Phạm Ny chứng kiến bộ dạng thê thảm của Hàn Thạc, trên mặt hoảng hốt, nâng cao song thối thon dài ,” đăng đăng đăng” hướng Hàn Thạc chạy nhanh đến.
“ a......!!!!!!”
Hàn Thạc hét thảm một tiếng, sắc mặt trắng bệch, nhìn Phạm Ny đau đớn nói:” Phạm Ny sư phụ, ngươi...... ngươi đang đạp lên tay ta!”
Phạm Ny vốn bị cận, trong lòng lại đang loạn, trong lúc chạy quá nhanh, căn bản là không có để ý dưới chân, hơn nữa Hàn Thạc vì vấp té, đang giả bò lê trên đất, hai tay lê thân thể trườn tới, Vì vậy, mới gặp phải “tình cảnh” này.
Phạm Ny mang hài đế cao, hơn nữa lúc chạy tới Phạm Ny còn dùng lực chạy, một đạp này, tay Hàn Thạc ăn trọn,vẻ đau đớn trên mặt lần này tuyệt đối là không có một phần giả bộ, đó là chân chân thật thật đau đến tận xương cốt.
Vừa mới rồi ,Hàn Thạc cùng Khải Lý mấy người đánh nửa ngày, cũng không có bị thương tổn gì, bây giờ bị Phạm Ny một cước giậm phải, ngược lại là đau tận tim gan.
“ ngô......, xin lỗi Bố Lai Ân, ta ..không có thấy tay ngươi!” Phạm Ny kinh hãi, nhanh nói xin lỗi , sau đó nhấc chân đang giẫm trên tay trái Hàn Thạc lên, nhanh chóng hướng bên phải né qua— Nhưng… điểm đặt chân mới… lại vừa vặn là nơi tay phải của Hàn Thạc.
Mắt thấy gót hài nhọn nhọn kia lại muốn giẫm phải tay phải mình , Hàn Thạc bị dọa đến hồn phi phách tán, tay phải nhanh như tia chớp rút về, chợt lau” Vết máu” trên mặt, chỉ về phía sau đám người Khải Lý đang trợn mắt há hốc mồm, đầy oan ức cáo trạng :” bọn họ, bọn họ đánh ta!”
Lời này vừa nói ra, Phạm Ny sắc mặt liền trầm xuống , mặc dù đám người Khải Lý trên mặt cũng đầy vết thương , nhưng do nghe được có người lại đây, những người này lại vì sợ người khác phát hiện mà truy cứu trách nhiệm, sớm đã thành đem vết máu trên mặt chà lau sạch sẽ, chỉ là trong lúc bối rối, những vết máu này theo tay cầm lại dính đầy trên vũ khí.
Bọn họ vốn định im lặng mà ngậm bồ hoàn làm ngọt chỉ nhận là do không may, đem chuyện này che dấu xuống, nào biết Hàn Thạc lại ác độc như vậy, đem người đánh cho đã, lại còn muốn hãm hại người ta.
Phạm Ny hai mắt sắc lạnh, nhìn chằm chằm đám người Khải Lý, phát giác mấy người này mặc dù quần áo lăng loạn, nhưng là trên mặt cũng không có vết máu, bên cạnh, trên mấy cây mộc côn, lại có chút vết máu tồn đọng.
Sau đó, cúi đầu nhìn lại Hàn Thạc, trên mặt,sau lưng toàn là vết máu , Phạm Ny đã” Cơ trí” đem chuyện hiểu rõ như thế này: đám người Khải Lý hợp lực đánh Hàn Thạc, máu tươi dính trên mộc côn chính là chứng cớ!
“ chuyện này ta sẽ hướng giáo phương nói rõ, các ngươi chờ bị trừng phạt đi, nhiều người như vậy khi dễ một người gầy yếu như Bố Lai Ân, ta thật vì các ngươi mà cảm thấy đáng xấu hổ!” Phạm Ny lạnh lùng nhìn đám người Khải Lý, thanh âm sắc bén nói.
“ Phạm Ny sư phụ, không phải như thế, là hắn đánh chúng ta a. Kiệt Khắc, ngươi cũng thấy rõ ràng, ngươi nói có phải hay không là Bố Lai Ân đánh chúng ta?” Khải Lý trong lòng cả kinh, bối rối kêu lớn.
Bên kia, tiểu mập mạp Kiệt Khắc, tới bây giờ hai chân còn run lên, bị hành vi điên cuồng vừa rồi của Hàn Thạc chấn nhiếp.Lúc này, nghe Khải Lý vừa nói như vậy, Kiệt Khắc liếc mắt nhìn Hàn Thạc phía xa xa, phát giác Hàn Thạc đang nằm trên mặt đất, đang hướng mình nháy mắt liên tục.
Hít sâu một hơi, Kiệt Khắc vuốt vuốt bụng, ngón tay phải chỉ mấy người, Kiệt Khắc chính nghĩa vô cùng nói:” Khải Lý, ngươi không cần phải bao biện, bây giờ Phạm Ny sư phụ ở chổ này, ta không sợ ngươi. Các ngươi những người này đánh Bố Lai Ân, còn muốn để cho ta giúp các ngươi nói dối, Kiệt Khắc trung thực ta thật làm không được!”
