Quanh Thành - Long Tường Cung
Tẩm cung của tam hoàng tử Lăng Bá Hạ tuy là nơi trọng địa của hoàng cung nhưng lúc này bên trong lại không một bóng cung nữ thái giám, tẩm cung hoa lệ đường hoàng toát lên một vẻ trống trải, bốn góc cột long lưu kim vốn dùng làm nơi thư giản nay lại tăng thêm vài phần uy nghiêm, do tẩm cung bị bịt kín bởi bốn bức tường khảm dạ minh châu phát ra ánh sáng yếu ớt làm cho khung cảnh càng trở nên mờ ảo.
"..Ha .. a a .. .. ân ..."
Thanh âm rên rỉ vô cùng khêu gợi của nữ nhân phát ra, gió nhẹ thổi qua,khẽ vén lên cảnh nghiêm mật sau chiếc màn, lộ ra một góc dâm loạn trên chiếc giường ca hoa rộng lớn.
" ... A .. "
Lại một đợt âm thanh rên rỉ nữa truyền đến, bên trong âm thanh rên rỉ hàm chứa không rõ là đau khổ hay là hoan lạc.
Trên giường có hai người, tiếng rên yếu ớt lúc nãy, chính là do nữ nhân đang quỳ, hai tay bị một sợi dây lưng không biết làm từ vật liệu gì trói trên đầu giường phát ra.
Chỉ thấy tên nam tử phía trên có thân hình mạnh khoẻ cùng cơ bắp săn chắc, cơ thể vì dùng sức rung chuyển mà cơ bắp càng lộ ra, thân hình tuy cường tráng, nhưng không hề thô to, lại nhìn phía dưới, gương mặt của nữ nhân này chỉ có thể dùng từ mỹ lệ vô song để hình dung, mi đen cong vuốt, khuôn mặt trái xoan thon nhỏ, mũi rất thanh cao, đôi môi đỏ hồng, một khối hoà hợp như vậy, chỉ sợ bất luận nam nhân nào nhìn thấy, cũng phải rung động vì dung nhan khuynh quốc khuynh thành này, lại thêm vẻ dâm lãng toát ra từ người nàng ta, càng làm cho nàng vốn đã mỹ mạo lại thêm vạn phần phong tình, khiến nam tử nào cũng có khát khao đặt nàng ta dưới thân hảo hảo mây mưa một phen.
Lúc này, nữ nhân nằm dưới không ngừng vặn vẹo mông của mình , đôi mắt nhiễm một tầng sương, thân hình phập phồng theo tiết tấu của nam nhân kia, đôi gò bông đảo mềm mại dập dờn theo từng đợt sóng, hơn nữa tiếng ngân nga rên rỉ cũng phát ra không ngừng càng kích thích hơn.
Nhìn kĩ một chút, trời ạ! Chỗ kín đáo của nữ tử đó đang bị một thứ gì đó đâm vào , chỗ mật huyệt bị bài khai ra, bởi vì đang nằm sấp, hơn nữa hai chân bị người kia dùng tay dang rộng r , nơi kín đáo đó vốn không thể nào che dấu được nữa, nữ nhân e thẹn đến đỏ ửng cả người, nhưng cơ thể đã bủn rủn vì dục hoả làm hắn mất hết khả năng phản kháng, mà hai tay bị trói ở đầu giường càng làm nàng vô pháp chạy trốn khỏi nam nhân đang ở phía sau mình.
Cả cơ thể dần trở nên đỏ ửng dưới sự vuốt ve khiêu khích của kẻ kia, thân thể đã được điều giáo thành thói quen nên càng trở nên dâm đãng hơn, cao trào của dục vọng càng thêm dâng lên, mật huyệt của nữ tử cũng co rút lại một trận mãnh liệt, cơ thễ nhạy cảm không ngừng cảm nhận được cảm giác từ lâu đã bị chôn vùi.
“Buông … buông ra! Ô“
Âm thanh hỗn hợp thẹn thùng cùng sung sướng đó cơ hồ làm cho nam tử phía sau nàng cảm thấy thoả mãn hơn, chỉ nghe thấy người đó cười nhẹ một tiếng, hai chân của nàng càng bị dang rộng ra.
