Không biết kẻ nào bị quỷ đeo mà đen đủi bạo ra một đống bạc nhỏ, lại ở ngay cạnh trương húc, trương húc tay nhanh mắt tinh lập tức vơ sạch số bạc kia, hắc hắc, phát tài, hơn tám lượng bạc, có lẽ là toàn bộ tài sản của thằng nào vừa xoát quái ra. Người chơi dưới lv10 chết không tụt kinh nghiệm cũng không bạo đồ vật gì, trong trận chiến vừa qua ngoài người của Kim thiếu gia cùng Vân thiên nhận đại bộ phận đều chưa đến lv10, đây là thứ đầu tiên trương húc nhìn thấy bạo ra trong trận chiến này.
Trương húc vừa lắc đầu vừa thở dài nhìn cảnh gần nghìn người quần ẩu không kém gì thực sự phải sống chết ngoài đời, cảnh tượng này ở ngoài xã hội khẳng định không thể thường thấy.
Hỗn chiến tiếp tục diễn ra như lửa cháy dầu loang, lại qua nửa tiếng những kẻ dẫn đầu gây chiến đã muốn chán nản nhưng phía sau dòng người vẫn nối liền không dứt, cuộc chiến đã đến mức không ai có thể khống chế.
Tuy rằng chỉ là đám người mới chơi sống mái với nhau nhưng cảnh tượng thảm thiết ngoài thôn cũng không kém gì ngoài chiến trường, xác người chết chỉ tồn tại năm phút còn máu dưới đất bị lưu lại khá lâu cho nên cửa thôn máu chảy thành sông, cẳng tay cẳng chân rơi khắp nơi, thảm cảnh tựa tu la địa nục, ai không tham dự chiến đấu căn bản không thể tưởng tượng nổi. Trương húc dần thấy nhàm chán nên bắt đầu đi dạo quanh thôn, thử xem có nhiệm vụ nào có thể tiếp được hay không.
Đi một lúc NPC trong thôn tuy trí năng được mô phỏng hoàn hảo nhưng lải nhải đều là một ít việc nhỏ lông gà vỏ tỏi, không hề có nhiệm vụ ẩn dấu nào. Bất tri bất giác tới lò rèn, lò lửa nóng hổi, tiếng búa đập đinh đang, người thợ rèn với một thân cuồn cuộn gân bắp màu đồng cổ cùng lớp mồ hôi ánh lửa đang không ngừng quai búa, nhìn thấy trương húc đi vào liền dừng tay cười hỏi:“ Thiếu hiệp cần thứ gì, trường đao đoản kiếm ở đây có đủ cả, bảo đảm chất lượng, giá cả phải chăng.
Thật sao, có món thần binh lợi khí gì không, giá không thành vấn đề.
Ha ha, tất cả mọi thứ làm từ sắt ra đều là thần binh lợi khí, ngươi nhìn thanh thiết kiếm này xem, rất nhẹ nhưng lại sắc bén vô cùng, một kiếm có thể chém rụng đầu gấu chó, lv10 là có thể trang bị, chỉ với một lượng bạc, thiếu hiệp mua một thanh phòng thân đi.“
Ngất, thứ rỉ sét này cũng xưng là thân binh lợi khí, lười cãi lại NPC trương húc nhìn quanh trong tiệm mấy lần, vô tình nhìn thấy một chiếc xẻng nằm trong đống binh khí, thông tin biểu hiện chỉ là: xẻng, công cụ đào đất khiến hắn không khỏi ngạc nhiên nói:“ Ở đây kiêm bán cả nông cụ sao? Cái xẻng kia bán bao nhiêu tiền?
Người thợ rèn vẫn nở nụ cười chất phác nhưng lời nói ra lại sém chút nữa làm trương húc ngất xỉu:“Thiếu hiệp quả là tinh mắt, cái xẻng này thực sự là đồ tốt a, nếu ngươi muốn mua thì giá của nó là mười hai lạng vàng, thiếu một hoa cũng không bán."
Trong trò chơi tiền tệ dùng lạng làm đơn vị, thấp nhất là tiền đồng, 100 đồng = 1 lượng bạc, 100 lượng bạc = 1 lượng vàng, dù có bao nhiêu cũng chỉ chiếm một ô trong túi Càn khôn.
"Đại thúc, ngươi không phát sốt a, một chiếc xẻng bán 10 lượng vàng?"
"Ha ha, ngươi không mua thì thôi, ta nói cho ngươi, cả thiên hạ chỉ có ba chiếc, là vật rất có gía trị, chỉ sợ lần sau ngươi muốn mua cũng đã muộn rồi."
