Biết bây giờ em đang ốm nặng
Lòng anh vừa giận lại vừa thương
Giận vì mình không lo được cho em
Từ miếng cơm cho đến từng viên thuốc
Giận vì anh thấy mình bất lực
Biết em cần nhưng không thể ở cạnh bên
Càng giận mình anh càng thấy thương em
Sợ anh lo nên dù đau mà vẫn giấu
Đời sinh viên xa nhà đi trọ học
Biết lấy ai chăm sóc thuốc thang
Bạn bè nào cũng có khó khăn
Ai có thể giúp mình được mãi
Anh chậm bước dạo qua từng con phố
Nỗi xót thương càng dâng ngập trong lòng
Mỗi bước đi nửa bước ngập ngừng
Lòng quặn thắt từng cơn thương nhớ...
Cầm điện thoại trên tay mà không dám gọi, sợ nghe thấy giọng em anh không nén được...
|