Tại đây, trong Ma Thú sơn mạch rộng lớn, Ma Vương Trấn tuyệt đối được xưng là một tồn tại đặc thù.
Nội trong phạm vi mấy trăm dặm tồn tại một cái trấn nhỏ như vậy, hơn nữa điều quan trọng chính Ma Vương Trấn là cửa ra vào duy nhất ở phía Bắc để tiến vào bên trong Ma Thú sơn mạch. Mà cái tên Ma Vương Trấn tồn tại cũng chính bởi vì vậy. Thực sự không phải là bởi vì trong Ma Vương Trấn có ma vương, mà chữ ma ở đây là nói tới ma thú.
Ma Thú sơn mạch diện tích cực lớn, từ Bắc tới Nam nghe nói ước chừng dài ngàn dặm, độ rộng cũng đạt mấy ngàn dặm tả hữu.
Tại phía Tây Ma Thú sơn mạch chính là Thú Nhân đế quốc dã man mà tàn bạo trong truyền thuyết, mặt Đông chính là Thương Khung đế quốc, một đạo sơn mạch này trở thành cái đạo chắn thiên nhiên giữa hai cái đế quốc, đồng thời cũng đem Thú Nhân đế quốc cường đại ngăn chặn ở tại nơi Tây bộ biên thuỳ hoang vắng.
Từ Thú Nhân đế quốc tiến vào đến quốc gia nhân loại chỉ có duy nhất một cái thông lộ, ở Bắc là Thương Khung đế quốc cùng với phía Nam là Lan Phong đế quốc quan hệ ngoại giao thông qua đại Hạp Cốc.
Mà ở nơi đó lại là nơi đóng quân của quân đội tinh nhuệ nhất nhân loại, hơn nữa vì nguyên nhân địa thế đặc thù như vậy, mặc dù Thú Nhân đế quốc chiến sĩ cường đại vô cùng, nhưng nghìn năm qua cũng không có thể tiến vào sâu trong lãnh thổ loài người. Mà vị trí Ma Vương Trấn ở ngay tại phía Bắc đại Hạp Cốc, bên trong có diện tích trăm dặm toàn là núi lớn.
Ma Thú sơn mạch chẳng những diện tích khổng lồ, tài nguyên lại cực kỳ phong phú, các loại khoáng sản rất nhiều, chủ yếu nơi này còn có một loại cường giả khác tồn tại trên đại lục - Ma thú!
Ma thú có thể nói một thân là bảo vật, ma thú cường đại nếu bị loài người thu phục, có thể trở thành chiến lực trợ giúp thật lớn, cho dù ma thú chết đi trên người của nó như: tinh hạch xương cốt máu …v.v.. cũng giống nhau là tài liệu ma pháp khan hiếm.
Hơn nữa tinh hạch lại càng hơn thế.
Làm ma pháp tài liệu bằng tinh hạch là tối trọng yếu, giá trị cực kỳ cao, cơ hồ cung không đủ cầu. Cũng bởi vì như thế mà hàng năm đều có đại lượng người mạo hiểm vì ích lợi thật lớn, bí quá hoá liều tiến vào bên trong Ma Thú sơn mạch.
Mà Ma Vương Trấn, cũng chính bởi vì tồn tại đại lượng người mạo hiểm, nhất định trở thành quy mô rất lớn.
Ma Vương Trấn tuy nhỏ, nhưng lại là cầu nối toàn bộ ở nơi này, cơ hồ có thể tìm thấy tất cả những gì phồn hoa trong thành thị trên đại lục đều có tại đây : nhà bán đấu giá, vũ khí điếm, luyện kim phòng thí nghiệm, khôi giáp xưởng v.v … Cái gì cần có đều có, chẳng qua phần lớn là thu nhỏ lại mà thôi.
Người của Tam giáo cửu lưu (đủ các dạnh người) đều hội tụ tại Ma Vương Trấn này, cố nhiên mang đến sự phồn hoa cho Ma Vương Trấn, nhưng đồng thời cũng làm cho nơi này trở thành một cái địa phương rất hỗn loạn.
Tuy rằng Ma Vương Trấn tại trên bản đồ thuộc Thương Khung đế quốc, nhưng bởi vì ở trong Ma Thú sơn mạch vị trí địa lý cách thành thị Thương Khung đế quốc chân chính đều rất xa, tự nhiên rất khó có thể nắm lấy trong tay, nơi này đồng nhất lại thực trở thành tồn tại như một quốc gia độc lập với bên ngoài.
