“Chết tiệt, đồ khốn kiếp, ta liều mạng với ngươi!”
Thanh âm Liệt Thiên phẫn nộ truyền ra. Lập tức có hai cỗ lực lượng khổng lồ điên cuồng va chạm vào nhau làm rung chuyển cả một vùng núi.
“Ùng…Ùng…”
Liệt diễm tràn ngập cả hỏa sơn, từng cột lửa ngút trời không ngừng gieo rắc ra xung quanh khiến nơi đây biến thành một vùng tai họa rộng lớn. Dưới sự va chạm của hai đại cường giả, vô số ma thú bỗng dưng gặp phải đả kích mang tính hủy diệt, từng con ma thú Hỏa thuộc tính đang sống sờ sờ cứ như vậy bị dung nham núi lửa cắn nuốt sạch sẽ.
“Tới đây! Tới đây đi! Dù sao Hỏa Diễm Lĩnh này cũng là của ngươi, cho dù bị phá hủy thì lão tử cũng không thấy đau lòng tí nào!”
Thanh âm lưu manh vang lên càng làm cho Liệt Thiên tức giận. Mà lúc này, Yêu Dạ cũng cẩn thận nhích tới gần chỗ hai người đang giao chiến.
Khi tiếp cận được nơi xảy ra giao tranh, hắn mới phát hiện hai đại cường giả đang chiến đấu hóa ra lại là hai con ma thú, càng ngạc nhiên hơn khi hai con ma thú này đều có thể nói được tiếng người. Một con có hình dạng sư tử, thân cao hơn mười thước, còn một con có dáng dấp của loài Ô Nha!
“Lão sư, đây là ma thú cảnh giới nào?”
Nhìn hai con ma thú đang tranh đấu, trong mắt Yêu Dạ lộ ra một tia ngưng trọng, khí thế kinh khủng của cả hai đều vượt xa con Ám Kim Tích Bối Địa Long lúc trước, hơn nữa nhìn hình dạng kì dị của chúng, cộng với việc chúng có thể nói được tiếng người thì chỉ sợ đây không phải là loại ma thú đơn giản. Chí ít chúng cũng phải là Tương Giai cao cấp ma thú lĩnh chủ, so với ma thú Tương Giai có cảnh giới ngang hàng thì chúng còn hùng mạnh hơn.
“Ừm, nếu như ta đoán không sai thì hẳn bọn chúng là ma thú Tương Giai cấp chín đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa là có thể đột phá lên Hoàng Giai cảnh giới. Sở dĩ bọn chúng tranh đoạt Thánh Dương Quả kia chỉ sợ là vì nó có thể giúp cho bọn chúng tiến hành đột phá. Nếu hiện tại ngươi động thủ cùng bọn chúng, thì chúng chỉ cần dùng một ngón tay út là cũng có thể làm ngươi hôi phi yên diệt, bất quá…”
Độc Cô Cầu Bại đột nhiên ngừng lại, trong giọng nói tràn ngập thần bí.
“Vâng, ý của lão sư là…?”
Yêu Dạ lúc này đã sớm bị trận chiến giữa hai đại cường giả ma thú hấp dẫn. Nếu muốn trở thành một cường giả thì bản thân phải học tập không ngừng. Thông qua quan sát cách vận dụng lực lượng của hai cường giả ma thú, Yêu Dạ bỗng nhiên có một loại cảm giác thông suốt. Hắn tin rằng qua lần quan sát này, việc tu luyện của mình sẽ càng trở nên thông thuận!
“Ngươi có muốn đánh một trận với hai con ma thú Tương Giai cấp chín đỉnh phong này không? Việc đó sẽ giúp gia tăng kinh nghiệm chiến đấu của bản thân ngươi!”
Lời nói của Độc Cô Cầu Bại khiến Yêu Dạ thiếu chút nữa là bại lộ hành tung vì hưng phấn. Sau đó, hắn cố gắng đè nén sự hưng phấn trong lòng, thanh âm run rẩy nói:
“Mong lão sư thành toàn.”
“Được, ta có thể cho phép ngươi vận dụng được lực lượng của ta. Tuy nhiên ngươi cũng phải đáp ứng ta một điều kiện.” Độc Cô Cầu Bại nói.
“Lão sư xin cứ nói.” Yêu Dạ vội vã hối thúc.
“Nếu đã vận dụng lực lượng của ta thì ngươi chỉ được phép thắng, không cho phép bại. Độc Cô Cầu Bại ta cả đời bất bại cho nên lần này cũng không thể ngoại lệ.” Độc Cô Cầu Bại đầy ngạo nghễ nói.
