Sáng hôm sau,
Hơn 3 ngàn ma pháp sư, chiến sĩ cùng lúc tập trung, xếp thành 50 hàng đứng ngay ngắn phía trước Tỉ Võ đài, chăm chú nghe một vị trưởng lão tuyên bố:
- Qui định Sinh Tử Chiến vòng 1 năm nay có chút thay đổi, lát nữa sẽ nói rõ chi tiết. Còn ngay sau đây, các ngươi lần lượt 2 người một theo thứ tự xếp hàng tiến lên khảo nghiệm thiên phú. Chỉ cần 3 chỉ số đều trên 40, các ngươi sẽ được thông qua. Nào, bắt đầu đi!
36,42, 39 …… 50, 20, 35……23, 25, 24……
Các con số trên bề mặt quả cầu không ngừng biến đổi. Dù đã qua gần 100 người nhưng thủy chung vẫn không có một ai đạt tiêu chuẩn.
Lôi Vũ sáng nay thức dậy định chạy đến chỗ tập trung thì thấy Tống Phong vẫn đang nhởn nhơ đọc sách, nghĩ bụng còn lâu mới đến giờ nên ở phòng chơi. Ai ngờ lúc hắn và Tống Phong đến nơi thì đã bắt đầu được 1 lúc rồi. Mà tên Tống Phong kia đến rồi cũng chẳng buồn hỏi xem chuyện gì đang diễn ra, dựa vào gốc cây, nhắm mắt.
80, 80, 80!
Tống Phong đang nhắm mắt dưỡng thần thì nghe được tiếng la hét của đám đông, theo bản năng mở mắt xem xét tình hình. Lúc này, phía sau Tỉ Võ đài đã xuất hiện thêm một màn hình ma pháp, trên đó chỉ có 1 dòng chữ duy nhất: Âu Dương Miêu, hỏa hệ ma pháp, 80 80 80!
Tống Phong nhìn dáng vẻ kiêu ngạo đắc thắng của Âu Dương Miêu trên võ đài, chán ghét nhắm mắt lại lần nữa.
Tiếp đó, trên bảng lần lượt xuất hiện những cái tên khác, sắp xếp theo thứ tự giảm dần dựa trên thiên phú.
Những tiếng ồ lên kinh ngạc xuất hiện càng ngày càng nhiều, rõ ràng người của Ngũ đại tông môn đã bắt đầu xuất hiện.
Lôi Vũ cảm nhận được nguồn ma pháp hùng hậu đang tiến tới, vô thức dùng tinh thần lực dò xét xung quanh. Nhưng chẳng được bao lâu, tinh thần lực liền bị người vừa tới đánh bật trở về, khiến hắn giật mình.
- Dám dùng tinh thần lực dò xét trưởng lão ngũ đại tông phái, ngươi chê mình sống quá lâu à?
Tống Phong đứng bên cạnh đột nhiên mở mắt, bước lên phía trước đứng vào hàng.
Xung quanh Tỉ Võ đài không biết từ lúc nào đã sắp xếp thêm hơn chục ghế ngồi, mỗi ghế cách nhau đến hơn 3m. Tổng cộng 24 ghế ngồi tạo thành hình móng ngựa ôm lấy võ đài. Dù là ngồi ở vị trí nào cũng có thể thấy được toàn bộ sự việc diễn ra trong Tỉ Võ đài.
- 24 ghế ngồi…là 24 chính phái?
Tống Phong nhìn 24 chiếc ghế được trang trí hoa lệ, khóe miệng liền hiện lên nét cười như có như không.
Lôi Vũ nghe thấy Tống Phong lẩm bẩm, quay sang hỏi:
- Sao tự dưng lại xếp ghế ngồi thế?
- Năm nay quy định vòng 1 có sự thay đổi. Lát nữa sẽ có đối chiến. Ghế ngồi kia là dành cho chưởng môn các phái.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của Tống Phong, 23 vị chưởng môn cùng các trưởng lão của 24 chính phái lần lượt xuất hiện. Người duy nhất thiếu là Linh tông tông chủ Mộ Nguyệt Lăng.
Tống Phong nhìn chiếc ghế ở vị trí chủ tọa bị bỏ trống, hai tay vô thức nắm chặt lại, gân xanh hằn rõ trên trán. Y chậm rãi tháo chiếc nhẫn được Nhạc Cơ đưa cho, vứt xuống đất. Có nhiều cao thủ như vậy, chắc chắn sẽ bị phát hiện dùng pháp bảo để hạ thấp chỉ số bản thân.
Lôi Vũ hết nhìn Tống Phong lại nhìn mỹ phụ đang ngồi ở vị trí chủ tọa, lấy tay huých huých người y, hạ giọng:
- Thu lại vẻ mặt căm giận đấy của huynh đi, xung quanh đây nhiều người lắm đấy.
Tiếng hô hào bỗng dưng vang lên dữ dội.
Mộ Nguyệt Tâm, công kích chiến sĩ, phòng thủ chiến sĩ, không gian hệ ma pháp, 100 100 100!
