…
7 ngày trước
Dưới cái nóng gay gắt như chảy mỡ, Sân trường THPT Võ Thị Sáu trông như cái chảo dầu vàng đang sôi ùng ục. Sau hồi chuông báo hiệu giờ ra chơi, từng nhóm học sinh tụm ba tụm bảy bát nháo ùa ra khỏi lớp học như ong vỡ tổ. Nhóm đá cầu, nhóm rượt đuổi, nhóm tán dóc, nhóm đi ăn,…Phía xa xa, bên trái lùm cỏ xanh có một chiếc ghế đá nghỉ ngơi một dáng người quen thuộc đang ngồi trầm tư suy nghĩ, trông vẻ kích động cơ mặt vặn vẹo hưng phấn quá mức.
Không hưng phấn sao được! Hôm nay là ngày Khả Tuấn sẽ ngỏ lời yêu với cô bạn thanh mai trúc mã mà mình thầm thương trộm nhớ bao lâu nay: Huyền Ngọc Thanh! Khả Tuấn và Ngọc Thanh quen nhau từ thời xưa xửa xìa xưa “cởi chuồng tắm mưa”. Hai người rất thân, đi đâu cũng thường đi chung, có Huyền Ngọc Thanh thì có Khả Tuấn, có Khả Tuấn thì không thể thiếu Huyền Ngọc Thanh, từ shopping mua sắm, đi ăn chơi với bạn bè, đi phá làng phá xóm, học thêm,… Hai người thường được bạn bè trêu chọc ghép đôi chung. Mỗi lần như thế mặt Khả Tuấn đỏ lên như trái cà chua trong lòng khoái trá rõ nhưng miệng cứ chối: “Không! Không phải”, Huyền Ngọc Thanh vụng về giải thích: “Chúng mình chỉ là bạn thôi à!” rồi nở nụ cười tràn ngập ánh xuân, hoa tươi sắc thắm khiến cho bao chàng trai chết lặng trong lòng. Quen nhau đã lâu, Khả Tuấn chưa ngỏ lời vì Khả Tuấn có mặc cảm tự ti, xem lại Khả Tuấn một thanh niên “cao” 1m60 lực học cũng tà tà chưa đến nỗi lết bết, người tròn trĩnh thường được bạn bè gọi là Trái Dưa, lại không có tài năng nổi bật chi bù lại Khả Tuấn có khuôn mặt dễ thương nếu cao hơn thì điển trai, tiếc nuối làm sao. Khả Tuấn rất hòa đồng thân thiện, nhiệt tình với mọi người. Trường lớp, đoàn đội ban hành hoạt động phong trào nào Khả Tuấn luôn tham gia và đứng đầu hò hét động viên, cổ vũ mọi người tham gia chung. Khả Tuấn có năng lực chọc cười bất kỳ ai. Nơi nào có Khả Tuấn nơi đó luôn tràn ngập tiếng cười, niềm vui đến nỗi trong “sổ đen” cô giáo chủ nhiệm tên Khả Tuấn được khoanh bằng bút đỏ in hoa. Đó là điểm đặc biệt của Khả Tuấn luôn khiến mọi người xung quanh có cảm giác gần gũi, thân thiện và thoải mái. Bạn bè quý mến Khả Tuấn thế mà ra.
Huyền Ngọc Thanh ngoại hình hơi bị người mẫu nha! Cao 1m70 khuôn mặt như làn gió xuân dịu dàng ấm áp, đôi mắt long lanh như hồ thu tĩnh lặng, chiếc mũi cao thanh mảnh, đôi môi nhỏ đỏ như màu máu nhìn tổng thể khuôn mặt sinh động hút hồn bao nam nhân. Huyền Ngọc Thanh sở hữu đôi chân thon dài, làn da như được tắm sữa mát lạnh, mịn màng kết hợp số đo ba vòng lý tưởng 76-60-78 khiến cho Huyền Ngọc Thanh trở thành đại mỹ nữ, cực phẩm trong cực phẩm. Nàng là một trong tam đại hoa khôi trường THPT Võ Thị Sáu mệnh danh Ngọc Thanh Tiên Nữ. Mỗi lần Khả Tuấn và Huyền Ngọc Thanh đi cùng nhau thu hút biết bao ánh mắt người khác: khinh bỉ, xem thường, ác cảm, buồn cười, ngưỡng mộ,… Người không biết còn tưởng hai chị em đi chung với nhau làm cho Khả Tuấn khó chịu không thôi!
Trên ghế đá, sau một hồi trằn trọc đổ mồ hôi sôi nước mắt Khả Tuấn đã quyết định đánh nhanh thắng nhanh trực tiếp tỏ tình với Huyền Ngọc Thanh. Phía sau, một bóng người nhón chân đi nhè nhẹ vô thanh vô tức tiến tới sau lưng Khả Tuấn. Hít một hơi thật sâu người nọ hú lên:
“Hùuuuuuuuuuu” “Áaaaaaaaa” Khả Tuấn nhảy giựt bắn lên như con ngựa khùng, tóc tai dựng lên lởm chởm, da gà nổi từng hột từng hột to bè xuyên suốt cánh tay.
“Ai? Thằng nào chơi mất dạy thế?” Khả Tuấn điên lên, máu dồn lên não đỏ gây, quay lại quát, nước miếng bay đầy trời long lanh lóng lánh( ọe! phát ói).
“Hihihi! Thằng này nè” Giọng nói nghịch ngợm trong trẻo vang lên.
