Đến ngày hôm sau tiếng kèn triệu tập thổi lên, Tất Duy Tư từ trong giấc ngủ say tỉnh lại, hắn vặn eo bẻ cổ thì mới phát hiện khối hào mã bài vẫn im lặng đặt ở trên tủ đầu giường, sau đó hắn nhìn về phía đối diện, hai bạn cùng phòng tạm thời mang một đôi mắt thâm quầng, trên mặt có vết bầm, xem ra tối hôm qua bản thân đang ngủ say, bọn họ xác thực đã tranh đoạt một phen.
Chuyện này làm Tất Duy Tư khanh khách bật cười nói:
- Nhìn không ra hai vị lại là quân tử?
Hai vị đồng nghiệp không khỏi đồng thời kêu lên một tiếng ũ rũ, yên lặng chỉnh lý hành trang.
Một cái đầu đột nhiên từ giường trên dò xét xuống:
- Buổi sáng tốt lành nga!
Thật sự dọa Tất Duy Tư giật cả mình, đó dĩ nhiên là nữ hài tử, cực kỳ xinh đẹp, một đôi mắt cười rộ lên là hai vầng loan nguyệt, rất là đáng yêu, trước ngực ba đào là trong đám bạn cùng lứa mà Tất Duy Tư từng thấy là hùng dũng nhất, xem ra nàng bình thường dinh dưỡng rất tốt, không được hoàn mỹ chỉ là da của nàng hơi ngăm đen, thoáng có điểm thô ráp.
- Người dọa người, hù chết người, chờ chút, đây không phải là ký túc xá nam sao? Mặc dù chỉ là tạm thời!
- quái lạ! Sau này khi ngươi trở thành Dong Binh, đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ dã ngoại, chẳng lẽ cũng phải so đo cái hiềm nam nữ mà không cần đi ngủ? Dong Binh ký túc xá không phân biệt nam nữ!
Nữ hài nhẹ nhàng linh hoạt liền từ trên giường trở mình xuống, ngồi xuống bên người Tất Duy Tư.
- Có đạo lý! Ngươi biết thật nhiều.....
Đối với cô bé này làm ra động tác lớn như vậy, giường chiếu lại cũng không lắc lư chút nào, Tất Duy Tư hơi khiếp sợ, mỹ nữ này thân thủ không đơn giản à, ít nhất trước kia trong cô nhi viện cũng không có ai làm được.
- Hừm! Đây là một hạng cải cách năm nay của Liệt Dương mà thôi, trước kia ngược lại không phải như thế....
Nàng liếc qua hai thiếu niên đang dọn đồ phía đối diện kỳ thật vẫn vãnh tai lắng nghe, cười bổ sung nói:
- Có điều các người cũng không cần vội kích động cao hứng, nếu cùng trong túc xá phát sinh phi lễ, thậm chí hành vi cưỡng gian, nhẹ thì đuổi khỏi học viện, nặng thì trục xuất hoặc xử tử!
Tất Duy Tư rất rõ ràng nghe được hai vị đối diện ngược lại hít một hơi lãnh khí, nữ hài vừa cười nói:
- Kỳ quái sao ta biết nhiều như vậy chứ gì? Bởi vì phụ thân ta là đạo sư trong Liệt Dương!
" Cái này.... Hẳn là có bảo tống danh ngạch mới đúng chứ? Ngươi vì sao...."
Tất Duy Tư nghi hoặc mở trừng hai mắt.
- Bởi vì, ta muốn chứng minh thực lực của mình!
Nữ hài còn đang cười, trong nụ cười tăng thêm một phần tự tin.
Tất Duy Tư thu hồi hào mã bài, hào phóng hết sức đưa cho cô bé kia, nịnh nọt cười nói:
- Hối lộ bạn này, bạn đem chứng minh bản thân, còn bảo tống danh ngạch kia đưa cho tớ đi!
- A?
- Lại thêm hai khối thịt khô nữa! Mình thật sự rất có thành ý!
- Ha ha....
Nữ hài vui tươi hớn hở nở nụ cười, lộ ra hàm răng trắng noãn dị thường,
- Ngươi quả nhiên là tiểu tử thú vị, tối hôm qua cố ý đem hào mã bài bỏ ra, sau đó ta đi đến ngươi không biết, hai vị đối diện đánh nhau ngươi cũng không biết, hiện tại lại..... Ha ha!
Nói rồi, nữ hài lại nhịn không được ha hả bật cười, bởi vì đối phương biểu lộ thật sự quá nghiêm túc.
Tất Duy Tư thầm nói:
- ngươi nói thẳng ta ngủ như heo đi...
Kèn lại thổi lên lần nữa, cửa ký túc xá tạm thời bị người đẩy ra, người đẩy cửa không dừng lại, một đường đẩy từng cánh cửa trên hành lang, một đường la:
- Nắm chắc thời gian, lập tức tập hợp! Tiếng kèn lần thứ ba vang lên, ai chưa tới sẽ trực tiếp bị đào thải!
