Không biết qua bao nhiêu thời gian, ý thức Thiên Ngân dần khôi phục, hắn cảm nhận rõ ràng, thân thể hắn có phần cứng nhắc, các mạch máu trong cơ thể cũng không hòa toàn thông suốt, nhưng thần kỳ chính là, tinh thần của hắn không vì thế mà cảm thấy uể oải, ngược lại, nhớ rất rõ ràng những gì phát sinh trước đó ở bên trong lễ đường học viện.
Uy Liêm đã chết, chết thật không minh bạch. “Vì cái gì lúc hắn chết, mỗi một tia lực lượng trong thân thể ta phảng phất dường như bị rút bớt đi? Chẳng lẽ ánh mắt của ta thật sự cũng có thể giết người sao?” Trong đầu linh quang chợt lóe, hắn đột nhiên nhớ lại, lúc trước khi hắn tiến vào trước lễ đường, cửa lớn đang khép lại đột nhiên tạm dừng một lúc, chuyện này hết thẩy dường như cũng liên quan đến hắn, tựa hồ là do hắn khống chế mới phát sinh như vậy. Ở cả hai tình huống khi sự kiện kỳ lạ xảy ra đều có dao động không gian, nhưng mà đến tột cùng, bản thân ta như thế nào lại khống chế được?
Mở hai mắt, Thiên Ngân phát hiện mình đang ở trong một căn phòng trắng toát và rất sạch sẽ. Tuy là lần đầu tiên đến đây, song hắn đoán được đây là phòng y tế của học viện. Phía trên cái bàn cách hắn không xa có một số lọ thuốc, trên thân thể hắn cũng có mấy cái ống, chung quanh có mấy cỗ dụng cụ khoa học nhìn qua khá tân tiến.
Mấy cái dụng cụ này, Thiên Ngân chỉ nhận ra được một cái, đó là máy dò hoạt động của các cơ quan bên trong cơ thể người được giới thiệu tại lớp học bên trong học viện. Đặc điểm lớn nhất của dụng cụ này chính là có thể cảm nhận hết thảy các tình huống bên trong cơ thể, như huyết áp, nhịp tim, hoạt động của não bộ, thầm chí có thể xác định mức độ mạnh yếu của tinh thần. Tinh thần của các học viên tu luyện vũ trụ khí tại học viện mạnh hơn rất nhiều so với người bình thường, do vậy hắn mới có được hạng nhất cuối cùng kia. Dụng cụ chủ yểu để đo lường kia lúc đo khám hiện ra bốn đường cong với bốn màu khác nhau, lúc này bốn đường cong chỉ xuất hiện những dao động rất nhỏ.
Thông qua quan sát, Thiên Ngân phát hiện huyết áp, nhịp tim, hoạt động bộ não của hắn tương đối bình thường, nhưng dao động của đường cong màu xanh lục so với của người thường lại mạnh hơn rất nhiều ”không lẽ, tinh thần của ta thực sự dị thường sao?”
Đường cong màu đỏ tượng trưng cho nhịp tim rất nhanh có dao động rất mạnh, thể hiện rõ lúc này Thiên Ngân nỗi lòng không được ổn định. Ánh mắt hắn chuyển sang lọ thuốc bên cạnh, lúc này chợt thấy không yên tâm, hắn thử khống chế đem lọ thuốc bay đến bên người. Do tinh thần tập trung vào lọ thuốc, Thiên Ngân cũng không phát hiện, đường cong màu lục tượng trưng cho tinh thần trên máy đo càng dao động kịch liệt, đỉnh dao động thậm chí đã ảnh hưởng tới dao động của các đường cong khác.
“Giáo Đạo trưởng, năm nay rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Uy Liêm không ngờ chét một cách rất kỳ lạ. Tiểu từ đạt tốt nghiệp cấp Trạng Nguyên lại té xỉu, chẳng lẽ hắn bị dọa ngất sao?”
“Có lẽ vậy, ai da, học viên này tố chất thật sự quá kém, vất vả mới có được một học trò học giỏi nhiều môn như vậy, ta không ngờ tố chất tâm lý của hắn lại kém như vậy”.
Thanh âm đột nhiên xuất hiện khiến Thiên Ngân giật thót, ở khoảnh khắc đó, lo thuốc đang bị hắn khống chế không ngờ “đinh” một tiếng, rơi xuống phía trên chiếc bàn kim loại.
