Trải qua sự kiện này, Lý Dịch đã hiểu được trước kia mình thật sự quá ngây thơ, cũng từ chuyện tàn khốc tối đêm qua, khiến cho Lý Dịch nhận thức ra, thế giới này, thảm thiết mà điên cuồng, không đáng cho mình hy sinh tính mạng!
Giết chóc, bất kể là thân nhân, hoặc là bằng hữu hay người yêu, đều là bình thường!
Một đêm thảm lệ, khiến cho tâm tính Lý Dịch hoàn toàn thay đổi, trở nên cứng cỏi cùng lãnh lệ, lãnh huyết cùng tàn nhẫn tận cùng.
Nhìn muội muội âu yếm duy nhất của mình, chết ngay trước mặt mình, trái tim của Lý Dịch, đã nói không ra nỗi đau đến chết lặng.
Một khắc nọ, thậm chí hắn nghĩ mình sẽ điên cuồng!
“ Muội muội, nếu như trở lại một lần, ca ca nhất định sẽ không mắng muội vì đã hôn con chó nhỏ, ca ca nhất định sẽ không mắng muội không hiểu chuyện nữa, ca ca nhất định sẽ không mắng muội không chịu nghe lời nữa...”
Thân thể co quắp thật mạnh, nước mắt tuôn xuống, giờ khắc này Lý Dịch lại gắt gao nắm chặt bàn tay.
Đàn ông chảy máu không đổ lệ, kiếp trước, kiếp này, nước mắt có rơi cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, nhưng giờ khắc này, sự đau xót thật lớn, làm cho Lý Dịch phải rơi lệ không ngừng.
“ Thiếu gia...” Hai mắt Lý Nhưng giăng đầy tơ máu, trong ánh mắt tràn đầy mệt mỏi cùng lo lắng, mà ở lúc này hắn cũng không biết làm sao để an ủi.
Mọi người trong Lý gia, người duy nhất được Lý Dịch quan tâm nhất, chỉ có vị đại tiểu thư Lý Phù này, mà cũng chỉ có Lý Phù, mới thật tâm đối đãi Lý Dịch, Lý Phù vì Lý Dịch mà chết, mà hôm nay Lý Dịch trở thành như vậy, Lý Nhưng tự nhiên có thể hiểu được.
Mà đúng là vì có thể hiểu được, cho nên Lý Nhưng không tìm ra được lời để an ủi, bởi vì đã tận mắt nhìn thấy cái chết của Lý Phù, nếu là Lý Nhưng, cũng không thể không khổ sở cùng cực trong lòng.
“ Ân...Nhưng bá, sau này chúng ta sống nương tựa lẫn nhau, nếu ngươi không chê, ta nhận ngươi làm nghĩa phụ a.” Lý Dịch biết Lý Nhưng thập phần lo lắng, nghĩ hết thảy những chuyện hai ngày nay, trong lòng Lý Dịch thập phần khó chịu, nhưng vẫn nhịn xuống không có điên cuồng.
Nhìn vẻ tang thương với thân ảnh già nua của Lý Nhưng, nhìn ánh mắt uể oải giăng đầy tơ máu, Lý Dịch cũng cảm thấy đau lòng, lúc này liền nói như vậy.
“ Thiếu gia, ngài, ngài đừng nói giỡn với lão nô, lão nô không xứng...” Trong hai mắt Lý Nhưng tràn đầy kích động, nhưng trong kích động có vẻ bi thương cùng bất lực.
“ Lão nô chỉ là một người không có thân phận và địa vị, chỉ là một quản gia nô phó mà thôi, thiếu gia là...”
“ Khả bá bá, ngươi cho rằng chuyện này trọng yếu sao? Quan trọng là...thâm tình chân chính, nguyên lai vị phụ thân kia của ta đúng là danh chính ngôn thuận, nhưng ngươi xem xem bộ dáng chật vật bây giờ của ta đi! Hổ độc không ăn thịt con mình, Lý Duyên này, cũng xứng làm một người cha sao?” Lý Dịch cả giận nói.
“ Thiếu gia, ngài, ngài không thể đối đãi lão gia như vậy, mặc dù lần này...Ai, dù sao lão nô cảm giác được, lão gia hẳn không phải là người như thế, có lẽ có hiểu lầm...” Lý Nhưng giải thích, nhưng lời giải thích này, thật sự có vẻ tái nhợt vô lực.
Vô luận là Lý Kiền được Lý Dịch làm lộ rõ thân phận, nhưng câu cuối cùng khi Lý Phù chạy đến nói ra, chính là chứng minh tốt nhất, Lý Duyên đã động sát khí!
Đây là sự thật, nhưng xem cách làm người của Lý Duyên, Lý Nhưng lại có vài phần không tin.
Nhưng mắt thấy là thật, tận mắt nhìn thấy, Lý Nhưng chỉ có thể thở dài.