Trương húc ngẩn người, số lượng như vậy chẳng lẽ chiếc xẻng này còn có bí ẩn ? Nhìn đi nhìn lại vẫn chỉ là một nông cụ bình thường của nông dân, chẳng lẽ trò chơi này còn ẩn dấu nghề làm ruộng? Hay là gã thợ rèn này cố ý gạt người? Nhưng quan trọng nhất là trương húc hiện tại ngay cả 1 lượng vàng cũng không có, trò chơi vừa mới bắt đầu, cả thế giới cũng không ai có thể xuất ra mười hai lượng vàng, tuy rằng nghi hoặc nhưng hắn cũng chỉ có thể lắc đầu bỏ đi.
Đi dạo nửa tiếng đồng hồ mà không thu hoạch gì, quay lại cửa thôn cuộc chiến vẫn chưa ngừng, những kẻ không thoát ra được đang chửi ầm lên, xem đến nhàm chán Trương húc bèn tiến nhập diễn đàn. Cả diễn đàn không có mấy người, tất cả đều đang vội vàng thăng cấp, duy chỉ có một bài post được ghim ở trên vị trí cao nhất, lượt xem hơn trăm nghìn, trả lời cũng hơn nghìn, tiêu đề là {Tự cổ hồng nhan đa họa thủy, tân thủ thôn thiên nhân đại PK}.*
Trương húc xem bài post, hóa ra nội dung nói về cuộc chiến ngàn người ở Hồng hà thôn, phía dưới còn có không ít clip minh họa. Có điều người tạo bài mang nickname Dạ vô cực lại cho rằng Trương húc cố tình đùa cợt tiếu ngữ yên nhiên, hướng người đọc suy nghĩ là nguyên nhân vì tranh giành một mỹ nữ mà hai bang phái mới chém giết nhau. Rất nhiều người bị giết oan cũng thừa dịp post bài rủa xả, đông đảo kẻ nhàn rỗi cũng đi theo ồn ào. Người sung bái Trương húc khá đông nhưng kẻ mắng chửi cũng không ít, lại càng đông người chơi tràn đầy mơ mộng đối với mỹ nữ có thể tạo thành lộn xộn lớn như vậy.
Choáng váng, đây là thứ gì vậy a! Bây giờ đã hết đường chối cãi, chỉ sợ là sau này kim thiếu gia cùng tiếu ngữ yên nhiên đều sẽ thâm hận chính mình, các mỹ nữ khác cũng khẳng định đem mình coi thành kẻ chuyên gây rắc rối mà tránh xa.
Thế nhưng cũng có chỗ tốt, trương húc rất rõ rằng dù đi đến đâu hắn cũng đều được vài ánh mắt soi mói, vốn hắn định giả vờ trở thành một gã chơi bời, qua chuyện này không cần giả vờ cũng thành sự thật.
Trương húc rời khỏi diễn đàn, bấy giờ cuộc hỗn chiến ngoài cửa thôn đã gần kết thúc, chỉ còn rải rác vài gã rỗi hơi đứng so kiếm, kim thiếu gia cùng vân thiên nhận đều đã chạy đi hết, những xác chết đều bị xoát sạch sẽ, chỉ còn một nền đất đỏ sậm máu, chứng minh cho sự thảm thiết của cuộc chiến vừa xảy ra.
Ha ha ha, thiên hạ thái bình, rốt cục có thể bắt đầu đánh quái. Trương húc ẩn nickname, né khỏi mấy gã còn đang đấu kiếm kia, đi ra ngoài thôn, người tranh quái đã không đông như mấy tiếng trước, tùy tiện cũng có thể tìm thấy tiểu quái vật. Người chơi dưới lv10 chưa có kỹ năng gì, chỉ có thể cầm kiếm trực tiếp chém, hồ ly dại 3 cấp chém chỉ trong chốc lát đã đủ mười tấm da mà chủ tiệm may cần, lại đi giết hoa xà 5 cấp, hai loại động vật đều rất yếu, cơ bản không gây thương tích được gì, không có gì xảy ra.
Quái vật ngoài bạo mấy đồng tiền, ngẫu nhiên sẽ bạo ra một ít bạch trang, đại loại mũ, giầy rơm, đai lưng… hầu như không có chút hiệu quả phòng ngự gì mà chỉ là mang trên người cho đẹp. Ở {Phong thần thời đại} trang bị chia làm bình thường (bạch trang), tạm được(hoàng trang), ưu tú (chanh), hoàn mỹ (hồng), truyền thuyết (tím) năm cấp bậc, trong đó trang bị truyền thuyết cấp lại phân từ 1 đến 9 giai. Trang bị hoàn mỹ cấp đã cực kỳ mạnh mẽ, người chơi mặc một thân màu hồng đi đến đâu cũng đều là tiêu điểm của mọi người. Về phần trang bị truyền thuyết cấp cùng pháp bảo có được một thứ cũng đủ để tiếu ngạo quần hùng, nếu muốn có được e là chỉ có thể thông qua được sư phụ truyền lại hoặc giết chết NPC nổi tiếng mà có, một vài nhiệm vụ đặc biệt cũng có thể được thưởng cho.
