Diệp Phong chấn động, bản thân mình không ngờ đã đánh giá thấp thực lực của bọn họ. Trong lòng lẳng lặng tính toán, nếu động thủ, tuy rằng chưa chắc mình đã thua nhưng chắc cũng không có cái gì tốt, hay trước cứ bình tĩnh theo dõi kỳ biến, sau đó tuỳ thời cơ mà ứng biến!
Lý Âm liếc mắt nhìn thần sắc quái dị của Diệp Phong, “ha ha” cười nói: “Ta đã chơi qua không ít nữ nhân, bất quá tiểu mỹ nhân e lệ rụt rè như Dương Y, thì cũng là lần đầu tiên ta gặp được!” Nói xong, nàng lại nâng cằm Dương Y lên, bỗng nhiên cúi xuống hôn lên đôi môi hồng nhuận, mềm mại của Dương Y. Đồng thời một tay còn thăm dò trên ngực, luồn qua yếm của Dương Y, tại bộ ngực sữa cao ngất của Dương Y, bàn tay Lý Âm không ngừng vuốt ve.
Dương Y toàn thân kịch liệt run rẩy, hai tay vô ý thức khuấy động, trong cổ họng phát ra tiếng rên rỉ yếu ớt, da thịt tuyết trắng đều đã chuyển thành một màu hồng đỏ.
* * *
Diệp Phong hoàn toàn ngây dại, không thể tin vào mọi thứ trước mắt mình, tức thì không biết nên làm như thế nào cho phải. Nếu như là nam nhân xâm phạm Dương Y, hắn khẳng định mình sẽ xông lên phía trước, động thủ. Nhưng Lý Âm nữ tử này xâm phạm Dương Y, này…..
Lúc này, người xem náo nhiệt bên đường đã vây kín chung quanh. Trên quảng trường vang lên những tiếng nghị luận ồn ào. Tuy nhiên, thần kỳ chính là: biểu tình trên mặt bọn họ cùng với mấy người tuỳ tùng của Lý Âm đều không giống nhau, hoặc hững hờ, hoặc đỏ mặt tai hồng, hoặc mỉm cười khi chứng kiến được một cái chuyện lạ như thế này, nhưng cũng không có bao nhiêu người kinh dị, hiển nhiên loại tình cảnh này, cũng không phải là lần đầu tiên bọn họ chứng kiến.
Một lúc lâu, Lý Âm mới buông Dương Y ra, Dương Y toàn thân xụi lơ, đứng không vững, mờ mịt nhìn Lý Âm, ánh mắt ngập nước, kiều diễm vô cùng.
Lý Âm thoả mãn, thở ra một ngụm khẩu khí, ha ha cười nói: “Nếu nữ nhân đã qua tay ta, cả đời sẽ không bao giờ nghĩ, nghĩ tìm đến nam nhân a!”
Diệp Phong hít một hơi thật sâu, bình ổn lại tâm tình đang rối loạn của mình một lần, lạnh lùng nói: “Ngươi muốn thế nào?”
Lý Âm ánh mắt đảo trên người Dương Y vong vo qua lại mấy lần, trên mặt thì lộ ra một tia tươi cười khác thường, “ah” mị nhãn như tơ liếc hắn một cái: “Cần gì phải dùng loại ngữ khí này nói chuyện cùng người ta ? Như vậy đi, ta cho ngươi một lựa chọn!”
Giơ tay lên, một khối ngọc bội hướng Diệp Phong bay tới, Diệp Phong vội duỗi tay ra tiếp lấy. Vừa chạm vào liền cảm thấy ấm áp nhẵn mịn, đúng là cực phẩm khó kiếm. Hai bên ngọc bội đều có điêu khắc hình Lý Âm, trạm trổ tinh xảo, trông rất sống động.
Lý Âm lại nói tiếp: “ Trong vòng hai tháng, ngươi cầm khối ngọc bội này đến tìm ta. Ngươi yên tâm, trong hai tháng này, ta cũng sẽ không chiếm đoạt tiểu tình nhân trong lòng của ngươi. Nhưng quá thời hạn, thì ta không dám đảm bảo! Hơn nữa, ta chỉ cần ngươi đến hầu hạ ta một tháng. Ngươi hầu hạ ta một mình trong vòng nửa tháng, sau đó ngươi cùng tiểu tình nhân của ngươi, hai người cùng hầu hạ ta nửa tháng còn lại. Sau một tháng này, ta sẽ tuỳ ý để cho hai ngươi quyết định đi hay ở, cũng sẽ cho các ngươi hai ngàn ngân lượng làm thù lao, ý của ngươi như thế nào?”
