Chương 9 :Lão sư đích lễ vật
Dịch giả: hoangthuong
Nguồn: Tàng thư viện
Lị Vi Nhã dùng loại ánh mắt “ngươi xong rồi” nhìn ta,ta cười khổ hạ xuống,triệu hồi tra tra điểu đứng sau lưng ta,dùng ma lực hòa trộn thanh âm phát ra “Tất cả nghe đây,ta là đệ tử Lâm Tạp đại hiền giả,theo lệnh lão sư mang hỏa phượng hoàng cứu công chúa,lúc trước chỉ là bất đắc dĩ,thực xin lỗi”
Thanh âm ta truyền đến tai mỗi người trong Ái Nhĩ Tiên Khắc thành,đối với những người đang bị thương liền như trong ngày giá rét uống nước lạnh,lạnh đến thấu tâm a :đánh tới đánh lui cũng đều là người phe mình,vết thương của bọn họ cũng đâu đáng gì…….
Một lúc sau,ba người bọn ta được triệu vào vương cung,cũng bởi vương cung khá xa quán ăn,nên không chịu ảnh hưởng lớn,may mắn a,bằng không ta nhất định bị lão đầu Lâm Tạp đập chết.
Đám vệ sĩ trong cùng vừa nhìn thấy bọn ta,vẻ mặt tức thì vô cùng kinh khủng,ẩn ước truyền tới “phá hoại thần”,”Ôn thần” mấy cách xưng hô,xem ra thanh danh ta bị tàn phá đến cực điểm a.
Thảm quá.
Trên đường ta cùng Mạt Khắc chính thức giới thiệu,hóa ra hắn sau khi học với Vưu Lợi Tư lão đầu ba năm ma pháp liền trở thành ma pháp sư cùng kỵ sĩ tiền đồ rộng mở,chỉ chút đó cũng thấy lão đầu tử ấy thực là một minh sư.
Lúc này Mạt Khắc đã là đoàn trưởng “Phong bạo kỵ sĩ đoàn” của Lôi Nhân công quốc xưng là “Đại địa kỵ sĩ” vang danh thánh ma đại lục,hiện tại đang hộ tống Phi Âu Á công chúa của Lôi Nhân công quốc tới thăm Áo Lệ Na công chúa.
Hắn ở trong vương cung thấy buồn chán, ra ngoài cung tới quán để giết thời gian,không ngờ lại trở thành”Ngày đen tối nhất của Ái Nhĩ Tiên Khắc”,trở thành nhân vật lưu danh sử sách.
Chúng ta đến đại điện trong vương cung,chỉ thấy một nam tử cao to khỏe mạnh,uy vũ phi phàm,hai tay chắp sau lưng ngồi trên điện,sau lưng hắn là….
Oa,đại mĩ nữ,hai đại mĩ nữ tuyệt sắc ngồi sau lưng nam tử,đôi mắt ta tức thì bị thu hút,chỉ thấy hai người đều có điểm đặc sắc,cùng Lị Vi Nhã không phân cao thấp đều là đại mĩ nữ.
Tâm lý thích đẹp,con người đều có,ta đương nhiên cũng có phản ứng đó,tin tưởng là các bằng hữu nam nhân chân chính có thể hiểu và ủng hộ.
Chính lúc tâm hồn ta đang tập trung hưởng thụ nét đẹp,từ eo lưng truyền lên một cơn đau kịch liệt,hóa ra là bị Lị Vi Nhã hung ác cấu véo.
Nhìn đôi mắt tràn đầy ghen tuông của Lị Vi Nhã,ta thầm kêu không tốt,vội vã trịnh trọng hướng về trung niên nam tử hành lễ tiết ma pháp sư,nói “Kiến tập pháp sư Ngô Lai” chưa trải qua trắc nghiệp của pháp sư hội tuân lệnh Lâm Tạp lão sư bái kiến bệ hạ.”