Hắn dùng lời nói tục tĩu nói với nữ nhân đang nằm dưới mình
“Mẫu phi … Cơ thể thật dâm đãng ha!“
Nữ nhân vì lời nói đó mà kịch liệt co rút cái động nhỏ ẩm ướt mị nhân kia lại, vì bị kích tình mà giọng nói trở nên khàn đục, nàng đột nhiên cảm thấy miệng lưỡi khô khố , liền đưa lưỡi liếm đôi môi khô khốc, chỉ động tác này thôi, cũng đủ làm cho người ta nội tâm nhộn nhạo lên , hận mình không phải là cái lưỡi mềm mại đó,hoặc là đôi môi đỏ mọng bị liếm kia.
“A a … Thật là cái miệng nhỏ này đang thèm khát a! Người nói … nhi thần sao có thể nhẫn tâm thấy nó cầu xin mà không cho nó ăn no chứ hả? “
Nam tử lại cười một trận, đột nhiên nắm chân phải của nàng kia giơ lên, dọc theo đường cong của bắp đùi đem ngọc căn của nam nhân nhất khai nhất hợp rút ra khỏi mật huyệt, lại dùng ngón tay chuyển động tứ phía trong mật huyệt, nhưng không thô bạo, để người kia cảm nhận được sự tồn tại của hắn lại không tiến thêm một bước cho đủ kích thích, ngón tay nghịch ngợm đó còn thường lưu lại ở ngoài, nhẹ nhàng trừu tống hai cái, nhưng làm cho nàng ta phát ra tiếng khóc như rên rỉ, phần eo cũng bất tự giác mà giãy dụa, thời gian như dừng lại.
“A … Đừng … Đừng mà“
Nàng không nhịn được nữa, nước mắt dọc theo hai bên gò má chảy xuống , chạy qua chiếc cằm nhỏ nhắn, rơi xuống chiếc giường đơn minh hoàng, mà hai tay bị trói cũng không ngừng giãy dụa để thoát ra.
“A … A … …. … Tam hoàng tử!"
Thì ra người nãy giờ không ngừng hành hạ thân dưới của nàng, chính là Tam hoàng tử - Lăng Bá Ngạn.
“A a …“
Bỏ vành tai đã sưng đỏ nóng hổi trong miệng mình ra, nam nhân đó, không, nên gọi là Lăng Bá Ngạn, lại cười một trận to, nhưng hai tay không hề dừng lại, hơn nữa còn đùa giỡn với hai nhũ hoa trên ngực nàng, nhũ hoa yếu ớt sao có thể chịu đựng được sự đối đãi thô bạo như vậy, không lâu sau đã sưng lên, sượng cứng, hình thành một bức tranh dâm dục.
“Oánh Phi nương nương của ta cuối cùng nhịn không được phải lên tiếng rồi sao? Hửm …“
Chữ cuối cùng vừa dứt, vành tai vừa mới được nhả ra thì lại ấm áp tiếp tục nằm trong khoang miệng, làm chủ nhân của nó hết lần này đến lần khác phát ra âm thanh ngân nga bất minh.
“Hoàng … tử … đủ , đủ rồi … làm ơn … dừng lại đi“
“Ha“
Vẫn là âm thanh ôn nhu trêu tức đó nhưng độ nhiên trở nên lạnh lùng, động tác ngậm vành tai và bàn tay đang chà đạp nhũ hoa kia cũng mạnh dần lên.
“Phản ứng như vậy, không giống như kêu người ta dừng lại “
Giọng nói châm chọc đó vang lên bên tai, hắn đưa tay xuống phía dưới, luồn một ngón tay vào nơi ẩm ướt của nàng.
Thô bạo ngoáy một vòng, ngón tay lập tức bị ái dịch âm ấm dính vào, Lăng Bá Ngạn cố ý đem bàn tay dính đầy chất dịch đó tiến đến trước mặt Oánh Phi.
