Bị người khác vuốt ve bộ ngực của mình, Lộ Na không khỏi sinh ra chút cảm giác khác thường, chỉ là thấy bàn tay nhỏ bé của La Lỵ Tháp dường như mang theo ma lực đặc biệt, làm cho mình rất thoải mái, ngực cùng bụng nóng lên, nhịn không được mở vài cái cúc áo ngủ của La Lỵ Tháp, đưa miệng tới ngực nàng, há mồm ngậm hạt anh đào nhỏ bé như trân châu kia.
"Ai iu, Lộ Na tỷ tỷ, tỷ làm gì vậy? Ăn nãi nãi sao? Nhưng nãi nãi của La Lỵ Tháp tỷ không được ăn a, hơn nữa, tỷ không phải rất ghét uống sữa sao?" Nhìn Lộ Na ngậm nụ hoa trước ngực mình, giống như tiểu hài bú sữa, La lỵ Tháp ngừng tay, bàn tay mềm mại rút về từ ngực Lộ Na, ôm lấy đầu nàng, nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài màu tím.
Vừa ngẩng đầu, đã thấy tiểu bạch thử không biết từ lúc nào đã vào trong lều, cặp mắt như hai viên đậu xanh mở trừng không chớp, nhìn chằm chằm vào Lộ Na đang chúi đầu vào ngực mình, La Lỵ Tháp cười cười, vươn một bàn tay, cho tiểu bạch thử trèo lên " Tiểu bất điểm, ngươi thế nào còn chưa ngủ a, đói bụng phải không? Có muốn ăn chút gì hay không?"
Tiểu bạch thử đầu run lên, lập tức cao hứng ve vẩy cái đuôi, hai tiểu móng vuốt chụm lại, vái vái La Lỵ Tháp vài cái, sau đó liền chạy xuống, nhưng mà đôi mắt vẫn dán chặt vào bộ ngực La Lỵ Tháp, chẳng những có thể thưởng thức cảnh đẹp, lại còn có thêm đồ ăn, tiểu bạch thử lúc này rốt cuộc cũng hiểu được, bộ dạng đáng yêu của mình đến tột cùng lại có nhiều chỗ tốt như vậy.
Tay sờ soạng bên trong áo choàng vài cái, La Lỵ Tháp xuất ra một viên bảo thạch nhỏ như ngón tay, nhẹ nhàng đặt vào móng vuốt của tiểu bạch thử nói:" Ăn nhanh đi, Hiền giả đại nhân có phải hay không luôn bỏ đói ngươi a? Ta xem mỗi buổi tối ngươi đều có bộ dáng này, hay là, hôm nay ngủ luôn ở đây đi."
"Xoạt." Bảo thạch từ bên trong móng vuốt của tiểu bạch thử rơi xuống, nhưng nó chẳng quan tâm, đi đến bên cạnh khuôn mặt nhỏ nhắn của La Lỵ Tháp, cái đầu nhỏ xíu cọ cọ vài cái, sau đó liền tụt từ trên áo của nàng mà nhảy xuống.
"Xú bạch thử ! Mau cút đi!" Lộ Na rút cuộc cũng phát hiện ra sự tồn tại của con chuột, lập tức bắt nó lại, tiện tay ném ra ngoài.
"Phốc !" Tiểu bạch thử đụng vào vách lều trại, rơi xuống, có chút thoáng qua nhìn về phía bảo thạch mình đánh rơi, tiến lên vài bước, nhưng khi bắt gặp ánh mắt phún hỏa của Lộ Na thì ủ rũ xuống li khai khỏi lều trại.
....................
"Lộ Na tỷ tỷ, chúng ta khi nào mới có thể trở về a? Sâm lâm này thật nhiều trùng a, thật chán ghét." La Lỵ Tháp dùng ma pháp trượng đẩy dạt cành cây trước mặt mình sang một bên, bộ dạng đáng thương nhìn Lộ Na, bọn họ đã đi trong sâm lâm này ba ngày, buổi sáng hôm nay Đại hiền giả dắt họ đến một đầm lầy, về sau rút cuộc họ cũng biết lão nhân nhìn có vẻ đáng tin cậy kia thực ra là kẻ mù đường.