Ái Đặc quốc vương thần tình quái dị chăm chú nhìn ta nói “Phải không?Ngươi đã phá hủy hơn nửa Ái Nhĩ Tiên Khắc,làm hơn nửa cận vệ kỵ sĩ cùng ma pháp sư thân mang trọng thương,chính là “phá hoại thần”?”
Không tốt,phải tính toán chút.
Ta liền giả vờ ngốc nghếch “Quốc vương bệ hạ,cái gì là phá hoại thần?,ta không hiểu.”
Ái Đặc quốc vương lấy từ trong ngực ra một phong thư nói “Đây là phong thư đại hiền giả sai ma thú đưa tới.Na na,con đọc đi.
Hắn đưa lá thư cho một vị trong hai vị mĩ nữ,nàng khoảng mười bẩy mười tám tuổi,khuôn mặt tuyệt mĩ khiến người khác không dám bất kính nhìn lên,trên khuôn mặt trắng tinh khiết lại có từng điểm huyết ngân,chính là đặc tính khi bị trúng “Vong hồn huyết chú”,nàng chắc chắn là Áo Lệ Na công chúa.
Công chúa mở thư,âm thanh trong trẻo vui tai vang lên “Quốc vương bệ hạ,ta sai học sinh Ngô Lại mang máu phượng hoang phá giải huyết chú cho công chúa.Học sinh này của ta tính tình giống như tên- - -vô lại,dắt không đi đánh lại lùi,ma lực còn vượt xa ta,vì thế xin quốc vương sắp xếp một chức vụ,tiện thể quản thúc hắn hộ.Lâm Tạp viết.”
Lá thư vừa được đọc,Áo Lệ Na công chúa không nhịn được cười nhẹ,nhưng Mạt Khắc lại đã hắc hắc cười to.
Lị Vi Nhã cười nói “Dắt không đi đánh lại lùi,Lai,Lâm Tạp lão sư bình luận hoàn toàn thích hợp với ngươi a”
$@*(&$@&$,lão già Lâm Tạp đáng chết này,không ngờ dám hãm hại ta như vậy,nhất định phải cho lão nếm thử mùi vị “Oanh lôi”,rồi đưa cho tra tra điểu làm điểm tâm,đáng ghét……
Ác Đặc quốc vương ngừng cười trầm mặt nói “Ngô lai,tên phá hoại ngươi có biết cần bao nhiêu tiền để xây dựng lại thành phố vị ngươi phá hoại không?ngươi có biết nếu để quốc gia khác biết đám cận vệ kỵ sĩ đoàn cùng hoàng gia ma pháp sư bị thương hơn nửa,chúng sẽ làm sao?”
Thảm quá,bị bắt đúng thóp,ta tự biết mình sai,đành gật đầu thụ giáo.
Ác Đặc quốc vương nói “Cũng do ngươi vì cứu công chúa mà đến,lại không cố ý tổn thương người,ta cũng không truy cứu.Tuy nhiên,ngươi phải đại diện cho quốc gia tham gia “Chư tộc ma pháp vũ đấu đại hội” vào tháng sau,mang tặng phẩm quán quân “Tâm chi thủy tinh” về bồi thường.
Ta còn có gì để nói?,với ma lực của ta, chức quán quân cái đại hội quái quỷ đó cầm chắc trong tay.
Ta liền đáp ứng
Lúc này ta không biết Vưu Lợi Tư cùng Lâm Tạp hai lão hồ li đã tinh vi cho ta vào rọ,khiến ta sau này chịu phiền phức không dứt,hai vai nặng gánh.
Phiền phức a.
Hai vị mĩ nũ này,ngoài Áo Lệ Na công chúa,người còn lại chỉ thấy mười phần ôn nhu trầm tĩnh chính là Phi Âu Á công chúa của Lôi Nhân công quốc,cùng với Áo Lệ Na là tỉ muội,theo Mạt Khắc nói chính là nằm trong thập đại mĩ nữ đẹp nhất thánh ma đại lục.