Đám người Khải Lý còn muốn nói cái gì đó, Phạm Ny hừ lạnh một tiếng, phất tay chận lại :” không nên nói dối, các ngươi chờ bị trừng phạt đi!”
Xoay người, Phạm Ny liếc nhìn Hàn Thạc đang “ Thê thảm”, tiến lên cầm lấy áo sau lưng Hàn Thạc , nâng dậy, ôn nhu nói:” đi, ta trước đem thương thế ngươi xử lý , ngươi chính là khóa đề mà ta đang nghiên cứu a, cũng không thể thường xuyên bị thương như vậy!”
Khi Phạm Ny nói chuyện, hơi thở thơm tho phả vào mũi Hàn Thạc, để cho Hàn Thạc cảm giác được vết thương trên lưng không hề đau đớn. Đưa lưng về phía Phạm Ny, Hàn Thạc hướng Kiệt Khắc nháy mắt ra dấu để cho hắn nhanh chút rời đi, sau đó mới cười gian nhìn đám người Khải Lý.
Chỉ bất quá, đám người này trước bị Hàn Thạc điên cuồng đánh đập, sau đó lại bị Hàn Thạc ác độc hãm hại, hôm nay nhìn nụ cười trên mặt Hàn Thạc, chỉ cảm thấy loại nụ cười này chính là nụ cười tà ác nhất, kinh khủng nhất thế gian!
Một hồi sau, tại phòng thí nghiệm của Phạm Ny.
Ngoài Phạm Ny ra, Tiểu ma nữ Lỵ Toa muốn tìm Phạm Ny thỉnh giáo vấn đề ma pháp, nên cũng đồng thời theo Phạm Ny đi đến. Lúc dọc đường đi, ánh mắt Lỵ Toa nhìn Hàn Thạc, có chút cổ quái, làm cho Hàn Thạc cảm giác không được tự nhiên.
Tới phòng thí nghiệm Phạm Ny, Phạm Ny để cho Hàn Thạc nằm trên giường, sau đó tìm ra một bình dược thủy, đang định trợ giúp Hàn Thạc bôi thuốc, thì Lỵ Toa khẻ cười một tiếng, đón lấy bình dược thủy trong tay Phạm Ny, a a cười nói:” Phạm Ny sư phụ, ngươi không có mang kính, hay để ta giúp, bôi dược thủy cho hắn nha.”
Lỵ Toa vừa nói như vậy, Phạm Ny cũng không để ý, gật đầu nói:” ân, cũng tốt, ngươi giúp hắn đem miệng vết thương xử lý đi, ta sẽ tìm băng gạc(*), cũng không biết bị ta đặt ở chổ nào rồi nhỉ?.”
Phạm Ny một bên lầm rầm nói, một bên tìm đông tìm tây.Lúc này, Lỵ Toa tay trái cầm dược thủy, tay phải thấm một chút thuốc bôi lên lưng Hàn Thạc, thấp giọng nói:” di, vết thương này không giống như là vừa mới bị a, như thế nào bên ngoài vẩy da đã kết lại!”
Trong lòng cả kinh, Hàn Thạc thầm hô “xong rồi”, xem bộ dáng thân thể mình có chút cổ quái, tu luyện ma công, vết thương năng lực khôi phục tăng cường rất nhiều, rạng sáng thụ thương, chưa bao lâu đã bắt đầu kết da, nên bị Lỵ Toa nhìn ra sơ hở.
Không thể lên tiếng, Hàn Thạc biết lúc này nói cái gì đều vô dụng, dứt khoát làm lơ, giả bộ không có nghe Lỵ Toa nói cái gì đó, trong miệng hừ hừ hự hự không ngừng, tựa hồ vết thương rất đau đớn.
Ngay lúc này, đột nhiên một cổ đau đớn mãnh liệt, từ miệng vết thương sau lưng truyền đến, Hàn Thạc hét lớn một tiếng, quay đầu hướng Lỵ Toa trừng mắt. Đợi cho khi nhìn thấy đôi mắt Lỵ Toa, đang mang theo nét đắc ý vì bí mật “nhéo” một cái, Hàn Thạc thầm hô một tiếng “không ổn”, sau đó cười khổ, kêu “ đau” một tiếng,rồi quay đầu đi chỗ khác.
“ Bố Lai Ân, chuyện gì xảy ra a?”bên kia, Phạm Ny còn đang tìm băng gạc, nghe Hàn Thạc hét thảm một tiếng, không khỏi quan tâm hỏi.
“ nga, Phạm Ny sư phụ, vừa mới rồi ta không cẩn thận đụng phải vết thương, không có chuyện gì , lần này ta sẽ cẩn thận !”
“ vậy ngươi nên cẩn thận một chút!” Phạm Ny trả lời một tiếng, không có quan tâm tới tình huống bên này nữa.