Nói xong liếc mắt nhìn Dương Y một cái, Dương Y xấu hổ, cúi đầu xuống, thiếu chút nữa thì muốn chạm tới cả bộ ngực của nàng, thân thể nhỏ nhắn run rẩy, căn bản không dám cùng tiếp xúc với ánh mắt của người khác.
Mọi người xung quanh nghe vậy liền nổi lên một trận bàn tán xôn xao, trong đó có mấy vị lão nhân, thanh âm yếu ớt nhỏ giọng mắng vật đổi sao dời, thời thế đổi thay.
Diệp Phong đứng ở đương trường, khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng.
Trong lòng hắn nảy sinh trăm vị phức tạp, các loại cảm giác khác thường ùn ùn kéo đến. Bất quá, tuy rằng là nhìn bề ngoài hắn phẫn nộ không thôi, nhưng ở sâu trong nội tâm vẫn mơ hồ có chút kích thích. Không thể phủ nhận, mỗi một người nam nhân, có thể được nữ nhân xem trọng, nội tâm đều âm thầm cao hứng, tuy rằng loại xem trọng này có chút hơi quái dị.
Không thể phủ nhận đề nghị của Lý Âm đối với Diệp Phong rất có lực hấp dẫn, nhưng …. Nhưng điều này cũng cực kì làm tổn thương lòng tự trọng nam nhân của Diệp Phong, để cho hắn không thể tiếp nhận nổi. Hắn có tự trọng cùng nguyên tắc của riêng mình! Diệp Phong chậm rãi giơ hai tay lên, triển khai tư thế “ nhất chỉ kình thiên!”
Lý Âm sửng sốt, lập tức trong mắt loé lên một tia hàn quang. Chỉ thấy nàng vung tay lên, tiếng “choang choang” vang lên bên tai không ngớt, thủ hạ của Lý Âm khẩn trương rút đại đao ra khỏi vỏ, thanh âm cực kỳ sắc bén. Hàn quang của lưỡi đao bắn ra bốn phía. Trên quảng trường lập tức gà bay chó chạy, mọi người xem náo nhiệt lùi về rất xa, sợ bị vạ lây.
Diệp Phong vẫn bình tĩnh quan sát, trận chiến đầu tiên của hắn tại thế giới khác đã chuẩn bị bắt đầu rồi, cuối cùng còn chưa biết hươu chết về tay ai đây?
* * *
Bỗng nhiên thấy Dương Y “a!” lên một tiếng, vọt tới giữa hai người, quỳ trên mặt đất. Khóc ròng nói: “Tiểu nữ van cầu hai người, không cần đánh, đao kiếm không có mắt…” Lại hướng Diệp Phong nói: “Diệp công tử, huynh có thể đáp ứng Lý đại nhân không? Đây chính là chuyện tốt nhất cử lưỡng tiện a!”
Diệp Phong chấn kinh, ngây người nói: “Dương Y, ngươi…”
Trời ạ! Thế giới này thật không tài nào hiểu nổi? Hành động của Dương Y càng làm cho Diệp Phong không thể nào hiểu được, nhìn dám người Lý Âm dương dương đắc ý, trong lòng Diệp Phong lại dâng lên một cỗ lửa giận. Nhưng là….Quét mắt nhìn về phía Dương Y, liền thấy trên khuôn mặt mỹ lệ kia, nước mắt vẫn còn đầm đìa, một đôi con ngươi đen nhánh đang sợ hãi nhìn hắn, trong phút chốc, bộ dáng nhìn cực kỳ giống Lưu Yên.
“Yên…”
Đột nhiên đầu óc Diệp Phong quay cuồng, nội tâm của hắn khẽ rên rỉ một tiếng, trong lòng dâng lên một nỗi phiền muộn vô hạn, đôi bàn tay cũng vô lực buông thõng xuống. Hắn ngơ ngẩn nhìn Dương Y, im lặng không nói.
Trên quảng trường tĩnh lặng một mảnh, lại nghe tiếng cười khanh khách của Lý Âm, đi đến trước người Dương Y, nâng nàng dậy, ôn nhu nói: “Khá lắm, tiểu muội muội, tỷ tỷ thương ngươi !”
Dương Y tuỳ ý mặc cho nàng ôm ấp, trên khuôn mặt ngây thơ nhìn về Diệp Phong, biểu tình cực kỳ chờ mong.
Diệp Phong trong lòng nổi lên một cảm giác vô cùng hoang đường, cố gắng kìm xuống nhưng không nhịn được tiếu ý nảy lên trong lòng.
