Ít gây chú ý, nhất định phải ít gây chú ý!
Đã từng xem qua vô số tiểu thuyết xuyên việt nên Triệu Hải hết sức rõ ràng, đã đến dị giới rồi, nếu như ngươi không biết cách làm người khác không chú ý đến mình thì nhất định sẽ không có kết cục tốt, Triệu Hải tin tưởng, những gì trong tiểu thuyết viết chỉ là ảo, những ‘diễn viên’ khi đến dị giới đều có thể hô phong hoán vũ đều do bàn tay ‘đạo diễn’ của tác giả, nếu một người đến một hoàn cảnh hoàn toàn lạ lẫm, nếu như vẫn một mực kiêu ngạo như vậy thì hậu quả nhất định sẽ không được chết tử tế.
Mà thân phận của Triệu Hải bây giờ chính là người thừa kế cuối cùng của gia tộc Buda, đồng thời bọn họ đã đắc tội với thế lực lớn nhất đế quốc Akesu, trong tình huống này nếu không biết ẩn nhẫn thì người chết đầu tiên nhất định sẽ là hắn.
Mặc dù bây giờ hắn có không gian nông trường để lẩn trốn, nhưng có rất nhiều phương pháp để giết một người, Triệu Hải không muốn trong lúc mình đang ngủ lại bị người ta cắt mất đầu mà không hề hay biết.
Đang lúc Triệu Hải suy nghĩ về việc này thì đột nhiên tiếng gõ cửa vang lên, Triệu Hải sửng sốt, bất quá hắn lập tức nói:
- Mời vào.
Merg đầy cửa đi vào, cúi đầu, không nhìn Triệu Hải, cúi người chào Triệu Hải rồi nói:
- Thiếu gia.
Sau đó không nói thêm một lời nào.
Triệu Hải nhìn thấy bộ dáng của Merg liền cười khổ, sở dĩ Merg không ngẩng đầu nhìn hắn bởi vì trước kia Adam thấy Merg càng lớn càng xinh đẹp nên muốn phi lễ nàng, nhưng cuối cùng không đạt được, từ đó trở về sau, Merg luôn tránh mặt Adam, cho dù gặp mặt nàng cũng chỉ cúi đầu gọi một tiếng ‘thiếu gia’ rồi xoay người rời đi.
Triệu Hải thở dài, chuyện phiền phức này cũng là do tên Adam kia gây ra, nhưng mình lại phải gánh chịu hậu quả, trời ơi, con đã làm gì nên tội hả trời!
Triệu Hải nhìn bộ dáng của Merg, hắn liền thở dài, nói:
- Ta không cần gì, ngươi cũng đi nghỉ ngơi đi, giờ ta muốn ngủ một lúc, đến giờ ăn cơm tối ngươi gọi ta là được.
Merg ‘vâng’ nhẹ một tiếng, xoay người đi, sau khi ra khỏi cửa nàng nhẹ nhàng đóng cách cửa trước mặt Triệu Hải lại. Nhìn thấy Merg giống như chạy trốn mình, Triệu Hải cười khổ không thôi.
Hiện tại thân thể của hắn rất thoải mái, không có chỗ nào không khỏe, sở dĩ hắn nói mình muốn nghỉ ngơi chẳng qua là hắn muốn xem lại một chút ký ức của Adam, xem còn có chuyện gì mà hắn không biết không. Hơn nữa, bây giờ hắn đã có không gian nông trường, cái này có trợ giúp rất lớn cho sự phát triển sau này của hắn, hắn muốn suy nghĩ kỹ hơn để làm thế nào có thể sử dụng tốt nhất không gian nông trường này.
Bây giờ nông trường của hắn trồng toàn củ cải trắng, nếu hắn đem củ cái trắng bán lại cho nông trường thì hắn có thể thu được ít nhất 500 kim tệ, nói cách khác, hắn đã lời được 350 kim tệ rồi.
Hắn cũng có thể đem củ cải trắng từ trong kho hàng ra ngoài, sau đó đưa cho Green bán lại ở địa phương nào đó trên Đại Lục Phương Chu, như vậy nói không chừng hắn có thể kiếm được một ít kim tệ.
Nhưng chủ yếu bây giờ hắn không biết trên Đại Lục Phương Chu có loại rau gọi là ‘củ cải trắng’ hay không, trước kia, Adam vốn là một kẻ bại gia chi tử, hắn đương nhiên sẽ không đi mua thức ăn, bình thường hắn đều ăn những của ngon vật lạ, hay những món ăn đã được chế biến rồi, căn bản hắn không hề biết thức ăn đó được làm từ những nguyên liệu gì, bởi vậy, bây giờ hắn không biết trên Đại Lục Phương Chu này có loại rau gọi là củ cải trắng này hay không
Nếu ở ngoài không thể bán củ cải trắng thì hắn cũng có biện pháp xử lý khác, toàn bộ của cải trắng đều là ‘báu vật’, khi hệ thống mua lại củ cải trắng thì chỉ nhận củ cải thôi, hệ thống sẽ không mua lại lá cải, mà lá của củ cái trắng thực ra ăn rất ngon, chỉ cần chế biến đơn giản là có ngay một món mĩ vị rồi.
