Dưới ánh nắng mặt trời sángrỡ chiếu xuống, băng tuyết bắt đầu hòa tan, từng đợt khí lạnh khôngngừng bay lên, khiến cho sự sáng rỡ chói mắt này, có vẻ vài phần trắngbệch.
Nước tuyết tan rã dần dần, cùng vách tường bị cháy đen kết hợp, mặt đất có vẻ tán loạn không thể chịu nổi.
Ngẫu nhiên, có dòng máu màu đỏ nhạt từ từ chảy ra, máu tươi cũng đã trở nên nhạt đi.
Không khí thanh tân, phối hợp với bùn đất cùng mùi vị cháy khét, đồng loạt khuếch tán, trong mùi vị có chút chua khét dị thường.
Mùi vị quỷ dị như vậy, theo từng đợt lạnh lẽo, kích thích vào thân thểLý Phù, trong cơn hôn mê, ngón tay trắng bệch bị ngâm nước nhẹ nhàngrun rẩy một chút.
Tốc độ chân khí tự vận chuyển trong cơ thể đã chậm chạp đến cực hạn, cơhồ không thể nghe thấy, Lý Phù cơ hồ trong thời khắc hẳn phải chết chắcnày, dựa vào tín niệm muốn sống sót đến mãnh liệt, cố gắng chống đỡ.
Trước khi ý thức mất đi, Lý Phù liền nói với chính mình: “ Lý Phù,ngươi muốn tiếp tục sống, ngươi nhất định phải sống sót! Ngươi khôngthể làm cho ca ca thương tâm!”
Với tín niệm như vậy, giờ khắc này, cơ hồ đang ở trong trạng thái chếtlặng vô tri vô giác của toàn thân, Lý Phù run rẩy đứng thẳng lên.
Tóc nàng bị lửa thiêu mất phần lớn, mà phần tóc còn lại cũng khô quắtkhông chịu nổi, trên mặt còn dính vài lớp băng mỏng, dưới ánh mặt trời,phát ra quang mang trắng bệch.
Tóc dán sát vào da đầu, quần áo trên người cũng không còn hình dáng,dán sát vào thân thể, nhưng giọt nước không ngừng chảy xuống, mà trênquần áo cũng đọng một lớp băng.
Đầu choáng váng trầm trọng vô cùng, hai mắt linh động cùng với quangmang thuần khiết đã sớm mất đi, hôm nay, trong đôi mắt thật to này, chỉcòn lại vẻ cô độc, hờ hững cùng kiên quyết.
Gian nan bước đi từng bước, dưới chân đau xót run lên, đảo người một cái, cơ hồ lần nữa rơi vào trong vũng nước.
Trường kiếm khó khăn chống đỡ thân thể tập tễnh, Lý Phù cắn chặt hàmrăng ngọc, hai mắt bắn ra quang mang lãnh nghị, cố gắng rời khỏi vũngnước này.
Vũng nước chỉ là một đường rãnh cho nước chảy thông, rất cạn, nếu khôngvì vậy, Lý Phù giờ phút này, cũng đã hương tiêu ngọc vẫn.
Từng bước tập tễnh, khó khăn tìm đến chỗ lầu các, giờ phút này, lầu các tuy còn, nhưng phần lớn cũng đã biến thành phế khu.
Lý Phù tìm được một chỗ bên dưới cột trụ sụp đổ, khó khăn ngồi xuống,sau đó khoanh chân lại, cũng bất chấp giờ phút này mình chật vật và vôlực, bắt đầu cố gắng tu luyện.
Lý gia tương truyền công quyết ( Bích Dương đao quyết) cùng ( Thu Thủykiếm quyết), Bích Dương đao quyết chỉ truyền nam, không truyền nữ, màThu Thủy kiếm quyết, nam nữ đều có thể tập luyện.
Giờ phút này, Lý Phù tu luyện chính là Thu Thủy kiếm quyết.
Thu Thủy kiếm, kiếm như nước mùa thu, vốn tương đối thích hợp cho nữ tuluyện, mặc dù tu luyện tới đại thành, nhưng cũng không hơn được tuluyện đao quyết, nhưng kiếm chiêu cũng linh động phi thường, quỹ tíchphiêu dật, hơn nữa trọng yếu nhất là nhẹ xảo mà hoa lệ, thập phần thíchhợp cho nữ tu luyện.
Trước đây Lý Phù cũng nghĩ như vậy, mà hôm nay tu luyện lần nữa, hoàntoàn không giống như ý nghĩ tu luyện của dĩ vãng, không muốn tu luyệnthì dừng lại ngay, mà hôm nay lại cố gắng nhập định, chịu đựng sự đaunhức toàn thân, cơ hồ là liều mạng khởi động chân khí cạn kiệt của mình.
