phát hiện ra đây là một ngọn núi lửa đang hoạt động, tụ tập vô số ma thú thuộc tính hỏa.
Vì tu luyện Phượng Hoàng Niết Bàn Tâm Kinh, thậm chí Yêu Dạ có thể cảm nhận được sự sinh động của Hỏa Năng Lượng ở nơi đây.
“Địa phương này rất tốt, ngươi hoàn toàn có thể tu luyện ở đây để luyện hóa Hỏa Năng Lượng thành nguyên lực. Chỉ cần luyện hóa Hỏa Năng Lượng thành Hỏa Nguyên Lực, năng lượng của ngươi sẽ có sự biến hóa khổng lồ cả về lượng lẫn chất.”
Đó chính là sự giảng giải của Độc Cô Cầu Bại.
“Liệt Thiên, tên đểu cáng! Sao ngươi dám cướp đoạt Thánh Dương Quả?”
Đúng lúc Yêu Dạ chuẩn bị tiến vào khe núi, tiến hành hấp thu năng lượng để Luyện Khí Hóa Nguyên, thì một tiếng gầm gừ động trời vang lên.
“Cướp đoạt? Chỉ cần là món đồ lão tử coi trọng thì đều là của lão tử. Ta cướp đoạt đấy, thì sao nào? Muốn đánh nhau hả?”
Một âm thanh lưu manh vang lên, không hề có chút sợ hãi nào.
Yêu Dạ giật mình, từ uy thế mà hai người kia bộc phát ra, chắc chắn họ không phải là nhân vật tầm thường. Mà món đồ do hai nhân vật không tầm thường tranh cướp chẳng lẽ lại là món đồ tầm thường sao?
Tâm tư Yêu Dạ khẽ động, người đã tựa như một làn khói, lặng yên tiến vào sâu bên trong khe núi lửa khổng lồ.
-o0o-