Nghe trong thanh âm của Độc Cô Cầu Bại tràn ngập ngạo khí coi rẻ thiên địa quần hùng, Yêu Dạ cũng có một cảm xúc tương tự lay động trong lòng. Sự kiêu ngạo này không bao lâu sau hắn nhất định sẽ có.
“Ta tuyệt đối sẽ không làm lão sư thất vọng!” Yêu Dạ kiên định nói.
“Ừm…”
Tiếng cười nhạt của Độc Cô Cầu Bại khẽ truyền vào tai Yêu Dạ, đồng thời một nguồn lực lượng vô cùng mênh mông từ trong thân thể Yêu Dạ bạo phát ra ngoài.
Khí thế trên người hắn điên cuồng dâng lên giống như một thanh Thiên kiếm được xuất ra khỏi vỏ, có uy năng thông thiên triệt địa, phong mang phát ra có thể chém thần trảm quỷ, chặt đứt hết thảy mọi thứ trên thế gian. Khi khống chế cỗ lực lượng hủy thiên diệt địa này, Yêu Dạ mới cảm giác được lực lượng của riêng bản thân mình quá nhỏ bé so với nó.
Một hư ảnh khổng lồ giống như một cự thần trong trời đất xuất hiện sau lưng Yêu Dạ. Đây chính là hư ảnh của một Kiếm Thần bất bại, trong tay không có kiếm nhưng trong tâm, trong mắt, trong người lại tràn ngập kiếm khí có thể cắt đứt cả âm dương. Khi hai con ma thú cảm nhận được chân linh lực lượng của Độc Cô Cầu Bại, trong lòng chúng cũng run rẩy một trận.
“Lực lượng thật đáng sợ, chẳng lẽ là Hoàng Giai ma thú? Không, không phải, cho dù là Hoàng Giai ma thú cũng không thể có khả năng làm cho ta run sợ như thế, người này rốt cục là ai?”
Ngọn lửa trên lông bờm Liệt Thiên Sư Hoàng nhảy múa kịch liệt, tựa như tâm trạng hiện tại đang lo lắng của nó.
Mà con ma thú có hình dáng Ô Nha kia cũng đang gắt gao nhìn vào cỗ khí thế của Độc Cô Cầu Bại trên người Yêu Dạ. Trong con mắt màu nâu đồng của cũng nó tràn ngập sự kiêng kỵ.
“Ê! Liệt Thiên, người mới đến này chỉ sợ không có ý tốt. Chi bằng hai chúng ta liên thủ đối phó hắn, ngươi thấy thế nào?”
Trong giọng nói của con ma thú hình dáng Ô Nha không hề có chút khách khí, rất hồn nhiên không coi ma thú lĩnh chủ Tương Giai cấp chín đỉnh phong kia ra gì.
Tuy nhiên, trước mắt đột nhiên xuất hiện một đại địch, Liệt Thiên Sư Hoàng cũng không hơi đâu mà đi so đo lời nói với nó, chỉ hơi trầm tư một lúc rồi sau đó liền đáp ứng.
“Hưu…”
Ngay khi hai đại cường giả ma thú đạt thành quan hệ hợp tác tạm thời, Yêu Dạ liền phát động công kích. Với thực lực của hắn bây giờ thì không thể duy trì quá lâu lực lượng chân linh của Độc Cô Cầu Bại, vì vậy hắn muốn trong khoảng thời gian có hạn đó đánh bại hai đại ma thú Tương Giai cấp chín đỉnh phong này.
Lúc này, cả người Yêu Dạ tản mát ra một cỗ khí thế tựa như thần binh hạ phàm, phong mang bén nhọn không gì cản nổi. Hắn xuất ra một quyền xé rách không khí, tạo thành một loại thanh âm chói tai, đó là do tốc độ đã đạt đến cực hạn thì mới sinh ra được thanh âm như vậy.
Cảm thụ được trong hư không tràn ngập kiếm khí phong duệ, nhưng Liệt Thiên Sư Hoàng vẫn ngang nhiên xông lên đón đỡ, bàn tay lớn như cự mộc cũng đánh ra một quyền hướng về phía quyền đầu của Yêu Dạ.
“Ầm…”
Lực lượng của hai người nhanh chóng đụng vào nhau, tạo ra những tiếng sấm liên tục và mênh mông cuồn cuộn vang khắp cả bầu trời, suốt mười dặm địa vực xung quanh Hỏa Diễm Lĩnh cũng có thể nghe được âm thanh va chạm này.