Tiếp đó, tiếng bàn tán khắp nơi nổi lên:
- Tốc độ tu luyện 100!? Trong trăm năm trở lại đây hình như cũng chỉ có 3 người đạt được chỉ số này nha!!
- Thiên phú 100? Quá dọa người rồi!
- Còn là ma pháp không gian nữa chứ?
- Đệ tử chân truyền của Linh tông tông chủ quả nhiên danh bất hư truyền!
Tống Phong nhìn dòng chữ dài loằng ngoằng trên màn hình ma pháp, ánh mắt đột nhiên trầm xuống.
Ma pháp không gian?
- Mộ Nguyệt Tâm…chẳng nhẽ cô thực sự là….
Lôi Vũ đứng bên cạnh chứng kiến dáng vẻ thẫn thờ của Tống Phong, thở dài. Quả nhiên anh hùng khó qua ải mỹ nhân.
Tống Phong hết nhìn Mộ Nguyệt Tâm trên võ đài lại nhìn dáng vẻ hớn hở của đám đệ tử Linh tông, không biết là đang suy nghĩ những gì.
Một vài vị tông chủ, môn chủ cũng không nhịn được mà gật gật đầu, tỏ vẻ khen ngợi.
Lôi Vũ, hỏa hệ, thời gian hệ ma pháp, 100 40 70.
Phong, không gian hệ ma pháp,công kích chiến sĩ 100 40 70.
- Không phải chứ, lại 2 tên nữa có tốc độ tu luyện 100, hơn nữa 1 người là không gian hệ, một người là thời gian hệ?
- Sao hai tên này có chỉ có giống nhau thế? Không nhầm lẫn gì chứ?
- Nhưng mà sao chỉ số thứ hai của hắn chỉ có 40 vậy? Thật đáng tiếc.
- Chung qui lại vẫn thấp hơn ta 4 bậc thôi, các ngươi ngạc nhiên gì chứ?
Tiếng bàn tán vừa dứt lại một lần nữa nổi lên.
Lôi Vũ nhìn thông tin hiện lên trên màn hình ma pháp, bất lực cười khổ. Hình như hắn với Tống Phong khá có duyên thì phải!?
Tống Phong nghe bọn người phía dưới lảm nhảm, khó chịu nhíu mày. Y vừa định bước xuống, thanh âm của một vị trưởng lão đã lại vang lên:
- Khoan đã!
Tống Phong theo phản xạ dừng bước, nhưng không hề quay người lại.
- Khảo nghiệm thiên phú đến đây kết thúc. Theo đó, có tổng cộng 1786 người thông qua. Do số lượng thí sinh quá lớn, tiếp theo đây sẽ là vòng đối chiến. Mỗi trận gồm 3 người tham gia. Chỉ có người chiến thắng cuối cùng mới có tư cách tham gia vòng 2. 1786 người chia làm 585 cặp chiến đấu và có 1 người được đặc cách. Các cặp chiến đấu sẽ do màn hình ma pháp ngẫu nhiên hiển thị.
Lời của trưởng lão vừa dứt, phía trên màn hình ma pháp liền hiện lên 3 dòng chữ:
Âu Dương Miêu, hỏa hệ ma pháp, 80 80 80.
Nhậm Đạt, băng hệ ma pháp, 75,65,70.
Tống Phong không gian hệ ma pháp, công kích chiến sĩ, 100 40 70.
Lôi Vũ thấy chưa đến lượt mình, hiểu ý bước xuống võ đài.
Tống Phong nhìn thông tin hiển thị trên màn hình, khóe miệng liền nhếch lên, nhưng rất nhanh đã trở lại vẻ mặt lạnh lùng.
Vị trưởng lão kia vừa lui xuống, trên Tỉ Võ đài liền xuất hiện thêm 2 bóng người.
- Mất khả năng chiến đấu hay rơi khỏi võ đài coi như bị loại. Bắt đầu!
Âu Dương Miêu vốn có thù oán với Tống Phong nên vừa bắt đầu đã khu động ma pháp tấn công hắn.
Tống Phong mắt thấy đám lửa cỏn con lao về phía mình, thuận thế nghiêng mình né tránh, vẻ khinh thường hiện rõ trong ánh mắt:
- Không định dùng pháp kĩ sao?
Đấu thủ còn lại là Nhậm Đạt đương nhiên cũng không hề rảnh rỗi, lập tức sử dụng Linh tông pháp kĩ tấn công Âu Dương Miêu. Hiển nhiên trong mắt y, Âu Dương Miêu là một đối thủ đáng gờm, cần phải loại bỏ đầu tiên.
Âu Dương Miêu thấy Nhậm Đạt tấn công, xoay người né tránh, một lần nữa lao lên tấn công Tống Phong. Tuy nhiên lần này, y quyết định dùng pháp kĩ.
Thiên tông Hoàng cấp pháp kĩ Hỏa Long Quyền.
