Hà Tiểu Vũ theo tiếng đàn tiến vào.
Oa, không ngờ trong này lại có vườn hoa lớn đến vậy, vườn trồng đủ mọi loài kỳ hoa dị thảo, non bộ chậu cảnh, ao sen ngát hương làm say lòng người.
Tiếng đàn réo rắt êm tai vang lên từ lương đình ở phía trước không xa, trong lương đình có hai thiếu tử đang ngồi, một thiếu nữ váy tím chính đang đánh đàn, một thiếu nữ váy trắng khác thì hai tay chống má ngồi nghe.
Oa, hai đại mỹ nhân thật xinh đẹp.
Đầu óc Hà Tiểu Vũ bắt đầu hoạt động hết công suất để cố nhớ lại những câu từ miêu tả về mỹ nữ thời xưa. Đúng rồi, cái gì mà chim sa cá lặn, hoa nhường nguyện thẹn, nghiêng nước nghiêng thành, mấy câu đấy dùng để miêu tả vẻ đẹp của hai mỹ nhân này cũng chẳng quá lời.
Mỹ nữ váy trắng thanh thuần thoát tục, trong đôi mắt lại mang theo vẻ quyến rũ hút hồn, đẹp không gì sánh được.
Mỹ nữ váy tím đang đánh đàn có vẻ đẹp điềm tĩnh ưu nhã, như không cốc u lan * , lại giống như tiên tử không vướng hương khói nhân gian, đặc biệt là đôi đào tiên chín rộ của nàng, ít nhất nó cũng phải to cỡ D. ( iem chả dám bình luận gì ở chỗ này, bác nào hiểu biết thì tự suy diễn nhé )
Hà Tiểu Vũ không nghe ra nàng đang đánh khúc gì, hắn chỉ biết rằng tiếng đàn này nghe êm tai như tiếng đàn trời vậy.
Mỹ nữ váy tím đột nhiên hai tay ấn dây đàn, tiếng đàn theo đó liền tan biến.
Mỹ nữ váy trắng ngẩn người ra:" Tỷ tỷ làm sao vậy?"
Mỹ nữ váy tím khẽ thở dài một tiếng:" Cõ lẽ ta cả đời này cũng không thể đạt đến cảnh giới của nàng..."
Tiếng nói của hai mỹ nữ rất dễ nghe nên Hà Tiểu Vũ nghe được hết câu chuyện, trong lòng hắn khẽ động, chẳng phải trong " cực phẩm gia đinh " cũng có tình tiết như vậy sao, Tần Tiên Nhi gảy đàn, Lâm tam ca vạch ra ba khuyết điểm của nàng. He he, tình tiết này mình nhớ rất rõ, vừa đúng dịp có thể áp dụng thực tiễn luôn.
" Người là mỹ nhân, đàn là đàn tốt, khúc cũng tuyệt diệu, chỉ là...."
Hà Tiểu Vũ bắt chước giọng điệu của Lâm tam ca, vừa nói vừa thản nhiên chui ra khỏi bụi hoa.
Lấy lòng mỹ nữ là việc mình thích làm nhất, hôm nay trời cho cơ hội, phải cố gắng tận dụng mà thể hiện tài năng của mình mới không phụ lòng trời.
Đáng nhẽ trong tay phải có cái quạt giấy nữa, học theo vẻ tiêu sái tiêu tửu của Tinh ca, phe phẩy quạt giấy, muốn tiêu sái thế nào thì có tiêu sái thế ấy. Có điều hiện giờ trên người còn đang mặc bộ quần áo gia nô đen thui mà cầm quạt vào trông thật ngứa mắt, không cầm càng tốt.
Sự xuất hiện đột ngột của hắn khiến hai mỹ nữ ngẩn ngơ.
Mỹ nữ váy trắng phản ứng đầu tiên, nàng mày liễu nhíu lại, mắng:" Ngươi là ai, sao lại không hiểu quy củ như vậy?"
Nhưng mỹ nữ váy tím lại lộ vẻ ngạc nhiên xen lẫn hiếu kỳ:" Xin công tử chỉ giáo." Trong giọng của nàng ẩn giấu ý tứ xin thỉnh giáo rất thành khẩn.
Mỹ nữ váy trắng bật cười:" Tỷ tỷ, chỉ là một tên gia nô hạ đẳng thôi mà, làm sao có thể..." Đang nói dở nàng lại nhìn thấy cái mặt của Hà Tiểu Vũ thì trong lòng không khỏi giận dữ, hung hăng trừng mắt với hắn.