Họa hổ họa bì nan họa cốt, tri nhân tri diện bất tri tâm( vẽ cọp vẽ được da không vẽ được xương, biết người biết mặt mà không biết lòng), có lẽ, thật sự cũng là như vậy, giang hồ hiểm ác, lòng người khó đoán...
Lý Nhưng cũng không nói thêm nữa, mà trầm trầm thở dài, nhìn vẻ cười lạnh khinh thường của Lý Dịch, hắn rốt cuộc đành cúi đầu.
“ Dịch nhi, cậu cùng người trong giang hồ cũng không giống nhau, ta biết rõ cá tính của cậu, cho nên ta cũng sẽ không quan tâm thân phận địa vị gì nữa, đứa con như cậu, Lý Nhưng ta nhận rồi!”
Lý Nhưng đột nhiên tăng cao khí thế, tựa hồ nghĩ thấu triệt ra điều gì, tựa hồ trong nháy mắt tràn đầy sinh lực như tuổi trẻ.
“ Ân, con bái kiến nghĩa phụ.” Lúc này Lý Dịch khom người nói.
Giờ phút này, hai người đang ở trên cây, Lý Dịch không tiện quỳ xuống, liền lạy thật sâu ba lần, ra vẻ tôn kính.
Mà Lý Nhưng, cũng thản nhiên tiếp nhận.
Hành lễ xong, Lý Nhưng như già đi, thở dài nói: “ Dịch nhi, ta nửa đời này không có gì đáng để cao hứng, duy nhất chỉ có được đứa con như con, nếu ta có chết, cũng nhắm mắt được!”
“ Nghĩa phụ, không được nói lời không may mắn như vậy, con sẽ bảo vệ cho nghĩa phụ, đợi đến khi nghĩa phụ có thể đạt được cảnh giới trường sinh bất lão!” Lý Dịch nghe được Lý Nhưng nhắc đến cái chết, tâm lý cũng liền run lên, một cỗ cảm giác không hay liền điên cuồng dâng cao.
Cảm giác như vậy, rất chán ghét, thật sự rất chán ghét!
Lý Dịch thập phần chán ghét cái cảm giác này!
“ A a, Dịch nhi, ai cũng sẽ chết cả, mặc dù là Vũ Thánh, cũng sẽ chết, mà muốn được trường sinh bất lão, mặc dù đạt được tới tam hoa tụ đỉnh, ngũ khí triều nguyên, thậm chí là cảnh giới cực cao của Vũ Thánh như hư thất sanh liên đẳng, cũng sẽ chết thôi, truyền thuyết tiên nhân có thể phi thiên độn địa cũng chỉ có thể gặp mà không thể cầu, con có tâm ý như vậy, nghĩa phụ đã rất thỏa mãn rồi.” Lý Nhưng hiền lành ôn hòa cười nói, giờ khắc này, hai người nói chuyện mang theo thâm tình ấm áp vô cùng, tâm tình khổ sở và phẫn nộ, đã từ từ chìm sâu vào trong tâm linh.
“ Dù sao, con không cho phép bất luận kẻ nào làm thương tổn nghĩa phụ, con nhất định bảo vệ nghĩa phụ, nhất định sẽ làm cho nghĩa phụ đạt được tới cảnh giới trong truyền thuyết đó!” Ánh mắt Lý Dịch sâm sâm, cố chấp nói.
“ Ân, nghĩa phụ tin tưởng con, nghĩa phụ cũng sẽ cố gắng tu luyện, bảo vệ cho con, nhìn sự phát triển của con! A a, yên tâm, trong khoảng thời gian ngắn, không có tận mắt chứng kiến đứa cháu bảo bối của ta ra đời, ta sẽ không chết được đâu.” Lý Nhưng sờ soạng chòm râu có chút trắng bệch, cười nói.
Gương mặt lãnh lệ của Lý Dịch, cũng rốt cuộc giãn ra, lộ ra vẻ tươi cười vui mừng.
“ Thiếu...Dịch nhi, nghĩa phụ cho rằng, nha đầu Hoàn nhi kia, cuối cùng có thể bảo vệ được Phù nhi, rất có thể đại tiểu thư còn chưa chết! Nghĩa phụ phân tích một chút, lấy động tác của Hoàn nhi phát sinh ở tình huống cuối cùng, vừa tiến lên đã ôm Phù nhi rơi xuống đất, trong lúc này lực xuyên thấu của cung tiễn sẽ gặp cản trở, mà lúc rơi, tình hình đại tiểu thư có thể trúng cung tiễn càng thấp.”
“ Cha muốn nói...” Mắt Lý Dịch sáng lên, rồi đột nhiên, trong óc như bị điện quang chớp lên, nghĩ tới lúc Lý Hoàn Nhi ôm lấy Lý Phù, sau đó quay cuồng rơi xuống đất, trong lúc nhất thời, ánh mắt Lý Dịch lộ ra tinh duệ quang mang.
__________________
Sống là khách qua đường... Chết là về cố hương... Đất trời là quán trọ... bụi muôn đời xót thương.
_________________ _