Thân thể của hôm nay, đã rất là yếu nhược, mà Lý Phù tu luyện như vậy, lại khiến cho sắc mặt nàng trắng bệch cực kỳ.
Mồ hôi lạnh trên trán rơi xuống, gương mặt tái nhợt như tờ giấy, lại tràn đầy vẻ tuyệt nhiên.
Đối với sự thống khổ tột cùng này, bất tri bất giác, thân thể của Lý Phù chợt run rẩy, đang không ngừng cố gắng.
Vừa phải khôi phục thân thể, vừa để tăng lên thực lực!
Giờ khắc này, Lý Phù cảm giác được, thực lực, thật sự rất trọng yếu!
Thân thể run rẩy, từ từ bình hòa xuống, Lý Phù cũng chầm chậm cảm ứngđược chân khí trong cơ thể bắt đầu lưu động trong phạm vi lớn, thân thểnóng sốt cùng phiền táo muốn ói cũng lập tức từ từ biến mất, cảm giácvô lực cũng đang từ từ biến mất, một chút tin tưởng, bắt đầu tụ tập lại.
Như vậy, ước chừng tu luyện một canh giờ, kinh mạch cả người đã khôngcách nào thừa nhận, sự đau đớn như lửa thiêu, chân khí chảy qua, giốngnhư ngọn lửa thiêu qua một lần!
Lúc này Lý Phù cũng biết mình đã đạt tới cực hạn, nếu tiếp tục tuluyện, chỉ sợ là sẽ phản tác dụng, như vậy nàng đành dừng lại, đứngthẳng lên.
Quần áo trên người, mái tóc rối bời, sớm đã bị nội lực làm khô lại, nhưng lại trở nên tàn phá không chịu nổi.
Nhưng giờ khắc này, Lý Phù chỉ nhàn nhạt nhìn thân thể mình một cái, rồi không hề chú ý tới.
Lý Phù mới mười một tuổi, nhưng ở một khắc này, nàng cũng đã hiểu,những năm tuổi thơ sung sướng, từ sự giết chóc tối hôm qua bắt đầu,liền đã mất đi mãi mãi.
Ngôi nhà kia, có trở về hay không, cũng không còn quan trọng nữa.
Ca ca, mục đích của mình, nếu tìm được ca ca, sau đó cùng ca ca nương tựa nhau tiếp tục mà sống.
Trong lòng Lý Phù quyết định, trên gương mặt non nớt cũng tràn đầy vẻ kiên nghị.
Khẽ nâng trường kiếm, dưới chân phát lực, thân ảnh Lý Phù cơ hồ trongnháy mắt bắn ra, khinh công của Thu Thủy kiếm pháp, Thu Thủy Vô Ngânhiển xuất, thân thể Lý Phù cực nhanh hướng theo phương hướng tối hômqua Lý Dịch ly khai chạy đi.
Biết được tin tức Lý Phù có thể không chết, Lý Dịch nắm chặt thanh trường kiếm trong tay, trường kiếm cũng một trận run rẩy.
Tu luyện Kiếm Hồn Đạo, Lý Dịch biết, chính mình chỉ có thực lực của tamlưu cao thủ, nhưng bởi vì hiểu được kiếm, hiểu được kiếm ý, bởi vậy tớimột mức độ nào đó, đối với thanh kiếm nắm trong tay, đã có thể so vớitrình độ của kiếm khách nhất lưu.
Lý Dịch vốn định đem chính mình tu luyện thành phi kiếm, mà đem linhhồn của mình tu luyện thành kiếm linh trong truyền thuyết, cho nên đốivới phương diện phi kiếm, hắn rất tự tin.
Phần tự tin này, hơn nữa tốc độ hắn sử dụng, chỉ cần tâm ý nhất động, kiếm có cảm ứng, sát ý khởi lên, thân kiếm chấn chiến.
Kiếm ý, là sát ý!
“ Nghĩa phụ, chúng ta về Thiên Thủy sơn trang.” Lý Dịch có chút đạm mạc nói, ánh mắt u thâm, gợn sóng không sợ hãi.
“ Ân...tốt a, Phù nhi, nàng hẳn là không có việc gì đâu, con đừng lolắng.” Thanh âm Lý Nhưng có chút trầm trọng cùng tang thương.
Hai người chỉ nói vài câu, rồi cùng trầm mặc.
Lý Dịch nhìn phương vị của Thiên Thủy sơn trang, lúc này dưới chân có chút dùng sức, cả thân thể liền phóng ra cực nhanh.
Lý Nhưng, cũng dễ dàng đi theo phía sau, ánh mắt cảnh giác nhìn chằmchằm bốn phía, trường kiếm trong tay gắt gao nắm chặt, tựa hồ có độngtịnh gì khác thường, sẽ liều chết bảo vệ cho Lý Dịch.
_________________ _