Đệ tứ hồi:Hàm cốc bát hữu
Tô Tinh Hà nhiều nắm qua chưa từng xuất trên giang hồ,nên còn rất ít người nhớ đến.Nhưng tám vị đệ tử này thân tại giang hồ đã nhiều năm,danh tiếng cũng rất nổi bật.Hàm cốc bát hữu ngoài việc học được từ Tô Tinh Hà một thân võ nghệ,mỗi ngườii còn sở trường một môn tập học.Lão đại Khang Nghiễm Lăng,một khúc dao cầm,thiên hạ vang danh.Lão nhị Phạm Bách Linh,kỳ lực thắng kỳ sư,thiên hạ khó có đối thủ.Lảo tam Cẩu Độc,tính ham mê đọc sách,Chư Tử bách gia,không gì không biết.Lão tứ Ngô Lĩnh Quân nhã thiện đan thanh,tinh xảo chế tạo.Lão ngũ Tiết Mộ Hoa chuyên về y thuật,danh trọng võ lâm,được xưng tụng là “Diêm Vương dịch”.Lão lục Phùng A Tam,tinh vi thổ mộc công nghệ,tay nghề xảo tượng.Lão thất Thạch Thanh Lộ,mỹ diễm vang danh ,tinh vi thi hoa,thiên hạ kỳ hoa dị thảo nào qua tay nàng cũng đều được chăm trồng đẹp đẽ.Lão bát Lý Khôi Lỗi,nhất sinh trầm mê văn chương
Tám người tuy bị trục xuất sư môn,nhưng không quên ân đức sư phụ dạy bảo,hợp xưng Hàm cốc bát hữu,là để kỷ niệm năm đó sư phụ tại hàm cốc thu nhận họ.Tám người được sư phụ triệu hoán,mấy ngày sau đã tề tựu tai ham côc
Tô Tinh Hà thấy tám người đã tề tựu,lệnh cho họ tới cấm địa,đoạn chỉ vào Vu Hư Vũ nói: “Người này là tân môn đệ tử của tổ sư,cũng là tân nhiệm chhuong môn bỗn phái”.Khang Nghiễm Lăng tám người đồng thanh: “Tham kiến chưởng môn sư thúc” .Tô Tinh Hà lại nói với Vu Hư Vũ: “Chưởng môn sư đệ,sư huynh đệ tám người bọn họ,,năm đó bị ta trục xuất khỏi sư môn,cũng ko phải do bọn họ phạm vào tội lỗi gì,mà là sợ Đinh lão tặc gia hại bọn họ,nhưng ta lại không đành lòng cắt tai,cắt lưỡi họ,nên mới phải xuất ra hạ sách này.Hôm nay ta thu hồi thành mệnh,gọi bọn họ trọng nhập sư môn,nay bẩm minh sư đệ cho phép bọn chúng được hành đại lễ,một lần nữa trở thành dệ tử chính thức của bổn môn,phiền sư đệ chập thuận”.Vu Hư Vũ nói : “Nếu sư huynh đã đáp ứng bọn họ như vậy,ta tự nhiên không có ý kiến”
Hàm cốc bát hữu vừa nghe thế,tất cả đều mừng rỡ,đồng loạt hướng chưởng môn sư thúc khấu tạ,sau đó đốt hương,một lần nữa hành đại lể bái sư.Sau nữa lại thi hành nghi thức nhập môn
Nghi thức xong,Tô Tinh Hà nói: “Hiện nay chưởng môn luyện nghệ chưa thành,nên không dám công khai lộ diện,Nghiểm Lăng các ngươi hộ tống chưởng môn nhân tới Vô Lượng Sơn trước giúp người luyện công.Lão tặc Đinh Xuân Thu này quỷ kế đa đoan,khó lòng phòng bị.các ngươi ngàn vạn lần phải cẩn thận.Mặt khác đại sự bổn môn phải giấu kín,miễn việc choc giận Đinh lão tặc”.Vu Hư Vũ gật đầu nói: “Lời ấy thật hay,hiện nay thực lực ta chưa phải là đối thủ của Đinh lão tặc,mọi sự nhất nhất phải cẩn trọn,Nghiễm Lăng tám người lần này theo ta đi Vô Lượng Sơn cũng phải ẩn tàng tung tích,không được nêu đích danh “Tiêu Dao phái”.Ngọai trừ đệ tử bổn môn,nhược bằng nếu để ngoại nhân nghe được,chiếu theo quy củ bôn môn sát tử không tha,cho dù đuồi tói chân trời góc biển cũng phải sát chi diệt khẩu.Tuy nhiên danh tư Tiêu Dao phái không để ngoại nhân biết,quy ủ này âu cũng có chút tà môn,sư tôn từng truyền ngôn cho ta phải làm cho Tiêu Dao môn xưng bá võ lâm,tất có ngày dương danh thiên hạ,nay quy củ này tạm thời phá giải,đợi ta đại công cáo thành,tất khai sơn lập phái,rạng rỡ bổn môn”
