"Lão đầu, ta tu luyện đến Linh Tịch cảnh giới rồi, lần trước ngươi về nhà ta mang ít sách lại ta xem xong rồi, nhờ ngươi lấy giúp ta ít nữa nghen! Nhớ là cần phải có thêm vài cuốn tiểu thuyết tình cảm “đen” nữa a! Tiêu Nhiên nói.
"Đã biết, ngươi cứ từ từ luyện. "
"Như thế nào lại nhanh như vậy a, mới có 1 năm mà đã đến Linh Tịch cảnh giới rồi, ta rõ ràng là đã điều chỉnh thời gian chỉ còn 70:1 a. Không được, ta phải điều chỉnh chậm lại một chút, bao nhiêu chứ? Hay là 50:1 đi! Chớ có đấu với ta, tiểu tử ngươi vẫn còn non lắm, hắc hắc." Cửu Huyễn nghĩ thầm (thời gian Tiêu Nhiên trở về nhà cứ như vậy được lão đầu hẹp hòi rời lại một ít.)
Tiêu Nhiên phủi quần áo đứng dậy, bao nhiêu tro bụi trên người rơi xuống.
"Lần này tu luyện lại đúng 50 năm, đạt Độ Kiếp kỳ đã lâu như vậy, là lúc nên đi ra ngoài rồi." Tiêu Nhiên lầm bầm lầu bầu nói, một đạo hồng quang hiện lên, Tiêu Nhiên biến mất.
Một thiếu niên xuất hiện tại bên cạnh căn phòng nhỏ.
Hắn cao khoảng 1m80, da dẻ mịn màng như da em bé, khuôn mặt non nớt, chỉ có đôi mắt là thâm thuý, phảng phất như thể nhìn thấu tâm tư của người khác. Trên đầu chỉ thấy toàn tóc là tóc dài ngoằng ngoẵng thả xuống hai vai. Toàn thân không có một điểm dư thừa, mỗi một bộ phận trên cơ thể tựa hồ như đều có thể bộc phát ra năng lượng cực đại.
"Lão đầu hôm nay đi đâu vậy a! Toàn thân đều là tro bụi, đến thủy hàn đàm tẩy rửa trước đã.
Trước kia nói tu vi ta không đủ không cho ta đi xuống chơi, bây giờ ta tu vi hẳn là có thể đi xuống rồi! " Nói xong, Tiêu Nhiên quần áo trên người, đi xuống thuỷ hànđàm.
"Như thế nào cảm giác là lạ, hình như bầu trời hôm nay rõ ràng nhiều linh khí hơn hẳn a? " Tiêu Nhiên nghĩ ngợi.
Một tia chớp màu tím từ bầu trời bắn xuống, không xa không gần vừa vặn đánh trúng vào người Tiêu Nhiên. Nhất thời, tại thủy hàn đàm vừa vặn đã xuất hiện một con người ở thế giới thứ ba.
"Thiên kiếp, ta biết ta lớn lên sẽ rất tuấn tú, nhưng là ngươi cũng phải chờ ta mặc đồ rồi hãy đến chứ, ngươi chẳng lẽ không biết câu, đàn ông máu có thể chảy, đầu có thể rơi nhưng nhất quyết không thể khoả thân a!" (có câu này sao) Tiêu Nhiên phẫn nộ quay về bầu trời gào lên.
Nhưng kiếp vân trên bầu trời cũng không có thời gian nghe Tiêu Nhiên trình bày, vừa là một tia chớp màu tím rơi xuống, kiếp vân lại tụ lại, dường như đang nói, "Tiểu tử, ngay cả đại gia ta cũng không biết, ta xem ngươi là người có phúc khí, ngươi đừng nhúc nhích, đứng im để cho đại gia ta đả thương ngươi. " (hiếm quá, lại có một lưu manh mới xuất hiện)
Cả thân thể Tiêu Nhiên tê dại, vận khởi toàn thân chân nguyên lực, chuẩn bị bắt đầu ngạnh kháng Thiên kiếp.
Một tia chớp rơi xuống, Tiêu Nhiên ngăn lại.
Lại một tia chớp rơi xuống, Tiêu Nhiên lại ngăn lại.
Lại một tia chớp nữa rơi xuống, Tiêu Nhiên lại ngăn lại......
Nếu có người tại hiện trường, sẽ thấy được một người khoả thân, toàn bộ cơ thể đen tím, trong miệng lẩm bẩm không ngớt chạy loanh quanh trên bờ thuỷ hàn đàm. Còn trên trời thì tia chớp không ngừng bắn xuống, bất kể cho hắn có di chuyển đến đâu đi chăng nửa thì tia chớp vẫn như có mắt, bắn thẳng vào người.
Con chim non: "Mụ mụ, mau nhìn, người kia đang làm cái gì a!"
Con chim mẹ: "Tiểu hài tử đừng xem, người kia nhất định là tu luyện loạn luân công pháp, bây giờ tẩu hỏa nhập, ai, tà giáo giết chết cũng không hết! "
Con thỏ nhỏ: "Lão ba, mau nhìn, người kia đang làm cái gì a! "
Lão ba: "Hắn nhất định là không ăn thực vật, cho nên bị lão Thiên gia trừng phạt, nữ nhi a, sau này ngươi nhất định không thể biếng ăn thực vật, biết không? Đi, chúng ta về nhà ăn món hồ la bặc đi."
