"Hoàng thượng van tuế, vạn tuế, vạn van tuế...."
Sau quỳ xuống khi hô to ba tiếng vạn tuế, Lí Liên Anh âm thầm liếc mắt nhìn về phía Đường Huyền Tông đang ngự trên long ỷ tại đại môn Lân Đức điện, vừa thấy đã biết lão nhục dục quá độ mà thân thể gầy gò, hai mắt thâm quầng, hơi thở thoi thóp...
"Nơi này là Lân Đức điện, mọi người không cần đa lễ, bình thân đi" Đường Huyền tông lời nói như rất hoà hoãn, nhưng sắc mặt lại vô cùng khó coi, tựa như đang tức giận điều gì mà cũng như đang lo lắng gì đó. Hoàng đế tức giận, lại không chửi mắng thái giám, đây là cái phép tắc gì chứ? Thật là ban ngày mà thấy ma mà! Lí Liên Anh thầm nghĩ.
"Còn không mau tạ ơn Hoàng thượng? Thật là một lũ nô tài không biết phép tắc gì cả mà!" Cao lực sĩ cất giọng the thé quát mắng, tựa như một con chó đang vì chủ nhân mà sủa nhặng lên vậy
Đường Huyền tông khẽ xua tay: "Cao lực sĩ, đừng tính toán thế, bọn chúng đều là những tân thái giám mới tới, có thể như vậy đã tốt rồi. Bon họ luyện kiếm đến đâu rồi?"
"Bẩm Hoàng thượng, nô tài chiếu theo ý chỉ của Hoàng thượng, phát cho bọn chúng mỗi người một quyển kiếm phổ chỉ là không cho người thụ huấn mà chỉ để chúng tự luyện tập"
Đường Huyền tông gật đầu: "Vậy bắt đầu thôi"
Cao Lực Sĩ xoay người hướng xuống phía dưới, cao giọng: "Hoàng thượng có chỉ! Các ngươi ở phía dưới biểu diễn. Người đâu, mang kiếm lên!"
Một thái giám khệ nệ ôm theo một đống kiếm gỗ, ngắn dài không giống nhau, bước đến để xuống dưới đất.
"Trước mặt Hoàng đế chỉ có thể sử dụng mộc kiếm, tự chọn kiếm cho mình, bắt đầu đi"
Để mọi người tranh nhau chọn kiếm trước rồi sau cùng Lí Liên Anh mới từ từ cúi xuống chọn đại một thanh kiếm, hình dạng giống với Thanh Phong Chân Vũ bảo kiếm mà Trương Tam Phong đã tặng cho hắn.
Đám thái giám bắt đầu múa kiếm, nói là múa cho cao sang chứ chân thật mà nói thì phải là chém như một lũ điên! Căn bản không hề có một chiêu pháp, thậm chí cả tư thế cầm kiếm đã thấy ngu ngốc khiến cho người xem phát cười rồi. Lí Liên Anh thấy đám người này múa nhăng múa quậy, hồ đồ bát nháo , trong lòng thầm nghĩ không hiểu mình có nên đem kiếm chiêu trong kiếm phổ mà biểu diễn không hay là dùng Thái Cực kiếm thì hơn. Nghĩ rồi liền đem Thái Cực kiếm ra diễn tập, mặc dù Lí Liên Anh múa đúng là kiếm chiêu Thái Cực kiếm như lại hữu chiêu mà vô lực, hữu hình mà vô thực nhưng nhìn chung cũng có chiêu có thức.
Đường Huyền tông càng xem, hai đầu lông mày càng nhíu chặt....
Cao Lực Sĩ tập trung theo dõi Lí Liên Anh, ánh mắt thâm thúy hiện lên vẻ kinh ngạc tột độ.
"Ngừng! Múa kiếm kiểu này thì gọi là gì?"
Đường Huyền tông long nhan giận dữ.
Cao Lực Sĩ vội cúi gập người: "Hồi bẩm bệ hạ, đám tiểu thái giám này tịnh thân chưa lâu, thân thể còn chưa hoàn toàn bình phục, hơn nữa bọn họ trước kia đều chưa một lần tiếp xúc qua đao kiếm, nên không tránh khỏi việc vẽ hổ không thành lại thành cẩu khuyển, quả là xét cả tình cả lí đều có thể châm chước mong bệ hạ minh giám!"