“Thế này … có nghĩa là rất hoan nghênh nhi thần đối xử vậy với mẫu phi a “
Bối rối ngoảnh mặt đi, trong lòng nàng thấy mờ mịt, phải đó, cho dù là không cam nguyện, nhưng phản ứng của cơ thể là sự thật, cho dù có phủ nhận sao đi nữa, thì thân thể này cũng đã bị nam nhân kia đùa giỡn cho biến thành như vầy rồi … Nhưng là để bản thân dục biện, cũng không biết làm sao mở miệng . A a … Tất cả tất cả những thứ này, không phải chứng minh là mình rất dâm đãng hay sao, còn hạ tiện biết bao nhiêu nữa ??? Người này, còn muốn đùa bỡn nàng thế nào nữa chứ ???!!!
Hình như phát hiện nàng đang thất thần, Lăng Bá Ngạn kéo đầu của nàng lại, nhấc cái đầu nặng nề của Oánh Nhiên lên.
Nhìn thấy nàng ngày thường lạnh lùng ra sao, bây giờ người đầy mồ hôi nhìn mình, lại lộ ra dung mạo tuyệt mỹ mê nhân của nàng, hắn chỉ cảm thấy thân thể nóng rực, đột nhiên , hắn tàn nhẫn cười.
Trừng to hai mắt, nàng không khống chế được toàn thân run lên, thứ vốn đã nằm sâu trong người hắn đột ngột rút ra, rồi lại nhanh chóng đâm mạnh vào, tiểu huyệt vừa được trống trải trong chốc lát lại trương lên, khoái cảm tựa như thuỷ triều thâm tiến vào cơ thể, thân thể sớm đã quen với cảm giác này tự giác lắc lư theo, nghênh đón thứ đang xâm phạm nội bộ, thứ ở trong nội thể đã bị nội bích của mình bao lấy có chút ôn nhuận ngọc trừu sáp hạ dật, nói ra một câu mà nàng đến chết cũng không muốn nói.
“A… ân … nhanh … nhanh một chút … a … “
Hắn thõa mãn nhìn vẻ mặt mê muội của nàng, động tác trên hông cũng nhanh hơn một chút. Thiết bổng của hắn trong người nàng lại to thêm một phần, cảm giác khoái cảm dâng trào thì đột nhiên đại môn bị đạp tung ra, một bóng người lao vào hô to:
"Tam điện hạ .... nguy ... nguy rồi ...."
Hắn giật nảy ngươi, cự vật bị đang trừu sáp mãnh liệt cũng chệt hướng ra ngoài, trong đầu hắn một mảnh trắng xóa. Nháy mắt, một cỗ nhiệt lưu phóng thẳng ra ngoài, bắn hết cả lên tấm lưng trần ửng đỏ đầy mồ hôi và những vệt xanh tím đầy mê hoặc của Oánh Nhiên.
Hắn ngửa đầu ra sau hít lấy mấy ngụm không khí, sau đó quay sang với vẻ mặt hung thần ác sát nhìn kẻ vừa lao vào, hắn nói rít qua khẽ răng:
"Tốt nhất nên là chuyện quan trọng, nếu không ngươi đến mặt trời ngày mai cũng đừng hòng nhìn thấy"
"Bẩ ... m, hoàng ... hoàng thượng vừa băng hà"
Tên thị vệ run rẩy bẩm báo cho hắn biết, hắn không nói gì, đáy mắt thoáng qua một tia âm trầm , nhanh chóng vớ lấy phục dưới đất mặc vào, chạy ra khỏi tẩm cung, trước khi đi còn không quên buông lại một câu .
"Đưa Oánh Phi nương nương về Tịch Chiêu Cung, đêm nay ta qua đêm ở thư phòng, đã nhớ kĩ chưa ?"
Tên thị vệ chưa kịp trả lời thì hắn đã biến mất, tên thị vệ kia đưa mắt nhìn về phía giường, ai , rõ ràng tam hoàng tử không thiếu nữ nhân, vì cái gì lại làm chuyện cường bạo người khác như thế này, kẻ đó trên danh nghĩa lại là mẫu phi của hắn a ...
Tên thị vệ tuy nghĩ vậy, cũng đành lén lút đưa vị nương nương kia trở về nơi của nàng ta, chuyện đêm nay xem như chưa từng xảy ra.