Lúc này ta đã hiểu Lị Vi Nhã chính là đỉnh đỉnh đại danh “Huyền chi kiếm sĩ”,là một trong thập đại mĩ nữ,không lạ sắc đẹp tự nhiên xứng với danh hiệu.
Lại nghĩ vị đại mĩ nữ này đã thầm ước hẹn với ta,ta không khỏi có chút lâng lâng,chính là điều tự hào của nam nhân.
Gọi tra tra điểu ra,ta nhỏ một chút máu phượng hoàng lên đầu Áo Lệ Na công chúa,trên mặt công chúa tức thì hồng quang chớp lóe,mồ hôi như mưa,cuối cùng khi quang mang biến mất thì huyết ngân trên mặt nàng cũng đã biến mất.
“Vong hồn huyết chú” cuối cùng cũng đã giải trừ.
___________________________________________
Chương 10: ngộ nhập ma giới
Dịch giả: hoangthuong
Nguồn: Tàng thư viện
Cũng vì “Chư tộc vũ đấu ma pháp đại hội” còn một thời gian nữa mới bắt đầu,ta nhờ vào ở trong vương cung nên được ăn loạn uống loạn,mỗi ngày còn được gặp tam đại mĩ nữ tuyệt sắc,đối với nam nhân mà nói thật không khác gì thiên đường.
Quá sảng khoái.
Rất nhanh Áo Lệ Na công chúa cao quý kiêu ngạo cùng Phi Âu Á công chúa ôn nhu cao nhã không chống lại tinh thần dù chết bám chặt không rời như con gián của ta, lại rất hiếu kì với ma lực của ta,hơn nữa cũng vì yêu mến Lị Vi Nhã,nên rất nhanh chóng chúng ta trở thành hảo bằng hữu.
Ta phát hiện Áo Lệ Na công chúa cũng là học sinh của Lâm Tạp lão đầu,thánh quang hệ ma pháp trình độ cực cao “Kiến thức lí luận càng cao hơn ta,hổ thẹn hổ thẹn”,nhưng Phi Âu Á công chúa ôn ôn nhu nhu lại là một kiếm sĩ thành danh,kiếm thuật còn cao cường hơn cả Lị Vi Nhã,quả là nhìn người không thể nhìn tướng mạo.
Đám ma pháp sư hoàng gia đối với ta kính ngưỡng như với thần thánh,chính vì thân phận đồ đệ đại hiền giả Lâm Tạp cùng “ác danh vang xa” của ta,nếu chúng biết ta chút kiến thức căn bản về ma pháp cũng không biết,chẳng biết chúng sẽ có phản ứng gì.
Dù sao,đi theo bọn họ một thời gian,tri thức cơ bản về ma pháp của ta tiến bộ lên rất nhanh,đối với việc nghiên cứu ma pháp cũng sản sinh ra chút hứng thú,không như lúc trước chỉ học chiếu lệ trước hai lão gia hỏa,tất cả chỉ trông chờ ma lực vô hạn sử dụng loạn xạ.
Trong các chủng loại ma pháp,ta hứng thú nhất với không gian ma pháp,tự nhiên là vì ta muốn tìm ra phương pháp trở về nhà.
Sự thực thì,không gian ma pháp không phải loại ma pháp cao thâm gì,chỉ cần trung cấp pháp sư là có thể sử dụng,chủ yếu chỉ để di động ở cự li xa,thay đổi vị trí,truyền phát vân vân,chẳng có chút hiệu quả công kích,lúc trước hai lão đầu cũng chỉ giảng giải qua loa,nghĩ rằng không đáng để cẩn thận nghiên cứu.
Ta ngồi yên trong hoa viên của vương cung,trâm tư nghiên cứu nguyên lý ảo diệu của không gian ma pháp.
