mềnh thì mềnh chỉ thấy nếu mà thấy dở thì đừng đọc, mồm thì chê ko hay, nói ăn theo mà cứ đọc, đọc rồi lại chê dở với cái luận điệu 'đọc thì mới biết dở mà chê' thì đúng là thối mồm, wuynh đệ đã đọc được bao nhiu truỵn tu tiên oy mà cũng bày đặt khen truỵn này chê truỵn kia, làm mềnh cứ tưởng wuynh đệ là nhà phê bình cơ đấy
Nếu wuynh đệ muốn đọc truyện ko ăn theo bây h thì e rằng hơi khó