Trong phòng họp, A Tạp Địch Á cau mày đọc qua báo cáo khảo hạch hôm nay , ở phía dưới hắn là các quan chủ khảo trường thi, mà ngồi sau lưng vài quan chủ khảo, là trợ thủ và ký lục viên của bọn họ.
- Năm nay tỉ lệ tử vong hơn xa với năm vừa rồi, đây là một chuyện tình làm cho người ta chán ghét.....
A Tạp Địch Á trầm giọng nói.
- Đại nhân, cải cách đều luôn trả giá rất nhiều, người thông qua năm nay cũng so với năm trước càng có thực lực hơn....
Một danh giám khảo bên phải hắn dè dặt đáp lại.
- Cải cách....
A Tạp Địch Á buồn bực hừ một tiếng.
Rốt cục, hắn lật đến một phần báo cáo, lông mày giãn ra, bên khóe miệng cũng hiện ra tiếu ý nhẹ nhàng, dò xét gõ gõ phần báo cáo, cười nói:
- Rất tốt, bọn họ sáng tạo ra tỉ lệ thông qua cao nhất lịch sử Liệt Dương."
Chúng giám khảo khuôn mặt cũng theo đó buông lỏng, ý tứ hàm xúc trên tiếu dung mặt trưởng quan, này là hội nghị không cần áp lực như vậy.
- Ân, lại là hắn... Cường Ni, ngươi thấy thế tên tiểu tử này thế nào?
A Tạp Địch Á đem ánh mắt ném về phía người lực lưỡng trên trường thi Tất Duy Tư hôm nay.
Người lực lưỡng biết rõ đối phương chỉ là ai, cười nói:
- Rất tuấn tú, có thể in ấn lên sổ tay tuyên truyền chiêu sinh của chúng ta.
- À, còn gì nữa không?
- Cùng nha đầu nhà Nặc Lâm quan hệ tựa hồ không tệ, bọn họ khả năng sẽ có một chân, không phải, là khả năng phát triển không gian tương lai, ách.....
Người lực lưỡng đang nói thì lại nấc rượu một cái.
Trong một hồi tiếng cười nhẹ nhàng, A Tạp Địch Á gõ gõ bàn, trầm giọng nói:
- Cường Ni, ngươi lại uống rượu? Mà thôi, để sau ta lại cùng ngươi thảo luận vấn đề uống rượu... Ta hỏi ngươi, tiểu gia hỏa kia năng lực thế nào?
Cường Ni nhanh che dấu tiếu ý ngượng ngùng, nghiêm nét mặt nói:
- Sức quan sát rất mạnh, trong hoàn cảnh hôn loạn thế vẫn có thể trước tiên tìm được lối ra chính xác, hiểu được tiến thối, không câu nệ quy tắc, biết cùng địch nhân thỏa hiệp đạt thành mục đích, à, dáng người cũng không tệ, ta rất thưởng thức hắn.... Về câu cuối cùng kia, trường quan người có thể ở trang thứ hai đếm ngược tìm được lời bình của tôi....
Mọi người lại cười, trong đoàn thể này Cường Ni vốn nhân duyên không tệ, thuộc về một trong những quả vui vẻ, A Tạp Địch Á không thể không lại vỗ nhẹ hai cái, nói:
- Khuyết điểm?
Sau đó chính hắn cũng cười, mắng:
- Dáng người liên quan gì hả? Ngươi đồ hỗn trướng này, viết lên đó mấy lời bình loạn nhảm nhí, đánh giá cuối năm của ngươi sẽ là bình luận quá kém!
Mọi người trong tiếng cười, Cường Ni không chút giác ngộ bị trào phúng, cũng vui vẻ ha ha nở nụ cười, thật vất vả làm hội nghị trở lại trong trật tự, hắn trả lời:
- Tiểu gia hỏa này nhát gan cẩn thận quá mức, tuy kỹ năng bơi tốt nhất trong tất cả mọi người, nhưng từ đầu tới đuôi đều không thấy hắn xuất thủ, mỗi lần phát sinh xung đột hắn chạy trốn đều là nhanh nhất, ta rất hoài nghi vũ kỹ của hắn hẳn là không ra sao.
- Àh, hiểu rồi....
A Tạp Địch Á đem báo cáo còn lại đọc qua một lần sau, chậm rãi nói:
- Tốt lắm, chư vị, kế tiếp chúng ta phải chọn ra hai vị trực tiếp thông qua, bọn họ không cần tham gia vòng khảo hạch cuối cùng, đây là ban thưởng đối với ngừoi biểu hiện vượt trội!
- Ta đề nghị Tất Duy Tư! Tuy khuyết điểm của hắn rất rõ ràng, nhưng hắn có cái nhìn đại cục, lực quan sát của hắn đủ để cho hắn trở thành người trực tiếp thông qua....
- Nha đầu nhà Nặc Lâm kia! Mật Sắt Lỵ là người vũ kỹ cao nhất giữa tất cả, Xích Thiết cấp cao giai, hắc, chuẩn Bạch Ngân nha, tin tưởng rất nhiều người đang ngồi cùng nha đầu kia đơn đấu, đều chưa hẳn là đối thủ của nàng...