Mỹ nhân vừa nở nụ cười, vạn loại phong tình tràn ngập nơi nơi, khiến Hà Tiểu Vũ nhìn muốn rơi cả mắt, miệng há hốc cả ra, khóe miệng hình như còn chảy cả nước bọt.
Cái mặt lợn dâm dê như vậy đương nhiên khiến mỹ nữ thấy phản cảm.
Cảm thấy mình đang thất lễ nên Hà Tiểu Vũ vội cười trừ, gật gù ra chiều đắc ý lắm, nói:" Cầm kỹ của tiểu thư dĩ nhiên xuất thần nhập hóa, nhưng mà..." Nói chuyện đương nhiên phải lấp lửng mới khiến cho đối phương thấy tò mò, từ đấy mới mong kiếm được lợi nhiều nhất.
" Nhưng mà sao, xin tiên sinh chỉ giáo." Mỹ nữ váy tím vội vàng nói, vẻ mặt trông rất thành khẩn.
Trước thì kêu là công tử, giờ lại gọi là tiên sinh, thăng cấp rồi ha ha.
Hà Tiểu Vũ cười tủm tỉm giơ ba ngón tay ra.
Nụ cười kia mang theo vẻ gian trá, xảo quyệt đặc trưng của thương nhân rõ ràng tới mức khiến mỹ nữ áo tím trừng mắt với hắn.
Mỹ nữ váy tím ngẩn ngơ một lúc rồi ngập ngừng:" Tiên sinh có ba điều kiện?"
" Thông minh quá!" Hà Tiểu Vũ cười ha hả, người ta đều nói nữ nhân ngực to óc bằng quả nho, nhưng xem ra câu này không chính xác cho lắm, mỹ nữ váy tím ngực không chỉ to mà còn rất thông minh.
" Tỷ tỷ đừng nghe hắn nói nhảm!"
Mỹ nữ váy trắng nhìn chằm chằm Hà Tiểu Vũ trông rất hung dữ, chỉ có điều tại nàng quá xinh đẹp nên lúc nóng giận lại có một vẻ đẹp động lòng người rất riêng biệt, làm cho Hà Tiểu Vũ không khỏi nuốt nước bọt ừng ực, cái mặt lợn ngạo nghễ với đời.
Mỹ nữ váy tím khẽ lắc đầu, nàng trầm tư một chút rồi nói:" Tiên sinh xin cứ nói."
Mỹ nữ váy trắng đứng ở bên nghiến răng nghiến lợi uy hiếp:" Tên gia nô ghê tởm kia, ngươi mà dám nói linh tinh thì ta sẽ sai người đập chết ngươi."
Hà Tiểu Vũ mỉm cười, ưỡn ngực chắp tay nói:" Cầm kỹ của tiểu thư dĩ nhiên xuất thần nhập hóa, nhưng mà quá chú trọng đến kỹ xảo nên trái lại không thể đem tình cảm của bản thân hòa nhập vào trong đó. Phải biết người là chủ của đàn, người đánh đàn mà không có tình cảm thì cho dù nghe rất êm tai cũng khó có thể đi sâu vào lòng người..."
Trong ba sơ hở của Tần Tiên Nhi được Lâm tam ca chỉ ra thì hình như chỉ có cái thứ hai là thích hợp, cho nên Hà Tiểu Vũ cũng chỉ dám dùng một sơ hở ấy để " chỉ giáo " đối phương thôi.
Mỹ nữ váy tím trên mặt lộ vẻ mê man, đứng ngơ ngẩn hồi lâu mà không nói gì.
Mỹ nữ váy trắng lại lộ vẻ sợ hãi.
Mặc kệ Hà Tiểu Vũ có nói đúng hay không, nhưng một gia nô hạ đẳng mà có thể nói ra được những lời như vậy cũng đủ khiến nàng kinh ngạc rồi.
Nàng đánh giá Hà Tiểu Vũ lại một lần nữa, ánh mắt nhìn hắn đã hơi thay đổi.
Mỹ nữ váy tím bỗng nhiên quay sang vái Hà Tiểu Vũ một vái:" Một lần nói chuyện với tiên sinh mà khiến Nhược Huyên tỉnh mộng, Nhược Huyên thụ giáo, cảm tạ tiên sinh."
Mỹ nữ váy trắng nhìn mỹ nữ váy tím một chút rồi mắt lại rơi lên người Hà Tiểu Vũ, lần này ánh mắt nhìn hắn đã thay đổi nhiều hơn.
Hà Tiểu Vũ đắc ý cười ha ha, mja nó, thật sự phải cảm ơn lão tác giả " cực phẩm gia đinh " .
