Cu Cà kê chạy sang nhà ông nội:
_ Ông ơi! Ba má cháu vật lộn trên giường và ba Cà của con đè lên trên lâu lắm rồi, ông mau sang can kẻo má con chết mất!
_ Ừ! Để ông sang!
Cu Cà kê chạy về trước! Ông nội đi sang miệng lẩm bẩm “Chúng nó làm ăn mà chẳng để ý để tứ để thằng con thấy được! Tao phải qua mắng cho một trận!” Khi vừa tới cổng thì Cu Cà kê chạy ra:
_ Ông ơi, chẳng cần phải vào nữa!
_ Sao vậy con?
_ Má con đã vật lại được rồi! Mà lúc nãy con lầm, bây gờ con đã thấy rõ là không phải ba Cà của con mà là chú Nam Hói hàng xóm! Má con đang thắng thế ngồi trên bụng chú ấy, hai tay đè cứng lên ngực và đang dùng mông dọng hùng hục! Chú ấy chắc hết sức rồi nên chỉ nằm ngay đơ thôi! Cho đáng đời chú Hói!
|