Vu Hư Vũ lại xuất quyển trục mà sư phụ đả truyền cho hắn ra,nói voi Tô Tinh Hà: “Su phụ bảo ta bằng quyền truc này mà đi tìm thiết pháp võ công”.Tô Tinh Hà nhìn cung trang mỹ nữ trong trong bức hoa,nói” Ngừơi này là sư nương,cũng là sư muội của sư phụ.Nhưng sư phụ cùng sư mẫu phân ly đã nhiều năm,hiện nay người ở phương nào sư huynh cũng ko biết.Mặt trước quyển trục này có có kèm một tiểu đồ,trên tiểu đồ có hướng dẫn địa chỉ.Sư đệ hãy cất giấu thật kỹ,đừng để ngoại nhân thấy,đây cũng là lời nói của sư phụ lúc còn sống,thỉnh sư đệ theo lời mà làm”
Tám người sửa sang mọi thứ xong,theo Vu Hư Vũ xuất hành.Tiết Mộ Hoa lại dung thuật dịch dung cải trang thành một nhóm thương lữ,thẳng hướng Vô Lượng Sơn.Dọc đường đi,Tiết Mộ Hoa dù tự biết mình sở hoc không đủ nhung cũng tận tâm chỉ điểm Vu Hư Vũ tương huyệt vân khí,tiêu giải hàn nhiệt chi độc.Vu Hư Vũ thề nội vốn có công lực cua Vô Nhai Tử,lại thông minh có sẵn,nên chưa tới Vô Lượng Sơn thì võ công,y thuật của họ 10 phần cũng đã học được 7,8.Lại lợi dụng ban đêm cần tu nội công,cố bổn bồi nguyên
Tới Vô Lượng Sơn,Vu Hư Vũ chỉ để lại Phùng A Tam nghiên cứu quyển trục,còn lại bảy người phân tán để đề phòng bất trắc.Trên quyển trục là hình một cô gái xinh đẹp mặc cung trang,mặt trước là phong cảnh sơn thủy,ẩn hàm địa lý đồ hình,đồ họa bút trí công chỉnh,lại sống động hoạt bát,có thế thấy Vô Nhai Tử tài hoa hơn người,chư bàn tạp học đều tinh thông
Vô Lượng Sơn phong cảnh tú lệ,cây cối râm rạp,bọn họ theo bản đồ tìm kiếm,nghe thấy tiếng nước chảy ấm ầm,như thủy triều dại chí,ngẩn đầu lên nhìn ,chỉ thầy hướng tây bắc giống như ngân hà đảo chuyển,một thác nước cuồn cuộn từ trên đổ xuống
Mọi người men theo vách núi tìm cả nủa ngày mới tìm thấy đường lên,lên đến phía trên chỉ thấy thâm cốc mây mù tràn ngập,không thấy điểm cuối.lai ko thấy dường đi.Phùng A Tam cẩn thận nghiên cứu bản đồ,tìm được bên trong vách đá một cái khe hở,miễn cưỡng có thể leo xuống
Chúng nhân dọc theo khe hở chậm rãi leo xuống.Trên vách dọc khe bám đầy sa thạch cỏ cây,một phương thẳng đứng xuống dưới,chỉ thấy vách núi tựa hồ vô cùng vô tân.Chúng nhân ai cũng có võ công,cũng ko biết qua bao lâu,vẫn chưa thấy đáy cốc,cũng may vách núi càng vế cuối càng nghiêng,không còn thẳng dốc nên tốc độ bọn họ mới nhanh hơn
Tiếng thác đổ ầm ầm ngày một gần.Xuống tới dáy cốc,chỉ thấy bên trái một thác nước cuồn cuộn chảy vào một cái hồ lớn.Thác nước không ngừng đổ vào nhưng hồ nước lạ thay vẫn không ngập,Mặt hồ trong như gương,ánh trăng chiếu nhập trong hồ,giữa hồ lại phản chiếu mặt trăng tròn vành vạnh tựa như mơ như ảo
Mọi người không khỏi thốt lên một tiếng,đối mặt với tạo hóa kỳ cảnh,trợn mắt há môm,ngac nhiên không thôi