Triệu Hải vốn sống ở phía Bắc Trung Quốc, sở dĩ hắn nhớ kỹ điều này vì khi hắn còn nhỏ, mẹ hắn thường chế biến món lá cả trắng để làm thức ăn, mùi vị cũng không tồi.
Hơn nữa, lá củ cải trắng còn có thể trở thành một loại thức ăn gia súc, dùng để nuôi dưỡng một số động vật ăn cỏ. Nếu như trên thế giới này không có củ cải trắng, bọn họ có thể bán củ cải trắng cho cửa hàng, còn lá cây thì giữ lại để nuôi ma thú, trong ký ức Adam, một số loại ma thú rất dễ nuôi, ăn gì cũng được, khi đó bọn họ sẽ nuôi dưỡng một số lượng lớn ma thú, như vậy không sợ thiếu thịt để ăn rồi, còn có khả năng thành lập một cái nông trại nữa, như vậy sẽ có thêm một nguồn thu nhập.
Coi như thế giới này có củ cải trắng đi, nếu bán không được giá, hắn hoàn toàn có thể bán cho cửa hàng, còn lá thì giữ lại, kiểu gì cũng không thể lãng phí.
Bây giờ, level của hắn còn thấp, Triệu Hải không thể mở nông trại trong không gian, nhưng hắn hoàn toàn có thể mở nông trại trên Đại Lục Phương Chu, chờ sau khi không gian lên level, hắn lại mở nông trại trong không gian, đến lúc đó, hắn có thể nuôi thêm được một số động vật trên Địa Cầu rồi.
Triệu Hải suy nghĩ tường tận rồi, sau này mình phát triển sẽ chủ yếu dựa vào làm ruộng, dù sao trong không gian cũng thiếu lực công kích, làm ruộng là phù hợp nhất với mình.
Bây giờ mình đang sở hữu một khối đất phong rộng lớn, có một ngọn núi, còn có một mảnh đất chết, lại còn Đầm Lầy Hủ Thi, tất cả đều nằm trong vùng đất phong của mình, nhưng để cải tạo hết những địa phương trên, trở thành nơi có ích, việc này cần tốt rất nhiều thời gian.
Triệu Hải chỉ hi vọng vào đất cùng nước trong không gian có thể thay đổi được vùng Hoang Nguyên Đất Đen này, như vậy hắn sẽ có một vùng đất vô cùng rộng lớn có thể trồng trọt, cày cấy, nói gì thì nói, đất đai chính là chỗ căn bản.
Mà vấn đề nhân thủ, Triệu Hải hoàn toàn không lo lắng, hắn biết thế giới này có một lớp người mà trên Địa Cầu không còn tồn tại – nô lệ.
Địa Cầu bây giờ không có nô lệ nhưng ở đây có, chỉ cần ngươi có tiền, ngươi có thể mua được rất nhiều nô lệ, mà chuyện sống – chết của những nô lệ này, hoàn toàn do ngươi quyết định, bọn họ tuyệt đối trung thành với ngươi, hơn nữa sẽ không bỏ trốn, bời vì trên người mỗi nô lệ đều đóng dấu hiệu đặc thù của gia tộc, trong trường hợp có người phát hiện tình huống nô lệ đi một mình, không có chủ nhân bên cạnh, như vậy kết quả của tên nô lệ nhất định sẽ rất thê thảm.
Cho nên chỉ cần nông trường của hắn làm ra tiền, như vậy hắn không cần vì chuyện thiếu người mà băn khoan, trên đại lục này nô lệ còn rất nhiều, mà coi như không phải nô lệ, chỉ cần có người muốn, hơn nữa đưa ra một cái giá thích hợp, quý tộc có thể làm cho vô số người trở thành nô lệ.
Quý tộc có được hết thảy, thế giới này chính là đơn giản như vậy.
Nhưng với thân phận của Triệu Hải bây giờ, nếu đột nhiên mua nhiều nô lệ nhất định sẽ khiến cho một số kẻ có ý đồ chú ý, cho nên mặc kệ như thế nào, hắn đều lấy tiêu chí ‘ít gây chú ý’ để làm việc, ‘ít gây chú ý’ là phương châm làm việc của hắn, trồng trọt là phương hướng phát triển của hắn.
Sau khi suy nghĩ kỹ càng, Triệu Hải mới thở dài một hơi, chậm rãi nằm lên giường, đến bây giờ, hắn vẫn có cảm giác như mình đang nằm mơ, bản thân mình là một kẻ nghiện internet rất bình thường trên Địa Cầu, mặc dù rất thích đọc tiểu thuyết nhưng điều đó không có nghĩ là bản thân mình thích xuyên việt, nhưng không thể ngờ được rằng, chuyện đó lại thật sự xảy ra đối với hắn.
Trời ơi là trời, bắt một tên nghiện internet không được online, như thế có khác gì biến một tên háo sắc thành thái giám? Thật sự là quá tàn nhẫn mà.