"Cái này, ta cũng không biết, kia tử lão đầu, rõ ràng không biết đường, còn nói cái gì bản thân đã đi qua không dưới mười lần, hừ !" Lộ Na hung tợn nhìn lão giả, vị lão nhân bộ dạng hiền từ này dường như tinh thần cũng không được tốt, tóc trắng toán loạn, râu dài hơn 10 cm lộn xộn dính đầy đất cát, ngay cả tiểu bạch thử ở trên vai cũng có chút ỉu xìu.
Chính là cặp mắt giấu bên dưới mái tóc toán loạn kia đảo tới đảo lui, nhìn chằm chằm vào đồn bộ La Lỵ Tháp, vị lão giả này chính là ngài Đại hiền giả cũng bởi vì lời nói của Lộ Na mà ăn năn, chỉ cảm thán, lão sống hơn trăm năm, thủy chung quán triệt được triết lý nhân sinh cho bản thân : 'Khi phát sinh bất cứ việc bất hạnh gì, việc chúng ta cần làm ngay lập tức chính là đem ánh mắt của mình tập trung ở sự 'tươi đẹp' phía trước............' (DG: câu này hay ^.^)
"Quên đi, quên đi, Lộ Na ngài đại hiền giả cũng là vì giữ mặt mũi nên mới nói như vậy, ngươi cũng không nên giận dữ." Kiếm sĩ anh tuấn cặp mắt màu lam híp lại, trong tay thanh kiếm ma pháp màu lam thoải mái chém cành cây cùng gụi gai cản đường phía trước, là một thanh cực phẩm ma pháp kiếm, dùng để làm cái loại mở đường này thật có điểm đại tài tiểu dụng.
"Hừ ! Bố Lan Khắc, ngươi cũng không cần phải giải vây cho cái lão sắc quỷ này, nếu cứ theo tình hình này, cũng không biết khi nào chúng ta mới có thể hoàn thành thí luyện." Lộ Na hung tợn trùng mắt liếc nhìn lão giả một cái, ngoài ý muốn phát hiện ra cặp mắt dán chặt vào đồn bộ La Lỵ Tháp đang rung rinh theo từng bước đi kia, nhất thời lửa giận không khống chế được, ma pháp trượng trong tay gõ ngay vào đầu lão giả.
"A !" một tiếng hét to, lão giả đột nhiên bị gõ mạnh vào đỉnh đầu, nhận ra được mình bị Lộ Na tập kích liền lải nhải: "Hừ, đúng là tuổi trẻ a, dám coi thường Đại hiền giả, ngươi nghĩ rằng ta giống ngươi là cái dạng ma pháp sự yếu không chịu nổi sao? Tuy rằng tuổi đã cao, nhưng lão nhân gia ta mỗi buổi sáng đều như thanh niên giống nhau, nhất trụ kình thiên a, ha ha ha........"
"Ách......." Bố Lân Khắc cổ tay run lên, ma pháp kiếm thiếu chút nữa rơi xuống.
La Lỵ Tháp thấy huynh trưởng đột nhiên giật mình, rất là nghi hoặc, lại nhìn ma pháp trượng của Lộ Na đang ở trong tay lão giả đang đắc ý cười, liền hỏi:" Ca ca. Cái gì là nhất trụ kình thiên a?"
Khóe miệng giật giật, Bố Lan Khắc há miệng thở dốc, không biết giải thích thế nào cho muội muội " Đại hiền giả, ngài không nên lộng các nàng."
"Ô ha ha ha, tuy rằng cao tuổi, nhưng đồ ta một chút cũng không hư a ! Ô ô..........." Lão giả càn rỡ cười, đầu vai rung lên bần bật, dọa cho tiểu bạch thử phải nắm chặt lấy quần áo lão, đang lúc đắc ý, bỗng bị Lộ Na đá ngay một cước vào hạ khố.
"A, ô ô......" Thống khổ không chịu được lão giả quỳ xuống hai mắt trợn trừng, Bố Lan Khắc ở một bên xoay người đi mồ hôi đầy đầu, sắc mặt phát lạnh.