Nhưng mà, quốc gia đối nơi này mặc dù buông tha cho, nhưng cũng không đại biểu không để ý đến, trên đại lục một vài thế lực cũng giống nhau, bởi vì Ma Vương Trấn tài nguyên phong phú, trên đại lục cơ hồ tất cả các thế lực ở nơi này đều đã chen vào một chân, những điều này tạo thành cho Ma Vương Trấn thành một địa phương cực kỳ phức tạp.
Thương Khung đế quốc, Lan Phong đế quốc, cùng thế lực của các quý tộc, trên đại lục cũng có một vài chủng tộc khan hiếm có trí tuệ, thậm chí bên trong Lam Thương đại lục tồn tại Thần Điện địa vị siêu nhiên, ở nơi này đều có sản nghiệp của chính mình.
......
Nghe Y Tát Bối Nhĩ cọp cái giảng giải một chút về Ma Vương Trấn, cả về một vài đồ vật này nọ làm cho Phó Hào cùng Song Nhi hai người nhà quê nghe những sự kiện bên ngoài như nghe được mùi ngon, cho nên trên đường đi cũng không tính quá buồn tẻ.
Tuy rằng người kéo xe ngựa là một lão gia hỏa vừa gầy vừa già, nhưng tốc độ thật ra cũng không tính chậm, ba mươi dặm sơn đạo bất quá một ngày thời gian, phía trước đã mơ hồ thấy được bóng dáng Ma Vương Trấn.
Tuy rằng nghe Y Tát Bối Nhĩ giới thiệu không ít tình hình Ma Vương Trấn, nhưng thời điểm tới gần nơi này quan khán vẫn phải hít một khẩu lương khí, vẫn bị rung động thật sâu. Dù rằng Ma Vương Trấn được xưng là một trấn nhỏ, nhưng quy mô đã xa xa vượt ra khỏi tưởng tượng của Phó Hào.
Từ Nam đến Bắc đường phố, không ngờ ước chừng có quy mô gần mười dặm, có thể tính độ rộng cũng ba bốn dặm, thế này làm sao gọi là một trấn nhỏ được? Ngoại trừ không có tường thành ra, quả thực cùng với thành thị quy mô trên đại lục cũng kém hơn không nhiều lắm.
Bên trong trấn người đến người đi, dòng xe cộ tấp nập không thôi, dân cư đông đúc, Phó Hào đánh giá có thể tính là đưa hơn mười cái tiểu sơn thôn phụ cận bọn họ toàn bộ để ở cùng một chỗ, cũng xa xa chỉ bằng một phần mười nơi này .
Nơi này phần lớn đều là người mạo hiểm từ các địa phương trên đại lục tới chuẩn bị đi Ma Thú sơn mạch đãi vàng, mặc dù phần lớn đều là Đấu Sĩ cấp bậc, nhưng một đám trên người hơi thở cường đại, quần áo ngăn nắp, đối lập đám người kia nhìn đi nhìn lại một thân vải thô quần áo, Phó Hào bỗng nhiên cảm thấy được chính mình thật đúng là một cái tên nhà quê không hơn không kém.
Y Tát Bối Nhĩ lần này lên trấn mục đích thứ nhất là muốn mua vài đồ vật trong nhà gì đó, thứ hai lúc này cũng đã là mùa thu vài mẫu đất cằn cỗi tuy rằng sản lượng không nhiều lắm, nhưng so sánh vẫn còn có dư, phải tìm cửa hàng bán đi một ít đổi lấy chút tiền tài.
Vừa tiến vào bên trong Ma Vương Trấn, chuyến đi này ba người không thể nghi ngờ là cực kỳ hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Y Tát Bối Nhĩ cùng với Song Nhi tuy rằng tuổi cũng không lớn lắm, nhưng dung mạo lại là bất phàm, đúng tiêu chuẩn tiểu mỹ nữ, mà Phó Hào bởi vì gương mặt thật thà lại có vẻ khờ khạo ngốc nghếch, thoạt nhìn còn có chút ngu đần.
Ba người này đi cùng một chỗ, nhất thời hấp dẫn một chút ánh mắt, bất quá phần lớn đều là nhìn về phía Y Tát Bối Nhĩ cùng Song Nhi, về phần ngẫu nhiên nhìn vài lần đến Phó Hào cũng là tràn ngập sự xem thường, rõ ràng đây là một tồn tại tiêu chuẩn nhân ngưu (loại trâu bò đấy chắc thế - DG)
Hoàn hảo là Phó Hào da mặt luôn luôn đủ dày, tính cách cũng có điều lạnh nhạt, vô luận loại ánh mắt nào cũng có thể thản nhiên lờ đi, mà Y Tát Bối Nhĩ đã qua đây nhiều lần đều gặp tình huống như vậy, thật cũng không cảm thấy được cái gì.
