Đại lục tên là Đấu Khí đại lục, trên đại lục không có các loại ma pháp như trong tiểu thuyết, mà đấu khí mới là đại lục duy nhất chủ nhân!
Tại đại lục này, tu luyện đấu khí, đã tại vô số thế hệ cố gắng phát triển đến điên phong, hơn nữa vì đấu khí không ngừng sinh sản, cuối cùng phát triển vào dân gian, việc này làm đấu khí cùng nhân loại trở nên quen thuộc, như vậy, tầm quan trọng của đấu khí trong đại lục là không thể thay thế
Trải qua thống kê, đấu khí đại lục đem đấu khi chia ra cấp bậc, từ thấp đến cao chia làm bốn giai mười hai cấp: Thiên, Địa, Huyền, Hoàng!
Mà một giai lại phân làm sơ, trung, cao ba cấp
Tu luyện đấu khí cấp bậc cao hay thấp cũng là mấu chốt quyết định thành tựu sau này, ví dụ như người tu luyện Huyền giai trung cấp công pháp tất nhiên phải mạnh hơn người cùng cấp bậc tu luyện Hoàng giai cao cấp công pháp
Đấu khí đại lục, phân biệt mạnh yếu, quyết định qua ba điều kiện
Đầu tiên, nặng yếu nhất đương nhiên là tự thân thực lực, nếu thực lực chỉ có nhất tinh đấu giả thì dù có luyện Thiên giai hi thế công pháp cũng không thể chiến thắng một người tu luyện Hoàng giai công pháp đấu sư
Tiếp theo, đó là công pháp! Đồng cấp bậc cường giả, nếu công pháp của ngươi cao hơn đối phương, như vậy tại lúc tỷ thí sẽ có ưu thế rất lớn.
Loại cuối cùng, gọi là đấu kĩ!
Tên như ý nghĩa, đây là một lại phát huy đấu khí đặc thù kỹ năng, đấu khí trên đại lục cũng có cấp bậc phân biệt, cũng chia làm Thiên Địa Huyền Hoàng bốn cấp
Đấu khí đại lục đấu kĩ số bất thắng số, bình thường truyền lưu ra đấu kĩ, phần lớn đều là hoàng cấp, muốn đạt được cao thâm đấu kĩ thì phải gia nhập tông phái hoặc đấu khí học viện trên đại lục
Đương nhiên, một số người do kỳ ngộ mà có được tiền nhân để lại công pháp, hoặc có chính mình tương xứng đấu kĩ, loại đấu kĩ do công pháp diễn biến ra phối hợp lại, uy lực càng mạnh hơn một ít
Dựa vào ba điều kiện này có thể phán đoán mạnh yếu, tổng thể mà nói nếu có thể có được cấp bậc công pháp càng cao, sau này phát triển không cần nói cũng biết...
Bất quá cao cấp đấu khí tu luyện công pháp người thường đều rất khó tìm được, truyền lưu tại phổ thông tầng lớp công pháp, nhiều nhất cũng chỉ là Hoàng giai công pháp, một số cường đại gia tộc hoặc trung, tiểu tông phái mới có Huyền giai tu luyện phương pháp, ví dụ như gia tộc Tiêu gia, công pháp cao nhất chỉ có tộc trưởng mới có tư cách tu luyện. Cuồng sư nộ cương, là một loại phong thuộc tính Huyền giai trung cấp đấu khí công pháp
Trên Huyền giai, đó là Địa giai, loại cao thâm công pháp này chỉ có siêu nhiên thế lực hoặc đại đế quốc mới có thể có...
Còn Thiên giai... đã mấy trăm năm chưa từng xuất hiện
Theo lý luận, người bình thường muốn có được cao cấp công pháp, cơ bản đều là khó như lên trời, nhưng mọi sự đều không có tuyệt đối, đấu khí đại lục địa vực mở ra, vạn tộc lâm lập, phía bắc đại lục, có được xưng là lực đại vô cùng, có thể cùng thú hồn hợp thể man tộc. Phía nam đại lục, cũng có các loại trí tuệ cao cấp ma thú gia tộc, cũng có quỷ dị âm ngoan hắc ám chủng tộc...