Hai vị nam sinh còn muốn mè nheo nghe chút tình báo, nhưng thấy người tới vừa nói như vậy, tranh thủ thời gian vội vàng chạy ra ngoài.
- Đi thôi! Ta gọi là Mật Sắt Lỵ, còn ngươi?
Nữ hài hào phóng đưa tay về Tất Duy Tư.
- Tất Duy Tư!
- Tiểu tử thú vị... À, thật ra, xem như ở trong Liệt Dương, cũng ít có người nhìn được như ngươi!
- Úc, nếu như bạn đối với thân thể của mình có ý kiến, cũng có thể thương lượng! Thế nào? đem báo tống danh ngạch chuyển nhượng cho mình đi!
- Ha ha....
"...."
Trên quảng trường lớn trụ sở huấn luyện, người phụ trách chiêu sinh Liệt Dương lần này A Tạp Địch Á đang lắng nghe báo cáo liên quan đến chiêu sinh, hắn một thân chế phục xanh da trời chỉnh tề, tinh thần vô cùng phấn chấn, mục quang thỉnh thoảng xẹt qua phía dưới nơi đang hội tụ các chuẩn học viên.
- .... Khải Lạc Cách, ngươi phụ trách công tác hộ tống tiếp nhận Hồng Lân Đồng à? Có phát hiện gì kinh hỉ không?
A Tạp Địch Á đem ánh mắt ném về phía một vị cấp dưới.
- Có một tiểu tử thú vị, gọi là Tất Duy Tư!
Khải Lạc Cách từ giữa đồng liêu đứng lên, nhớ tới bộ dáng lười biếng của Tất Duy Tư, bên khóe miệng kìm lòng không được mỉm cười.
- A, Tất Duy Tư....
A Tạp Địch Á nhíu nhíu mày, hắn đã nghe qua cái tên, rất nhanh, hắn từ trong trí nhớ tìm ra, đó là hài tử biểu hiện xuất sắc nhất trong sơ thí Hồng Lân Đồng, cơ hồ là dùng lực lượng một người, làm cho tuyệt đại đa số mọi người thông qua sơ thí, nhân viên học viện đã đem hắn liệt vào đối tượng khảo sát trọng điểm.
- Ừm, ngươi đối với hắn ấn tượng sơ bộ như thế nào?
Khải Lạc Cách nhớ lại khuôn mặt tươi cười của Tất Duy Tư:
- Hắn tựa hồ vô luận ra sao, đều có thể bảo trì thong dong, trầm ổn và tỉnh táo thứ không thuộc về tuổi của hắn, có được bề ngoài xuất sắc, nhưng cá nhân tôi cho rằng, khí chất của hắn càng có khả năng hấp dẫn mọi người, rất dễ dàng làm cho người khác sinh ra hảo cảm đối với hắn, khuyết điểm là, cá nhân tôi đánh giá hắn là một người thập phần lười nhác!
A Tạp Địch Á như có điều suy nghĩ nhẹ gật đầu, mục quang không khỏi lại lướt về phía dưới, Khải Lạc Cách từ ánh mắt của hắn nhìn theo, phát hiện phương hướng ký túc xá, Tất Duy Tư và một nữ hài đang chậm rãi đi trong đám người, Tất Duy Tư tựa hồ nói đến cái gì, cô bé kia thì ha ha cười lớn.
Khải Lạc Cách mỉm cười nói:
- Đại nhân, đó là Tất Duy Tư!
- À, rất tuấn tú.... Khiến ta nhớ lại bản thân lúc trẻ.
A Tạp Địch Á nhẹ gật đầu.
- Ách - - -
- Bên cạnh hắn chính là Mật Sắt Lỵ, tiểu nữ nhà Nặc Lâm?
-.... Đúng vậy, đại nhân! Đợi lát nữa khảo hạch, chúng ta có cần hay không đặc biệt....
- Không cần chiếu cố! Lão Nặc Lâm cũng không hy vọng loại tình huống này phát sinh!
"..."
Sau buổi diễn thuyết ngắn gọn, các chuẩn học viên đã tách ra tiến vào chu vi sân huấn luyện.
Tất Duy Tư cùng hơn ba trăm người còn lại bị dẫn vào một gian kiến trúc hình tròn, có một bãi bóng lớn nhỏ, hai bể thủy tinh rất lớn trong suốt dị thường bị đặt ở trung ương sân huấn luyện, bên trong là chất lỏng trong suốt, cũng không biết là loại chất lỏng ký sinh đằng nào, cuối cùng là vật thể màu sắc rực rỡ giống như hải tảo, quanh bể còn đặt mấy cái thang.