- Lan Bối Khắc, năng lực tổng hợp lại mạnh nhất! Ân... Còn phải nhắc nhở các vị một trọng điểm, chớ quên, hắn là cháu nội viện trưởng....
"....."
Lông mày A Tạp Địch Á không khỏi nhăn lại, cháu nội viện trưởng vừa đủ mười sáu tuổi, vì thể hiện sự công chính, hắn mệnh lệnh cháu của mình phải tham gia khảo hạch, vị công tử kia tuy ngàn vạn không muốn, nhưng cũng không thể không xuất hiện ở đó, để hắn tiếp tục thi vòng cuối cùng, trừ phi đặc biệt chiếu cố, bằng không tám chín phần mười sẽ không cách nào thông qua, chuyện này thật sự đáng sợ, bọn hắn rất khó hướng cao tầng khai báo...
Vì cuộc sống thỏa hiệp, hay là vì nhân tài kháng tranh....
Cuối cùng, hắn thở dài, lựa chọn để quần chúng bỏ phiếu quyết định.
Con mắt quần chúng sáng như tuyết ,đồng thời suy nghĩ cũng là lý trí, cuối cùng nhất, Lan Bối Khắc và Mật Sắt Lỵ được phiếu tuyển cao, trở thành người thông qua trực tiếp.
Một vị là cháu nội viện trưởng, một vị khác là hậu nhân nhà Nặc Lâm ở trong Liệt Dương rất có danh vọng.
Tất Duy Tư cũng đã lấy được không ít phiếu bầu công chính, nhưng đó là danh thứ ba không hề ý nghĩa.
Trong túc xá tạm thời, chỉ còn lại hai người Tất Duy Tư và Mật Sắt Lỵ, hai vị bạn cùng phòng tạm thời kia, đoán chừng là khảo hạch thất bại, hoặc còn đang phòng điều trị khẩn cấp, có lẽ đã được Thiên Lý Thứu đưa về nhà.
- Tất Duy Tư a, phỏng chừng ngươi khẳng định bằng cao phiếu được tuyển thành người trực tiếp thông qua, Hmm, sớm chúc mừng ngươi!
Giường trên truyền đến thanh âm của Mật Sắt Lỵ.
- Cám ơn.... chẳng qua có thể nói cho ta biết chăng, Liệt Dương ngoại trừ ngươi ra, còn có con của vị đại nhân vật nào cũng tới tham gia khảo hạch năm nay không?
Tất Duy Tư không yên lòng nhìn ngoài cửa sổ, nhằm phân tán chú ý, bởi vì Mật Sắt Lỵ đôi chân dài tại mép giường đung đưa, thật sự đẹp mắt, cô nam quả nữ trong phòng, hắn không hy vọng chính mình từ người lột xác thành cầm thú, trọng điểm là cho dù lột xác thành cầm thú, cũng vô pháp thực hiện được, bởi vì hắn căn bản không phải đối thủ của người ta.
Mật Sắt Lỵ đếm vài danh tự ra, Tất Duy Tư cười khổ nói:
- Là ta chúc mừng ngươi a, ngươi và Lan Bối Khắc đã trở thành người thông qua trực tiếp, tin tưởng phần văn kiện đã được đóng dấu!
- Ngươi sao lại khẳng định như vậy... Hừ, ta mới không cần, vòng cuối cùng là đến thụ hạ thế giới, nhiều kích thích lém, ta đã muốn đi lâu rồi ....
Mật Sắt Lỵ thanh âm tràn ngập ước mơ làm Tất Duy Tư rùng mình một cái, thụ hạ thế giới, một thế giới hoàn cảnh ác liệt, mặc dù có đủ loại tài nguyên phong phú, nhưng đồng thời cũng có đủ loại ma thú hung hãn, mỗi một khắc đều có thể là giây cuối cùng sinh mạng của ngươi....
Hắn quyết định không đi tự hỏi cái vấn đề làm người ta sợ hãi, nói:
- Mật Sắt Lỵ, ngươi không phải mang vài cuốn sách sao? Ném một quyển xuống cho ta xem chút.
- Oa..... 《tính cảm và tính lý luận 》, xem cũng biết là một quyển sáng tác vĩ đại!" Tất Duy Tư chợt phát hiện ban đêm cũng không phải buồn tẻ như vậy.
- ..... Ngu ngốc, ngươi đọc ngược tên quyển sách!
Mật Sắt Lỵ tức giận đáp lại.
- A..... Nguyên lai là 《 luận lý tính và cảm tính 》, trời ạ, xem cũng biết là bản buồn tẻ vô vị, không hề tình thú gì đó! Còn có gì khác không?
Tất Duy Tư thất vọng cảm thán.
- Không khác biệt lắm đều là những quyển này.... Cha ta quyết đưa của ta, nói một Dong Binh chính thức, nhất định phải có tri thức phong phú, nội hàm hơn người, Hmm, thiên tài xem những vật này!