Bởi vì địa vực mở ra, cũng có rất nhiều vô danh ẩn sĩ, tại lúc sinh mệnh kết thúc, có lẽ sẽ đem công pháp mình sáng tạo để ở một nơi, chờ đợi người có duyên đến lấy. Tại đấu khí đại lục truyền lưu một câu nói: Nếu có một ngày, người rơi xuống một cái sơn đông, không cần kinh hoảng, đi về phía trước hai bước, có lẽ nó sẽ đem người trở thành cường giả!
Nói như vậy, cũng không phải giả, trong ngàn năm lịch sử của đại lục, cũng không thiếu loại kì ngộ này mà trở thành cường giả cố sự
Mà cố sự tạo thành hiệu quả là rất nhiều người chờ ở bên vách núi chuẩn bị đi tìm tuyệt thế công pháp. Đương nhiên, những người này phần lớn đều là gẫy tay gẫy chân mà về...
Tóm lại, đây là một mảnh đất tràn ngập kỳ tích cùng với sáng tạo kỳ tích đại lục
Đương nhiên, muốn tu luyện đấu khí bí tịch, ít nhất phải trở thành chân chính đấu giả mới có tư cách.
Theo như Tiêu Kiếm từ từ tiếp xúc Tiêu Viêm hắn dần dần để lộ cho Tiêu Viêm biết hắn là người xuyên không đến đây làm Tiêu Viêm lúc này cực kỳ mừng rỡ. Hắn cũng tiết lộ cho Tiêu Kiếm biết chút thân thế của mình.
Ngồi trong phòng hai tên tiểu hài tử vắt chân lên ngồi. Trong tay bọn hắn là ly trà dáng vẻ này nếu như để cho người lớn thấy chỉ là hai hài tử tầm bốn tuổi thì không biết họ sẽ phản ứng thế nào. Tiêu Kiếm nâng lên một chén trà nóng khẽ đưa lên mồm thổi nhấm nháp một ngùm quay sang nhìn Tiêu Viêm đang ngồi thưởng thức trà. Tiêu Kiếm mở miệng lạnh nhạt lên tiếng: “Tam ca huynh tại kiếp trước đã từng đọc Đấu phá thương khung chưa?”
“Đệ...” Nghe những lời này Tiêu Viêm đang uống trà những lời này làm hắn phụt hết cả trà ra khỏi miệng: “Khụ, khụ...” Đột nhiên Tiêu Viêm thở dài gật đầu một cái.
Nghe thế Tiêu Kiếm hơi nhíu mày: “Nhưng đệ muốn có được Tiêu Mị, Tiêu Ngọc... Còn phần huynh Huân Nhi nhé?” giọng Tiêu Kiếm lúc này có pha chút giống giọng của một hài tử.
“Hài...” Tiêu Viêm khẽ thở dài: “Đệ bất cứ người nào đệ cũng có thể lấy đi ta không quan tâm...”
Nghe thấy điều này Tiêu Kiếm hắn hơi cau mày đây là chuyên gì a? Từ trước đến nay có người từ chối mỹ nữ hả trời? Lúc này hắn mới để ý trong con mắt Tiêu Viêm thoáng hiện lên nét buồn bã. Hắn biết thế giới này chưa hẳn đã là “Đấu phá thương khung”. Tiêu Kiếm mở miệng: “Tam ca trong chúng ta còn có bí mật gì mà không thể nói với nhau đâu?”