Gọi là không gian ma pháp tóm lại sử dụng ma lực làm cho không gian không gian chồng chéo hay cong lại,khiến có thể trong nháy mắt đi đến địa phương rất xa,nếu dùng ma pháp trận hỗ trợ,có thể đi đến thứ nguyên không gian khác.
Nghĩ đến đây,ta bỗng nhớ đến lúc trước có đọc tiểu thuyết viễn tưởng,có miêu tả một loại vũ khí ghê gớm tên là “Thứ nguyên đao”,bây muốn sử dụng,cái gọi là ”Thứ nguyên đao” không phải là dùng ma lực xoắn chặt không gian này với không gian khác,rồi nổ tung sao?.Nếu quả sản sinh ra uy lực khủng khiếp có lẽ thánh quang hệ chung cực phòng ngự ma pháp “Thánh quang linh trận” cũng vô phương chống cự.
Nghĩ đến đây,ta liền vận chuyển ma lực dùng “Không gian chuyển di” ma pháp phương thức để không gian này cùng không gian khác cong lại,chồng chéo lên nhau,cuối cùng ta phát ra một lượng lớn ma lực,tức thì sinh ra xé tan,trong trung tức thì xuất hiện vô số đoạn không gian bị xé rách.
Thành công.
Ta vui mừng khôn xiết,liền vội đặt tên là “Thứ nguyên đao”, haha,ta quả nhiên là thiên tài,có thể tự sáng tạo ra ma pháp,hậu thế sau này có người dùng “Thứ nguyên đao” tức thì nhớ đến Ngô Lai đại sư người đã sáng tạo,thực là thần thái bay bổng a.
Chỉ là lúc này ta không nhận ra muốn xé toạc không gian thì cần một ma lực cực lớn,ngay cả Vưu Lợi Tu lão đầu cũng còn không đạt được, vì thế “Thứ nguyên đao” trở thành ma pháp khủng bố sở hữu của “Ái Nhĩ Tiên Khắc phá hoại thần”,được lưu lại trong lịch sử thánh ma đại lục.
“Thứ nguyên đao” đã thành công,ta liền suy nghĩ cách thức tăng cường uy lực của không gian ma pháp,nếu số lượng không gian bị xoắn chặt càng tăng,không phải lực phá hoại sinh ra càng mạnh sao?
Ta lập tức hưng phần dùng ma lực vô hạn bản thân xuyên qua vô số không gian tồn tại song song,ta hô to một tiếng,ma lực bạo phát ra,không trung tức thì xuất hiện những vết nứt rộng hằng mét,vết nứt tức thì càng lúc càng rộng ra,một phần ba kiến trúc vương cung trước mặt ta liền xé tan thành bụi phấn.
Thảm rồi,ta không nhịn nổi cười khổ,bên trong không gian bị nứt liền truyền ra một cổ lực cường đại hút đến,ta không chút phòng bị liền bị cuốn vào trong.
Tiếp theo,vết nứt liền tiêu biến.
Thánh ma đại lục sử kí có ghi “Ái Nhĩ Tiên Khắc phá hoại thần,sáu ngày sau khi phá hoại nửa thành phố,cũng phá hoại một phần ba kiến trúc trong vưong cung,may mắn là đang là dịp lễ của vương quốc,mọi người đều bên ngoài,nên không có thương vong,bản thân phá hoại thần cũng mất tích gần nửa tháng trời.
Âm thanh phẫn nộ của Ác Đặc quốc vương truyền tới “Ngô Lai,món nợ này cả đời ngươi cũng không thể trả nổi….”
Tự làm tự chịu bị hút vào không gian này Ta thấy như một quả cân rơi thẳng xuống ,vội xuất ra “Phiêu phù thuật” nhào lộn trong không trung hơn nửa ngày trời mới ổn định lại thân hình.