Nhân ảnh người vừa đến đập vào mắt nó, Khả Tuấn định phát tiết vịt liền tịt ngòi, khuôn mặt trở nên ngượng ngùng lúng túng nhìn tếu đỉnh.
“Thanh, xin lỗi nha! Tuấn không biết là Thanh…HeHeHe”
Huyền Ngọc Thanh diện đồng phục trường: chiếc áo sơ mi trắng tinh, cổ trái tim viền xanh lam, chiếc váy ngắn màu lam xen kẽ caro, bên ngực trái có in dòng chữ: “THPT Võ Thị Sáu- lớp 10A7” trông cực kì tinh tế và dễ thương. Huyền Ngọc Thanh mỉm cười tinh nghịch, ánh mắt dịu dàng nhìn nam nhân trước mặt ú ớ. Khả Tuấn nhìn Huyền Ngọc Thanh cười mà ngơ ngẩn, mất hồn. Đẹp quá! Nụ cười tươi như vầng thái dương, hàm răng trắng sáng, đôi môi đỏ mộng. Chậc chậc! Nhìn là muốn cắn một phát, Khả Tuấn mặt nham nhở thầm nghĩ. Huyền Ngọc Thanh ánh mắt tươi cười, khuôn mặt vui vẻ hưng phấn rõ là có chuyện muốn nói cho Khả Tuấn. Huyền Ngọc Thanh nhanh nhẹn ngồi phịch lên chỗ trống cạnh Khả Tuấn, cái miệng nhỏ líu lo:
“Tuấn ơi, Thanh có một chuyện vui hết sức luôn muốn kể cho Tuấn nghe nè, Tuấn chịu nghe hông?”
“Hả? Chuyện vui gì? Thanh mới trúng xổ số à? Hay được ba mẹ tăng “tiền lương” ?” Chà chà! Khả Tuấn tay nâng cầm làm dáng thám tử sơ-ốc-vít đoán mò.
“Không, không phải” Huyền Ngọc Thanh đỏ mặt lí nhí trông cô nàng đáng yêu vô hạn, cảm giác mọi người ai cũng muốn bảo vệ nàng, yêu thương nàng. Khả Tuấn giả bộ đăm chiêu, la lên: “Rồi! Đúng luôn, chắc là nhặt được của rơi tạm thời bỏ túi nè, phải hông?”
“Tuấn này! Kỳ quá, đánh chết Tuấn luôn” Huyền Ngọc Thanh thẹn chín cả mặt, bàn tay nhỏ xinh xắn đập thùm thụp lên người Khả Tuấn. Khả Tuấn ngoắc mồm cười hi hi, cu cậu khoái lắm đây.
“Hừ” Bên đối diện hàng ghế đá, trong căn tin một nhóm nam sinh ngồi quây quần thành vòng tròn, nam sinh ở giữa nhíu mày khó chịu nhìn đôi nam nữ bên ghế đá chơi đùa với nhau, ánh mắt sắc quỷ mị như sói ánh lên cái nhìn nóng nảy, điên tiết hướng nam nhân bên cạnh nữ sinh xinh đẹp.
“Tuấn cũng muốn nói với Thanh một chuyện, rất quan trọng nha! HeHeHe” Khả Tuấn tươi rói nhìn Huyền Ngọc Thanh.
“Ủa, vậy Tuấn nói trước đi” Huyền Ngọc Thanh lí lắc ngạc nhiên nhìn Khả Tuấn. Khả Tuấn ngượng chín người, lúng túng. Trời ơi! Sao tim đập lô tô, người nóng quá! Mẹ, chắc sáng quất trúng lon bò húc hết đát.
Mồ hôi thấm ướt hết chiếc áo trắng Khả Tuấn ngẩng mặt hít một hơi thật sâu căng bụng bự rồi trấn tĩnh quay sang nhìn thẳng vào đôi mắt Ngọc Thanh thều thào: “Thôi! Nhường Thanh trước”
Huyền Ngọc Thanh vui vẻ, hí hửng bộ dáng cô nàng như chú chim vành khuyên hót líu lo:
“Anh Phong lớp 12A1 mới tỏ tình với Thanh, Thanh hồi hộp quá, Tuấn… Tuấn cho Thanh lời khuyên đi”
Ầm Ầm! Khả Tuấn chỉ thấy trước mắt một mảng đen tối, trời sập phải không? Những lời nói sau của Huyền Ngọc Thanh Khả Tuấn chỉ nghe ong-ong-ong bên tai. Nhìn vào có thể thấy mặt Khả Tuấn đờ đờ đẫn đẫn, khuôn mặt vô hồn, đôi mắt mở to trân trân nhìn mông lung, khóe miệng Khả Tuấn khẽ nhếch cười cười.
Đau! Đau! Đau quá!
Cảm giác tim như bị ngàn chiếc kim đâm mạnh, chà xát giày xéo, cơ thể căng lên từng thớ thịt. Thất vọng, Khả Tuấn thấy mình như rơi vào một hố đen sâu thăm thẩm, một nỗi buồn vô hạn không tên, bi thương trào lên, như có cái gì đó tan vỡ trong tim, lấp lánh xa vời. Khóe lệ Khả Tuấn đã ửng đỏ, nước mắt như trực trào ra, Khả Tuấn tự đắm chìm trong cảm xúc bi thương bản thân. Gió thổi qua đánh vào lá xanh nghe xào xạt, xào xạt. Lạnh!