Chỉ có Song Nhi, tiểu nha đầu lần đầu tiên đến nơi đây, lúc này rất khẩn trương hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng lên, nước mắt như muốn nhỏ ra, đầu gắt gao cúi sát xuống tại trước ngực, bàn tay nhỏ bé cũng nắm chặt vạt áo, có vẻ thập phần co quắp bất an.
Nhìn thấy tình hình như thế, Y Tát Bối Nhĩ duỗi tay ra đem Song Nhi kéo đi lại đây, lại thị uy hướng về phía mọi người chung quanh vẫy vẫy bàn tay nhỏ bé, bày ra một bộ dáng hung thần ác sát, bất quá lực sát thương thật ra cực kỳ hữu hạn, ngược lại hấp dẫn đến đây càng nhiều ánh mắt. Hoàn hảo cửa hàng mà Y Tát Bối Nhĩ muốn đến cũng không tính xa, đi mấy trăm thước Y Tát Bối Nhĩ mang theo Song Nhi đi vào cửa hàng chỉ để lại Phó Hào một mình ở bên ngoài trông coi xe ngựa.
Phải coi giữ xe ngựa nên Phó Hào cũng không có đi vào bên trong cửa hàng mà ngược lại ánh mắt không ngừng hướng tới người trên đường, chuẩn bị kiến thức cái gọi là hồn khí rốt cuộc là có bộ dáng gì.
Chỉ là rất đáng tiếc, cái loại hồn khí đồ vật này không tự thân đấu khí kích hoạt, phần lớn thì hình dạng đều nhỏ hơn nữa cũng rất khó làm cho người ta mang ra, tìm kiếm nửa ngày, Phó Hào cũng không có chứng kiến bộ dáng hồn khí như thế nào cả.
Ngay tại thời điểm Phó Hào chuẩn bị tạm thời buông tha, đúng lúc này trên đường bỗng nhiên truyền đến một trận thanh âm ồn ào, tiếp theo đó một đám người hướng tới một chỗ chen chúc nhau, giống như phát hiện sự kiện gì mới mẻ.
Chẳng lẽ là có người đánh nhau? Phó Hào nhất thời vui vẻ, nếu có người thật sự động thủ, hồn khí tự nhiên là có thể dễ dàng gặp được, nghĩ đến đây Phó Hào cũng đi theo phía sau mọi người hướng tới nơi đó chạy đi. Ỷ vào thân cường lực đại, tuy rằng chung quanh phần lớn là người mạo hiểm có tu vi Đấu Sĩ, nhưng dưới tình huống, Phó Hào thể trạng cường hãn vẫn phát huy đi rất nhanh, chen đẩy được đến phía trước.
Bất quá, làm cho Phó Hào có phần ngoài ý muốn chính là ở phương diện này thực sự không phải là trong tưởng tượng của hắn là có người đánh nhau, tương phản chỉ là một xe ngựa thoạt nhìn rất xa hoa cùng với vài người không ở trên xe ngựa.
Thật tình mà nói, đám người kia vây quanh ở nơi đây với mục đích bởi vì trên xa mã có một nữ nhân, là một nữ nhân rất đẹp!
Một đầu tóc dài màu tím mềm mại buông xỏa trên vai, khuôn mặt giống như khối ngọc được chạm khắc hoàn mỹ càng tăng thêm vẻ thanh lệ thoát tục. Nhất là cặp mắt kia giống như thu thủy, lại mang theo một loại thần sắc thương hại chúng sinh. Một thân trường bào màu trắng như tuyết mặc ở trên người, tuy rằng dáng người cũng không phải cái loại tuyệt đối đầy đặn, nhưng là lại vừa đúng, chỗ nào cần lồi thì lồi, cần lõm thì lõm. Càng thêm hấp dẫn người cho dù có ở xa xa nhưng khí chất trên người cô bé này lại là cái loại khí chất thánh khiết giống như thiên sứ, cơ hồ có thể làm cho tất cả nam nhân lâm vào trạng thái điên cuồng!
“Trời ạ! Này...... Đây không phải là thánh nữ thiên sứ mà Thần Điện lần này vừa mới tuyển được hay sao? Không ngờ lại đi qua Ma Vương Trấn, làm sao có thể?”
“Đây là tân thánh nữ mà Thần Điện vừa mới tuyển sao? Lão ca ngươi xác định chứ?”
“Nói nhảm! Ngươi không thấy được khí chất bậc này sao, chậc chậc! Ngoại trừ thánh nữ thiên sứ còn có người nào có khí chất như thế, không hổ là đại lục đệ nhất mỹ nữ a!”