Lý Âm ngẩn ra, tâm tư không khỏi nhảy lên loạn xạ, nhịp hô hấp nhanh hơn, nàng không thể tưởng tượng được, ánh mắt cùng nụ cười của người nam nhân trước mặt, lại có thể… Gợi cảm như vậy, nàng không thể khống chế tâm tình của mình, thân thể khẽ run lên một cái. Từng luồng nhiệt khí từ dưới hạ thân, lan dần ra khắp toàn thân.
Nàng hít sâu một hơi, dùng ánh mắt tràn ngập mi lực hấp dẫn, tạo ra một bộ dáng phong tình vạn chủng liếc nhìn Diệp Phong một cái, nhỏ giọng nói: “Diệp công tử, đối với đề nghị của ta, ý của ngươi như nào a?”
Diệp Phong liếc mắt nhìn Dương Y, đồng thời đi đến trước mặt Lý Âm, nhìn thẳng vào đôi mị nhãn sóng nước của Lý Âm, mỉm cười tự nhiên nói: “Không phải còn hai tháng nữa sao? Ngươi cần gì phải vội vàng muốn biết đáp án của ta như vậy?”
Lý Âm cảm thấy trong nội tâm của mình có một chút hưng phấn kích thích, mặc dù nàng đã ngự qua không ít nam nhân, nhưng nam nhân có khí khái như Diệp Phong nàng lại chưa từng thấy qua.
Nàng duỗi tay nhéo một bên má trên khuôn mặt tuấn mỹ của Diệp Phong, ha ha cười nói: “Nam nhân có ý tứ, bất quá, ta dám khẳng định, nhất định cuối cùng ngươi sẽ tới tìm ta! Rất nhanh….Chúng ta sẽ gặp lại, đến lúc đó, ta sẽ khiến cho ngươi quỳ gối dưới háng của ta mà van xin!”
Nói xong, phóng đãng cười to, mọi người xung quanh thấy Lý Âm cười, cũng vội vàng hùa theo.
Lúc này, Dương Y ngẩng đầu nhìn Diệp Phong, biểu tình trên khuôn mặt phức tạp. Lý Âm thiên kiều bá mị liếc hắn thêm một cái, sau đó ôm lấy Dương Y, suất lĩnh đoàn tuỳ tùng nghênh ngang rời đi. Mọi người chung quanh thấy Lý Âm đã rời đi, tất cả đều thở dài nhẹ nhõm một hơi, vội vàng dạt ra nhường đường. Đồng thời khom lưng đưa tiễn, vẻ mặt kính sợ, hiển nhiên Lý Âm là một người cực kỳ có quyền thế cùng uy vọng.
Dương Y không ngừng quay đầu lại nhìn hắn, đôi mắt tròn to, ánh mắt tràn ngập sóng nước, mang theo một vẻ khẩn cầu, giống như mong chờ hắn quyết định lại.
Diệp Phong ngơ ngẩn đứng nguyên tại chỗ, nhìn đoàn người Lý Âm đã đi xa, trong lòng cũng không biết là cái tư vị gì. Phục hồi lại tinh thần, đã thấy mọi người xung quanh đều dùng ánh mắt quái dị nhìn mình, mấy thiếu nữ thì chỉ chỏ về phía hắn, thỉnh thoảng lại che miệng cười khẽ.
Diệp Phong chỉ đành cười khổ, thế giới này cũng thật nhiều chuyện lạ a! Hắn thở dài, tiếp tục bước đi lang thang trên đường, giữa lúc tinh thần hoảng loạn cũng không biết đi đâu về đâu, chỉ cảm thấy nhà cửa hai bên đường ngày càng thấp bé lụp xụp, phố xá ngày càng nhỏ hẹp, lại không để ý tới mây đen cuồn cuồn đã phủ kín cả bầu trời.
Chợt “tách tách” lên một tiếng, không ngờ gặp trận mưa to. Diệp Phong không kịp phản ứng, thiếu chút nữa biến thành ướt sũng. Thấy bên phải có một chiếc cầu nhỏ, chạy tới gầm cầu trú mưa. Lúc này, nhìn thấy toàn thân quần áo đề ướt, một trận gió lạnh thổi qua, không khỏi rùng mình một cái, đồng thời, dưới bụng cũng “ ục ục” kêu lên, thật sự là vừa lạnh vừa đói. Không khỏi cảm thán, thở dài một hơi.
“Ài!” Thật sự là xui xẻo,! Ngay cả ông trời cũng muốn gây bất lợi cho ta, con mẹ nó..!”