Các thiếu niên thấp giọng nghị luận, nhân viên giám thị cũng không quát bảo ngưng lại, bắt đầu đem mộc xa bên cạnh sân huấn luyện từng chiếc đẩy tới, phía trên chất đầy quần áo hai màu hồng lam.
- Đó là gì vậy? Khảo đề là gì
Tất Duy Tư dùng bả vai đụng nhẹ Mật Sắt Lỵ.
- Nước Lộ Thủy đằng, chất lỏng gần với nước trong nhất. Vấn đề thứ hai sao, không biết!
Mật Sắt Lỵ sảng khoái trả lời.
- Bạn không phải từ trong Liệt Dương ra...
- Khảo đề bị phong bế! Năm trước là tỷ thí nín thở tìm vật, thuận tiện ẩu đả, ai biết năm nay là cái gì, còn phát quần áo! Thực kích thích, cái sân huấn luyện này thường ra nan đề rất thú vị!
Ánh mắt Mật Sắt Lỵ lập loè ra quang mang hưng phấn.
- Thật là xui xẻo à....
Tất Duy Tư lắc đầu ai thán.
- Uy, làm Dong Binh chính là vì kích thích, ngươi làm Dong Binh là vì cái gì?
- Vì mỗi ngày có thể ăn thịt!
Tất Duy Tư nghiêm nghị trả lời.
- Ha ha.... Ngươi thực tếu!
Mật Sắt Lỵ nở nụ cười một hồi, thấy Tất Duy Tư mặt không biểu tình, đành phải nói:
- Đừng lo lắng, đợi lát nữa ta sẽ chiếu cố ngươi! Lén nói cho ngươi biết, thực lực của ta đã là Xích Thiết cấp cao giai, chuẩn Bạch Ngân! Nhưng ngươi đừng nói cho người khác biết!
Nàng nói là nói như thế, âm lượng cũng không thu nhỏ, còn nhìn xem chung quanh, có ai nghe được "Bí mật" khiến người khiếp sợ hay không.
Nàng thấy Tất Duy Tư vẫn thờ ơ, lại nói:
- Mười sáu tuổi chuẩn Bạch Ngân a, còn là một nữ sinh, ngươi không tỏ vẻ gì sao?
- Oa, bạn thật sự lợi hại nha....
Tất Duy Tư đành phải tỏ vẻ một cái, tiếp theo khuôn mặt tươi cười sùng bái lại thu hồi, vẻ mặt đau khổ nói:
- Mật Sắt Lỵ ơi, ta càng xem càng không ổn, bảo tống danh ngạch của ngươi kia rốt cuộc có cơ hội chuyển nhượng không?
Trên đỉnh hai cái bể, đã có nhân viên giám thị thả ra ma sủng, đó là hai đầu cùng loại với hạc ở kiếp trước của Tất Duy Tư, màu sắc là một lam một hồng, ước chừng cao bảy tám thước, mặc dù không có phát ra kêu to, nhưng từ trên cao nhìn xuống quan sát bọn họ, mỏ chim thật dài xác thực có thể tạo thành áp lực cho mọi người.
- tự tin bản thân chút đi, được không, Tất Duy Tư? Ta cảm thấy ngươi rất không tồi, cách thiên tài cũng chỉ xa một bước.
Mật Sắt Lỵ ủng hộ Tất Duy Tư, còn giẫm giẫm chân, tỏ vẻ khoảng cách giữa hai người xác thực chỉ có một bước.
Tất Duy Tư cười khổ càng thâm:
- Thôi, tối hôm qua thiên tài nằm ngủ tại giường trên, ta cách thiên tài chỉ có một miếng ván...
- Tốt lắm, yên tĩnh! An tĩnh lại, chư vị - - -
Một nhân viên giám thị lực lưỡng trong đó đứng ở chỗ cao, cũng là trên mép bể, cái mép hẹp như thế, làm cho người khác không thể không tán thưởng hắn mặc quần vẫn có thể bảo trì thăng bằng.
Hắn đang nói chuyện, hai cái bể đã sát vào một chỗ, bức tường chắn thủy tinh đã bị rút ra, đổi lại là một hàng rào gỗ màu đen đận, trên hàng rào có sáu cánh cửa, người lực lưỡng chỉ chỉ vài cánh cửa phía dưới, lớn tiếng nói:
- dưới đây, ta bắt đầu giảng thuật quy tắc khảo hạch!
- Hào mã bài số cuối là số lẻ đứng ở bên trái, hào mã bài số cuối là số chẵn đứng ở bên phải! Tốt lắm, bên trái mặc quần áo màu lam, bên phải mặc y phục màu hồng! Thuộc về thi đấu đối kháng đoàn thể, lập tức bắt đầu!
Lúc này, Tất Duy Tư bi ai phát hiện, hắn cùng với người được xưng che chở chính mình, Mật Sắt Lỵ tiểu thư chuẩn Bạch Ngân cấp thực lực tách ra, hắn là số lẻ còn người ta số chẵn.