Thiên Ngân nhắm hai mắt lại nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận tim mình đập nhanh hơn. Có thể! Không ngờ thực sự có thể! Đây cũng không phải là thuật khống chế vật của thế thuật, bởi vì thuật kia cần có vũ trụ khí, cón đây hắn chỉ sử dụng tinh thần lực đánh tới cái lọ thuốc kia. Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, tinh thần như một nhà khoa học nào đó nói lúc trước thật sự có lực lượng cường đại sao? Không, không riêng gì tinh thần, tựa hồ đây là năng lực thao túng không gian.
Cửa mở, có tiếng hai người bước chân tiến lại, Thiên Ngân đột nhiên phát hiện tinh thần của hắn không ngờ lan tràn tới khắp mọi ngõ ngách của căn phòng, cho dù không cần mở to mắt nhìn, hắn cũng có thể dễ dàng nhận ra hai người kia chính là Giáo Đạo trưởng và thầy giáo dạy môn thế thuật.
Giáo Đạo trưởng trước hết nhìn các dụng cụ đo khám Thiên Ngân, tại lúc hắn nhìn chăm chú, với sự hỗ trợ của tinh thần, Thiên Ngân không ngờ đem hết thảy khôi phục bình thường, bốn tuyến đường cong thể hiện trạng thái cơ thể dao động theo quy luật bình thường.
“Thiên Ngân, ngươi tỉnh rồi à?” Giáo Đạo trưởng nhẹ giọng hỏi.
Thiên Ngân nóng lòng muốn biết các vấn đề xay ra sau đó trong ngày hôm đó, chậm rãi mở mắt ra, có chút suy yếu nói: “Chào Giáo Đạo trưởng, em cũng vừa mới tỉnh lại”. Hắn không phải giả vờ suy yếu, ngoại trừ tinh thần bên ngoài, những cơ năng khác quả thật đều không có được trạng thái tốt nhất.
Giáo Đạo trưởng ôn hòa nói: ”Sự tình ngày hôm đó ta thật sự lấy làm tiếc, đối với cái chết của Uy Liêm, em có phát hiện gì không? Bởi vì chúng ta không biết em vì sao hôn mê, cho nên, chúng ta nghĩ, phải chăng ngày hôm đó em thấy được điều gì chăng?”
Thiên Ngân lắc lắc đầu, nói: “Em cái gì cũng không biết. Lúc cổ của Uy Liêm chảy ra máu tươi, em rất sợ hãi, trong đầu chợt mơ màng, không hiểu sao liên hôn mê”. Hắn sở dĩ nói như vậy vì đã nghe được Giáo Đạo trưởng và thầy giáo kia nói chuyện. Hắn cũng không muốn biến mình thành một nghi phạm giết người, nếu là như vậy, tất nhiên sẽ chịu chế tài của pháp luật. Thiên Ngân nghĩ cái chết của Uy Liêm rất ly kỳ, khó có thể chứng minh hắn giết Uy Liêm, rõ ràng hắn sẽ không thừa nhận, dù sao cũng không có chứng cớ hắn giết người.
Quả nhiên, trong mắt Giáo Đạo trưởng toát ra một tia thất vọng, nhưng lúc này ánh mắt hắn vẫn toát ra vẻ thâm thúy. Hắn an ủi: “Một khi đã như vậy, em nghỉ ngơi cho khỏe đi. Thủ tục tốt nghiệp của em, thầy đã lo xong hết rồi. Đợi em khỏe lại, có thể đến chỗ của thầy nhận huy chương vinh dự và có thể rời khỏi học viện, chúc mừng em đạt được tư cách tốt nghiệp loại ưu của học viện”
Thiên Ngân miễn cưỡng cười nói: “Cảm ơn thầy, Giáo Đạo trưởng”. Tốt nghiệp, trải qua năm năm học tập, rốt cuộc cũng đã tốt nghiệp. Có lẽ trờ lại thành thị nơi gia đình hắn đang sống, với danh hiệu đứng đầu học viện hắn có thể tìm được một công tác tốt, và như vậy hắn có thể nuôi được bố mẹ hắn. Mặc dù Liên Na đã rời bỏ hắn, nhưng với thân phận tốt nghiệp loại ưu tại Học viện Tổng hợp Trung Đình, sau này tích cóp thêm, việc tìm kiếm bạn đời sau này không phải là chuyện gì quá khó khăn. Lý tưởng Thiên Ngân không lớn, chỉ là muốn sống thật tốt. Tuy vậy, chính hắn cũng không muốn thừa nhận rằng hắn kỳ thật vô cùng muốn hướng tới một cuộc sống giàu có sau này.
