Nhậm Thanh Phong cũng không có dừng lại đứng nguyên một chỗ mà nhanh chóng ngự Phá Kim Toa bay ra một bãi đất hoang phía đông ngoài bìa rừng một trăm trượng. Sau đó thu hồi Phá Kim Toa rồi tìm một chỗ cao hơn nửa người ngồi xuống.
Theo như Nhậm Thanh Phong phỏng đoán, hôm nay ban ngày nắng ráo, hiện trên trời cũng không có đám mây nào. Vậy đêm nay nhất định sẽ có ánh trăng.
Chỉ cần có ánh trăng, cái gọi là yêu quái hẳn là sẽ chạy đến Tiểu Sơn Trấn tìm ‘Hoa Lạc Đan’, cả người lẫn súc vật đều cắn nuốt. Vì thế mà quái vật nhất định sẽ đi qua chỗ Nhậm Thanh Phong đang ngồi. Đến lúc đó Nhậm Thanh Phong sẽ chặn lại tiêu diệt.
Căn cứ theo tình huống mà cư dân Tiểu Sơn Trấn phản ánh, lại kết hợp với một chút giảng giải của Lâm Kiếm về cương thi. Hơn nữa chính mình cũng đã đến nghĩa địa quan sát, Nhậm Thanh Phong nắm chắc đến lục thành thì yêu quái mà cư dân trong trấn nói đến chính là cương thi.
Kỳ thật cương thi còn chia ra làm Hồng cương thi và Bạch cương thi, Lục cương thi rất nhiều chủng loại, mỗi chủng loại đều có trình độ lợi hại khác nhau. Nghe nói cương thi cao cấp, cho dù tu sĩ có dùng pháp bảo tấn công cũng không thể làm tổn thương tới chúng. Bất quá, Nhậm Thanh Phong đối với những điều này cũng không có hiểu lắm, hắn chỉ biết cương thi cấp thấp rất thích huyết nhục.
Mặt khác Nhậm Thanh Phong cũng phỏng đoán rằng cương thi này rất có thể ngay cả thi thể ngươi chết cũng không buông tha. Bằng không những thi thể trong quan tài ngoài tiểu trấn cũng không có biến mất như vậy.
Nhậm Thanh Phong quan sát tiểu sơn bên ngoài nghĩa địa cũng không hề phát hiện được bất kỳ dấu hiệu nào có thể có cương thi. Tối đa thì cũng chỉ có thể thấy được phong thủy ở đấy lưu loát, đại bộ phận thi thể được chôn cất ở đây cũng không thể dễ giàng thối rữa. Chính là nếu như nói tất cả các thi thể bị mất tích đều biến thành cương thi thì điều đó tuyệt đối không có khả năng xảy ra.
Nhậm Thanh Phong cho rằng cương thi rất có thể sống trong Quỷ Khốc Lĩnh, bất quá bên ngoài Quỷ Khốc Lĩnh lại một trận pháp cấm chế bảo vệ, rất có thể do một tu sĩ ma đạo đã bố trí và cũng có khả năng là tu sĩ đó cũng đang ở trong Quỷ Khốc Lĩnh. Nhậm Thanh Phong tự nhiên không có lỗ mãng trực tiếp công phá cấm chế.
Vạn nhất khi chính mình vừa mới hao tổn linh lực phá khai cấm chế. Mà bên trong Quỷ Khốc Lĩnh cũng không biết có bao nhiêu cương thi, thực lực của đám cương thi này như thế nào, không biết tu sĩ ma đạo kia có thực lực ra sao. Đến lúc đó không phải mình chết chắc sao? Trừ phi dùng hai cao giai linh phù kia mới có thể có cơ hội giữ được mạng sống.
Mặt khác Nhậm Thanh Phong cũng nghe nói cương thi tu luyện đến một trình độ nhất định cũng có thể bày trận làm phép giống như tu sĩ cao giai. Nếu như mà mình động phải thì chỉ sợ sẽ rất thê thảm. Nói không chừng cũng sẽ bị bắt lấy làm thịt không biết chừng.
Nhậm Thanh Phong tuy có anh hùng dũng khí, bất quá cũng không đến nỗi dũng cảm quá mức khiến bản thân phải tử vong!
Căn cứ vào sự suy đoán, trong lòng Nhậm Thanh Phong cũng cảm thấy lo lắng. Trời càng ngày càng tối, lúc này Nhậm Thanh Phong nấp sau bụi cỏ hoang cao cỡ nửa người có điểm hưng phấn nhưng vẫn không có lỗ mãng, không hề nhúc nhích, kiên nhẫn chờ đợi.
Khoảng một canh giờ sau, một vòng bán loan Minh Nguyệt rốt cục cũng xuất hiện trên trời cao. Ánh trăng soi sáng khắp nơi, không lâu sau sự hắc ám ở nơi này cũng tiêu tán đi không ít. Toàn bộ cảnh vật đều tắm trong ánh trăng, cảm giác thật tuyệt diệu. Ngay cả Nhậm Thanh Phong đang nấp sau bụi cỏ hoang cũng cảm thấy được một tầng ngân sa mỏng lóe lên vầng sáng trắng.
Thế giới đồng thời bừng sáng, ngoại trừ Nhậm Thanh Phong như có như không tiếng hít thở cùng nhịp đập trái tim, mấy trăm trượng chung quanh đều im lặng dị thường, im lặng đến quỷ dị, ngay cả tiếng côn trùng chim hót cũng không có nghe thấy.