Triệu Hải thở dài, nâng đầu mình lên đầu giường, nhìn những tảng đá ngoài cửa sổ, không nhịn được lại tiếp tục thở dài, nơi đây chẳng có phương tiện giải trí nào cả, làm sao mình có thể sống thế này mỗi ngày đây trời, tiểu thuyết của ta…, thật sự muốn giết ta rồi.
Có thể bởi vì vừa tiếp thu nhiều đoạn ký ức, hơn nữa lại chiếm được một niềm vui ngoài ý muốn là không gian nông trường kia, làm cho thần kinh của Triệu Hải hưng phấn tột độ, bây giờ, cảm giác hưng phấn đã qua đi, từng cơn mệt mỏi, uể oải kéo đến, không hay không biết, Triệu Hải đã lâm vào giấc ngủ.
Triệu Hải không hay biết, khi hắn vừa mới thiếp đi, cửa phòng của hắn đã có người đẩy ra, Merg từ bên ngoài nhìn vào trong thăm dò, vừa thấy Triệu Hải ngủ, nàng liền nhanh chân bước vào phòng, cầm tấm chăn trên giường đắp cho Triệu Hải, tiếp theo nàng đứng ở đầu giường, nhìn Triệu Hải, thở dài khẽ nói:
- Thiếu gia, người nhất định không được kém cỏi nha, toàn bộ gia tộc Buda đều dựa cả vào người rồi.
Nói xong, nàng xoay người đi ra ngoài, nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Merg vừa đi ra khỏi phòng Triệu Hải thì Green liền đi tới, nhìn Merg hỏi:
- Merg, thiếu gia thế nào rồi? Có sao không?
Merg trả lời:
- Không sao cả, đang ngủ.
Green gật đầu nói:
- Đi xem một chút xem nãi nãi của con chuẩn bị bữa tối thế nào rồi, chuẩn bị xong rồi thì gọi thiếu gia dậy dùng cơm, ôi, dù sao cũng đến loại địa phương này rồi, ba cái nghi lễ quý tộc gì đó cũng đành bỏ qua thôi.
Nói xong hắn lắc đầu rồi rời đi.
Merg nhìn gia gia của nàng, nàng hiểu rất rõ tâm trạng của gia gia, cả đời gia gia mình đã cống hiến cho gia tộc Buda, bây giờ gia tộc lụi bại đến mức này, tâm trạng của Green sao có thể thoải mái cho được.
Merg theo sau Green, đi về hướng nhà bếp, mặc dù ở đây chỉ có một đầu bếp là Mellin nhưng Mellin cũng chỉ nấu ăn cho vài người bọn họ, nô lệ bên ngoài không cần trông nom, Green đã phát thức ăn cho nô lệ, bọn họ cũng đã tự nấu ăn rồi.
Đối với cách làm của Green, Merg cũng rất đồng tình, những nô lệ này đều là những người đáng thương, ở chỗ này coi như cũng không tệ, mặc dù ăn uống không ngon lành nhưng ít ra cũng có thể ăn no, những quý tộc khác, căn bản không cho nô lệ của bọn họ ăn no.
Merg cũng hết sức rõ ràng, bây giờ, toàn bộ gia tộc Buda do một tay gia gia nàng chống đỡ, vị thiếu gia Adam này cái gì cũng không biết, bây giờ, nàng chỉ hi vọng Adam hiểu chuyện một tí, không nông nổi hồ đồ nữa, chỉ như vậy, gia tộc Buda mới thật sự có một chút hi vọng.
Nhưng coi như Adam hiểu chuyện đi, những gì hắn cần học hỏi rất nhiều, trước kia, hắn chỉ là một kẻ ăn chơi trác tàng, một điển hình ‘không học thức, không nghề nghiệp’, đối với việc quản lý gia tộc hắn hoàn toàn mù tịt, nếu như hắn hiểu chuyện rồi đồng ý đi học thì cũng được thôi, quan trọng là hắn có chịu học hay không, hay lại đóng tiền rồi bỏ đó, nếu như vậy, với tình huống hiện tại của bọn họ chỉ còn chống đỡ được mấy năm nữa thôi.
Trước kia, mặc dù gia tộc Buda cũng không phải là một gia tộc giàu có, nhưng kiểu gì thì bọn họ vẫn là một nhà quý tộc, hơn nữa, bọn họ bị kết tội nhưng cũng không bị xét nhà, cho nên tổng cộng tài sản trong gia tộc thu được cũng khoảng 10 vạn kim tệ, đây cũng không phải là một con số nhỏ.
Nhưng toàn bộ số tiền đó đã được Green đem đổi thành các loại vật tư, chỉ còn dư lại khoảng hơn 100 kim tệ, nếu Adam vẫn tiếp tục tiêu xài phung phí như trước, bọn họ chỉ có nước ngồi im chờ chết mà thôi.
Bây giờ, Adam tốt hay xấu, chính là quyết định sự tồn vong của gia tộc Buda.