“Nghe nói thiên sứ chẳng những là một mỹ nữ lại còn được xưng là đệ nhất thiên tài Thần Điện trăm năm qua, bất quá mới mười sáu tuổi cũng đã trở thành cấp năm Đấu Sĩ, chỉ kém bước là có thể bước vào đến Đấu Thần cảnh giới, quả nhiên là người cũng như tên a!”
“Thiên sứ...... Thánh nữ...... Ta yêu ngươi!”
“......”
Ngay tại thời điểm Phó Hào đánh giá cô gái trên mã xa, mọi người vây xem phía dưới đã phát ra từng đợt tiếng kinh hô.
Thần Điện thánh nữ? Là cái đồ vật gì? Phó Hào nhất thời sửng sốt, có chút mê mang.
Thần Điện trên đại lục là tối đỉnh phong tồn tại, Phó Hào đương nhiên có nghe qua, nhưng thánh nữ thì lấy sự lịch lãm đối ngoại của Phó Hào đối với thế giới thì chỉ là hiểu biết hữu hạn, thân phận đó với hắn không không rõ ràng gì lắm, nhưng nghe thật là rất phong cách!
Đối với thiên sứ mỹ mạo, Phó Hào không có nhiều kinh ngạc, dù sao, vô luận là Y Tát Bối Nhĩ hay Song Nhi đều là tiểu mỹ nữ, mặc dù so với vị thánh nữ này còn muốn kém hơn một chút, nhưng là kém cũng không bao nhiêu, Phó Hào hiện tại đối với mỹ nữ có tí lực miễn dịch.
Nhưng thật ra, thực lực của vị thánh nữ này làm cho Phó Hào trong lòng một trận rung động, mười sáu tuổi niên kỉ bất quá vừa mới trưởng thành, không ngờ tu luyện lại đạt tới cấp năm Đấu Sĩ đỉnh phong, tốc độ tu luyện như thế thật là có chút nghe rợn cả người.
Ở dưới tiếng vỗ tay hoan hô, trên xa mã vẫn như trước thiên sứ lại là ánh mắt bình tĩnh, mang theo vẻ không màng danh lợi mỉm cười hướng về phía phía dưới phất phất tay, khiến cho mọi người càng thêm điên cuồng. Ngay tại thời điểm thiên sứ chuẩn bị nói mấy câu, khi khiến cho mọi người tránh ra, đột nhiên trên tràng phát sinh dị biến.
Không biết là người xem cuồng nhiệt nào đó thật sự không thể chịu đựng được vẻ đẹp của thiên sứ, không ngờ quá cuồng tính từ phía sau vọt lên. (DG: fan cuồng đây mà mình toàn được vầy – Ta nghi là tới chém lão thì có: Biên)
Nguyên bản đám người dày đặc như vậy liền bị đun đẩy đánh sâu vào, nhất thời làm cho thân thể mọi người không thể đứng vững, hung hăng va chạm ở tại phía trên xe ngựa.
Nếu phía trước người xem chỉ là người thường thì cũng thôi không vấn đề gì, nhưng mọi người vây quanh đều là tu luyện giả Đấu Sĩ cấp bậc, dưới bản năng trên người tự nhiên vận khởi đấu khí. Mà xe ngựa kia, xe tuy rằng xa hoa, nhưng bất quá là một vật phàm làm sao chống đỡ được hơn mười cái Đấu Sĩ mang theo đấu khí va chạm nhau, một trận nổ truyền ra, xe ngựa nhất thời vỡ nát
Mà thiên sứ ở trên mã xa căn bản là không nghĩ tới biến cố phát sinh như thế, dưới chân không còn điểm tựa, thân mình nhất thời nghiêng một cái hướng tới phía trước ngã xuống. Mặc dù là cấp năm đỉnh phong Đấu Sĩ, nhưng vẫn không có thăng đến cấp bậc Đấu Thần cảnh giới, căn bản không thể dừng lại trên không trung, tất cả giống nhau đều bị quy tắc quán tính trói buộc.
Mà phương hướng tuy nhiều, nhưng vị thánh nữ này như bị thần xui quỷ khiến trực tiếp ngã xuống hướng phía Phó Hào.
Còn Phó Hào vẫn còn đang bị thực lực vị thánh nữ này làm cho rung động, căn bản còn chưa kịp phản ứng đã cảm thấy trước mắt mình bóng trắng chợt lóe, tiếp theo đó trong lòng mang theo thân thể mềm mại cùng mùi hương động lòng người ….