Lộ Na một tay chống eo, tay kia đùa nghịch mái tóc dài màu tím, vô cùng đắc ý nhìn lão giả, trên mặt tràn đầy khoái cảm được trả thù, ánh mắt nheo tít như vầng trăng, nói " Ngang ngược a, lão cho là Đại tiểu thư chỉ là ma pháp sư sao? Nói cho lão, trước kia ta đã có một thời gian đã cố ý theo mẫu thân học vũ kỹ, vì chính là phòng ngừa sắc lão đầu như lão, ha ha......"
"Ầm ầm......." Một trận âm thanh đột nhiên xuất hiện, Bố Lan Khắc lập tức nghiêm túc hẳn lên, cầm ma pháp trượng trong tay, Lộ Na cùng La Lỵ Tháp cũng thu liễm nụ cười, thấp giọng ngâm xướng ma pháp chú ngữ, lão giả đang quỳ dưới đất, tiểu bạch thử không biết từ lúc nào đã nhảy lên bờ vai La Lỵ Tháp, hai mắt nhìn về hướng đông, chính là phương hướng nơi âm thanh kia phát ra.
"Rống !" Tiếng rít gào thật lớn vang lên, mặt đất hơi rung động, qua vài giây, mặt đất rút cuộc chấn động mạnh hẳn lên, sau đó một cái đầu thò ra từ trong bụi cây, cái đầu có chút giống hình tam giác, trên đỉnh đầu hai cái sừng bạch sắc cuộn tròn sát vào nhau, hai đầu nhọn tập trung một chỗ, cặp mắt màu nâu to như nắm tay của của tiểu hài tử gắt gao nhìn chằm chặp nhóm người Lộ Na tràn đầy ác ý.
"Quả nhiên là nó, đúng là Chiểu Trạch Tê Long , chỉ cần lấy được sừng cùng ma tinh của nó, chúng ta sẽ hoàn thành thí luyện." Nhìn một đầu quái thú thật lớn này, Lộ Na hưng phấn kêu lên, ma pháp trượng vung lên hướng ra bên ngoài, chỉ thấy một băng thứ dài chừng một thước xoay tròn lao tới, hướng về Chiểu Trạch Tê Long.(DG:Chiểu Trạch Tê Long= Á long lai giữa rồng và tê giác đầm lầy)
"Cái kia, Lộ Na tỷ tỷ, Chiểu Trạch Tê Long hình như là thủy cùng độc hệ á long? Tỷ sao lại dùng thủy hệ ma pháp công kích nó a?" La Lỵ Tháp một bên chuẩn bị phóng xuất bạo liệt hỏa cầu thuật, một bên nói, nàng cũng đồng dạng quên mất, địa hình xung quanh là rừng cây, sử dụng hỏa hệ ma pháp hậu quả không thể lường được.
"Ngu ngốc, ai cho ngươi dùng hỏa hệ ma pháp, nếu đem sâm lâm đốt cháy thì làm sao bây giờ? Chúng ta làm sao chạy được? Dùng thổ hệ ma pháp đi." Lộ Na hung hăng nhéo lên khuôn mặt trắng như tuyết của La Lỵ Tháp nói.
La Lỵ Tháp do dự một chút nói: "Lộ Na tỷ tỷ người có ma sủng, vì sao không triệu hồi nó đến a? Hiện tại chúng ta cần chiến đấu........"
"Việc này, việc này, cần ngươi phải dạy sao? Hừ, ta tự biết làm." Lộ Na khóe mắt co giật vài cái, rút cuộc quyết tâm, tay phải cầm trụy liên trước ngực, thấp giọng ngâm xướng chú ngữ :" Tồn tại dị giới, chủ nhân của ngươi, lúc này triệu hồi ngươi, lấy tên của Lộ Na ta, hiện ra đi, ma sủng của ta." Theo thanh âm ngâm xướng chú ngữ của nàng, kí hiệu trên cánh tay bắt đầu sáng lên trở nên lấp lóe hào quang, màn hào quang này nhu hòa vô cùng, một chút cũng không làm người ta cảm thấy chói mắt, hào quang lập tức bao quanh thân thể nàng thành một quả cầu màu sắc rực rỡ đường kính hai thước.