Trong {Phong thần} không hề ép buộc phải theo nghề nào đó, mỗi người chơi đều có thể dựa theo ý thích của mình mà tầm sư học nghệ, có thể lập những trận đồ hoàng tráng mà xông pha nơi chiến trận, hoặc có thể học tiên tu đạo với những phép thuật dời sông lấp biển. Người chơi thích hình tượng chiến sĩ lại tùy theo binh khí mà phân biệt, có thể chia làm binh khí ngắn cùng binh khí dài; người theo đường lối tu đạo thì theo đạo pháp tinh thông mà chia ra năm loại công kích thuộc ngũ hành hoặc tu luyện tinh thần cũng như hạ độc. Người chơi có thể học bất kỳ kỹ năng gì nhưng kỹ năng cao cấp cần phải cấp thấp làm nền tảng, thí dụ khi mặc áo giáp với lực phòng ngự siêu cao sẽ không thể thi triển pháp thuật; lực công kích của pháp thuật lại không thể cộng cùng lực công kích của vũ khí nên người song tu hầu như rất hiếm gặp.
Người chơi theo con đường chiến sĩ chủ yếu dựa vào vũ khí cùng áo giáp, còn đạo sĩ lại nhờ vào pháp thuật để tấn công địch; mà điều quan trọng nhất, quyết định thực lực của ngoạn gia lại chính là pháp bảo. Hầu hết pháp bảo là tất cả người chơi đều có thể sử dụng, pháp bảo đặc thù thì phải xem yêu cầu cụ thể; về phần các trang bị khác trên người chỉ có tác dụng phụ trợ, nếu không phải siêu cấp cực phẩm thì hầu như đều không có ý nghĩa gì thực chất.
Trí lực của trương húc so với sức khỏe cao hơn nhiều nên rất thích hợp luyện pháp thuật làm đạo sĩ, sở thích của hắn cũng thế nhưng hiện tại hắn còn chưa đến cấp 4, quyết định việc kia còn hơi sớm, thăng cấp quan trọng hơn. Giết đủ số hoa xà lấy 10 cái mật rắn, ba nhiệm vụ đều được hoàn thành nên hắn quay lại thôn báo cáo, kinh nghiệm cùng một ít bạc của thưởng cho giúp hắn vọt lên cấp 5, máu 210, pháp lực trị 168.
Trương húc đi tới đi lui vẫn không nhận thêm được nhiệm vụ nào, có lẽ tất cả nhiệm vụ đều có người tới trước làm mất rồi, ai bảo hắn đăng nhập trễ, cũng không biết hai gã kim thiếu gia cùng vân thiên nhận thăng cấp như thế nào mà mới hơn hai tiếng đã lên hơn cấp 10, đúng là quái vật, hay là chúng biết được chỗ BUG nào chăng?
Tự trách cũng vô dụng, hắn chỉ đành mua thêm một ít đan dược rồi tiếp tục đi giết quái, đem khó chịu trong lòng đều trút hết lên đám hoa xà yếu ớt, bất giác đi tới một mảnh rừng cây thưa thớt, trên sườn núi lộ ra một gò đất cùng một tấm bia đá, thì ra là khu đá hoang. Ở đây đã không có hồ ly cùng hoa xà xuất hiện mà là một ít khỉ hoang cấp 5, lực công kích tuy không cao nhưng tốc độ lại vô cùng linh hoạt, không dễ mà chém trúng được nên không ai tới đây luyện cấp.
Trương húc giết hai con khỉ rồi đang định đi thì ánh mắt chợt liếc qua tấm bia đá, phần mộ? Hắn từng đọc một quyển tiểu thuyết về trộm mộ nhưng đáng tiếc trong hiện thực ngoài nghĩa địa công cộng thì không thể tìm được chỗ nào khác có phần mộ, bên trong nghĩa địa công cộng ngoài một ít tro cốt cùng hũ tro cũng không còn gì khác mấy, trộm cũng không có gì để trộm, phần mộ trong trò chơi có gì khác chăng?