Mỹ nữ váy tím bỗng khẽ thở dài một tiếng, mặt lộ vẻ căng thẳng, bất an nói:" Ba điều kiện của tiên sinh là..."
Nghe được câu này thì ngay cả mỹ nữ váy trắng cũng lộ vẻ căng thẳng, ngộ nhỡ Hà Tiểu Vũ đưa ra yêu cầu quái ác thì phải làm sao đây?
Nàng trừng mắt nhìn hắn trông như đang uy hiếp ------- Ngươi mà dám đưa ra yêu cầu gì quái ác, ta vì danh tiết của tỷ tỷ thì cho dù trên lưng phải mang tiếng tiểu nhân cũng quyết đánh chết ngươi!
Trông thấy trong đôi mắt xinh đẹp của mỹ nữ lóe lên sát khí sắc bén, Hà Tiểu Vũ không khỏi rùng mình một cái.
Mja, trước mặt mỹ nhân sao có thể chịu thua như vậy được, như vậy thật quá mất mặt!
Hắn trừng mắt đáp trả đối phương một cái rồi quay sang mỹ nữ váy tím giơ một ngón tay:" Tại hạ rất hiếu kỳ, muốn được biết phương danh của tiểu thư."
Hai mỹ nữ liếc mắt nhìn nhau, yêu cầu này thật khiến người khác bất ngờ.
Mỹ nữ váy tím thấp giọng nói:" Tiểu nữ tử là Phỉ Nhược Tuyên."
Bởi vì yêu cầu đầu tiên quá đơn giản nên nàng trái lại càng lộ vẻ căng thẳng, bất an hơn.
Hà Tiểu Vũ giơ ngón tay thứ hai:" Một vạn lượng bạc không tính là nhiều chứ?"
Có tiền đi khắp thiên hạ, không tiền chết đói đầu đường, Hà Tiểu Vũ muốn sống thì đương nhiên phải có càng nhiều tiền càng tốt. Nhưng hắn không biết mười lượng bạc là tương đương bao nhiêu nhân dân tệ nên vừa mở miệng đã đòi một vạn lượng bạc.
Phỉ Nhược Tuyên lộ vẻ mặt kỳ quái, cắn răng gật gật đầu.
" Một vạn lượng!" Mỹ nữ váy trắng nhìn hắn rất hung ác, trông như muốn chặt hắn thành ngàn mảnh mới cam tâm.
Thấy hắn giơ ngón tay thứ ba lên, hai mỹ nữ càng thấy căng thẳng hơn.
Hà Tiểu Vũ đột nhiên thở dài một tiếng, giơ hai tay ra:" Nhị vị tiểu thư không cần phải khẩn trương như vậy!" Nói rồi hắn chỉ chỉ mặt mình:" Nhìn kỹ một chút coi, xem ta có chỗ nào giống người xấu không?"
Hai nàng ngẩn ra, rồi mỹ nữ váy trắng nghiến răng nói:" Ngươi vốn là một tên bại hoại, là một đại ác nhân!"
Hà Tiểu Vũ nhún nhún vai ra chiều bất đắc dĩ:" Hóa ra tà là một tên bại hoại, ác nhân..." Rồi hắn đột nhiên trừng mắt nhìn Phỉ Nhược Tuyên, mặt nở nụ cười tà:" Nếu đã nói ta là ác nhân, bại hoại thì ta sẽ....sẽ..."
Hắn cố tính dừng lại một chút, cho đến lúc thấy hai nàng căng thẳng tới mức mặt trắng bệch mới chậm rãi nói:" Phỉ tiểu thư nếu cầm nghệ có điểm đột phá thì có thể đàn một khúc khác cho ta nghe không?"
Phỉ Nhược Tuyên vỗ vỗ đôi đào tiên cao vút, thở hổn hển mấy hơi rồi cao hứng nói:" Nhược Tuyên rất vui lòng."
Mỹ nữ váy trắng oán hận giẫm giẫm chân, cán răng trừng mắt nhìn Hà Tiểu Vũ:" Ngươi....ngươi thật đáng ghét!"
Vẻ mặt vừa rồi của Hà Tiểu Vũ quả thật rất dễ khiến người khác liên tưởng đến chuyện xấu gì đó, làm cho hai nàng sợ chết khiếp. Nếu chẳng may hắn thật sự đưa ra yêu cầu quái ác gì thì Phỉ Nhược Tuyên vì lời hứa chắc đành phải nghe theo.
Có điều vừa nãy mỹ nữ váy trắng hình như đã thật sự động sát tâm.
* Không cốc u lan: khe cốc vắng, hoa lan mọc nơi sâu xa.