Đường Huyền tông nghe vậy suy nghĩ thấy lời nói của Cao Lực Sĩ quả không sai, cơn giận nguôi đi phần lớn: "Quả là chỉ trong một tháng lại không có người huấn thị, thì cũng khó có thể luyện được gì"
" Đúng vậy. Bệ hạ, tiểu thái giám cao lớn tuấn tú kia là Lí Liên Anh, hắn trước kia có luyện qua chút ít công phu quyền cước, thân thể khỏe mạnh, ngài xem..!"
Đường Huyền tông gật đâu: "Trẫm cũng có chú ý, Lí Liên Anh quả thật còn có vẻ giống là đang múa kiếm nhất."
Cao Lực Sĩ nghe vậy biết đuợc tâm ý của Đường Huyền tông, cao giọng: "Hoàng thượng có chỉ. Kiếm vũ dừng lại, mọi người quay về nghỉ ngơi tiếp tục tập luyện, Lí Liên Anh lưu lại"
Đường Huyền tông hướng xuống bên dưới: "Lí Liên Anh trước kia ngươi từng tập luyện qua công phu gì?"
Lí Liên Anh quỳ xuống: "Bẩm vạn tuế gia! Nô tài trước kia thân thể suy nhược, cho nên có tập qua chút ít quyền cước thô thiển, cũng không dám xưng danh gọi tên gì cả"
Đường Huyền tông gật đầu cười:"A...quả là một tiểu thái giám tinh ranh, lanh lợi.."
Cao Lực Sĩ vòng tay cúi đầu: "Hoàng thượng, Lí Liên Anh còn có từng đọc qua thi thư, cũng xem như là một tiểu thái giám có học thức."
"Vậy sao? Lí Liên Anh ngươi nói cho trẫm xem ngươi đã từng được học qua những gì?"
"Dạ bẩm! Tứ thư, ngũ kinh đều đã từng xem qua, chỉ có điều nô tài đầu óc ngu dốt, còn rất nhiều điều chưa thể hiểu hết" Hắn làm gì có xem qua cái thư, thi gì, lúc trước ở trường học căn bản mỗi ngày đều cầm đầu đám học sinh quậy phá cho nên cố ý nói mình ngu dốt để hoàng đế nếu có kiểm tra thì không để lộ ra sơ hở gì.
"Vậy à! Ngươi ngay cả tứ thư ngũ kinh đều đọc qua sao? Ngươi xem ra có thể bình bút so tài không kém gì vị tổng quản ghê gớm này của ta rồi!" Đường Huyền tông nói rồi ngửa cổ cười dài vui thích vô cùng khiến Cao Lực Sĩ trong lòng thẹn vừa giận chỉ là không dám biểu lộ ra mặt.
Lí Liên Anh quan sát vẻ mặt của Cao Lực Sĩ lúc này biết hắn bị mình một tên hoàng y tiểu thái giám chiếm chút ít tiện nghi, khẳng định là sẽ cảm thấy có chút mất mặt.Nhưng chắc chắn hắn trong lòng đang tính toán tìm cách để thu nạp mình dưới trướng nếu không, hắn tất sẽ không chủ động bẩm tấu với Đường Huyền tông rằng mình đã từng đọc qua thi thư.
"Bẩm Hoàng thượng! Kì thật là Cao tổng quan đề cao nô tài thôi. Nô tài chỉ là nhận biết qua vài mặt chữ, xem qua vài cuốn sách mà còn không hiểu hết, làm sao dám đàm luận thi sách, so sánh với Cao tổng quản tài cao học rộng cơ chứ" Lí Liên Anh chân thành, khiêm tốn khiến Cao Lực Sĩ sắc mặt giãn ra không ít, Cao Lực Sĩ ánh mắt hường xuống Lí Liên Anh như thầm nói: "Xem ra ngươi cũng là người biết suy nghĩ, không vì đắc ý mà quên đi thân phận mình." Lí Liên Anh lúc này trong lòng cũng cười thầm: "Hắc..hắc..nói về sát ngôn thì ta không thể thấp hơn ngươi được. Ngươi có thể lật nghiêng cả hoàng cung Đại Đường, thì ta cũng tất một tay làm loạn triều chính! Chúng ta hai người cứ từ từ mà xem về sau thế nào!
Đường Huyền tông ngưng cười nói: "Lí Liên Anh! Ngươi thật sự là một tên nô tài quỷ quyệt, tinh ranh. Từ nay về sau ngươi hãy cùng trẫm luyện kiếm!"
"Tạ, ân điển của Hoàng thượng!" Lí Liên Anh vui mừng bái tạ.