Thủ chưởng của Liệt Thiên Sư Hoàng như đụng phải một khối thiết bản. Hắn lập tức co rút lại, cả người nhanh chóng bị đẩy lùi ra sau, còn Yêu Dạ thế như chẻ tre hướng theo Liệt Thiên Sư Hoàng giết tới.
Mặc dù thân hình Yêu Dạ không thể so sánh với Liệt Thiên Sư Hoàng, nhưng trong con mắt Liệt Thiên Sư Hoàng lúc này, Yêu Dạ còn cao to hơn một ngọn núi lớn.
“Toái Tinh Đại Thủ Ấn!”
Thanh âm Yêu Dạ vang dội cả khe núi, tựa như lợi kiếm xuất vỏ khiến cho mọi sinh vật xung quanh Hỏa Diễm Lĩnh đều có cảm giác thân thể bị cắt phá. Trải qua thể nghiệm như vậy làm cho tất cả ma thú đều cảm thấy sợ hãi, cỗ lực lượng này quả thật quá mức đáng sợ.
“Ầm…”
Lực lượng vô song bá đạo đánh lên người Liệt Thiên Sư Hoàng, khiến xương cốt toàn thân hắn liên tiếp phát ra những âm thanh như sấm rền.
“A!”
Tiếng kêu thảm thiết của Liệt Thiên Sư Hoàng vang vọng khắp khe núi.
“Thực Nhật Ô chết tiệt, ngươi còn không mau động thủ thì Thánh Dương Quả sẽ bị cướp đi mất.”
Diện mạo Liệt Thiên Sư Hoàng lúc này cực kì đáng sợ, máu tươi từ ngũ quan chảy ra, tạo thành những vệt dài trông như huyết xà trên khắp khuôn mặt hắn, tựa hồ như một chiêu Toái Tinh Đại Thủ Ấn của Yêu Dạ đã khiến cho máu trong người Liệt Thiên Sư Hoàng phun hết ra ngoài.
“Liệt Thiên, người này quá mạnh mẽ, Thánh Dương Quả kia ta không cần nữa, cho dù muốn nhưng cũng phải còn mạng thì mới hưởng thụ được a!”
Thanh âm của Thực Nhật Ô làm cho Liệt Thiên Sư Hoàng tức đến phát điên, hắn không nghĩ tới con quạ này lại lưu manh, tham sống sợ chết như vậy.
“Thực Nhật Ô, tên khốn kiếp này, ngươi cứ chờ đấy, Liệt Thiên ta đối với ngươi không chết không thôi.”
Liệt Thiên Sư Hoàng thấy tình thế như vậy liền nhanh chóng rời đi, nếu không dù có lưu lại thì cũng chỉ bị ăn đòn thêm.
“Ô, không thể nào…!”
Yêu Dạ nhìn hai đại cường giả ma thú cứ như vậy mà rút lui, trong lòng không tránh khỏi một trận buồn bực.
“Hừ, vẫn còn chưa thỏa mãn nữa sao? Nếu như chúng liều mạng đối phó thì người chết sẽ là ngươi đấy, còn không nhanh hái Thánh Dương Quả đi! Ta cảm giác được Thánh Dương Quả này có thể trợ giúp ngươi đột phá lên Nhân Kiệt Cảnh.”
Thanh âm Độc Cô Cầu Bại vang lên.
Yêu Dạ cũng chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu, hắn cũng biết nếu không phải hai đại cường giả ma thú vừa rồi e ngại lực lượng chân linh của mình, thì chỉ sợ cuộc chiến vừa rồi cũng không kết thúc đơn giản như vậy. Nhưng dù sao, chính vì sự băn khoăn e ngại đó mới khiến cho Yêu Dạ trở thành người thắng lợi cuối cùng.
Cảm nhận được sự biến hóa kinh người ở bên trong thân thể, khuôn mặt Yêu Dạ liền lộ ra một tia vui mừng. Hắn liền nhanh chóng hái Thánh Dương Quả xuống, rồi không chút do dự đem nuốt ngay vào miệng.
“Ầm….”
Lập tức Thánh Dương Quả liền biến thành một dòng nước ấm áp chảy vào trong bụng Yêu Dạ. Ngay sau đó, một luồng lực lượng tựa như dung nham núi lửa từ trong thân thể Yêu Dạ điên cuồng bạo phát ra ngoài.
-o0o-