- Ài, lệnh tôn cổ hủ, cho ngươi mang nhiều đồ ăn vặt mới là vương đạo chứ ...
Đột nhiên, Tất Duy Tư thấy hoa mắt, vị mỹ nữ chân dài này đã nhảy xuống, ngồi xuống bên người hắn, mục quang sáng quắc đánh giá hắn.
Xuất phát từ bản năng nhân loại, Tất Duy Tư không khỏi đem mền che người:
- Uy , đại tiểu thư, cô muốn làm gì?
Mật Sắt Lỵ khanh khách cười, nhìn từ trên xuống dưới Tất Duy Tư, ánh mắt kia tựa như một vị mỹ thực gia đánh giá một món ăn mới lạ, chẳng biết tại sao, Tất Duy Tư nghĩ tới con sói xám đi vào hang thỏ trắng.
- Gian phòng này hình như chỉ có hai chúng ta à ?
Mật Sắt Lỵ vuốt vuốt cằm, cặp mắt to kia dùng sức nháy vài cái, chỉ chỉ Tất Duy Tư, lại chỉ chỉ chính mình.
- Xem ra, cô số học rất khá!
Tất Duy Tư nhích nhích vào trong giường, sau đó hắn phát hiện đối phương lại theo đó ngồi gần lại thêm.
- Trong Liệt Dương, phụ thân quản ta rất nghiêm, mỗi ngày ngoại trừ huấn luyện buồn tẻ, cơ hồ không có không gian riêng cho mình...
Mật Sắt Lỵ điềm đạm đáng yêu kể ra, nhưng ánh mắt mỹ thực gia này lại khiến Tất Duy Tư đầy cảnh giác, cho nên hắn dè dặt đáp lại:
- À, ta rất đồng tình với ngươi, có thịt ăn không?
- Uy -- -- hỗn đản! Vấn đề này phá hư tâm trạng nãy giờ của ta!
- Ta có lỗi. Rốt cuộc có hay không?
- Đương nhiên là có!
- Trách không được...
- Trách không được cái gì?
- Phát dục rất khá nha!
- Tất Duy Tư, ngươi đồ đầu gỗ này! Âm thanh độc thoại của một mỹ thiếu nữ hoàn toàn bị ngươi cắt đứt!"
Tất Duy Tư nở nụ cười, đành phải nói :
- Vậy được rồi, ngươi tiếp tục, ta tận lực không xen vào!
- Trong khu vực nhỏ chúng ta, tất cả đều là nữ sinh, nhiều lần, ta vụng trộm chuồn đi, thấy đám học trưởng Liệt Dương mặc chế phục chỉnh tề, mặt mày rạng rỡ, sau đó đến buổi tối thường nghe các tỷ tỷ lớn tuổi nói về chuyện lý thú ở bên ngoài kết giao với các nam sinh.... À, Tất Duy Tư, ngươi biết thiếu nữ mười sáu tuổi, thực tế như mỹ thiếu nữ ta, là loại tuổi gì?
Mật Sắt Lỵ tại trong mơ ước hỏi thăm Tất Duy Tư.
- Tuổi động dục!
Nàng lập tức nhận được câu trả lời khẳng định của Tất Duy Tư.
‘Ba - - -‘ mỹ thiếu nữ tức giận đánh một phát lên đùi Tất Duy Tư, cả giận nói:
- Hào khí vừa lên lại bị ngươi phá hủy, có người từng nói với ngươi chưa, ngươi thật là đầu gỗ!
- Không có, mọi người bình thường đều gọi ta là hỗn đản. Ách... Mật Sắt Lỵ, tay của ngươi không nên dời lên nữa, được không?
Mật Sắt Lỵ vẻ mặt thần thánh nói:
- Mười sáu tuổi là lứa tuổi đầy tò mò, đối với thiếu nữ mà nói, các nàng tựa như hài đồng vừa tới thế giới, hiếu kỳ quan sát thế giới thuộc về nam nữ, ngươi minh bạch ta nói gì chứ?
- Không rõ! Bất quá tay của ngươi bóp ta đau quá!
Tất Duy Tư dùng sức đẩy tay đối phương ra, bất đắc dĩ đối phương dứt khoát trực tiếp chui vào trong chăn hắn.
Trong thần sắc Mật Sắt Lỵ lại nhiều hơn vài phần hoang mang:
- Căn cứ theo lời những tỷ tỷ kia, nơi đây hẳn là từ nhỏ biến thành lớn mới đúng à!
- Các hạ lực độ như vậy, taị hạ không gãy là đáng quý lắm rồi...
Tất Duy Tư phát hiện ý đồ đối phương tựa hồ càng ngày càng rõ ràng, thân thể càng ép chặt, ba đào trước ngực Mật Sắt Lỵ không ngừng tràn về phía hắn, hắn nghiêm nét mặt nói:
- Mật Sắt Lỵ, ngươi không phải định cưỡng gian ta chứ?