Thạch Thanh Lộ yêu hoa như sinh mệnh,vừa nhìn thấy dưới đáy dốc một bụi rậm hoa trà,dưới ánh trăng chập chờn dịu dàng,ko khỏi phẩm thưởng.Mọi người thưởng ngoạn trà hoa một hồi,đi tới bên hồ,lấy nước hổ uống,chỉ thấy nước mát dị thường,băng lương nhập thẳng vào thể nội.Họ lại lấy lương khô ăn,ăn uống xong,đi dọc hồn tìm kiếm địa điểm trong phúc đồ
Trong cốc im ắng,chỉ nghe tiếng chim kêu văng vẳng trên cao.Vu Hư Vũ ánh mắt quét từ trên dòng thác xuống phía dưới,thấy bên phải thác có một mảnh thach bích quang nhuận như ngọc,chặng biết đã trải qua bao nhiêu tuế nguyệt,nửa mặt của thạch bích sang như gương.Vu Hư Vũ thấy đây chính à thạch bích trong phúc đồ có nói
Lúc này mặt trời đã ngã về phía tây*,trên hồ xuất hiện cầu vòng rực rỡ,diễm lệ vô luân.Vu Hư Vũ biết hơi nước phản chiếu mặt trời,xuất hiện cầu vòng.Lúc này Phùng A Tam tìm cả nửa ngày,tìm thấy một phiến thạch bích lớn.Vu Hư Vũ biết mục tiêu càng lúc càng gần.Phiến thạch bích này trơn láng dị thường,oánh bạch như ngọc,tựa 1 tấm gươn đồng.Phùng A Tam lui cui tìm cơ quan,bởi vì nơi này trên bản đồ chính là lối vào sơn động
Phía bên phải khối nham thạch có một khối tiểu nham thạch.Phùng A Tam hai tay vận lực xoay theo chiều kim đồng hồ,lúc buong tay ra thì khối tiểu nham thạch lại quay ngược trở về,nham thạch trong sơn cốc bắt đầu chuyển động,Phùng A Tam liền bảo mọi người cúi người tránh né,tay tiếp tục kéo khối tiểu thạch,nham thạch từ từ xung quanh tiếp tục chuyển động,một phiến đại môn chuyển tới,phía trong lộ ra một cái huyệt động cao ba thước
Mọi người đều hoan hỉ,khom người đi vào trong động,đi được mười bước,thấy trong động không chút ánh sang.Phùng A Tam quẹt diêm,chỉ thấy một cái thạch bản lộ thông vào bên trong động,không ngừng chúc xuống phía dưới,càng đi càng thấp.Tiền phương xuất hiện một tòa đại môn.Vu Hư Vũ lệnh mọi người rời khỏi động,tự mình đưa tay đẩy cửa.Của động thật sự rất nặng,Vu Hư Vũ trên tay tăng lực,chậm rãi mở ra,đi vào ước được mười thước,thấy trước mặt một phiến môn,Vu Hư Vũ lại chậm rãi đẩy ra,hốt nhiên thấy ánh sáng trước mắt
Nơi này là một thạch thất hình tròn,ánh sáng từ bên trái chiếu vào,mông lung không giống như ánh mặt trời.Vu Hư Vũ trong lòng cảm thấy kỳ quái,lại đi them vài bước,liền thấy trên thạch bích một khối đại thủy tinh to tương đương một cái chậu đồng,ánh sáng từ trong thủy tinh phát ra
Bích lục nước chảy không ngừng,tôm cá tung tăng qua lại.Vu Hư Vũ bình tĩnh quan sát,thấy trong thất một thạch trác(bàn đá),quanh bàn có ghế,trên bàn có một cái gương đồng,lại có vòng xuyến,lược chải đầu,có lẽ là khuê phòng,có lẽ của Lý Thu Thủy chăng?Vu Hư Vũ biết Lý Thu Thủy bây giờ đang ở vuơng cung Tây Hạ,rời nơi đây đã nhiều năm
Phía tây nam gian thạch bích có một khe hở,Vu Hư Vũ dụng sức đẩy,quả nhiên cũng là một cửa đá,lại đi xuống thềm đá hơn trăm bước,trước mặt lại có một cánh cửa,đưa tay đẩy cửa,đột nhiên ánh sang lại ùa vào
.
*:Mình không hiểu rõ lắm ngữ cảnh ở đây,phía trên vừa mới miêu tả là “phản chiếu ánh trăng”,nhưng phía dưới lai ghi “mặt trời đã ngả về phía tây”!