Đối với hoàn cảnh như vậy, Nhậm Thanh Phong có thể dễ dàng bị bại lộ nhưng cũng có thể dễ dàng dùng mắt thường quan sát tình hình rừng cây phía trước. Nếu dụng thần tra xét mà nói, tuy có thể dễ dàng tra xét nhưng cũng khiến cho mục tiêu nhận biết được sự hiện diện của mình. Như vậy thì sẽ càng bất lợi khi thi hành kế hoạch đánh bất ngờ.
Nhậm Thanh Phong hết sức lưu tâm quan sát, đột nhiên trong rừng cây nổi lên một trận âm phong, đồng thời những âm thanh giống như tiếng quỷ khóc được truyền ra. Âm khí trong rừng cây càng ngày càng nồng đậm, tiếp đó lại một trận âm phong thổi qua “đông, đông..” âm thanh trầm đục cũng từ trong rừng cây truyền ra.
Khi thanh âm xuất hiện, Nhậm Thanh Phong ngồi trong bụi cây càng khẩn trương hơn. Giờ khắc này, hắn cảm giác được máu huyết trong người lưu chuyển ngày càng nhanh hơn. Mà “đông, đông..” âm thanh nặng nề càng ngày càng gần, ngay cả mặt đất cũng có chút trấn động.
- Xem ra lần này cương thi xuất hiện không ít. Tựa hồ có thể thống khoái đại khai sát giới một hồi. Không biết cương thi này có giống với yêu thú hay không, trong cơ thể có thể tu luyện thành yêu đan linh tinh gì đó.
Thanh âm thùng thùng tạo ra áp lực không nhỏ nhưng Nhậm Thanh Phong cũng không có chút e ngại, ngược lại càng thêm hưng phấn. Bất quá sự hưng phấn này cũng không thể làm cho ý nghĩ của Nhậm Thanh Phong hôn mê được. Nếu không? Lại bắt đầu nghĩ chuyện tốt!
Đến giờ khắc này, thời gian giống như cô đọng, cảm giác trôi qua thật lâu. Rốt cuộc, bên ngoài bìa rừng cũng xuất hiện vài bóng đen cao to, khi bóng đên này xuất hiện, trên mặt đất truyền đến thanh âm “đông, đông..” càng ngày càng nặng , ngay cả âm khí ở ngoài bìa rừng cũng càng thêm nồng đậm.
Lấy thị lực của Nhậm Thanh Phong hiện giờ, lại trong một đêm trăng như này. Tự nhiên có thể thấy rõ mấy bóng đen kia.
Mấy cỗ cương thi này, biểu tình đờ đẫn, ánh mắt trống rỗng, khóe miệng lộ ra răng nanh. Trên người còn mấy mảnh vải rách, còn có thể thấy rõ huyết nhục thối rữa màu tro lộ ra một mảng bạch cốt. Mặt khác những cương thi này có biểu tình đờ đẫn, thân thể đồng dạng phi thường cứng ngắc. Đang di chuyển, cũng không có giống như con người mà song chưởng đưa về phía trước, hai chân cứng đơ nhảy từng bước từng bước một đi tới, nhưng điều không ngờ là mỗi một bước nhảy của chúng đều hơn một trượng. Khi rơi xuống đất đều phát ra “đông “ một tiếng.
- Quả nhiên là cương thi! Quả nhiên là cương thi! Trông chúng cứng đơ như thế, không biết như thế nào mà đả thương được người khác. Bất quá trông mấy cái răng nanh, bạch cốt huyết nhục đều lộ hết ra. Những cương thi này xem ra cũng không thể coi thường!
- Nhiều như vậy? Nhiều như vậy! Không biết có thể diệt sát hết bọn chúng không nữa! Nếu như có nội đan thì cũng tốt! Bất quá nhìn lũ cương thi này, xem ra chỉ là cương thi cấp thấp! Từ Từ! Như vậy còn có bảy tám tên tu sĩ ở bên trong? Không đúng! Những tu sĩ này tựa hồ cũng trở thành cương thi!
- Trang phục kia! Là đệ tử Huyền Dương Môn bị mất tích? Ba gã đệ tử tam cấp bị mất tích? Chẳng nhẽ bọn hắn đều trở thành cương thi? Những cương thi này làm cái gì? Tu luyện sao? Là hấp thu tinh hoa trong ánh trăng! Chẳng nhẽ bọn chúng toàn bộ đều đã thành tinh rồi sao? Có thể chính mình tu luyện? Như vậy sao được! Một đám cương thi này mà đi ra ngoài, thì không biết bao nhiêu người dân vô tội bị chúng hại chết!
Nhậm Thanh Phong nhìn thấy cương thi càng ngày càng nhiều, sắc mặt cũng không ngừng biến ảo suy nghĩ.
Cương thi trong Quỷ Khốc Lĩnh không có giống như trong tưởng tượng của Nhậm Thanh Phong, chỗ này cũng phải có đến hai trăm cương thi! Mặt khác trong đó có tám gã cương thi mặc trang phục tu sĩ, trong đó có ba gã đệ tử tam cấp Huyền Dương môn! Chính là tử biểu tình của bọn hắn, thoáng dại, động tác cứng ngắc, rất dễ có thể đoán biết được những tu sĩ này đều biến thành cương thi! Một loạt cương thi này không giống với tân cương thi. Động tác nhanh nhẹn, thực lực cũng có thể rất cường đại!
Trừ lần đó ra, Nhậm Thanh Phong còn kinh ngạc phát hiện, trong sỗ những cương thi này cũng có vài tên cương thi đầu lĩnh. Xếp thành đội ngũ, tập thể này cứng ngắc ngẩng đầu, đang hướng tới ánh trăng mở to mồn hô hấp. Tựa như đang hấp thu lấy tinh hoa trong ánh trăng, để có thể tiến hóa, việc tu luyện sẽ càng thêm hiệu quả!