Một cổ mùi thơm nhập vào lỗ mũi, sau đó bên tai truyền đến hơi thở nóng hổi, Lỵ Toa thầm thì nói:” đáng chết Bố Lai Ân, khinh ta không biết ngươi đang giả điên sao? Hừ, ngươi giả người chết làm ta sợ, sau lại cho ta phương pháp luyện chế dược vật sai lầm, nếu không phải ta thông minh đem Khải Lý, Bác Cách thí nghiệm, thì không chừng bị ngươi hại chết.
Ta thành thật nói cho ngươi, trước khi đám người Khải Lý đi tới phòng thí nghiệm, ta thông qua một cái ‘ác linh’ đem phần nói chuyện giữa ngươi và Kiệt Khắc, kể cả ẩu đả sau đó, toàn bộ nhất thanh nhị sở biết rỏ, ngươi bây giờ thật ra dáng, dĩ nhiên còn học hãm hại người! Hì hì, !”
Lỵ Toa vừa nói , vừa tiếp tục “giúp” Hàn Thạc thoa dược thủy, chỉ là, Lỵ Toa rõ ràng là cố ý chỉnh Hàn Thạc, sử lực rất mạnh trên vết thương của Hàn Thạc. Bây giờ Hàn Thạc bị Lỵ Toa lột bỏ ngụy trang, trong lòng có chút phập phòng, không biết Lỵ Toa rốt cuộc có chủ ý gì, mặc dù vết thương đau đén lợi hại, nhưng không dám kêu lớn tiếng , chỉ là” a..a.. ui..u” méo mặt thấp giọng hô to gọi nhỏ.
Đôi môi thơm đang ghé sát bên tai Hàn Thạc, hương thơm phác nhập vado mũi Hàn Thạc. Lỵ Toa thấy Hàn Thạc chết cũng không chịu lớn tiếng, hung hăng nói:” lần trước tại thí luyện tràng kia, ngươi đáng chết, dám hôn ta, rồi lại sờ .... sờ .. ta chổ kia nhi, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi, tối hôm nay, ta tại phía sau giả sơn chờ ngươi, ngươi nếu dám không đến vậy chết chắc!”
Những lời này nói xong, Lỵ Toa lại tại trên miệng vết thương Hàn Thạc riết mạnh một cái, mắt thấy Hàn Thạc méo mặt” Ô ô” Lên tiếng, mới hết giận, lạc lạc đắc ý cười duyên, sau đó đi tới trước mặt Phạm Ny, đem vình dược thủy đưa cho Phạm Ny, nói:” Phạm Ny sư phụ, ta đã giúp hắn bôi thuốc rồi, ta đột nhiên nhớ tới là còn có chuyện phải làm, nên đi trước, ngày mai sẽ lại hướng ngươi thỉnh giáo nan đề kia!”
“ nga, vậy ngươi đi trước đi!” Phạm Ny tùy ý trả lời một câu, sau đó kinh hô một tiếng:” di, rốt cục tìm được rồi, ra là đặt ở chổ này.”
Sau đó, Phạm Ny cầm sa bố trong tay , dời chân, đi tới bên cạnh Hàn Thạc, định trợ giúp Hàn Thạc băng bó vết thương, nhưng khi nhìn gần, không khỏi nghi hoặc nói:” di, như thế nào kết da rồi!”
Hàn Thạc đầu đang cúi xuống,trong tâm chưa kịp tìm hiểu rõ ý tứ của Lỵ Toa, không biết tối nay như thế nào đối mặt Lỵ Toa, bây giờ nghe Phạm Ny vừa nói như vậy, trong lòng cả kinh, thầm hô không phải ngay cả Phạm Ny cũng nổi lên lòng nghi ngờ mình sao.
Phạm Ny nói những lời này xong,cau mày suy nghĩ một chút, sau đó mày giản ra, như tự cho là đúng , sợ hãi than:” a, lần trước ngươi bị Phí Kỳ đánh vài cái , trên trán cũng rất nhanh xẹp xuống, sẽ không phải đều do trúng vong linh chi thống ma pháp nên mới sinh ra biến hóa này sao?. Nga, cái này thật sự quá sức tương tượng rồi!”
Hàn Thạc:”......”
Đối với Phạm Ny “tự hiểu”, Hàn Thạc thật sự không có gì để nói, thật sự không biết trí tưởng tượng của nàng sao mà phong phú như vậy, chuyện không thể tưởng tượng nổi cũng có thể được nàng tự mình tìm kiếm lời giải thích phù hợp.
Phạm Ny nói xong những lời này, tự cảm khái một phen, sau đó liền bắt đầu băng bó vết thương cho Hàn Thạc, động tác rất nhẹ nhàng, tựa hồ rất sợ sẽ làm đau Hàn Thạc.
Hàn Thạc trong lòng cảm than, thủ pháp của Phạm Ny quả nhiên so với Lỵ Toa tốt hơn rất nhiều,định quay đầu lại cám ơn Phạm Ny, đột nhiên từ sau lưng Phạm Ny, thấy một người cao gầy đang ghen ghét đứng trước cửa phòng nhìn mình, đợi khi phát giác mình nhìn lại, liền lập tức biến mất— là Phí Kỳ.