"Đi đi. À ngươi là người thuộc giam nào vậy? Đi tìm tổng quản thái giám của ngươi lĩnh một trăm hai mươi bạc ta ban thưởng cho"
"Bẩm Hoàng thượng! Nô tài là người của Binh trượng cục"
"Ngươi sao lại đến Binh Trượng cục chứ? Để Cao Lực Sĩ giúp ngươi tìm một vị trí tốt hơn đi"
"Hoàng thượng, Binh Trượng cục mặc dù là một nơi nhàn rỗi, không có gì để vui chơi nhưng nô tài có thể nhân cơ hội rảnh rỗi này chăm chỉ luyện tập công phu để có thể hầu hạ hoàng thượng luyện kiếm một cách tốt nhất. Hơn nữa, Binh trượng cục là nơi chứa các loại binh khí, nô tài luyện công cũng tiện lợi hơn"
"A..thì ra vậy.. Xem ra ngươi suy nghĩ cũng chu đáo. Được rồi, ngươi lui xuống trước đi"
Lí Liên Anh vừa đi, Đường Huyền tông liền nói: " Cao Lực Sĩ "
"Có nô tài"
" Lí Liên Anh này lai lịch như thế nào? Một thư sinh tuấn tú phong lưu, học qua thi thư lại có võ công, trẻ tuổi tương lai tươi sáng sao lại đến đây làm thái giám chứ?" Đường Huyền tông tuy vừa già vừa hoang dâm vô độ nhưng dù sao vẫn là vua một nước, nên cũng có chỗ biết nhìn người.
"Hoàng thượng suy nghĩ nhiều rồi. Thân thế của Lí Liên Anh đều được ghi rõ trong danh sách, nô tài sẽ lập tức dâng lên để Hoàng thượng xem qua? Nếu Hoàng thượng thấy danh sách có gì khúc mắc, nô tài sẽ lập tức phái người về quê hắn điều tra một chút?" Cao Lực Sĩ quả là một tên cáo già thành tinh, hắn nói vậy cũng chỉ là muốn thăm dò mức độ yêu thích của Đường Huyền tông đối với Lí Liên Anh mà thôi. Nếu Đường Huyền tông thực sự vì Lí Liên Anh mà hưng sư động chúng phái người điều tra thân thế thì tất sẽ rất trọng dụng hắn nếu không thì chỉ việc một đao giết chết hắn cho xong.
"Ngươi đi làm đi. Hôm nay trẫm hơi mệt cần nghỉ ngơi. Ngươi đi đi, không cần theo hầu hạ trẫm nữa"
Đường Huyền tông phất phất cánh tay, khẽ vươn vai ngáp dài. Cao Lực Sĩ biết Đường Huyền tông mấy hôm này vì truyện nông dân khởi nghĩa ở Tương Tây mà đau đầu không thôi, nên không dám làm phiền, quỳ xuống bái tạ rồi khom người lui ra ngoài.
Sau khi tạ thánh ân, Lí Liên Anh trong lòng vui vẻ bước ra khỏi Lân Đức điện. Hôm nay cuối cùng cũng đẫ được nhìn thấy Đường Huyền tông - một lão nhân bệnh tật khoảng trên dưới sáu mươi tuổi tuy nhiên tính tình cũng tốt.
Vừa mới ra khỏi Thiên môn thì đã bị tiểu thái giám Cát Âu ngăn lại.
"Nguyên là Cát công công. Lí Liên Anh thất lễ rồi"
Cát Âu thấy Lí Liên Anh cúi đầu hành lễ, liền cười nói:"Lí Liên Anh à. Nghe nói ngươi được Hoàng thượng ban thưởng, về sau có gì không được quên ta đó nha!"
"Cát công công, ngài nói quá rồi. Đúng rồi, chẳng biết Cát công công tìm ta có chuyện gì không?" Mồn nói vậy nhưng trong lòng rủa thầm:"ngươi yên tâm. Thiếu gia về sau tất không quên ngươi đã từng khinh rẻ tiểu Thuận như thế nào ! Cho ngươi từ từ thoải mái hai tháng nữa!"
"Cao tổng quản có chuyện muốn hỏi ngươi, ngươi mau đến Ti lễ giam mau"
"Đã có huấn thị của Cao tổng quản thì chúng ta đi mau mau thôi" Lí Liên Anh mặt ngoài khí sắc không đổi nhưng trong lòng cười thầm: "khó trách hôm nay tên tiểu tử này có thái độ thân thiện đến vậy, nguyên là do hắn biết Cao Lực Sĩ muốn thu nhận bổn thiếu gia"