Chưa từng nghe nói trong trò chơi nào lại có thể trộm được mộ, {Phong thần} đạt đến 80% hiện thực nhưng trên thực tế mỗi gốc cây ngọn cỏ đều được hư cấu giống 100%, bọn họ thiết kế bãi đá hoang này để làm gì? Hay là có thể trộm được cái gì? Tim trương húc tăng nhịp đập, hắn cầm kiếm thử đâm xuống ngôi mộ, ngôi mộ vẫn không suy xuyển nhưng hệ thống chợt thông báo :không đúng công cụ, không thể tiến hàng đào móc!
Không đúng công cụ? Vậy chắc chắn là có thể trộm được mộ còn gì, mà công cụ chính xác khẳng định chính là cái xẻng của lò rèn.
Trương húc cuối cùng không còn lòng dạ nào giết quái, kích động chạy đến lò rèn:” Đại thúc, xẻng của ngươi có thể bán rẻ hơn chút được không?”
“Lại là ngươi a, không được, thiếu một hoa cũng không.” Người thợ rèn hiền lành lúc này lại tỏ ra khôn khéo vô cùng, vẻ ngoài thập phần cù lần kỳ thực lại rất gian trá.
“Vậy có thể cho ta mượn dùng thử được không ?”
“Thôi thôi, không mua thì biến đi, đừng cản trở việc buôn bán của ta.”
Trương húc không cam lòng dốc hết số bạc vừa kiếm được lúc giết quái cùng thưởng cho trong túi Càn khôn ra, tổng cộng chỉ có hơn 20 lượng, kém 12 lượng vàng đến mấy trăm lần. “Đại thúc, ta chỉ có 10 lượng bạc, đưa hết tất cả cho ngươi đồng thời ta sẽ viết giấy nợ ngươi, đến khi có tiền ta sẽ mang trả cho ngươi được không ?”
“Không được, ta không quen biết ngươi, nếu ngươi không trả thì ta biết đi đâu tìm ngươi ?”
“Sao có thể nói không quen biết! Chúng ta không phải đã gặp nhau ba lần rồi sao ?
”
“Quả thực đã ba lần.”
“Đúng rồi, một lần gặp là một lần quen, ba lần thành bằng hữu cho nên chúng ta cũng có thể coi như đã là bằng hữu. Cái xẻng của ngươi căn bản không có ai mua, để đó sẽ rỉ sét mất. Ngươi có biết thế nào là buôn bán sao? Tài chính phải luôn luân chuyển thì lợi nhuận mới càng ngày càng nhiều, ngươi dùng 10 lượng bạc của ta có thể đi mua nguyên liệu tạo ra mấy cái xẻng , mỗi cái bán 12 lượng vàng, 12 lượng vàng lại mua nguyên liệu cứ tiếp tục như thế không phải càng kiếm càng lãi sao? So với để ở đây thành sắt vụn lợi hơn nhiều!”
Người thợ rèn thoáng cúi đầu chốc lát rồi đáp:” Uh, cách tính của ngươi rất phức tạp, ta không tính hết được nhưng có thể thấy rằng ngươi thực tình muốn mua, vậy viết giấy nợ và đừng quên quay lại trả tiền cho ta.”
Trương húc mừng rỡ vội giục hắn tìm giấy bút, nửa ngày sau mới tìm thấy giấy nhưng không có bút, trương húc tiện tay nhặt một cục than củi viết lằng ngoằng: ta thiếu thợ rèn thôn Hồng hà 990 lượng bạc, có tiền sẽ trả ngay, vì e lời nói gió bay nên viết giấy làm chứng.”
Thợ rèn kiểm tra lại số tiền hắn vừa viết nợ kỹ lưỡng rồi mới cho vào túi, nhận 10 lượng bạc và đem xẻng đưa cho trương húc .
Trương húc sợ người thợ rèn đổi ý nên lập tức thu xẻng vào trong túi Càn khôn, chạy như chó đuổi. Ha ha, gã thợ rèn ngốc, ta còn không nói khi nào sẽ trả, cũng không viết tên ta, dù ngươi có kiện lên đến Ngọc hoàng đại đế cũng vô dụng, muốn đòi tiền, đợi đến đời cháu chắt đi!
Thời gian trong trò chơi cùng hiện thực giống nhau, bấy giờ sắc trời đã sẩm tối, bất chợt còn có một cơn mưa, người ở ngoài cửa thôn Hồng hà cũng không còn đông nữa chứ đừng nói đến chỗ hẻo lánh lại không có quái dễ giết như bãi đá hoang càng không có một bóng người. Ngay thời điểm tia sét ngẫu nhiên lóe lên, một bóng người âm thầm bước tới bãi đá hoang rồi cầm xẻng đào mạnh xuống.
Nếu có ai đi qua khẳng định sẽ tưởng là mãnh quỷ xuất hiện mà phát đau tim.