Ta tự nhủ mình bình tĩnh lại,Lâm Tạp không phải nói ma lực ta tương đương với thần thánh sao,đâu còn gì để mà sợ chứ.
Ta chầm chậm hạ xuống đất,xung quanh là một thế giới rộng lớn không khác gì thánh ma đại lục,chỉ khác biệt duy nhất là thái dương hắc sắc trên cao,ánh sáng cũng như vậy,vì thế thế giới này ảm đạm hơn nhiều so với thánh ma đại lục.
Lúc này nơi ta hạ xuống trông giống như bên trong sâm lâm,xung quanh yên tĩnh,có chút khiến người sợ phát run,
Ta tức thì thấy lo lắng,vội vàng triệu hồi ra tra tra điểu,theo Vưu Lợi Tư nói chỉ ít nó cũng sống hơn nghìn năm,kiến thức rộng lớn có lẽ biết ta hiện đang ở đâu,ít nhất cũng tăng thêm cho ta vài phần can đảm
Sau khi tra tra điểu bay một vòng trên không trung,cuối cùng hạ xuống đầu ta,nói “Đây chính là “Ác ma hắc nhật”,chủ nhân,sao người lại đến ma giới?”
Ma giới?
Ta tức thì như nuốt phải quả trứng,ngốc nghếch đứng im.
Ma giới ư,lập tức ta liền nhớ lại chương trình”Đông đông” rất đáng sợ trên ti vi,mặt ta liền trắng bệch,vội vàng nói “Tra tra điểu,có phương pháp nào rời khỏi không”
Tra tra điểu nghĩ một lúc rồi nói “Nghe nói tại ma giới bên trong vương cung có một “Chuyển di chi môn”,có thể đưa người trở về thế giới cũ,xưa kia ma giới khi xâm lược thánh ma đại lục cùng thiên giới đã dùng để đưa quân đội đến.
Ta liền vô cùng vui sướng,thế không phải ta có thể trở về nhà,gặp cha mẹ,trường học,ban bè sao?nhưng thế thì cũng sẽ không được gặp Lị Vi Nhã……”
Ai da,cũng chưa cần nghĩ vội,thấy “Chuyển di chi môn” rồi nói.
Mang tra tra điểu trong sâm lâm đi lung tung hơn ba ngày,ta liền cảm thấy một cảm giác kì quái--- “Kết giới”
Mặc dù kết giới đối với ta vô hiệu,nhưng hiện tại ta lại có cảm giác sự tồn tại của kết giới,sau khi ta xâm nhập kết giới,tra tra điểu lại bị cách ly bên ngoài,vô phương tiến vào.
Vì thế ta lệnh cho tra tra điểu quay lại,ta lúc này vô cùng hưng phấn,có kết giới tức là có người,cũng là có hi vọng thoát khỏi sâm lâm quái quỷ chết tiệt này.
Một tiểu hồ xuất hiện trước mắt ta,ta tức thì có loại cảm giác như đã trải qua,nếu lại thêm một “đôi mắt đẹp hấp dẫn” đang tắm,sẽ không phải hoàn toàn giống như quang cảnh lần đầu ta gặp Lị Vi Nhã sao?
Ta về sau không biết những gì ta đã nghĩ lại thành sự thật,âm thanh trong trẻo từ trong hồ nước truyền tới,chỉ thấy một “đôi mắt đẹp” khác trần truồng vừa gội đầu vừa ca hát bên suối,xem ra chuyện xưa hiển nhiên diễn lại a.
Sảng khoái
Quá tốt
Quá thỏa mãn
Ta ngăn ham muốn huýt sáo,liền xuất ra “Ẩn thân thuật” khiến toàn thân trở thành vô hình,để tránh lặp lại sai lầm cũ,liền rất cẩn thận đi lại gần.
hehe,lần này ta phải nhìn cho no mắt.
NGUỒN : Tàng thư viện
Last edited by phamduy88; 20-07-2008 at 06:58 PM.
|