Giáo Đạo trưởng đem thẻ sợi tổng hợp tượng trưng cho thân phận của Thiên Ngân tới cho hắn, lại an ủi hắn vài câu, và nói đã nạp vào trong thẻ của hắn một ngàn tệ, sau đó cùng với thầy giáo kia đi ra ngoài.
Thiên Ngân nhắm mắt lại, hắn muốn nghe xem Giáo Đạo trưởng cùng thầy giáo kia nói cái gì, tinh thần đi theo bọn họ ra khỏi phòng. Khiến cho nhịp tim hắn đập nhanh hơn, chính là không ngờ tinh thần của hắn có thể thật sự đi theo bọn họ, rõ ràng hai người bọn họ đã ra khỏi phạm vị thính lực của hắn, song giờ đây hắn vẫn có thể nghe bọn họ nói chuyện.
“Xem ra thằng nhỏ này cũng không biết được gì”. Giáo Đạo trưởng thờ dài nói.
Giáo Đạo trưởng trước hết nhìn các dụng cụ đo khám Thiên Ngân, tại lúc hắn nhìn chăm chú, với sự hỗ trợ của tinh thần, Thiên Ngân không ngờ đem hết thảy khôi phục bình thường, bốn tuyến đường cong thể hiện trạng thái cơ thể dao động theo quy luật bình thường.
Thầy giáo kia nói: “Nhưng mà, thưa Giáo Đạo trưởng, cha của Uy Liêm cho rằng Thiên Ngân có liên can đến cái chết của Uy Liêm, sợ rằng như vậy sẽ không dễ dàng buông tha cho hắn. Thiên Ngân ở tại Học viện thì chắc sẽ không có việc gì xảy ra, nhưng một khi hắn rời khỏi Học viện, chỉ sợ ...”
Giáo Đạo trưởng hừ lạnh nói: “Ngân hà liên minh là thế giới pháp chế, cha của Uy Liêm cho dù có là Chủ tịch của Tập đoàn Lôi Động đi chăng nữa chẳng lẽ muốn làm càn? Mà nếu hắn dám xằng bậy, ta sẽ báo lên Thánh Minh, ta nghĩ, hắn cũng sẽ không dám động chạm đến tôn nghiêm của Thánh Minh”
“Đúng đúng, chỉ sợ cả liên minh cũng không có ai dám động đến tôn nghiêm của Thánh Minh. Hơn nữa ngài lại là ...”
“Câm mồm, có một số việc không thể tùy tiện nói ra, người nên hiểu rõ!”
“Đúng, đúng...” cuối cùng truyền đến thanh âm sợ hãi của thầy giáo kia.
Tia tinh thần rốt cuộc không thể kéo quá dài, trong đầu trở nên suy yếu, Thiên Ngân không nghe thêm được gì nhiều, tuy nhiên hai chữ “Thanh Minh” tựa hồ in sâu vào trong óc hắn, Giáo Đạo trưởng tựa hồ còn có một thân phận khác. Thánh Minh là cái gì? Tựa hồ như là tên của một tổ chức, mà tổ chức này đến như Tập đoàn Lôi Động cũng không dám trêu chọc đến.Thiên Ngân đã biết đến Tập đoàn Lôi Động, là một tập đoàn tài chính tinh cầu trải dài gần như qua một nửa dải ngân hà, hắn tuy rằng biết Uy Liêm tại Học viện luôn luôn rất kiêu ngạo, trong đám học sinh con nhà giàu hắn rất được coi trọng. Nhưng hắn cũng không ngờ tới Uy Liêm cư nhiên là con trai của Chủ tịch Tập đoàn Lôi Động.
Rời đi lúc này có lẽ hắn sẽ gặp nhiều phiền toái, nhưng chẳng lẽ hắn một mực ngồi chờ tại Học viện hay sao? Không, tuyệt đối không thể như vậy, cho dù Học viện có đồng ý đi chăng nữa, kiếp sống vất vả tại Học viện cũng đã xong, nếu tiếp tục ở lại chỗ này, không biết điều gì sẽ xảy ra với hắn. Nữ tử thất thân với hắn nói rất đúng, muốn đạt được điều gì nhất định mình phải cố gắng đạt được. Liên Na, không phải cô nói tôi rất yếu đuối sao? Đã thế tôi càng phải thể hiện cho cô thấy, từ bây giờ trở đi, ta Thiên Ngân tuyệt đối sẽ không bao giờ thể hiện vẻ mặt yêú đuối trước bất cứ kẻ nào khác.