“Ngũ đệ đệ không giúp được ta đâu”
Có chút khó chịu, Tiêu Kiếm bực mình: “Ca không nói thì làm sao ta không giúp được, hơn nữa dù ta không giúp được nếu tam ca cứ giữ trong lòng như vậy cũng chưa hẳn là một việc tốt”
Nghe những lời này Tiêu Viêm đột nhiên ngẩn người trầm ngâm vào suy nghĩ rồi quay sang nhìn Tiêu Kiếm mới nói: “Đệ nói đúng...” Nói đến đây Tiêu Viêm mới bắt đầu kể về cuộc đời cũng như mối tình khắc cốt ghi tâm của hắn. Tiêu Kiếm cũng không ngờ trước đây tên của Tiêu Viêm là Trần Văn Kiệt lại có một cuộc tình như vậy làm hắn cũng có chút cảm động.
Sau khi nghe được những lời này Tiêu Kiếm ngẫm nghĩ một hơi: “Nếu tính ở chỗ này so với địa cầu thời không không chênh lệch trong vòng ba mươi năm mà cô ấy vẫn còn sống ta đam bảo có thể giúp ca”
“Đệ, đệ nói những lời này là thật” Tiêu Viêm lúc này mắt có chút đỏ lên run run cầm lấy tay Tiêu Kiếm như không muốn buông. Con người nhìn tròng chọc vào trong mắt của Tiêu Kiếm như hắn cầu mong ít nhất là một sự gật đầu của Tiêu Kiếm.
“Fuck, ta không là gay a nha”
“Ta kháo, có ngươi là gay ấy!” Tiêu Viêm đột nhiên tỉnh dậy có chút tức giận: “Được rồi đệ còn chưa cho ta câu trả lời”
“Về thì có thể được” Tiêu Kiếm thở dài: “Bất quả thực lực của ta quá thấp hơn nữa trong không gian thời không với cái cơ thể hài nít yếu ớt này của huynh chưa đầy một khắc ta đảm bảo toi. Cố mà tăng lên thực lực đi!”
Lúc này trong mắt Tiêu Viêm thay đổi hắn đã nắm bắt có chút hy vọng nhưng đột nhiên hắn lại thở dài: “Có trở về cũng vô ích lúc đó chẳng phải cô ấy đã già hơn nữa cô ấy đã lấy chồng chắc gì gặp lại đã biết ta”
Nghe thấy điều này thì Tiêu Kiếm thì mỉm cười: “Ca yên tâm đi ta nói cho dù cô ấy chết mà vẫn chưa đi đầu thai ta cũng có thể đảm bảo hai người sẽ đến được với nhau”
Nghe vậy Tiêu Viêm lúc này trừng mắt nhìn về phía Tiêu Kiếm lúc này vẻ mặt tỏ ra không tin. Tiêu Kiếm cáu giận: “Tiêu Kiếm ta thề những lời lúc trước ta nói với Tiêu Viêm ca ca tất cả là lời thật nếu có một lời sai trái sẽ bị ngũ lôi oanh đỉnh chết không toàn thây hồn phi phách tán. Như vậy đã được chưa” Tiêu Kiếm hét lên.
Nghe những lời này thì mặt mày Tiêu Viêm có vẻ sáng sủa hơn hắn quay sang nhìn về phía Tiêu Kiếm mở miệng mỉm cười: “Ta tin đệ”
“Ta fuck”
“Tiêu Viêm biểu ca, Tiêu Kiếm biểu đệ” một nữ hải tử nhỏ tuổi mặc một bộ áo nhỏ màu đỏ xinh xắn hai bên bím tóc là một cái nơ nhỏ. Nữ hài tử đang toét miệng cười đạp chạy vào gọi hai nam tiểu hài: “Tiêu Chiến thúc thúc cho ta gọi qua hai người muốn hai người quá, nói là muốn truyền thụ cho hai người đấu khí gì đó...”
Hai người nhìn nhau ánh mắt nghi hoặc rồi cùng mỉm cười. Ba hài tử cùng với nhàu dảo bước hướng ra ngoài đình viện