- TIẾP CHIÊU!
Hai bàn tay của Âu Dương Miêu được bao phủ bởi hỏa hệ ma pháp, liên tục nhằm những yếu điểm trên người Tống Phong tấn công.
Đệ nhất chiêu, đệ nhị chiêu, đệ tam chiêu,…..
Đúng vào chiêu thứ 7 của Hỏa Long Quyền, tay phải Âu Dương Miêu vốn đang tấn công đan điền đột nhiên chuyển hướng, dùng hết sức bình sinh đấm thẳng về phía mặt đối thủ.
Tống Phong cũng đột nhiên đứng im, tựa hồ như bị bất ngờ không kịp phản kháng.
Ngay lúc mọi người tưởng rằng Tống Phong sẽ dính chưởng này, vị trí của hắn và Nhậm Đạt trong phút chốc liền hoán đổi cho nhau!
RẦM!!!!
Nhậm Đạt trúng phải Hỏa Long Quyền của Âu Dương Miêu, cả thân hình liền lập tức bay khỏi võ đài, đụng phải cây cột đá gần đó.
Tiếng ồn ào lại vang lên.
- Mắt ta có vấn đề hay hai người bọn họ thực sự đổi vị trí cho nhau vậy!????
- Đây là loại pháp kĩ gì vậy? Ta thực sự chưa thấy bao giờ.
Không chỉ đám thí sinh dự thi mà ngay cả các trưởng lão đang quan sát cũng phải giật mình vì loại võ kĩ hiếm gặp này.
- Sơ cấp pháp tôn, huyền cấp võ kĩ…Chỉ một tên phế vật như ngươi cũng được coi là thiên tài?
Từng từ từng chữ đều hết sức rõ ràng. Thanh âm tuy không lớn nhưng đủ để toàn bộ mọi người trong Tỉ Võ đài nghe thấy!
Đám đông nghe thấy câu nói này của Tống Phong, tiếng lao xao bàn tán liền biến mất, ai nấy hít ngụm khí lạnh, ngẩng đầu nhìn nét mặt của Thiên tông tông chủ cách đó không xa.
Thiên tông tông chủ Mạc Kình Hạo nét mặt sa sầm, cau có nhìn tên thiếu niên đang đối chiến cùng đệ tử của mình.
Âu Dương Miêu nghe tiếng gọi “phế vật” của Tống Phong, nộ khí bừng bừng xông lên.
- KHỐN KIẾP!!!
Âu Dương Miêu gần như mất hết bình tĩnh, gằn giọng, điên cuồng tấn công Tống Phong.
Thiên tông Huyền cấp võ kĩ Hỏa Long Quyền!
Thiên tông Huyền cấp võ kĩ Hỏa Diễm Công Tâm!
Thiên tông Huyền cấp võ kĩ Hỏa Tinh!
………
Âu Dương Miêu liền một hơi đem 10 bộ Thiên tông Huyền cấp võ kĩ ra sử dụng, chiêu nào chiêu nấy hết sức ngoan độc, đều nhằm những yếu huyệt, tử huyệt trên người Tống Phong tấn công. Nhưng rốt cuộc, đến một góc áo của Tống Phong y cũng không chạm vào được. Bộ pháp Tống Phong sử dụng vô cùng quỷ dị, hết lần này đến lần khác thoát khỏi pháp kỹ của Âu Dương Miêu. Đến khi Âu Dương Miêu sử xong bộ võ kĩ thứ 10, ma pháp trong cơ thể y đã gần như cạn kiệt, thở dốc lui về phía sau.
Màn chiến đấu vừa rồi có thể tóm gọn trong 6 từ: một tấn công, một phòng thủ. Từ đầu đến cuối, Tống Phong chỉ né tránh, không hề dùng một chiêu thức tấn công nào. Còn Âu Dương Miêu lại chỉ tập trung tấn công, không thèm bày ra thủ thế.
Tống Phong đứng buông thõng hai tay, tựa tiếu phi tiếu nhìn đối thủ của mình. Y từng bước, từng bước tiến tới trước mặt Âu Dương Miêu. Đến khi khoảng cách giữa chỉ còn khoảng 1m thì đột nhiên dừng lại.
- Nếu sư phụ ngươi đã không dạy ngươi, ta đây cũng không ngại chỉ giáo cho ngươi một chút!
Lời vừa dứt, tay phải liền nắm lại, đấm về phía bụng Âu Dương Miêu. Âu Dương Miêu tuy đã thấm mệt nhưng ma pháp còn chưa cạn kiệt, theo phải xạ dùng hỏa hệ ma pháp bảo vệ, hai tay cũng theo đó chắn ở bụng. Nhưng đến nửa đường, nắm đấm của Tống Phong lại biến thành trảo, trong chớp mắt đã chộp lấy cổ Âu Dương Miêu, xách cả người hắn lên.
Tống Phong so với Âu Dương Miêu thì cao hơn gần nửa cái đầu, xách y lên vốn không phải việc gì quá khó khăn.