Con bướm muội muội: "Tỷ tỷ, người kia khiêu vũ kiểu gì vậy? "
Con bướm tỷ tỷ: "Muội muội a, kiểu đó nhất định là hắn tự nghĩ ra đấy, tỷ tỷ cũng không biết, mau đi thôi, chúng ta trở về khiêu vũ cho Ong mật tiểu muội xem, hâm mộ nàng quá."
Tiêu Nhiên lúc này đang suy nghĩ, "Đây là mùi vị Thiên kiếp a, xem ra cũng chẳng có gì!"
Tám mươi đạo Thiên kiếp bắn xuống xong thì ngừng lại, không thấy gì nữa.
"Ha ha ha, ngươi tới nữa đi, ta một chút cũng không sợ ngươi! " Tiêu Nhiên chỉ tay lên bầu trời đích nói.
Giống như là đang chịu đòn nhưng khuôn mặt lại trơ trơ như gỗ đá, mường tượng như Tiêu Nhiên bị bao nhiêu người vây đánh bằng đao búa, sau khi ăn đòn một trận hắn lại quay sang nói với những người chứng kiến cảnh hắn chịu đòn rằng: "Các ngươi lại hết đây, lại đây, xem người nào có thể đánh chết được ta, là người nào nào! "
Còn chưa nói hết lời, một tia chớp cực mạnh bắn xuống, đập thẳng vào người Tiêu Nhiên. Lúc này hình dung Tiêu Nhiên vẫn đang chịu đòn của một người dùng cái đũa đánh vào, nhưng bất chợt người đó đổi đũa thành cái côn to tướng để đập.
Tiêu Nhiên bị bắn thẳng vào thủy hàn đàm.
Cảm giác của hắn lúc này như đang phải chịu một người cầm con dao nhỏ đâm nhiều nhát vào người, nhưng bây giờ phát hiện ra thay vì một người là mấy người liền đang cầm trường đao cắm thảng vào người.
Tiêu Nhiên vừa rơi xuống nước liền cảm nhận được vô số cỗ hàn khí chui vào cơ thể, lúc sau thì mất đi tri giác.
Chẳng biết qua bao lâu, Tiêu Nhiên chậm rãi tỉnh lại. Phát hiện mình đang nằm tại thảm cỏ bên cạnh thủy đàm, trên người đã mặc một bộ quần áo mới, (mấy năm ở đây có thấy hắn mặc quần áo mới đâu, quần áo mới ở đâu ra nhỉ?) còn Cửu Huyễn chân nhân ngồi một bên nhìn hắn.
"Ta bị làm sao vậy? " Tiêu Nhiên hỏi
"Ta quay lại đúng lúc phát hiện ngươi đang trôi nổi trong thủy đàm, ta mới mang ngươi lên. Mới vừa vượt qua thiên kiếp Đại Thừa kỳ đúng không, ...trước hết đừng nói gì, mau ổn định tu vi đã. " Cửu Huyễn chân nhân nói
Tiêu Nhiên lập tức nhập định vận khởi công pháp kiểm tra thân thể của chính mình.
Hắn phát hiện bây giờ toàn thân tràn ngập một loại chất lỏng màu lam nhạt, chẳng biết đó là gì nữa. Chân nguyên lực phát tán ra để luyện thể tất cả đều biến mất không thấy đâu, trên người kinh mạch tất cả đều không còn, toàn thân tế bào biến hoá so với trước kia càng thêm cường hãn.
Nhìn đến Nguyên Anh, phát hiện Nguyên Anh so với trước kia đã lớn hơn gấp bội, Nguyên Anh đã đổi từ màu hồng sang màu vàng kim, hơn nữa một đạo tia chớp màu tím tại Nguyên Anh trên người đang di động. Trước đây Nguyên Anh trong tay đang chứa đựng bốn ngọn lửa thì bây giờ trở thành tám ngọn lửa ở giữa đôi bàn tay, màu sắc ngọn lửa trước kia là đỏ sậm bây giờ biến thành màu đỏ tươi, mà một số lại là màu xanh lam. Kiểm tra lại năng lượng trên người, mới phát hiện năng lượng bây giờ càng thêm thuần khiết, hơn nữa năng lượng trước kia với bây giờ cũng không thể so sánh được..
Tiêu Nhiên mở mắt, Cửu Huyễn thấy được vội vàng hỏi
"Cảm giác thế nào, thân thể có chỗ dạng nào khác thường không? "
"Ta bây giờ có cảm giác không nói được sự cường đại đến mức nào, chỉ là trước kia chân nguyên lực biến mất, đã lập tức hình thành một loại chất lỏng màu lam nhạt, trước kia một luồng Tứ ngục địa hỏa đã biến thành hai luồng địa hỏa không biết tên, Nguyên Anh đã chuyển sang màu vàng kim, nhưng lại có một đạo tia chớp màu tím lưu chuyển tại Nguyên Anh. " Tiêu Nhiên trả lời.
" Chất lỏng màu lam nhạt, Theo như chúng ta nói đó hẳn là Tiên nguyên lực, cấp bậc so với Chân nguyên lực còn cao cấp hơn nhiều, ngoài ra ta cần phải xem xét mới biết được, ngươi đừng chống cự, ta xem xem" Cửu Huyễn nói xong, đem một đạo nguyên thần tiến vào cơ thể Tiêu Nhiên. Đợi hồi lâu, Cửu Huyễn mở mắt, nhìn Tiêu Nhiên, khuôn mặt bỗng dưng trầm xuống, một câu cũng không nói.
Tiêu nhiên cấp bách hỏi
"Lão đầu, rốt cuộc thế nào a? Nếu có chỗ nào hỏng ngươi cứ nói ra a! "